Thất bại đến với ta không phải làm ta buồn mà giúp ta thêm tỉnh táo, không làm ta hối tiếc mà khiến ta trở nên sáng suốt.

Henry Ward Beecher

 
 
 
 
 
Tác giả: cuongdaika8x
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 217 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 594 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 06:33:35 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 58
hap 22 Cuộc đời thật chớ chêu, khi mọi chuyện như được tái hiện lại. Sự thật về một ông trùm
Thôi đi lấy chai rượu ra giải sầu đi hai thằng bợm.
Hừ thật không ngờ thằng chó S lại phản bội anh em mình như vậy, sao anh không để thằng T cua nó giải quyết con chó đó đi, hay anh lại nghĩ tình xưa mà muốn tha cho nó vậy anh hai?.
Thôi đi không nhắc đến thằng chó đó nữa, có thể nó có chuyện gì khó nói, biết đâu chuyện nó làm lại có điều gì ẩn khuất thì sao!, tao tin việc nó làm cũng sẽ có lý do của nó, giống như anh mày vậy cu ạ.
1,2,3 zô đang chén chú chén anh với hai bé thì điện thoại đổ chuông lucky hot, lại số nạ.
Ai zậy anh hai?. biết được con bà đứa nào số máy nạ, mình ấn từ chối rồi lại uống tiếp, nhưng số máy đó lại gọi, bà nội nó tức quá đi mất uống rượu cũng không yên.
Alo ai zậy?, gọi gì mà gọi nhiều vậy? không thấy máy bận à mà còn gọi?.
Sao nghe vẻ bức xúc vậy anh bạn?.
Anh bạn cái con mẹ mày ý à, ông nội mày đang nóng máu đây nói con mẹ mày đi, mày là thằng nào?.
Tôi Văn nè, tôi đã nói chuyện giúp cậu rồi mai anh trùm muốn gặp cậu. Mà sao nghe cậu nóng tính thế có chuyện gì à?.
Vậy hả, vậy cảm ơn anh nhé, tôi cũng đang có chuyện bực mình nên thông cảm nghe có gì mai gặp nói chuyện sau nhé.
Thôi tôi cho cậu địa chỉ, mai cậu đến gặp ông trùm, còn giờ tôi sẽ phải vượt biên té nước ngoài tránh nạn.
Vậy hả, thế cảm ơn anh bạn, chúc anh bạn thuận buồn ngược gió nhe. Tút tút.
Ai vậy anh?. Hừ bà cố thằng tiểu nhân chú muốn hạ sát nó bằng k54 đấy bợm, lại là thằng chó đó hả anh?, vậy nó muốn sao?.
Nó đã tiến cử anh chú với ông trùm của nó chứ còn sao với răng gì nữa, mai sẽ đi gặp mặt.
Anh hãy cẩn thận đấy vì em nghe nói bọn đấy thử người rất ác, chúng nó có nhiều trò có khi mất mạng những người muốn nhập hội đấy.
Hừ yên tâm đi cho dù chúng nó có bày trò gì đi nữa, thì cũng không lấy nổi mạng anh chú đâu. Vì bà thầy bói xem hoa tay bói sống chết chưa sai một ai đệ nhất HY, đã từng phán là anh chú nếu không tự mình giết mình, thì cho dù kẻ nào có muốn giết cũng không giết nổi, vì anh chú có tuổi thọ dương thế là 79 tuổi cu ạ, yên tâm đi nhé anh chú mới chỉ sống mới được 1/3 quãng đời thôi khà khà...à.. à uống………………….
Hôm sau mình đến chỗ hẹn để ra mắt ông trùm. Người này trông có vẻ rất bá đạo, đúng chất một ông chùm. Người đô con khuôn mặt dữ tợn, tay chân săm trổ, dáng vẻ lực lưỡng, đôi mắt trông như hung thần đòi mạng, nụ cười man trá.
Có thể nói đó là một trung niên to cao đẹp, hắn diện quần Jean, giày cao cổ, trên môi không rời điếu thuốc, tay luôn “múa” hộp quẹt Zippo, trái ngược với độ tuổi ngũ tuần.
Được coi là ông trùm danh tiếng nhưng hắn dấu diếm thân phận rất kĩ, ngay cả đám du đãng đàn em thân cận cũng không ai biết ông trùm xuất thân thế nào, tên tuổi thật là gì. Lão được giới chợ búa mô tả là "thét ra lửa, nói có người nghe, đe có người sợ, nịnh bợ có người... run" ờ thì trông cũng băm trợn nhưng trái ngược ở chỗ, hắn suy nghĩ chín chắn như những nhà quân sự.
