Những người vĩ đại không những phải biết chớp lấy cơ hội mà còn phải biết tạo ra cơ hội.

C.C. Colton

 
 
 
 
 
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 67 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 604 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 08:34:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 7: Gây Thù
ó đi ra cổng thì đã thấy Minh Vũ đang đứng dựa vào cổng, mày nhíu lại chứng tỏ nhóc đang không vui. Vừa nhìn thấy nó thằng nhóc đã khó chịu hỏi:
_ “ Chị vừa đi vừa bò ra đấy à, chân thì cũng phải ngắn lắm đâu chứ! ”
_ “ Thế Vũ ca tìm bà chị này có việc gì cần thỉnh giáo sao? ” _ Nó không thèm để ý đến sắc mặt khó coi và sự trách cứ của em trai, mà hỏi thẳng vào vấn đề.
_ “ Đến hẹn chị trưa nay đi ăn cơm ở ngoài cùng em thôi, em chán cơm ở canteen rồi ”
Mặt nó nghệt ra, “ có như vậy mà phải đến tận đây sao, báo qua điện thoại cũng được mà, hoặc lên lớp nói luôn cũng được sao phải bảo nó lết xác xuống tận đây chứ, thật chẳng biết thương chị gì cả ” nó nghĩ
_ “ Có như vậy thôi sao? vậy gọi qua điện cho chị là được rồi mà, hoặc lên tận lớp chị là được rồi còn bày đặt gọi chị xuống, em đúng là chẳng chịu nghĩ cho bộ xương già của chị tẹo nào ” _ Nó bắt đầu ca thán, kể tội em trai
_ “ Thứ nhất điện thoại em hết pin, thứ hai gọi chị xuống thì chị mệt chứ em không có mệt, em phải thương bản thân mình trước chứ. Với lại trường chị nhiều nữ sắc lắm em lại còn đẹp trai ngời ngời thế này, mỗi lần vào trường cứ bị chỉ chỏ, nhòm ngó khó chịu lắm ”_ Thằng nhóc đó mặc kệ sự ca thán của nó, mà vẫn từ tốn giải thích.
Tuy nó nghe ra trong giọng nói của thằng nhóc này có phần cao ngạo, nhưng quả thật là thằng nhóc nói đúng mới chết chứ.
_ “ Ừm, Minh Vũ của chúng ta thật đẹp trai ” _ Nó nói sau đó nhoẻn miệng cười đưa tay bẹo mà thằng nhóc.
_ “ Chị cũng rất xinh gái ” _ Minh Vũ cũng không tiếc một lời khen mà khen nó, sau đó mới nói:
_ “ Em về trường đây, trưa nay em đợi chị ở cổng trường của em ”
Nói xong thằng nhóc cũng bỏ đi luôn, nó nhìn theo cho đến khi thằng nhóc đến đoạn rẽ vào trường nó mới quay vào. Trường nó với trường của thằng nhóc kia khá gần nhau. Thằng nhóc đáng lí ra bây giờ mới chỉ học lớp ba tại trường cấp một thôi, nhưng nó học nhảy lớp nên hiện giờ nó đã là học sinh lớp bảy, nhóc đó nói mình thích học nhảy lớp nhưng ai cũng biết nó làm vậy để học gần trường với nó. Nghĩ đến đó nó không khỏi mỉm cười quả thật tình cảm chị em nó rất tốt, không phải ai cũng hiểu được.Vừa đi vừa mải suy nghĩ, nên nó không có để ý nên va vào một cái gì đó, theo phản xạ nhanh nhạy của mấy năm học võ nó nhanh tay bám vào cái gì đó gần nhất. Nhưng nó không những không giữ được thăng bằng mà vẫn ngã xuống kèm theo một tiếng “ Xoẹt ” âm thanh đặc trưng của tiếng vải bị xé vang lên. Trước khi tiếp đất cái đầu nhanh nhạy của nó nhanh chóng xác định được vật mà nó va vào là một con người, và người đó giữ thăng bằng rất tốt dù bị nó kéo nhưng vẫn không có ngã theo nó, thật là làm nó khó chịu mà. “ Bụp ” một tiếng va đập giữa cơ thể nó với nền xi măng cứng ngắc của sân trường, cả người nó cảm thấy đau nhức. Sau khi rủa thầm ông trời không biết thương xót nó, sau đó mới mở mắt ra nhìn cái người mà nó va vào, người đó đứng đúng hướng mặt trời nên nó không nhìn rõ lắm, nheo mắt lại một chút thì …. A là soái ca hôm qua bị nó đá tại lớp sau đó nó ôm người bỏ chạy đây mà. Đúng là oan gia ngõ hẹp mà, trong trường có mấy trăm học sinh mà không pahir bbaats cứ ai bị nó va vào mà lại va phải hắn đúng là xúi quẩy mà. Nó nở nụ cười vô cùng lưu manh sau đó nói:
