Giá trị thật của một người không phải ở chỗ cách anh ta xử sự lúc đang thoải mái và hưởng thụ, mà là ở chỗ lúc anh ta đối mặt với những khó khăn và thử thách.

Martin Luther King Jr.

 
 
 
 
 
Tác giả: Zumy
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 64 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 485 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 03:22:28 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 26: Bí Mật Về Ba Cái Tên
tiếng nhạc sập xình khiến hắn khó chịu, chẳng hiểu sao hắn lại muốn đến đây, hắn đã có ý định ăn xong là sẽ về nhà đánh một giấc, hay tại hắn gặp con nhóc ấy nhỉ.
hắn cảm thấy bực mình,đang đâu lại rước một đống rắc rối.
Hắn bỗng vò đầu bức tai khó chịu.
- ê, sao đến đây lại tự kỷ vậy, mày xem có thằng bạn nào tốt như tao chờ mày hơn 3 tiếng đồng hồ ở cái xó xỉnh này không? nào uống đi cho nó lên – Dương nâng ly rược lên đưa cho hắn.
Hắn đỡ lấy rồi uống một hơi cạn.
Càng uống hắn lại càng thấy bứt rức, cái quái gì đang làm loạn đầu hắn vậy.
Dương rất tinh ý nhìn ra tâm sự của hắn, cái đầu thiên tài đó lắm khi làm cậu thấy nó thật ngu ngốc, có phải làm thiên tài nên cái gì cũng muốn khám phá, cũng muốn nó rõ ràng.
- có ẻm nào xinh ngất ngây nguyện ở công ty cùng mày đến cái giờ này hả, mà bạn bè gọi thì khinh không thèm tiếp, trọng sắc khinh bạn hả – Dương đùa đùa cợt cợt khiến hắn chỉ muốn vả cho thằng bạn vài cái.
- không xinh đến ngất ngây nhưng cũng làm tao chết ngất – Hắn cau có phun ra một câu khiến thằng bạn như muốn nhảy ngược.
- xinh đến thế cơ hả, em nào thế, giới thiệu tao làm quen, có khi anh em mình chia đôi – Dương nháy mắt với hắn một cái khiến Nguyên nhếch mép khinh bỉ.
- mày thích tao nhường –
- ok, đúng là anh em tốt, nhớ nhé, đừng nuốt lời, cho tao địa chỉ, số điện thoại đi – Dương rút chiếc điện thoại ra chờ đợi.
- không địa chỉ không điện thoại – Nguyên nói mà khiến cậu tức điên cái quái gì vậy chơi nhau à.
- mày định chơi anh em à, nếu không muốn cho thì nói luôn, tao cũng không thích cướp bóc của bạn bè – Dương thấy bực với thằng bạn này.
- đâu cần địa chỉ gì, mày cứ lên lớp 10a1 là thấy em nó ngay – Nguyên lại nốc thêm một ly rượu nữa.
- cái gì, lớp đấy á, mà sao ở công ty mày, chắc cũng là cao thủ – Dương đầu gật gù
- cũng không phải người công ty, nhưng cao thủ thì tao cũng phải nể – Nguyên gật gù nhận xét
- thế á, tao thích rồi đấy, ẻm nào ẻm nào, nó đi – Dương bỗng nhiên sốt xắng hứng thú lạ thường.
- là …….cái thằng nhóc bí thư 10a1 đó –
RẦM…………………………
Dương tiếp đất một pha đẹp mắt, đầu cắm xuống đất, chân chổng lên trời.
Ôn thần đúng là ôn thần
- mày sốt hả, nó là đàn ông mà, đừng bảo với tao mày với nó đang qua lại nhá – đôi mắt Dương chớp chớp thấy khổ.
- vớ vẩn – nguyên cọc cằn phun ra được một câu làm Dương muốn dựng ngược.
- thế rốt cuộc như thế nào, mày tránh nhóc đó như tà mà sao giờ lại gặp còn làm mày tương tư – Dương nói rồi cười ha hả.
- tương cái đầu mày, tao cũng đâu muốn đâu, chuyện chỉ là #$%^'*(%@#$%^'*( ….-
Nguyên kể hết chuyện hôm nay cho Dương nghe, dương vừa nghe vừa gật gù ra vẻ hiểu.
- tao thấy hình như nhóc đó cố tình – Dương vừa nói vừa chỉ tay vào hắn ra vẻ hình sự.
- tao lại không cảm thấy vậy, bỗng nhiên tao mới nẩy sinh đến chỗ đó chứ có phải theo lịch gì sẵn mà nhóc đó biết được –
- mày bảo mày thắc mắc về mấy cái tên sao, đầu tiên là Anh Bảo, sau là Tú, giờ lại là chị Anh Anh, chẳng lẽ là sinh ba sao –
- không, tao nghĩ không phải, cả bao cái tên đó đều bám tao, và đều biết về những sự kiện trước đó, không thể là ba người khác nhau được – Nguyên nhăn mày suy nghĩ.
- kết lại tao nghĩ, nhóc đó đang đùa giỡn với mày, hắn là gay mê mày mất rồi, tao khuyên mày nên đi kiểm tra giới tính đi –
Nguyên dùng ánh mắt lộn lòng trắng nhìn thằng bạn, hình như nó muốn gợi đòi thì phải.