Nhưng dù tay chân thân cận của lão không biết rõ về xuất thân lai lịch của lão, thì mình vẫn cứ điều tra được lai lịch của lão Theo hồ sơ của Công An Hình Sự Sài Gòn, “ sau đây cũng kể sơ qua về lai lịch lão, cho các ae voz nghe qua về lai lịch bất phàm hơn người của hắn”.
Ông trùm tên thật là Lê Văn Nam, sinh năm 1960, con của ông Lê Văn Bắc và bà Bùi Thị Huệ. Cha của Nam cũng từng là một tay giang hồ hảo hớn ở khu vực chợ Cầu Muối vào thời Mỹ chiếm đóng Sài Gòn. Sau năm 1965, Hai Bắc tham gia kháng chiến, bỏ Sài Gòn đi vào chiến khu rừng Sác và đầu quân vào bộ đội Bình Xuyên của thủ lĩnh Dương Văn Dương. Vì vậy mà ngay từ nhỏ Nam ít được gần cha, chủ yếu sống với mẹ ở đường Đỗ Thành Nhân, phường Khánh Hội (nay là đường Đoàn Văn Bơ, quận 4). Quận 4 là vùng đô thị ven Sài Gòn mới ra đời, là nơi tập hợp của người dân tứ xứ bỏ quê vào thành thị. Vì vậy mà nơi đây rất phức tạp ngay từ khi nó mới ra đời, để rồi giới giang hồ Sài Gòn dựa dẫm vào quận 4 để hoạt động, biến nới đây thành “thánh địa” của xã hội đen Sài Gòn trước ngày giải phóng.
Sống trong môi trường đó, Nam bỏ học từ nhỏ, thường chơi với đám trẻ con bụi đời chung quanh. Nhưng thừa hưởng “gen” của người cha từng là dân “anh chị”, Nam sớm thể hiện là đứa trẻ có tính tình phóng khoáng, nhưng lại rất lì đòn, nhanh chóng được đám trẻ đồng cảnh nể phục, tôn là “Đại ca”. Chưa tới 10 tuổi đầu, Nam đã có thể luồn lách vào các chợ, sạp hàng ở chợ Vân Đồn, chợ Tôn Thất Thuyết để ăn trộm dưa, chuối về chia cho những đứa trẻ đồng cảnh ngộ.
Trong một trận đánh giữa bộ đội Bình Xuyên và quân Mỹ ở chiến khu Rừng Sác, ông Lê Văn Bắc cha của Nam bị bắt và đày ra Côn Đảo, ít lâu sau thì chết. Mẹ của Nam lấy chồng khác, người cha dượng rất máu mê cờ bạc, nghiện thuốc phiện nặng, nên gia cảnh nhà của họ ngày càng suy sụp. Người cha dượng thường hành hạ vợ và đứa con ghẻ, một lần Nam không kềm chế được đã đánh lại ông ta rồi bỏ nhà đi bụi đời, sống lang thang ở khu vực vườn hoa Cầu Mống bằng nghề đánh giày, bán báo để tự nuôi thân.
Không riêng gì Nam, mà nơi đây còn tập trung khá nhiều trẻ bụi đời có cùng hoàn cảnh như Nam. Không gia đình, không được giáo dục, bọn trẻ bụi đời liên tục đánh lộn giành khách, đứa nào gan lỳ, có sức khỏe thì đứa đó chiến thắng và được nhiều khách hàng hơn, cuộc sống vì vậy mà cũng đỡ vất vả hơn.
Dù mới đến khu vực đó, nhưng với bản tính lỳ lợm và liều lĩnh, Nam cứ lao vào đối thủ, buộc đối phương phải đánh “cận chiến”, nhờ vậy mà Nam phát huy được những cú đấm của mình, còn đối thủ dù cao lớn hơn nhưng trở nên bị động, lúng túng. Kết quả là trăm lần như một, Nam luôn là kẻ chiến thắng trong các cuộc “tỉ thí”, dù sau mỗi cuộc “so găng” là tay chân mặt mũi hắn đầy vết rách bầm, sưng húp.
Không phải mất nhiều thời gian, Nam nghiễm nhiên trở thành thủ lĩnh của đám nhóc tì du thủ du thực trong khu vực. Cũng nghiễm nhiên, tên du đãng nhóc này được có một cái tên biệt danh mới là Ông trùm. Cái tên Ông trùm ra đời từ đó, vào năm 1974, lúc Nam mới 14 tuổi, cái tên trong suốt gần 20 năm làm cho giới du đãng Sài Gòn và cả những người dân lương thiện mỗi lần nghe tới phải sợ vãi linh hồn hết thảy.
