Books are delightful society. If you go into a room and find it full of books - even without taking them from the shelves they seem to speak to you, to bid you welcome.

William Ewart Gladstone

 
 
 
 
 
Tác giả: Hoa Sáng Rực
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 329 - chưa đầy đủ
Phí download: 16 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 489 / 3
Cập nhật: 2017-09-25 04:36:31 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 229: Cũng Không Phải Là Em Chưa Từng Nhìn!
________________________________
Convert+ Beta: Mã Mã
Editor: Hàn
Nhược Nhiên hiểu rõ gật đầu, dịu dàng đồng ý, đây là bọn họ đang giả bộ để mọi người thấy.
Hai người lên phòng của Tư Đồ Hiên Nhiên tại lầu ba.
Đi vào phòng, Nhược Nhiên mặt mày ủ dột, nhẹ nhàng đi tới ghế sa lon, không hề nhìn Tư Đồ Hiên Nhiên.
Trong phòng im lặng, căn phòng mang theo mùi hương trên cơ thể hắn cùng với mùi thuốc lá.
Sau khi hai người vào phòng, vẫn không nói gì, bầu không khí có chút ngượng ngùng.
Nhược Nhiên lấy cuốn sách ra, nhìn lướt qua Tư Đồ Hiên Nhiên đang đứng ở góc phòng, lạnh nhạt nói: "Anh không đi xuống sao?"
"Để cho bọn họ nói chuyện một chút!" Tư Đồ Hiên Nhiên cởi cà vạt của mình ra, đi vào phòng tắm.
Nhìn hắn đi vào phòng tắm, cởi quần áo, kính mờ chiếu lên thân thể hoàn mỹ của Tư Đồ Hiên Nhiên, Nhược Nhiên kéo cao quyển sách lên, mê mẩn lắc đầu.
Trở về từ Từ Hạ gia đã không vui vẻ gì, đến bây giờ, đến bây giờ đã một tuần rồi.
Một tuần qua, hai người cũng không quá gần nhau.
Nhược Nhiên hơi mím môi, lần trước Tư Đồ Hiên Nhiên đẩy cơ thể trần của cô ra, sắc mặt cáu giận.
Nhược Nhiên nhớ rõ ràng lời nói, đôi mắt cô rủ xuống, không muốn ra, không muốn nhìn thân hình mơ hồ trên kính kia.
Âm thầm tự nói với mình, không chỉ có Tư Đồ Dật, cả Tư Đồ Hiên Nhiên, cô cũng không muốn yêu.
Nhược Nhiên nhẹ nhàng siết chặt tay mình, rủ mắt, nhìn tập tranh, một lần rồi một lần dưới đáy lòng nặng nề.
Một lần rồi một lần tự nói với mình, để thêm kiên định, thế nhưng, nhìn lúc Tư Đồ Hiên Nhiên đi ra, nhìn gò má đẹp của hắn, ưu nhã và cao quý như cổ thiên nga.
Nhược Nhiên còn nghi ngờ, ý niệm trong đầu cũng trở nên không kiên định.
Hắn mặc áo choàng tắm, đi đến tủ đựng phía trước, tìm ra một bộ quần áo thường, rồi cởi áo choàng tắm trước mặt Nhược Nhiên, mặc đồ vào người mình.
Nhìn hắn không e dè mà thay đồ trước mặt cô, tuy rằng không phải lần một lần hai, nhưng gò má Nhược Nhiên đỏ ửng, nhắm tịt mắt.
Hung hăng chửi hắn, thật không biết xấu hổ.
"Nhược Nhiên, cũng không phải là em chưa từng nhìn!" Giọng nói Tư Đồ Hiên Nhiên lạnh lùng truyền đến, ý cười mơ hồ.
}*{t&
Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly Hôn Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly Hôn - Hoa Sáng Rực