Cầu Chúa ban cho con sự thanh thản để chấp nhận những thứ con không thể thay đổi, sự caN đảm để thay đổi những thứ con có thể, và sự khôn khoan để phân biệt những cái có thể thay đổi và không thể.

Dr. Reinhold Niebuhr

 
 
 
 
 
Tác giả: Lê Thiên
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Mr Thích
Số chương: 640 - chưa đầy đủ
Phí download: 21 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4513 / 57
Cập nhật: 2014-11-21 10:14:29 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 353: Vượt Qua Hai Cửa, Hào Khí Can Vân
ài thi của khâu thứ nhất, bị hai người đọc liên tục nhiều lần. Nếu như là bình thường, trong bọn họ bất cứ người nào biểu hiện khác thường như vậy, nhất định sẽ làm người khác khinh thường.
Nhưng mà, giờ khắc này, hai người một chút cũng không cảm thấy mất mặt. Bài thi của người trẻ tuổi này, để cho bọn họ nhìn thấy, hai người ngoài miệng chưa nói, nhưng trong nội tâm đều cảm thấy, ở bên trong mười bài giải này, bọn họ có thu hoạch rất nhiều.
Rất nhiều tri thức về Linh dược cùng đan dược, đối với tri thức vốn có của bọn họ, có bổ sung rất lớn.
Bài thi này, để cho kiến thức của bọn hắn mở rộng trên phạm vi lớn.
Vốn hai người đối với khảo hạch Dược Thánh này, đều hơi thiếu nghiêm túc. Lại nói tiếp, bọn hắn đều không ôm quá nhiều chờ mong đối với người trẻ tuổi kia.
Thế nhưng mà, khi đọc qua mười bài thi này, là triệt để phá vỡ nhận thức lúc trước của bọn hắn. Nhất là Hô Duyên Ngạo Bác, đã không cảm thấy giám sát lần này là một loại dày vò.
Kể từ đó, hai người đều cảm thấy rất kích động. Khảo hạch này, bọn hắn vốn cảm thấy có chút đùa giỡn, nhưng giờ khắc này, tất cả hoài nghi đều ném ra sau đầu, còn lại chỉ có vô tận chờ mong.
Bọn hắn chờ mong không đơn thuần là một Dược Thánh ra đời, càng chờ mong chính là lời giải của khâu khảo hạch thứ hai, sẽ để cho bọn họ đạt được thu hoạch như thế nào?
So với việc sinh ra một Dược Thánh, bọn hắn tự nhiên càng chú ý đến trình độ của mình. Đã đến đẳng cấp như bọn hắn, đều là Dược Thánh, trình độ đều đã đạt đến cực hạn. Nhiều khi bọn hắn đều cảm giác mình đã tiến vào một bình cảnh.
Nhưng mà, ở trên người kẻ này, bọn hắn rõ ràng phát hiện mình còn có tiến bộ, còn có nhiều địa phương cần bổ sung như vậy.
Bởi vậy, sự chờ mong của bọn hắn đối với khảo hạch này, cũng đạt đến trình độ cao nhất.
Mà Nhậm Thương Khung, sau khi tiến vào trong mật thất, liền bắt đầu tiến hành giải đề.
Không thể không nói, độ khó của khâu thứ hai, so với khâu thứ nhất có chút tăng lên. Dù sao, khâu này là liên quan đến đan phương cổ.
Chẳng những phải phân biệt đan phương này là thật hay giả, nếu như là đan phương sai, còn phải uốn nắn, chỉ ra điểm sai, sửa như thế nào, đều phải nói minh bạch.
Khâu khảo hạch này, yêu cầu kiến thức rất cao. Nếu như không có nghiên cứu kỹ về đan phương cổ, ở khâu này, mười phần sẽ thảm bại mà về.
Đại bộ phận Dược Vương khảo hạch Dược Thánh, đều thất bại ở khâu này. Có vài Dược Vương cường giả, ở phương diện thao tác thực tế, đều đạt đến yêu cầu Dược Thánh, nhưng mà ở phương diện lý luận, nếu như không có truyền thừa cường đại, không có tích lũy ngàn năm, muốn một bước lên trời, thật quá khó khăn!