Liều lĩnh và nghĩa hiệp
Từ ngày trở thành tay anh chị trong thế giới trẻ bụi đời với cái tên ông trùm, Nam vẫn đóng thùng đánh giày, nhưng là để giao cho đàn em đi làm mang tiền về nộp. Hàng chục trẻ bụi đời dưới trướng của Nam như Ba đen, Ba Trắng, Ba đỏ..., tụ tập quanh ông trùm, mỗi sáng nhận thùng đánh giày, nhận báo, sau đó túa đi làm nhiều nơi, chiều đem tiền về nộp cho “ông trùm” Nam.
Mới chút tuổi đầu mà Nam đã biết cách thu phục “nhân tâm” bằng cách rất hào phóng, không bao giờ giữ tiền làm của riêng ình, mà chia hết tiền cho đàn em, bản thân Nam cũng chỉ nhận một phần tương đương với mọi người. Nhiều đứa trẻ bụi đời trong nhóm chẳng may bị ế báo hoặc bị mưa ướt hết báo, ông trùm chẳng những không bắt đền tiền, cũng không chửi bới, đánh đập như những tay anh chị khác, mà còn lấy tiền lời chung để bù đắp, chia phần cho những đứa trẻ không may. Nhờ vậy mà đàn em càng nể phục và nghe lời Nam, tiếng “lành” nhanh chóng vang xa, trẻ bụi đời các nơi rủ nhau về tề tựu dưới trướng của Nam.
Khu vực “làm ăn” của nhóm trẻ bụi đời do ông trùm đứng đầu lúc đó nằm gần bót công an quận Nhì, còn có tên là bót Dân Sinh. Sự nổi tiếng của nhóm trẻ bụi đời sát bên đã làm cho các bé dân phogn công an trong bót quan tâm, nhiều lần ông trùm sau khi “chinh phạt” các nhóm trẻ khác đã bị các ông dân phòng quận Nhì tóm cổ đem về bót. Không dễ trị như những đứa trẻ lang thang khác, ông trùm vẫn trơ trơ trước những lời hăm dọa, tát tai, đá đít, một mình nhận tội chứ nhất định không chịu khai tên tuổi những đàn em tham gia ẩu đả.
Một lần, các công an quận Nhì nghĩ ra đòn độc để trị ông trùm, qua đó dằn mặt cả bọn trẻ bụi đời. Họ bắt Nam quỳ xuống đất, hai công an hai bên xốc Nam đứng nhón chân lên, xong họ cạy miệng cậu bé, bắt thả vào miệng con gián sống, để cho nó chui tọt vào cổ họng, rồi chui thẳng xuống dạ dày. Ngứa ngáy, kinh tởm, ông trùm ói ra mật xanh. Đám trẻ bụi đời đứng xung quanh sợ mất hồn, có đứa đái ra cả quần. Nhưng ông trùm sau một hồi nôn thốc nôn tháo, trấn tĩnh trở lại, tiếp tục câm như hến, chỉ nhận một mình mình gây hấn, không có đứa trẻ nào khác tham gia. Trước đứa trẻ cứng đầu, bất trị, các “ông bạn công an dân phòng quèn” chỉ còn cách tống ông trùm vào Trại giáo hóa thiếu nhi phạm pháp ở Thủ Đức.
Thời gian Nam đi “giáo hóa”, ở khu vực làm ăn của Nam các băng nhóm bụi đời khác nổi lên, hoành hành những đàn em của Nam. Sau khi ra trại, Nam quay trở về chốn cũ và “tái thiết lập” lại trật tự cũ bằng những trận thư hùng mỗi ngày một khốc liệt hơn theo đà lớn lên của Nam
Lúc ấy, khu vực Cầu Mống - Dân Sinh - Cầu Ông Lãnh được dân giang hồ gọi là khu Da Heo, do một tay giang hồ “người lớn” nổi tiếng tên là Tám Lâu cai quản. Sáng sáng, Tám Lâu ở trần, mặc quần dài, ngồi trên chiếc xích lô đạp rảo khắp khu vực đi kiểm tra lãnh địa, mặt luôn đằng đằng sát khí, bà con buôn bán ở khu Da Heo sợ hắn như một hung thần. Tất cả người buôn bán đều phải “đóng xâu” cho Tám Lâu để được yên ổn làm ăn. Nhiều lần chứng kiến thằng nhóc đánh giày từ đâu mới đến trổ tài đánh đấm, thu phục đám trẻ bụi đời, Tám Lâu thấy có cảm tình với Nam. Thỉnh thoảng Tám Lâu kêu Nam đi nhậu với mình và kết nghĩa anh em. Tuy hung tợn, dữ dằn nhưng Tám Lâu vẫn phải thúc thủ trước một tay giang hồ uy thế hơn, tên là Bảy lé, người lúc đó được xem là trùm du đảng quận 4, khu vực cạnh nơi ông trùm trú ngụ. Bảy lé cậy đông quân, thường kéo qua Cầu Ông Lãnh "thu thuế" bà con thiểu thương chợ vựa Cầu Muối, Tám Lâu phải làm ngơ cho băng của Bảy lé cướp bóc ngay trên lãnh địa của mình.