- Đừng nhìn tao như thế,tao chỉ là giúp đỡ mày nhận ra sự thật trước khi quá muộn thôi. – Dương xua xua tay cười duyên với hắn.
“ chẳng nhẽ mình lại là gay sao,không thể thế được “ Nguyên thầm nghĩ.
- Có thể đây là một trò chơi và mày là nhân vật chính, cậu ta muốn làm ày quay cuồng, từ từ xâm nhập vào cuộc sống của mày, xâm nhập vào từng ngõ ngác rồi từ từ nhả độc ra, chất độc cứ phát tán, lan ngày càng rộng một cách mày không biết, nó ăn sâu vào con người mày, nó cứ từ từ hủy diệt những tế bào đơn lẻ của mày, và tất nhiên kết quả cuốicùng là mày..::………. được ăn chuối cả nải haha –
BỤP …
một chiếc giầy hàng hiệu đã được yên vị trên đầu Dương khiến cậu choáng váng.
- cái khỉ gì vậy thằng đần kia –
Nguyên chẳng sợ sệt sự giận giữ của cậu mà còn mỉm cười dịu dàng.
- hên ày được ăn đồ hiệu -
Dương mặt mày tối xầm nhưng chẳng làm gì được thằng bạn, nó mà trả thù thì chắc cậu đây chẳng còn chỗ chui, tốt nhất là nhịn, ‘ một điều nhịn chín điều lành “.nhưng nhỡ nó “ được voi đòi…….. hai bà trưng thì sao “.
- giả giầy tao đây –
Dương biết ngay mà, nó được voi đòi hai bà trưng rồi, cậu liền vênh mặt lên
- mày đáp tao thì giờ nó là của tao, muốn đòi còn lâu –
- mày không muốn giả – Nguyên lườm thằng bạn
- ừ, tao không giả đấy – Dương cũng hơi run run nhưng cố mà gân cổ lên, bạn bè chơi với nhau từ thời không mặc quần mà giờ nó lại nỡ ra tay nặng với cậu à.
- nhất quyến không giả – hắn lại nhướng mày thêm cái nữa.
- tao nói rồi nhất quyết không giả, mày đánh sập cái quán bar này taocũng không giả – dương càng ngày càng kiên quyết.
- thực sự không giả -
- tao đã bảo là không giả rồi, hỏi lắm thế – dương bực tức gắt lên, không biết từ bao giờ mà thằng bạn này lại nhiều lời đến thế, khiến cậu phát bực.
- quyết định không giả thật –
- mày như đàn bà thế,không giả là không giả – dương vênh mặt lên thật cao đắc thắng.
- được – Nguyên nói một tiếng rồi ngồi tiếp uống rượu.
Dương thắc mắc, thằng này sao lại dễ chịu thua thế nào à, hay tự nhiên đầu óc có vấn đề.
- không muốn lấy lại à – cậu lân la đến hỏi ( t/g pó tay với ông này luôn )
- không –
- thật là không muốn –
- không –
- quyết định không lấy nếu tao giả thì sao – Dương nghi ngờ vô cùng, chẳng lẽ lại không.
-không –
Dương ngã ngửa, nhất định không thể dễ dàng thế được, phảicó gì đó, không được cậu phải hỏi chõ rõ.
- tại sao không lấy –
-không thích nữa – hắn vãn nhàn nhã uống rượu còn dương thì hòn toàn ngược lại dang chảy mồ hôi ròng ròng.
- mày có âm mưu gì phải không? – cậu dò dò hỏi hắn
Hắn không trả lời chỉ nhếch mép lên cười ủy dị, khẽ xoa xoa cằm.
- tiền thưởng một quý mày được bao nhiêu ý nhỉ -
Dương thực sự toát mồ hôi hột, chẳng lẽ hắn định cắt tiền thưởng một quý của cậu sao.
- này tao tuy là nhân viên của mày nhưng cũng là cổ đông nha –
Hắn không thèm để ý đến cậu lại nói tiếp
- nếu hạ lương 3 bậc thì tiền lương còn bao nhiêu nhỉ – hắn vuốt cằm suy nghĩ
-này NGUYỄN TUẤN NGUYÊN mày một vừa hai phải thôi nhá –
Dương tức đến nỗi tí phun máu, đây là lấy việc công trả thù riêng mà, hắn chả nể nang bạn bè gì, thằng oắt con này.
nhịn nhịn, cậu lại phải nuốt cơn giận này
- bạn Nguyên thân mến, giầy của bạn đây, bạn cứ từ từ nhá-
Nguyên cười nhìn thằng bạn,đúng là dính đến tiền ăn tiêu mà.
- mình là bạn bè thân thiết bao năm mà, không nênchấp chuyện nhỏ nhặt, không tốt cho đại não đâu – dương lại cười hề hề.
Nguyên xỏ giầy vào rồi thong thả đứng dậy quay đi, đi được vài bước như chợt nhớ ra cậu liền quay đầu lại nói
- tao rất công tư phân minh, lúc đó chỉ định tính toán tiền lương của thằng Duy thôi, ha ha –
hắn bỏ đi để mình cậu ngây ngất đứng há hốc
cậu lại bị lừa, lừa một vố đau
- NGUYỄNTUẤN NGUYÊN TAO NGUYỀN RỦA MÀY BỊ THẰNG GAY BA TÊN ĐÓ ÁM CẢ ĐỜI – cậu hết lớn như muốn nổ luôn cái bar này.
Cô Bé Du Côn Của Tôi ( Phần Hai ) Cô Bé Du Côn Của Tôi ( Phần Hai ) - Zumy