Đôi khi, những thành quả tuyệt vời lại xuất phát từ những thất bại sớm gặp phải.

Thomas H. Huxley

 
 
 
 
 
Tác giả: Gió lạnh
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 125 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 753 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 07:19:29 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 5
au khi chửa rủa, nguyền thề cho hắn, nó bước ra ngoài. Vào phòng, nó thấy hắn đang ngồi giữa giường, tay đang gõ thoăn thoắt trên bàn phím. Hắn hơi dừng lại, quay mặt ra phía của nhìn nó. Nó mặc một bộ váy lụa chiết eo cao cấp, mái tóc nâu được vén sang một bên, làm da trắng mịn màng không vì vết,...... Nó không thèm quan tâm đến cái nhìn muốn " ăn tươi nuốt sống " đó của hắn, lại bên cái tivi siêu khủng bố và " hại điện " rồi bật nó lên tiếp tục ung dung leo lên giường xem phim. Hai người hai việc tưởng chừng như không liên quan đến ai. Chỉ có âm thanh của chiếc tivi và thỉnh thoảng là tiếng gõ lên bàn phím. Hắn không biết vô tình hay có ý mà đập bàn tay của mình vào chiếc điều khiển làm cái tivi của nó tắt ngấm. Nó đang hạnh phúc, hân hoan, hồi hộp,......... xem thì. Cái màn hình tối thui. Nó quay lại khuôn mặt vô cùng hình sự: -Sao anh lại tắt tivi của tôi??
- Thì sao?!
- Thì cái đầu anh!! - nói rồi nó tiến lại gần hắn. Gần. Rất gần. Và. " BỘP ". Tay nó đóng bất ngờ cái máy tính thân yêu của hắn trong khi 10 ngón tay ngọc ngà đang yên vị tại đó
- Hứ - nó nhìn hắn rồi quay đi theo cái điều khiển. " BỐP ". Hắn lấy cái gối chọi vào đầu nó. Nó ôm đầu quay lại nhìn hắn: - Sao anh dám đánh tôi - rồi vơ ngay một cái gối khác đánh vào mặt hắn. Nó và hắn cầm gối đánh nhau, cười đùa vô cùng vui vẻ. Hai vk ck nhau mà không biết là mình đang ở trên giường. Và nó không biết rằng mình có nguy cơ cao phải lăn xuống dưới nền nhà yêu quý. Đến khi nhận ra thì:
- Á... Á... - nó hét lên
- Cẩn thận - hắn nhanh như cắt cầm lấy tay nó và lôi ngược lại. Theo đà đang ngã lại bị một lực không nhỏ lôi lại làm nó ngã nhằm về phía trước và.... nằm đè lên hắn. 4 mắt nhìn nhau. Thân thể chồng lên nhau. Môi cách môi là số mo. Nó trợn mắt nhìn hắn. Hắn như nhận được một cơ hội ngàn vàng, những ngón tay thôn như không thể thấy được tốc độ luồn nhanh vào mái tóc nó và cố định không cho nó có cơ hội thoát ra. Cho đến khi, cả hai cảm thấy dường như không còn giữ được hô hấp nữa thì hắn nói luyến tiếc buông tha cho nó. Nó vừa thoát ra khỏi thì vội hít lấy hít để bầu không khí tội nghiệp xung quanh.
- Cảm giác không tồi chứ - hắn lên tiếng. Nó bất giác đỏ mặt, nó kéo tấm chăn đã nhăn nheo vì trận chiến lúc nãy trùm lên người và quát:
- Rất tồi tệ! Hắn nhìn nó rồi nở một nụ cười chết người và nằm xuống bên cạnh nó.
Nhưng giấc ngủ đầu tiên với nó chẳng có gì ngon hay hạnh phúc cả. 10 h đêm, vẫn thói quen của mình, nó bắc chân lên người hắn và chính thức coi hắn như mấy con gấu bông của mình. Hắn hơi nhíu mày trong giấc ngủ nhưng không tỉnh để gạt phăng cái chân đang bắc lên trên người mình. 11 h đêm, nó bây giờ chính thức nằm đè lên người hắn, mặt úp vào ngực hắn, mái tóc xoã che đi khuôn mặt thiên thầm đang ngủ. Cảm nhận một sức nặng đè lên người mình, hắn mơ màng tỉnh dậy và đập ngay vào đôi mắt ngái ngủ ấy là một mái tóc hạt dẻ với mùa hoa anh đào quen thuộc. Hắn lúc đó mới nhận ra một sự thật rất chi là đáng yêu đó là nó đang nằm lên người mình mà ôm ngủ một cách ngon lành. Đưa bàn tay vén những lọng tóc xõa ra trước mặt, hắn nhìn khuôn mặt đẹp tuyệt vời của nó ở một cự ly rất rất gần. Vuốt tóc nó rồi hắn cũng ôm nó thật chặt, không buồn chỉnh lại tư thế ngủ. Hắn mặc cho nó nằm trên mình và xem mình như tấm nệm mà ngủ. Có lẽ như vậy khiến hắn có một chút gì đó gọi là vui và hạnh phúc. Chìm vào giấc ngủ trong niềm vui và sự hạnh phúc mong manh nhưng liệu giấc ngủ hạnh phúc hắn vừa tìm được có kéo dài được lâu. 12 h đêm, hắn cảm thấy như có ai đó đánh mình và thuận theo phản xạ, hắn nắm lấy hai bàn tay đó và mở mắt. Đôi tay ấy vẫn vùng vẫy, đôi tay của nó không đầu hàng và miệng thì nói cái gì đó. Hắn buông tay nó ra khi thấy nó nheo mày. Có lẽ là do lực đạo của hắn hơi mạnh. Đôi tay vừa được giải thoát thì lại tiếp tục tra tấn hắn. Vừa đánh nó vừa phát ngôn
: - Ôppa Đánh đi. Phải đánh cho lũ này một bài học. Trời ơi. Ôppa nhảy giỏi quá. Ôppa cẩn thận. Dùng súng đi....
Hắn nheo mày vì mấy câu nói khó hiểu này. Và chợt mày hắn chợt dãn ra. Hình nhưlà hồi nãy nó xem phim có đoạn bạo lực. Đừng nói đến mơ nó cũng nghĩ đến thế chứ. Chắc chắn rồi Hắn lắc đầu ngán ngẩn với cô vợ này. Hai bàn tay rắn chắc của hắn ôm chặt lấy nó và trói luôn hai tay.
- Ngủ đi. Lúc đầu nó còn ra sức vùng vẫy nhưng sau khi nghe câu nói đó nên nó cũng đỡ phá hơn. 3 h sáng
- Cánh trái. Chuyền đi. Kìa cẩn thận. Trời ơi. Đá đi. Tấn công đi. Yê. Vào rồi. Barcêlona đá tuyệt vời....
Bảo Bối Thiên Tài Anh Nhớ Em! Bảo Bối Thiên Tài Anh Nhớ Em! - Gió lạnh