Biển lặng không làm nên những thủy thủ tài giỏi.

Tục ngữ châu Phi

 
 
 
 
 
Tác giả: Chu Khinh
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 15 - chưa đầy đủ
Phí download: 3 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 603 / 3
Cập nhật: 2017-09-24 17:52:11 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 10
hương 8.1
Sưu tầm
Ai, bị ép buộc thật thảm!
Hạ Di Hàng xoa thắt lưng đau nhức chậm rãi đi vào thang máy, thật là, sáng sớm say rượu đau đầu đã đủ thảm, còn phải ứng phó với dã thú phát cuồng, còn có người nào so với cô bi thảm hơn.
Nam nhân kia một bên động tác, một bên còn hung hăng nói: "Đề xem em về sau còn dám dám uống rượu nữa không!"
Cô không dám, sau này cũng không dám nữa, uống rượu sẽ bị trừng phạt, thật sự là đáng sợ, làm cho cô đến bây giờ đi đường còn cảm thấy nơi riêng tư nổi lên đau đớn quái dị. Mỗi một bước đi, đều cảm thấy ẩn ẩn đau đớn, vận động quá mức, hơn nữa cái nam nhân kia căn bản là không có chú ý lực đạo của mình, đem cô chỉnh đến lệ rơi đầy mặt, khóc lóc cầu xin. Nhớ đến đến buổi sáng bản thân ở trên giường như vậy thật mất mặt, cô bây giờ vẫn còn cảm thấy khuôn mặt nóng lên.
Đinh một tiếng, thang máy đến lầu 6, cô bước ra khỏi cửa thang máy, trong nháy mắt, nha, thắt lưng của cô, cô đỡ lấy cái eo cứng ngắc, đau đớn như muốn đứt ra làm đôi, làm ặt cô trắng bệt.
"Quản lí." Ngô Thiên Chân phi thường có tinh thần chào cô, nhìn cô quan,"Cô có khỏe không? Hôm nay sắc mặt thoạt nhìn không tốt lắm nha."
Hướng Ngô Thiên Chân cười nhợt nhạt, cô thật sự không có khí lực cùng người nói chuyện phiếm, bước đi hướng văn phòng của mình đi đến, cô hiện tại cần nhất là một ly trà ấm, có thể giúp cô hồi phục thần trí, cô chỉ có thể hướng những cấp dưới đang chào hỏi gật đầu, nhanh chóng đi vào văn phòng của mình.
Chờ trà ấm chậm rãi đi vào bụng, cô mới cảm thấy co rút đau đớn đầu chậm rãi tan đi, nhưng là thắt lưng vẫn còn nhức, cô chậm rãi xoa bóp cơ bắp đau nhức, nghĩ đến cái người ép buộc cô suốt hai giờ liền, trước khi đi làm khí sắc thật tốt, đối lập vẻ mặt u uất của cô, thật là đáng giận mà.
Nhẹ nhàng gõ cửa, đẩy cửa vào là vẻ mặt cười đến sáng lạn của Tằng Tâm Vân: "Quản lí, sớm."
"Sớm."
"Đây là tư liệu Phi Dương sáng nay đưa tới, tôi đã xem qua rồi, tốt lắm." Đưa một phần văn kiện, nhìn nhìn Hạ Di Hàng khuôn mặt không có huyết sắc,"Quản lí, cô hôm nay tinh thần thực sự thật không tốt nha."
"Ân."
"Cô nhất định rất ít uống rượu đúng hay không?"
"Đúng vậy." Trên thực tế, cô căn bản là chưa từng uống rượu qua, lần này mới biết được, thì ra tửu lượng của cô thật đúng là kém.
"Vậy khó trách." Tằng Tâm Vân cười nói: "Vậy cô hiện tại khẳng định rất đau đầu đúng hay không, yên tâm, qua một hồi sẽ bớt đau." Tùy ý hàn huyên vài câu. Thời gian đi làm vừa đến, mọi người bắt đầu làm việc.
