From my point of view, a book is a literary prescription put up for the benefit of someone who needs it.

S.M. Crothers

 
 
 
 
 
Tác giả: Hoa Sáng Rực
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 329 - chưa đầy đủ
Phí download: 16 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 489 / 3
Cập nhật: 2017-09-25 04:36:31 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 201: Tư Đồ Dật Gửi Mùi Thơm Trên Cơ Thể Nhược Nhiên!
________________________________
Convert+ Editor: Mã Mã
Tư Đồ Dật lập tức ngậm miệng, không nói thêm gì nữa, nhìn theo ánh mắt Nhược Nhiên, hắn thấy một người phụ nữ trung niên cầm chiếc túi đứng ở trước cửa của trung tâm.
Cả người ăn mặc hàng hiệu, nhưng có vẻ không vui, hình như đang muốn xả giận.
Tại sao Trầm Nhược Nhiên lại tránh né người phụ nữ trung niên này?
Tư Đồ Dật hơi nghi ngờ, chuyển mắt nhìn về phía Nhược Nhiên, cô hơi thở căng thẳng, tay Nhược Nhiên khẽ chống lồng ngực, thân thể hấp dẫn dựa vào hắn.
Nhược Nhiên đang khẩn trương nhìn người phụ nữ đó, nên chẳng quan tâm tới khoảng cách giữa mình và hắn gần cỡ nào.
Tư Đồ Dật gửi mùi thơm trên cơ thể Nhược Nhiên, chỉ cần cúi đầu xuống, là có thể hôn lên tóc của cô.
Chỉ cần nhẹ nhàng đưa tay lên, là có thể ôm Nhược Nhiên vào lòng.
Cặp mắt Light Blue sâu thẳm, hắn nhẹ nhàng hít sâu một hơi, đè nén xuống rung động trong lòng.
Nhược Nhiên kéo Tư Đồ Dật núp ở góc kia, ánh mắt cô rét lạnh, nhìn người phụ nữ trung niên ở ngay cửa tòa nhà trung tâm đó, tay không tự chủ nắm chặt, mang theo thù hận nhè nhẹ.
Tính tình Nhược Nhiên vốn hiền hòa, chưa từng dùng ánh mắt như thế nhìn bất cứ ai, nhưng cái người phụ nữ trung niên này, lại khiến lòng Nhược Nhiên lạnh dần.
Bây giờ Tư Đồ Dật không có tâm tư đi nhìn cái người phụ nữ trung niên kia, thân thể Nhược Nhiên dán chặt vào hắn, hắn dùng sức rất lớn, mới có thể khống chế được mình.
Một mùi hương thoang thoảng còn phảng phất bay ra từ người Nhược Nhiên, mùi Hà Hương khiến người ta say mê.
Hai tay Tư Đồ Dật nhẹ nhàng buông xuống, nắm chặt tay lại rồi bỏ ra rất nhanh.
Ánh mắt Light Blue thâm thúy giống như muốn kéo người ta vào.
Cuối cùng, thấy người phụ nữ trung niên kia vẫy một chiếc xe taxi rời đi.
Nhược Nhiên vội vàng chạy ra từ góc kia, nhìn xe taxi rời đi, ánh mắt cô oán hận.
Cuối cùng, thấy Nhược Nhiên chạy ra, Tư Đồ Dật hít sâu một hơi, đè nén rung động trong lòng rồi chạy theo.
"Sao vậy? Đó là ai? " Tư Đồ Dật nghi ngờ hỏi.
"Cậu có thể đuổi theo xe taxi kia không?" Nhược Nhiên lạnh lùng mở miệng, không giống bình thường.
Tư Đồ Dật nhìn vẻ mặt Nhược Nhiên, gật đầu, cười nói: "Dĩ nhiên có thể!"
Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly Hôn Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly Hôn - Hoa Sáng Rực