Nhất là phương đan cổ, càng phải như vậy.
Nhưng mà, đối với Nhậm Thương Khung mà nói, cái này không phải là vấn đề gì lớn. Mười quyển trục, ngày đầu tiên đã làm xong sáu cái.
Tuy độ khó xác thực cao hơn khâu thứ nhất, nhưng mà Nhậm Thương Khung giải đáp rất chăm chú. Mỗi một bài thi, đều cân nhắc nhiều lần, kết hợp với truyền thừa của Vạn Dược Tôn, tỉ mỉ cân nhắc luận chứng.
Cho nên, hắn cũng là hạ bút thành văn.
Tuy nhiên, so với khâu khảo hạch thứ nhất thì chậm hơn một ít. Nhưng mà tri thức trong bài thi này, tự nhiên so với vòng thứ nhất càng thêm phong phú hơn.
Mười phần bài thi, Nhậm Thương Khung bỏ ra trọn vẹn hai ngày, lúc này mới kết thúc mỹ mãn. Kỳ thật, hắn bỏ ra một ngày rưỡi đã hoàn thành. Sau đó lại tốn cả buổi, nhiều lần xét duyệt kiểm tra, thẳng đến khi không còn chút sơ hở nào, lúc này mới đem tất cả bài thi thu lại.
Đẩy cửa đá ra.
Lúc này, hắn xác thực cảm giác so với khâu thứ nhất khó hơn một ít. Nhưng mà, chút tiêu hao tinh lực đó, với hắn mà nói, không đáng kể chút nào.
Sau khi phục dụng Xích Vương Kim Cương Đan, tinh lực của hắn căn bản là dùng vô cùng vô tận. Cho nên, liên tục khiêu chiến này, với hắn mà nói, cơ hồ là một bữa ăn sáng.
Nhưng mà, trong nháy mắt khi hắn đẩy cửa đá ra, trên mặt Xích Hằng Vũ cùng Hô Duyên Ngạo Bác, xuất hiện một vẻ kinh ngạc cùng kinh hỉ.
Hai ngày! Lại là sớm nộp bài thi!
Xích Hằng Vũ cùng Hô Duyên Ngạo Bác, phảng phất như nhìn thấy một viên minh châu của Linh Dược Giới, đang ở trước mặt bọn họ từ từ bay lên!
- Đáp đã xong?
Xích Hằng Vũ mỉm cười nghênh tiếp, hỏi.
Nhậm Thương Khung cũng lưu ý đến biểu lộ của hai người này, nhưng mà bất động thanh sắc, làm như không thấy. Mỉm cười gật đầu:
- Đáp đã xong.
- Tốt.
Hô Duyên Ngạo Bác cười to:
- Quả nhiên là rất nhanh. Khâu khảo hạch thứ ba, có tiến hành ngay hay không
- Nếu như có thể lập tức an bài, vậy thì không thể tốt hơn rồi.
Nhậm Thương Khung nhớ rất rõ, khâu khảo hạch thứ ba, là trị liệu Thiều Quang Thảo. Kỳ hạn khảo hạch, là một tháng. Một tháng, đối với tài bồi Huyền cấp Linh dược mà nói, hiển nhiên là không đủ.
Nhưng mà trị liệu Huyền cấp nhị phẩm Linh Dược mà nói, một tháng là đủ rồi. Nếu như có thể cứu sống mà nói, một tháng sẽ thấy khởi sắc.
Nếu như một tháng không có khởi sắc, hơn phân nửa là không thành công. Kể từ đó, tự nhiên là tính khảo hạch thất bại.
Trên thực tế, mấy ngày nay, thời điểm Nhậm Thương Khung trả lời khảo hạch lý luận, mỗi lần lúc trời tối đều nghỉ ngơi, bên trong minh tưởng, cũng nhiều lần cân nhắc qua Thiều Quang Thảo.
Bên trong truyền thừa của Vạn Dược Tôn tiền bối, đối với Huyền cấp Linh dược thập phần coi trọng. Thiều Quang Thảo này, cũng là trọng điểm mà lão nhân gia thường nhắc tới.