Đang ở toilet, lúc nghe thấy có 2 người nói chuyện làm cô giật mình không dám mở cửa đi ra ngoài.
" Cô có thấy Hạ quản lý phòng kế hoạch hôm nay tinh thần không được tốt." Bà tám Giáp (nguyên văn là bát quái nữ giáp) nhìn cái gương lớn trên bồn rữa tay dậm lại phấn.
Hạ Di Hàng ninh mi ngồi trên bồn cầu, không nói gì, biểu hiện hôm nay của cô rõ ràng như vậy sao?
"Cô cũng rất tinh vi đi, ngay cả cái này cũng quan sát đến." bà tám Ất tô lại son môi.
"Bình thường đương nhiên sẽ không chú ý tới, cô ấy bình thường không thích nói chuyện." Hì hì cười,"Nhưng là cô ấy hôm nay biểu hiện không bình thường, hơn nữa sáng nay khi chúng ta cùng nhau đi thang máy lên, cô ấy đứng ở phía trước tôi, nghĩ không chú ý cũng khó."
Ninh mi, Hạ Di Hàng vẫn là nghĩ không ra bên ngoài là ai, người nói kia thanh âm thực xa lạ, cô không nhớ rõ hôm nay có gặp nàng ta hay không, thứ lỗi cô tính cách trầm tĩnh, cho dù cùng đối phương ở cùng 1 tầng lầu, thế nhưng cô nghe không biết là ai đang nói chuyện.
Xí nghiệp Khai Dương mỗi tầng lầu là 1 ngành khác nhau, sử dụng chung một cái toilet, ngoại trừ người trong ngành, cô thật đúng là không thế nào nhận biết người bên ngoài.
"Có cái gì không tầm thường?"
"Chính là tư thế đi đường rất quái lạ, tay còn thường thường đỡ thắt lưng." Ái muội nói nhỏ: "Cô nói, có phải không tầm thường? Thoạt nhìn giống như là trãi qua 1 đêm kích tình, là di chứng của việc miệt mài quá độ." Cô chính là có qua lại với bạn trai, đối loại chuyện này, chính là phi thường quen thuộc.
"Làm ơn, toàn công ty từ trên xuống dưới đều biết Hạ quản lí không có bạn trai, cô hiểu sai đi?"
"Ai biết. Nói không chừng cô ấy có bạn trai bí mật, lại đem dấu đi, chúng ta cũng không biết." Nghe đến đó, Hạ Di Hàng trên mặt một chút huyết sắc còn sót lại cũng mất hết, ngồi cũng khó khăn, phi thường không được tự nhiên.
"Ha ha, cô quả nhiên không hổ là đài radio của công ty chúng ta, trí tưởng tượng thực phong phú."
"Đương nhiên." Trang điểm xong, hai người vừa nói chuyện vừa đi ra ngoài,"Tôi nói với cô......"
Tiếng nói đã không còn nghe thấy, nhưng Hạ Di Hàng lại cảm thấy toàn thân rét run, khó trách người ta nói, muốn ở trong công ty nghe tám nhãm, đồn bậy, toilet tuyệt đối là nơi đầu tiên, thứ hai là gian nước trà, quả nhiên không sai.
Ngón tay gắt gao nắm lấy góc áo, cô tự nhận ngày thường ở công ty luôn an phận thủ thường, nhưng vẫn là khó tránh khỏi trở thành tiêu điểm để người khác lôi ra làm thứ tiêu khiễn trong lúc trà dư tửu hậu, ha ha, cũng là, ai sau lưng không nói người, ai sau lưng không người nói.( anchan: chổ này hơi lu bu, hiểu đơn giản là: ai không nói xấu sau lưng người khác và không bị người khác nói xấu lại)
Cô cần gì phải để ý mấy lời ra tiếng vào đó?
Cô Nàng Không Muốn Kết Hôn Cô Nàng Không Muốn Kết Hôn - Chu Khinh