Tôi luôn cố gắng làm những gì tôi chưa biết và nhờ đó, tôi có thể làm được những điều tưởng như ngoài khả năng của mình.

Pablo Picasso

 
 
 
 
 
Tác giả: CheeryChip
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 153 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 440 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 05:00:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 104
ược vào căn phòng của bậc đế vương bóng tối, Mom ngồi xuống bên cạnh và khẽ thở dài. Bà nhìn vào khuôn mặt đã tái nhợt vì mệt mỏi của hắn mà lòng khẽ nhói đau, Mom liền cất tiếng hỏi.
- Tại sao con không cho con bé một lời giải thích! Dù sao thì nó cũng là con gái con gái rất yếu mềm
Chắp hai tay lên trán, Yul lại cất tiếng thở dài, giọng kiên quyết.
- Con không thể và cũng không muốn!
Khá ngạc nhiên, bà lại nheo mày vẻ khó hiểu.
- Ý con là sao?! Vậy chẳng lẽ con lại cứ để như thế này mãi?!
- Không không phải! Cũng không hoàn toàn. Nhưng con không muốn phải cố giải thích với « một cái đầu nóng » như thế. Khi nào cô ấy thực sự muốn tin con, lúc đó con sẽ sẵn sàng mở lời.
- Ừm. Vậy ta tin vào con!
Mom chỉ nói có vậy, rồi bà lại khẽ vỗ vai hắn và lặng lẽ bước ra khỏi phòng. Nhẹ nhàng như làn gió.
Đang đưa bước nơi hành lang, bỗng, nghĩ ngợi một hồi, bà lại chợt dừng lại nơi cửa phòng con bé, khẽ gõ nhẹ.
- Ta vào được không?!
Nghe thấy tiếng Mom, đang khóc, nó lại khẽ giật mình, gạt vội dòng nước mắt đương vương trên khóe mi, nó khẽ bật dậy rồi ậm ừ mở khóa. Vừa nhìn thấy con bé với khuôn mắt hốc hác và khóe mắt đỏ hoe, bà đã đoán ngay ra rằng nó đang phải chịu đựng những điều đau khổ ghê gớm lắm. Ừm thì bị lừa dối bởi người chồng đã ở cùng nhà với mình gần hai tháng trời, chắc hẳn cảm giác ấy giống như bị phản bội, thật nặng nề! Nhưng nếu để suy nghĩ kỹ hơn, con bé vẫn cần chín chắn thêm chút nữa. Nghĩ vậy, Mom liền đến bên nó và hỏi thăm, mong có thể đưa ra được vài lời khuyên bảo.
- Con không sao chứ?!
Khẽ nhoẻn cười, một nụ cười thật nhạt, nó đáp lại bằng vẻ miễn cưỡng.
- Con ổn
- Con chắc chứ!
- Cũng không hẳn ạ! – Con bé khẽ thở dài.
- Có thể kể cho ta nghe vài chuyện được không - Vừa nói, Mom vừa từ từ ngồi xuống bên cạnh nó, nhẹ nhàng hỏi thăm.
Sau khi đã kể lại toàn bộ câu chuyện cùng những suy nghĩ rối ren đang quay mòng mòng trong đầu mình cho Mom nghe, nó cũng cảm thấy nhẹ người và sẵn sàng lắng nghe những điều bà nói.
Nhìn thẳng vào mắt Xư Bi, Mom hỏi.
- Con cảm thấy khác nhau như thế nào khi nghĩ Yul là Quỷ và Quỷ Vương?!
" Quỷ và Quỷ Vương sao?! " – Mom nói thế là có ý gì, chẳng phải cả hai đều là một Nhưng, phải rồi! Cả hai đều là một, đều là một loài quỷ. Vậy có khác biệt gì khi biết hắn là Quỷ Vương?! Chẳng phải trước đó con bé cũng đã biết hắn là quỷ rồi sao! Vậy nhưng, tại sao, lúc này, nó lại có những suy nghĩ tiêu cực đến thế! Có lẽ, một phần là vì bị nói dối, bị Yul gạt đi câu hỏi mà nó đã muốn hắn trả lời thực sự lúc trước. Chính hắn đã không thành thực trả lời cho con bé Và chuyện hắn lại là Quỷ Vương thì lại càng lớn hơn. Nhưng con bé vẫn chưa bao giờ nghĩ giữa Quỷ và Quỷ Vương thì có gì khác nhau?! Liệu sau này khi trở thành người, nó có thể sống cùng một con Quỷ?! Chẳng phải vẫn rắc rối như vậy đấy thôi! Chuyện này thật khó hiểu Nhưng xét ra thì vẫn là tệ lắm! Nó vẫn phải lựa chọn
Và để phải chọn lựa ngay lúc này thì thật khó!
Thấy con bé vẫn cứ ấp úng chưa thể trả lời, Mom lại mỉm cười hiền hậu rồi nói tiếp. Như thể đang cố gắng thuyết phục nó đừng bỏ đi vậy!
" Xư Bi à, ta không biết là con có nhận thấy hay không Nhưng trước kia, thằng bé chưa bao giờ cười, thậm chí còn chẳng biết giận dữ hay ghen tuông, việc hạ mình để làm những việc tầm thường cùng một người khác là không thể. Nhưng đến khi quen con, ta thấy nó bắt đầu biết quan tâm đến người khác, biết khoan dung và trở nên rộng lượng. Sự thay đổi ấy khiến chính ta, người đã chăm sóc nó suốt 200 năm còn không thể tin được. Dường như nó đã trở thành một con người hoàn toàn khác, đôi khi còn rất ngốc nghếch và trẻ con. Đó là một phẩm chất không - hề - vốn - có của Quỷ Vương. Vì chỉ tới khi quen con, trái tim lạnh lùng buốt giá của nó mới được mở ra ấm áp, vậy chẳng nhẽ con lại lỡ lòng nào nhẫn tâm đóng chặt nó lại thêm một lần nữa. Ta tin, làm vậy, nó sẽ vỡ tan ra mất! ".
Cô Dâu Quỷ Cô Dâu Quỷ - CheeryChip