Tâm đắc trị liệu, Vạn Dược Tôn cũng ghi qua không ít. Dù sao, bản thân Thiều Quang Thảo chính là một Linh dược có sinh mệnh lực rất kém. Cho nên Vạn Dược Tôn tiền bối có nghiên cứu đặc thù, cũng không kỳ lạ gì.
Mà Đan Tiên Đông Điện bên này, nhất là Thái Thượng Trưởng Lão Hô Duyên Ngạo Bác, là phi thường bức thiết muốn xét duyệt bài thi của Nhậm Thương Khung.
Cho nên, hắn rất muốn Nhậm Thương Khung lập tức bắt đầu khâu khảo hạch thứ ba. Căn cứ quy tắc, chỉ khi khâu khảo hạch thứ ba bắt đầu, bọn hắn mới có thể đọc nội dung của khâu khảo hạch thứ hai.
Nghe Nhậm Thương Khung nguyện ý tiếp tục, Hô Duyên Ngạo Bác cùng Xích Hằng Vũ đều lộ vẻ vui mừng.
Hô Duyên Ngạo Bác cười to:
- Điện chủ đại nhân, cái này làm phiền ngươi an bài một chút. Thiều Quang Thảo, ha ha, đây chính là Huyền cấp nhị phẩm Linh Dược a.... Nếu chết thì rất đáng tiếc.
- Trường Không các hạ, ngươi nên cố gắng lên. Cửa ải này có lẽ là cửa ải khó khăn nhất. Nếu như qua được cửa ải này, ngươi rất có thể thông qua Dược Thánh khảo hạch. Có thể trở thành Dược Thánh trẻ tuổi nhất trong lịch sử Đông Hoàng Châu!
Xích Hằng Vũ cổ vũ.
Nhậm Thương Khung cười cười:
- Điện chủ đại nhân, ta rất hiếu kỳ, ngươi sao biết ta là người của Đông Hoàng Châu?
- Ha ha, chúng ta đã ở vị trí này mấy trăm năm, gặp qua rất nhiều người khảo hạch. Vũ Giả của tứ đại châu, tuy có chỗ giống nhau, nhưng mà có rất nhiều đặc điểm địa vực, hoặc nhiều hoặc ít vẫn có chút khác nhau. Đương nhiên, điều này cũng là đặc điểm nghề nghiệp của chúng ta, chưa hẳn có thể đoán trúng trăm phần trăm. Hơn nữa trên người các hạ, có ngưng tụ một khí tức thần kỳ, ta chỉ bằng vào trực giác phán đoán mà thôi.
Kỳ thật, loại đặc điểm địa vực này, vô cùng nhỏ. Xích Hằng Vũ ở một nơi lâu như vậy, mới có thể nhàm chán chơi trò này.
Hơn nữa, những đặc điểm địa vực này, vẫn có thể làm giả hoặc che dấu.
Nhậm Thương Khung không giải thích cái gì, cười nhạt một tiếng, nói:
- Nếu như có thể mà nói, ta hi vọng khâu thứ tư, có thể đồng bộ tiến hành.
Khâu khảo hạch thứ tư, là luyện chế Vạn Linh Thực Dịch.
Đây là sở trường của Vạn Dược Tôn a.
- Hai mục tiến hành cùng lúc?
Xích Hằng Vũ cùng Hô Duyên Ngạo Bác đối mặt với người trẻ tuổi thần bí này, đều có một cảm giác vô lực. Điều này cũng quá khoa trương đi?
Tuy trong quy tắc, là có thể đồng bộ tiến hành. Chỉ cần cộng thêm thời gian, trên nguyên tắc không có gì khác nhau.
Nhưng mà, ai cũng biết, sự tình khảo hạch, tốt nhất là từng bước tiến hành. Như thế mới có thể bảo đảm chuyên tâm, phát huy ra thực lực lớn nhất.
Hai khâu cùng lúc, không phải là không thể được, nhưng việc kia bình thường đều là thủ bút của Tông sư, phải có an bài thỏa đáng mới được.