Một ngày, tình cờ nghe đàn anh là Tám Lâu thở ngắn than dài chuyện băng đảng của Bảy lé càng ngày càng lộng hành. Thằng em Nam đăm chiêu nghĩ ngợi, nốc cạn ly rượu đế và đề xuất với đàn anh: “Anh Tám để đó em lo. Phải cho tay Bảy lé nằm viện thì đám này mới ngán! Lúc đó anh em mình mới có đất làm ăn”. “Mày là con nít biết gì chuyện người lớn. Tụi nó mạnh lắm, tao còn thua nó, cỡ mày nó bóp mũi quăng xuống bến Khánh Hội”, Tám Lâu cắt ngang. Nam chẳng nói chẳng rằng, uống hết ly rượu rồi lặng lẽ bỏ về.
Nam đem chuyện ra bàn với này đám chiến hữu là Ba đen, Ba Trắng, xong tương kế tựu kế vác dao qua Bến Vân Đồn khiêu khích bằng cách cho vài tay em của Bảy lé sứt mặt mũi. Bị xúc phạm, Bảy lé huy động toàn bộ lực lượng tấn công sang khu Da Heo để hỏi tội Tám Lâu, làm Tám Lâu và đám đàn em hoảng sợ bỏ chạy. Thế nhưng, Tám Lâu chưa kịp chạy thoát thì bất ngờ nghe Bảy lé và các tên du đãng thân cận khóc lóc, ôm đầu máu chạy ngược trở lại. Thì ra ông trùm Nam đã âm thầm cùng các đàn em của mình giăng bẫy, đợi cho băng Bảy lé hung hăng lọt vào thế trận là đánh tới tấp làm cho băng du đãng “người lớn” bị bất ngờ, không kịp trở tay, đành thúc thủ trước bọn du đãng nhóc nhí.
Dưới sự chỉ huy của ông trùm, đám giang hồ tuổi 16 - 17 tả xung hữu đột, lăn xả vào chém quân Bảy lé, xong xộc thẳng sang cả bên kia cầu, tràn vào cả “thánh địa” của Bảy lé ở quận 4. Riêng Nam đã kiên trì đeo theo Bảy lé và “tặng” cho tay giang hồ lừng danh quận 4 này mấy nhát dao, làm cho y phải nằm viện cả tuần. Sau khi ra viện, Bảy lé và đám đồ đệ không dám bén mảng sang giành mối ở khu Da Heo nữa. Từ đó “đàn anh” Tám Lâu đâm ớn tài nghệ và sự lì lợm của “đàn em” ông trùm Nam. Để rồi chỉ cần thêm một vài “phi vụ” nữa, Tám Lâu phải tự giác tuyên bố trong khu Da Heo, ông trùm Nam có toàn quyền xử sự, rồi nhường hẳn ngôi vị trùm du đảng khu Da Heo cho ông trùm, còn mình thì lui về làm “thái thượng hoàng”.
Vậy là, chưa đầy 20 tuổi, Nam đã trở thành trùm du đãng của khu vực Da Heo, một trong những địa bàn phức tạp nhất Sài Gòn khi ấy. Nam bắt đầu tổ chức thu thuế các sòng bài, ổ đề, nơi bán thuốc phiện.. Xong Nam bảo kê tất cả các doanh nghiệp kinh doanh lậu các ngành hàng như xưởng nấu xà phòng, lò mổ heo, lò rượu...trong khu vực. Ông trùm bắt đầu ăn chơi và làm mưa làm gió, vươn dần ảnh hưởng ra khắp Sài Gòn – Chợ Lớn, tập tành tiếp xúc với cuộc sống của giới vương giả, quan chức ở Sài Gòn.
Thâu tóm các băng nhóm du đãng, băng đảng vũ trường xung quanh khu vực mình ở.
Cảnh sinh hoạt đường Đồng Khánh, Chợ Lớn thu phí tất cả các hoạt động mại dâm, sàn nhảy vũ trường danh tiếng…v v...
