Sự khác biệt giữa thất bại và thành công là giữa làm gần đúng, và làm thật đúng.

Edward Simmons

 
 
 
 
 
Tác giả: Hoa Sáng Rực
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 329 - chưa đầy đủ
Phí download: 16 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 489 / 3
Cập nhật: 2017-09-25 04:36:31 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 197: Cảm Thấy Lòng Trống Rỗng.
________________________________
Convert+ Editor: Mã Mã
Tư Đồ Hiên Nhiên híp mặt đi theo sau Nhược Nhiên.
——Ngôn Tình là Thiên Đường——
Lam đồng, phòng KTV.
Trong phòng mở nhạc điếc tai nhức óc, sàn nhảy mờ mờ, trên bàn là những chai rượu và các đồ vật linh tinh.
Bên trong phòng có mười mấy người đang hát, ôm phụ nữ, chơi đố nhau (khi uống rượu, hai người cùng giơ ngón tay ra một lúc rồi đoán số, ai nói đúng là được, nói sai bị phạt uống rượu, cả hai người đều nói sai thì hòa).
Cả gian phòng tràn ngập mùi rượu, nữ nước hoa của phụ nữ, ồn ào như muốn xuyên thủng lỗ tai.
Ở giữa nhóm người này, Tư Đồ Dật dựa lưng vào ghế sofa, tay cầm một chai rượu, đôi mắt Light Blue thâm thúy mê người, làm ấy người bên cạnh cũng là không khỏi rung động. Tư Đồ Dật ngồi ở trên ghế, cười to nhìn mọi người.
Lúc này một người đàn ông đang ôm mỹ nhân trong lòng tiến lại gần, cười to nói: "Dật, ban ngày cậu tới đâu vui chơi, không phải là có chuyện chứ."
"Không có chuyện gì, chỉ cảm thấy nhàm chán, tìm mấy người tới chơi!" Khóe môi Tư Đồ Dật cong lên cười xấu xa, nhưng đáy mắt lại cô đơn.
Tư Đồ Dật gác hai chân lên lên bàn, cảm thấy có chút nóng, khẽ cởi mấy cúc áo để lộ lồng ngực mình ra. Lập tức có một đám phụ nữ háo sắc sấn vào, đôi mắt sáng rực nhìn thân thể Tư Đồ Dật.
"Dật... Anh thật đáng ghét, sao lại cởi áo ở chỗ này!" Cô gái kia ngượng ngùng đi tới, đầu ngón tay nhẹ nhàng luồn vào áo hắn, nhân cơ hội làm càn, trong lòng mừng thầm vì gặp được người đàn ông tuyệt mĩ.
Tư Đồ Dật cười cợt nhả, vẻ không đứng đắn gần như che khuất ánh mắt Light Blue, uống một hớp bia, mập mờ cười nhẹ nói: "Có hài lòng không?"
Cô gái kia vui mừng một hồi, sau đó quấn chân mình lên người Tư Đồ Dật, ngượng ngừng nói: "Anh thật là hư mà!!!"
Tư Đồ Dật ngửa đầu, bật cười lớn, nhưng ý cười không chạm nổi vào đáy mắt. Buổi sáng, Tư Đồ Hiên Nhiên đến đón Nhược Nhiên đi, hắn cũng không biết tại sao cảm thấy lòng mình trống rỗng, liền rủ đám bằng hữu tới KTV chơi.
Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly Hôn Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly Hôn - Hoa Sáng Rực