Một khi có mục nào trong đó gặp phiền toái, rất có thể ảnh hưởng đến khâu khác. Sau đó hai tuyến tan vỡ, khảo hạch thất bại.
Loại ví dụ này, trước đây cũng không phải chưa bao giờ gặp. Đan Tiên Điện trải qua nhiều năm giám sát, chứng kiến qua rất nhiều người kiêu ngạo khảo hạch, bị hiện thực tàn khốc đánh bại.
Cho nên, mặc dù bọn hắn xem qua kết quả khâu thứ nhất của Nhậm Thương Khung, nhưng ở sâu trong nội tâm, vẫn cảm thấy người trẻ tuổi kia, tựa hồ có chút hấp tấp. Người trẻ tuổi tính cách dứt thoát, nhanh nhẹn, cái này không có gì đáng trách. Nhưng mà ở trường hợp như thế này, tính cách đó quả thật không tốt.
- Trường Không các hạ, hai khâu khảo hạch đồng bộ, tuy thời gian có thể cộng thêm, nhưng mà nhất tâm hai ý, hai tuyến rất dễ tan tác. Khảo hạch này, phương thức tốt nhất chính là giải quyết từng bước.
Xích Hằng Vũ thiện ý nhắc nhở.
Nhậm Thương Khung cũng muốn đi từng bước một, nhưng mà, hắn không có thời gian để lãng phí.
Nhất là trị liệu Thiều Quang Thảo, một khi tìm đúng bệnh lý, mỗi ngày chỉ cần theo như phương pháp xử lý là được. Cũng không tốn nhiều công sức lắm.
Khảo hạch này sở dĩ bị Xích Hằng Vũ coi là “Khó”, là vì Thiều Quang Thảo rất hi hữu, hơn nữa thủ đoạn trị liệu, đại bộ phận Dược Sư đều khuyết thiếu, không chú trọng.
Nhưng mà Nhậm Thương Khung lại bất đồng, tri thức Linh dược của hắn, toàn bộ đến từ Vạn Dược Tôn. Cho nên, hắn ở phương diện lý luận, căn bản không có lỗ hổng gì.
Trị liệu Thiều Quang Thảo này, mấu chốt ở chỗ tìm được nguyên nhân gây bệnh. Thiều Quang Thảo rất yếu ớt, nguyên nhân này, cũng có thể dẫn đến bệnh trạng.
Tìm được mấu chốt, đúng bệnh hốt thuốc. Trị liệu Linh dược không có con đường thứ hai. Vạn Dược Tôn đề xướng tế thế cứu nhân, nên phương diện trị liệu, là thập phần cao minh.
Nghe Xích Hằng Vũ thiện ý nhắc nhở, Nhậm Thương Khung cười cười:
- Điện chủ đại nhân, ta rất thích khiêu chiến. Hơn nữa, ta còn muốn dùng Vạn Linh Thực Dịch, để trị liệu Thiều Quang Thảo.
Vạn Linh Thực Dịch, cực kỳ hi hữu. Vạn Linh Thực Dịch không tới chín thành, cơ bản không là linh dịch thực chất. Cho nên, Vạn Linh Thực Dịch tồn thế rất ít. Yêu cầu hợp cách rất cao, Dược Thánh cường giả, cũng chưa chắc có thể cam đoan luyện đến chín thành linh lực.
Xích Hằng Vũ cùng Hô Duyên Ngạo Bác trong lòng rùng mình, dùng Vạn Linh Thực Dịch trị liệu Thiều Quang Thảo? Cái này nghe rất có sức hấp dẫn a....
Nhưng mà, hai Đại Cự Đầu lại có một nghi vấn. Tài liệu luyện chế Vạn Linh Thực Dịch chỉ có ba phần, hắn muốn luyện chế ra Vạn Linh Thực Dịch đạt tới chín thành.
Nếu như muốn trị liệu Thiều Quang Thảo, cộng thêm một giọt để báo cáo kết quả, ít nhất phải luyện chế ra hai giọt mới được!
Người trẻ tuổi kia, khát vọng thật lớn, khẩu khí thật cuồng!
Bất Hủ Thần Vương Bất Hủ Thần Vương - Lê Thiên Bất Hủ Thần Vương