_ “ Bạn đẹp trai có thể kéo mình dậy không? ” _ Nói xong nó còn đưa tay ra, sau đó mới phát hiện trong tay nó vẫn còn mảnh vải mà nó xé từ chiếc áo khoác của hắn, lúc này nó mới để ý áo khoác của hắn bị rách một mảnh nham nhở nhìn rất là tức cười. Cánh tay nó giơ ra thấy mỏi luôn mà vẫn chẳng thấy có bàn tay đưa ra kéo nó lên, nó liền rời mắt từ chiếc áo bị rách lên khuân mặt của hắn. Đập thẳng vào mắt nó là khuôn mặt vô cùng đáng sợ, đặc biệt đôi mắt màu tím đó đang lạnh lùng nhìn nó làm nó bất giác nổi hết da gà. Nó thu tay lại, rồi chậm rãi đứng dậy, bày ra cái bản tính lưu manh nhất dù nó đâm vào hắn lại còn xé áo của hắn nhưng không những không xin lỗi lại còn nói:
_ “ Bạn đẹp trai này bạn chẳng biết gallant gì cả, thấy một bạn gái như mình ngã cậu phải nhanh tay đỡ, còn nếu bạn đẹp trai không phản xạ nhanh như vậy thì bạn cũng phải đỡ người ta nên hỏi xem người ta có sao không chứ, đằng này ….”
Nó mở mồm ra là bạn đẹp trai bộ dáng vô cùng lưu manh, hắn nheo mắt lại nhìn nó, vì kiềm nén tức giận mà khuân mặt trở có chút đỏ. Nó biết là vậy nhưng vẫn có tình nói:
_ “ Ơ sao bạn lại đỏ mặt thế kia, con trai gì mà dễ ngượng vậy? thế này đi tán gái phải làm sao ”.
_ “ Cô nói đủ chưa vậy, tôi còn chưa tính sổ là may rồi đấy. Mới lại tôi chỉ gallant với con gái thôi ” _ Hắn nói giọng đầy tức giận còn không quên mỉa mai nó.
Gallant với con gái sao? Nó không phải con gái chắc? nói như vậy khác nào nói nó không phải con gái chứ, nó không phải con gái thì là con gì chứ, nó tốt xấu gì cũng là hot girl của trường chứ bộ, nó cũng có nhiều người theo đuổi chứ bộ, cái thằng cha mắc dịch này. Giỏi,dám đối đầu khiêu khích nó, đang định giáo huấn cho hắn một trận, cho hắn biết mình đã đắc tội với ai, thì không biết từ đâu ông thầy Hùng xuất hiện trước mặt nó. Thính thật nha, nó cảm giác là khứu giác của thằng cha này đặc biệt nhạy cảm với nó, cứ nó ở đâu là đánh hơi thấy ngay vậy, nó thu lại bộ mặt giận dữ bày ra bộ mặt tươi cười, giở mặt còn nhanh hơn lật sách làm cho hắn bên cạnh cũng phải kinh ngạc.
Thầy quản sinh đến gần nhìn dò xét hai đứa, sau đó hỏi:
_ “ Trống vào tiết rồi hai đứa còn hẹn hò gì ở đây? ”.
_ “ Dạ, thưa thầy em đi vệ sinh ” _ Nó nhanh nhảu đáp
_ “ Nhà vệ sinh của trường dời đến đây từ khi nào chứ? ”_ Thầy quản sinh nhìn nó trong mắt phát ra đầy tia nguy hiểm.
Nó biết mình nói bị hố, nhưng lỡ rồi biết sao bây giờ, tiếp tục chém gió luôn:
_ “ Dạ em đi nhầm, em phát hiện dạo này trí nhớ của em bị giảm sút một cách ghê gớm có khi em phải đến bệnh viện coi sao. Thôi nha thầy nỗi buồn của em đang gấp lắm em đi trước nha ”_ Nói xong nó cũng chạy thẳng, bây giờ không chuồn còn đợi đến khi nào nữa chứ, cứ mặc kệ tên kia lo liệu với thầy quản sinh. Chạy lấy người cái đã thằng cha này vẫn còn cay cú với nó cái vụ đoạn ghi âm có ngu mới ở lại.
Chị Em Thiên Tài Chị Em Thiên Tài - cơn gió mùa hạ