Thất bại ư? Tôi chưa bao giờ gặp phải. Với tôi, chúng chỉ là những bước lùi tạm thời.

Dottie Walters

 
 
 
 
 
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 27 - chưa đầy đủ
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 501 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 22:28:54 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 10: Hôn Sự Của Hạ Chiêu Mai.
ĩ Mĩ đang thử y phục vừa được mang tới, soi mình trước gương gật đầu hài lòng, quả thật rất thoải mái.
Cô được A Xú chải tóc, cài trâm hoa, thoa thêm tý phấn, chậm thêm giấy đỏ vào môi, nữ tử một thân xiêm y lụa trắng trong từ ghế đứng lên, khuôn mặt xinh đẹp đầy đặn tươi sáng như vần trăng tròn, lông mày thanh tú như nét mày ngài, miệng nàng mím lại như nụ hoa chờ ngày nở rộ, tiếng nàng thốt ra nhẹ nhàng đằm thắm trong trẻo như viên ngọc quý sáng lấp lánh, đuôi tóc nàng xõa ra bồng bềnh, làn da trắng mượt mà mịn màng khiến bao người ganh tị..
- Sao lại nhìn ta như vậy.
- Mĩ Mĩ, em thật xinh đẹp a.
- Tạ tỷ tỷ, tỷ so với đệ nhất mỹ nhân Kỳ Khả Lan còn xinh đẹp hơn gấp bội a.
- Kỳ Khả Lan.
Mĩ Mĩ mặt lạnh nói ra tên của mỹ nhân Kỳ Khả Lan, A Xú ngây thơ thật thà nói:
- Đúng a, cô ta là công chúa của Phượng Kỳ năm nay 17 tuổi, là đệ nhất mỹ nhân, xinh đẹp đoan trang văn võ song toàn, nghe nói vài ngày nữa thái tử Ngụy quốc sẽ hướng Phượng Kỳ chúng ta cầu hôn công chúa a.
- A Xú, em nghe chuyện này ở đâu.
- Em nghe dân chúng trong thành nói.
Từ đâu 1 đứa nha hoàn hớt ha hớt hải chạy vào thở không ra hơi ấp úng:
- Tiểu... tiểu thư... hoàng thượng... hướng lão gia nói muốn chỉ hôn người cho con trai của thừa tướng a.
Chiêu Mai mặt còn đang vui vẻ bổng dưng tối sầm lại, lập tức đứng lên nói to:
- Cái gì?
Chẳng nghe gì thêm lập tức hướng đại sảnh đi tới, vừa đi vừa nhăn nhó, lại nghe nha hoàn nói:
- Nô tỳ dâng trà liền nghe được, tiểu thư đi đâu vậy, lão gia và hoàng thượng đang bàn chính sự không vào được đâu ạ.
Nha hoàn níu tay Chiêu Mai, Chiêu Mai tức giận gỡ tay cô ra quát lớn:
- Em mau buôn ta ra, ta phải gặp hoàng thượng, ta phải gặp phụ thân.
Vừa tới cửa phòng đã trông thấy phụ thân nàng quỳ xuống đất, hoàng thượng cười to:
- Ha ha, chẳng phải là chuyện vui sao.
- Tạ hoàng thượng.
Chiêu Mai đi nhanh vào hướng hoàng thượng quỳ xuống cúi đầu:
- Hoàng thượng, tiểu nữ đã có người thương, không thể gả cho ai ngoài người đó, xin hoàng thượng thu hồi mệnh lệnh, cầu xin hoàng thượng.
- Mai nhi, thật là không biết quy cũ, mau lui xuống, người tới mang tiểu thư về phòng.
- Thần quản giáo nhi nữ không nghiêm, xin hoàng thượng tha tội.
- Không sao, cứ để nàng ở lại, nhi nữ của khanh thật đoan trang xinh đẹp a.
- Tạ hoàng thượng khen ngợi, Mai nhi hoàng thượng đã thu hồi mệnh lệnh, người còn ban hôn cho con và Lục Phúc Tâm nữa, mau tạ ơn đi con.
Chiêu Mai trong lòng vui như nở hoa, đỏ mặt cúi đầu:
- Tạ hoàng thượng ban hôn, hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.
- Không cần đa lễ, hôm qua trẫm di phục xuất tùng làm phiền quý phủ, vui quá uống vài ly rượu lại sơ ý làm đổ xạ hương lên người, hiện tại chỉ thấy toàn thân ê ẩm, không biết có thất lễ gì không.
Hạ Uy Chiêu giật mình khóe miệng giật giật, cười ngượng ngạo nói:
- Không có, tuyệt đối không có.
Không còn việc gì Chiêu Mai cũng lui xuống trở về phòng, không thấy Mĩ Mĩ đâu định kêu A Xú lại hỏi thì thấy Mĩ Mĩ đi tới.
- Tiểu thư tâm trạng thật vui vẻ.
Chiêu Mai sung sướng rạng rỡ cười sáng lạng nắm tay Mĩ Mĩ kích động không thôi.
- Hoàng thượng thu hồi mệnh lệnh, còn ban hôn cho ta và Phúc Tâm công tử, Mĩ Mĩ ta thật vui.
- Ta biết, chúc mừng tiểu thư.
- Cảm ơn muội.
Trời đã trưa, nắng nhẹ nhàng ru cho gió ngủ, Kỳ Hàn Diệu tay cầm đũa gắp thức ăn cho lên miệng, khuôn mặt kinh ngạc không thôi.
- Thức ăn thật ngon, còn hơn đồ ăn ở ngự thiện phòng a, đầu bếp của quý phủ thật giỏi.
- Bẩm hoàng thượng, những món ăn ở đây là do Tạ cô nương nấu, nô tài chỉ là đứng một bên học hỏi.
Lý Doãn đặt xuống bàn một đĩa trứng cuộc tựa kimpad rồi cúi người đi ra ngoài.
Kỳ Hàn Diệu ngạc nhiên một cách vui vẻ, vừa ăn vừa nói:
- Tạ cô nương là người như thế nào vậy tướng quân.
- Bẩm hoàng thượng, nàng là cận vệ của con gái thần, nàng thật sự rất giỏi.
- A, phải rồi... mời nữ nhi của khanh và Tạ cô nương tới dùng cơm luôn đi.
- Hoàng thượng, như vậy thật không phải phép.
- Không sao, trẫm cho phép.
Một lát sau, cả hai liền tới, Hàn Diệu vương đũa gắp thức ăn, ánh mắt dừng lại ở cửa, đồ ăn từ đũa rơi xuống, không chỉ chàng ngây ngốc mà Uy Chiêu, Duẫn Phong cũng ngây ngốc theo, nữ tử xiêm y lụa trắng kia quả thật khuynh quốc khuynh thành, dung nhan yêu kiều làm mê đắm lòng người.
Hai người quỳ chờ đợi gì đó, nhưng chờ vẫn không thấy người kia nói gì, Mĩ Mĩ lạnh lùng mở miệng:
- Không biết ngài mời chúng ta đến là để dùng cơm hay là đến để phạt quỳ.
Duẫn Phong trừng mắt nói lớn:
- Vô lễ.
Ta nhịn, nếu không phải Hạ tiểu thư bảo ta hành lễ thì ngươi đừng có mơ mà ta quỳ xuống đây.
- À... không cần lễ nghĩa mời ngồi.
- Tạ hoàng thượng.
Chiêu Mai nhẹ giọng đứng lên, đi tới ngồi xuống ghế, Mĩ Mĩ mặt mày cau có:
- Không biết mặt ta dính gì mà ngài lại nhìn ta lâu như vậy, làm ta thật nuốt không trôi.
- Ngươi... ưm...
Lời còn chưa nói ra đã bị miếng trứng cuộc chặn lại, không biết nó tử đâu tới khiến cho Doãn Phong bị nghẹn mặt trắng bệch ra, Hàn Diệu bật cười ra tiếng:
- Tạ cô nương dung mạo phi phàm không biết quý danh cô nương là chi.
- Tạ Mĩ Mĩ.
Hàn Diệu gật đầu, nữ nhân này sát khí kinh người, nội lực thâm hậu, lạnh lùng tàn khốc, không thể xem thường.
Uy Chiêu và Chiêu Mai đã sớm đen mặt, vốn là biết Mĩ Mĩ không theo quy cũ nhưng bọn họ không thể ngăn cản, chỉ có thể để sự việc đi theo tự nhiên và không ngừng đổ mồ hôi.
Cẩu Ma Nữ Và Đại Vương Gia Cẩu Ma Nữ Và Đại Vương Gia - KhôngThởĐược