Books let us into their souls and lay open to us the secrets of our own.

William Hazlitt

 
 
 
 
 
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 27 - chưa đầy đủ
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 501 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 22:28:54 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 8: Phượng Kỳ Có Tiên Nữ Hạ Phàm.
hỉ thấy Chiêu Mai tươi cười rạng rỡ chỉ chỉ trỏ trỏ cười hi hi ha ha, Mĩ Mĩ mặt lạnh cau có với bao ánh nhìn bắn vào mình, chỉ một cái liếc mắt của cô đã cướp đi trái tim của các chàng.
- Oa... xinh quá.. nàng bất quá là tiên nữ a.
- Trời ơi mỹ nhân, không thoa phấn, không búi tóc, không cài trâm... ô ô... tóc cô ấy đẹp chưa kìa.
- Không biết tiểu thư nhà ai... hình như từ phủ đại tướng quân đi ra a.
- A... cô ấy đi cùng Hạ tiểu thư.
- Tôi nghe Hạ tiểu thư gọi cô ấy là muội muội a.
- Chắc bà con xa đến chơi... thật sự xinh đẹp a...
Xôn xao, bàn tán, Mĩ Mĩ thấy miệng lưỡi thế gian thật là đáng sợ, chuyện gì cũng có thể đem ra bàn tán.
- Mĩ Mĩ, A Xú chúng ta đi tới tiểu lâu trước mặt dùng cơm đi.
- Được.
- Vâng, tiểu thư.
Ba người di chuyển, ánh mắt của bao người nhìn theo, bỗng từ trên lầu ba của tiểu lâu truyền đến một tiếng la của một tiểu oa nhi.
- A... a...
Mĩ Mĩ một tay cầm dải lụa bên cạnh cô bán hàng nhẹ giọng:
- Đại thẩm mượn dùng một lát.
Soạt, lụa tung bay thẳng tấp tới lấu 3 rồi quấn chặt vào cột, chỉ thấy nữ tử một tay nắm dải lụa kéo nhẹ theo đà bay lên, tóc duỗi bay theo gió, thân hình uyển chuyển lả lướt trong không trung, tay kia của nàng nhanh như chớp ôm được tiểu oa nhi 4 tuổi đang rơi từ lầu 3 xuống, chân nàng đạp vào cột theo đà bay ra, giống như một vận động viên leo núi chuyên nghiệp.
- Kha nhi.... hu hu hu hu...
Trên lầu một thiếu phụ đang khóc rống lên, nhưng chỉ khi cô nhìn thấy con mình an toàn ở dưới đất cô mới hoàn hồn, mang theo lo lắng chạy xuống lầu.
- Mĩ Mĩ, em không sao chứ.
- Ừm... không sao.
- Tiểu oa nhi, về sau cẩn thận.
- Tạ tỷ tỷ xinh đẹp.
Thiếu phụ đã chạy xuống tận nơi, ôm chầm lấy con trai khóc rống:
- Ô ô... con trai ta... kha nhi của ta... hu hu hu hu...
- Mẫu thân.
Mĩ Mĩ cầm vải lụa hướng cô bán hàng xin lỗi:
- Xin lỗi, làm lụa của thẩm vướng bụi, sẽ đền cho thẩm.
- Không sao, một chút bụi phủi đi liền sạch, cô nương là cứu người mới dùng không cần để ý.
A Xú chạy nhanh đến đưa cho thẩm hàng lụa 1 lượng, 1 lượng này có thể mua 10 dải lụa nhưng đây là đền cho người ta, mọi người xung quanh ồ lên, đang chuẩn bị vào tiểu lâu thì có tiếng gọi:
- Đa tạ các vị cô nương cứu con trai ta, lại còn làm các cô tốn tiền, xin nhận của ta một lậy.
- Ấy, tẩu tẩu đừng làm thế, muội muội nhà ta thấy chuyện bất bình liền giúp huống chi đây là cứu người.
Chiêu Mai đỡ thiếu phụ đứng lên, Mĩ Mĩ vẫn một khuôn mặt lạnh gật đầu.
- Về sau cẩn thận một chút.
Mĩ Mĩ một tay cầm đũa một tay che miệng ngáp, trước giờ toàn giết người, giờ thì cứu người, không biết khi nào mới gặp được tên nam nhân chó chết đó, để ta gặp được ta rạch rách mặt nhà ngươi, đưa mắt nhìn ra cửa Mĩ Mĩ a lên một tiếng nói:
- Lục Phúc Tâm kìa tiểu thư.
- Đâu.
Chiêu Mai nhìn ra, đúng là công tử Phúc Tâm, cô đứng lên đi ra ngoài.
- Công tử, Phúc Tâm công tử.
- A, nguyên lai là tiểu thư, cô đi đâu thế.
- Ta lên miếu dâng hương, hiện tại đã về nhưng nắng lên cao quá phải dừng chân dùng cơm, công tử dùng cơm cùng chúng ta đi.
- Ấy không được... tôi...
Đang lúng túng thì Chiêu Mai cười nhẹ ngỏ lời:
- Công tử giúp ta, ta còn chưa trả ơn, hiện tại mời công tử bữa cơm xin công tử đừng phụ lòng.
- Đúng đó, Lục công tử giúp ta canh chừng tiểu thư một lát, ta và A Xú đi mua một ít đồ a... sẽ quay lại sau...
Nói song kéo A Xú đi, A Xú chẳng hiểu mô tơ gì ú ớ:
- Ủa, sao lôi em đi... em còn chưa ăn xong.
- Ngươi đó chả hiểu gì cả, mau đi thôi, đừng làm kỳ đà cản trở họ hẹn hò.
- Hẹn hò là gì?
Mĩ Mĩ thở dài, có giải thích cũng vô ích, liền lôi A Xú đi qua cửa hàng bán cước câu cá kế bên tiểu lâu, bỏ mặt một nam một nữ đang ngượng ngùng đứng nhìn nhau.
Trời nắng đang dịu đi, dân chúng ồ lên, trên không trung chỉ thấy một nữ tử bay qua, nàng lướt đi trong gió, tóc xõa tung bay, mái tóc ánh đo đỏ thu hút tầm nhìn của mọi người, nữ tử một thân lam y nhạt với làn da trắng tuyết lượn lờ trên cao như những đám mây đang nhãy múa.
- Tiên nữ...
- Đâu... woa...
Mĩ Mĩ cười lạnh lẽo nhếch môi, tốt... dây cước rất chắc, A Xú nhìn nàng nhảy xuống trầm trồ:
- Ô... tỷ làm ta kinh ngạc không thôi... ta tưởng trước đây tỷ la một con... ách... ta xin lỗi... bây giờ nhìn tỷ như tiên nữ giáng trần a.
- Mau đi thôi.
Hai người trở lại, tam biệt Lục công tử rồi trở về phủ, nhưng dân chúng vẫn cùng nhau đồn miệng, nói là có tiên nữ hạ phàm cứu vớt chúng sinh, rồi đây Phượng Kỳ của chúng ta sẽ thịnh vượng hơn, mùa màng tươi tốt hơn, dân chúng ấm no hơn.
Cẩu Ma Nữ Và Đại Vương Gia Cẩu Ma Nữ Và Đại Vương Gia - KhôngThởĐược