Dù vậy, nguồn lợi lớn hơn cả của ông trùm không phải là tiền bảo kê, mà chính giới doanh nghiệp làm ăn lớn mới là những “nhà tài trợ” tình nguyện để Nam nuôi quân. Bù lại họ nhờ ông trùm làm hậu thuẫn khi cần gây sức ép hay giành giật trên thương trường với kẻ khác, hoặc cần thiết phải đòi một món nợ khó đòi nào đó. Những “khách hàng” của ông trùm lúc đó có cả anh em tỉ phú Hoàng Kim Qui (Vua kẽm gai), Xí Ngàn mặt rỗ (vua thuốc Bắc), La Thành Nghệ (vua thuốc đỏ) và hơn chục ông vua các ngành nghề khác của người Hoa là những người đều đặn chu cấp cho Nam. Cũng nhờ uy thế của các trùm doanh nghiệp, ông trùm dần dà tiếp cận được với các nhân vật quyền thế và tên tuổi khác trong bộ máy chính quyền Sài Gòn.
Sau khi thống lĩnh khu Da Heo, ông trùm đã trở thành một thế lực lớn trong giới du đảng Sài Gòn, được toàn giới giang hồ kiêng dè, sợ hãi. Tuy nhiên, lúc ấy ở Sài Gòn - Chợ Lớn đã có 3 tên tuổi lớn khác trong giới giang hồ, đó đó là Trung Quỳ,Dương kiếm, và Bảy thẹo. Thấy ông trùm nhỏ mà chơi hỗn, nhiều lần xâm phạm lãnh địa của các đàn anh, Trung Quỳ và Dương kiếm quyết định phối hợp để dằn mặt “thằng nhỏ chưa sạch nước mũi” đã dám “vuốt râu hùm”.
Hai tên giang hồ cộm cán này họp nhau tại vũ trường Aristo (sau này là khách sạn Lê Lai, cạnh khách sạn New World). Được sự hậu thuẫn của một tay giang hồ Bảy thẹo, Trung Quỳ và Dương kiếm mời Nam đến vũ trường Aristo để "bàn công việc". Cũng với tính lỳ lợm, coi trời bằng vung, Nam một mình đến hang hùm. Vừa bước vào vũ trường Aristo, ông trùm đã bất ngờ bị Bảy Thẹo đá lộn cổ trở xuống, xong 4 đàn em của Bảy Thẹo nhất tề rút dao xông vào chém. Ông trùm vừa đỡ đòn vừa tìm đường thoát thân, chạy được ra ngoài, mình mẩy đầy thương tích nhưng may không chết.
Hơn 1 tháng sau, khi những vết thương chưa kịp kéo da non, ông trùm đã âm thầm đơn thương độc mã giắt dao vào lưng đi tìm từng tên một trị tội. Cả 3 tên trùm giang hồ Sài Gòn là Trung Quỳ, Dương kiếm và Bảy Thẹo đều lần lượt bị ông trùm chém trọng thương. Một điều kinh khủng là sau khi chém Trung Quỳ (cố ý chém trọng thương chứ không để chết), Nam“nhắn” với Dương kiếm là tuần sau sẽ tới lượt hắn vì cái tội chơi bẩn đánh lén không đáng mặt anh hùng.
Đúng một tuần sau Dương kiếm phải ôm đầu máu đi bệnh viện vì những nhát chém rất nghề của ông trùm cùng với lời nhắn cho Bảy Thẹo... Sau khi cả 3 “đại ca” trong giới giang hồ đều bị ông trùm “trả nợ” bằng những nhát dao vừa đủ để thẹo cả đời, những “người lớn” đã biết khiếp sợ, gửi lời xin lỗi ông trùm. Cuối cùng, nhờ Tám Lâu, Như Lai, Bá Bạc và một số tay đàn anh khác xin lỗi giúp và dàn xếp, ông trùm mới đồng ý "hòa giải".
Kể từ đó, gần như thế giới giang hồ cả Sài Gòn - Chợ Lớn đã về thuần phục với trướng của ông trùm. Thằng nhỏ bụi đời thất học ngày nào giờ có thể làm thay đổi cả xã hội Sài Gòn nếu nó muốn……..
Nhưng bây giờ đã là thời buổi mới không còn huy hoàng như ngày xưa được, không ngờ hôm nay mình lại có thể ra mắt một ông trùm khét tiếng một thời, một cách dễ dàng như vậy.
Reply With Quote
Cái Kết Của Một Chuyện Tình Và Sự Tái Xuất Giang Hồ Cái Kết Của Một Chuyện Tình Và Sự Tái Xuất Giang Hồ - cuongdaika8x