If we are peaceful, if we are happy, we can smile, and everyone in our family, our entire society, will benefit from our peace.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Hoa Sáng Rực
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 329 - chưa đầy đủ
Phí download: 16 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 489 / 3
Cập nhật: 2017-09-25 04:36:31 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 128: Giờ... Có Thể Xem Là Chiến Tranh Lạnh Sao!
______________________________________
Convert+ Editor: Mã Mã
Nhược Nhiên nhìn nụ cười kia, giống như họ đã quen biết từ rất lâu, câu nói rất thuận miệng và tự nhiên.
Khuôn mặt tươi cười của hắn khiến Nhược Nhiên hơi sửng sốt, nhưng ngay sau đó, cô lập tức nở nụ cười, cầm túi đi xuống.
"Anh dậy sớm vậy!" Nhược Nhiên đặt cái túi lên ghế sofa, vừa đi vào phòng ăn, vừa cười nói.
Tư Đồ Dật ngồi rung đùi, ánh mắt thâm thúy khẽ nheo lại: "Không tính là sớm chứ! Giờ anh hai tôi còn chưa xuống đây này."
Nhược Nhiên nghe hắn nói vậy, bỗng nhiên bàn tay khựng lại, sau đó tự rót ình một cốc nước ấm, nhẹ nhàng uống.
Ngay lúc này, đột nhiên có tiếng bước chân phát ra từ trên lầu, Nhược Nhiên dửng dưng uống nước, cũng không thèm nhìn qua.
Tư Đồ Hiên Nhiên vừa cài nút áo âu phục, vừa đi xuống, ánh mắt khẽ lướt qua Nhược Nhiên, sau đó nói với mọi người rằng: "Tôi không ăn sáng!"
Nói xong, hắn đi thẳng ra ngoài biệt thự.
Từ đầu đến cuối, Nhược Nhiên vẫn không thèm nhìn hắn một cái.
Nghe lời nói tối qua của hắn, mà Nhược Nhiên không tức giận thì thật là giả dối, nhưng cô không thể nổi giận, chỉ có thể dùng thái độ xa cách lạnh nhạt để giải quyết mọi chuyện lúc này.
Tối hôm qua, mặc dù Tư Đồ Hiên Nhiên biết cô tức giận, không lựa lời mà nói lại nói lời làm tổn thương cô.
Nhưng mà, chắc chắn hắn sẽ không nói lời xin lỗi.
Cho nên, hai người lại bắt đầu lạnh nhạt với nhau, cố gắng hết sức không chọc vào nhau.
Giờ... có thể xem là chiến tranh lạnh sao.
Tư Đồ Dật đang ngồi trên ghế sô pha, vừa nhìn thấy bóng dáng Tư Đồ Hiên Nhiên biến mất ở ngoài cửa, sau đó anh ta đứng dậy, miệng huýt sao đi về phía phòng ăn, khủy tay chống lên quầy Bar, nhìn Nhược Nhiên và cười như có như không.
"Hai người cãi nhau sao?" Đôi mắt hắn có chút say mê nhìn cô, miệng cười nhạt.
Nhược Nhiên để ly nước xuống, nhìn bộ mặt quái đản của Tư Đồ Dật, đột nhiên cảm thấy người đàn ông giống như là em trai mình.
Dần dần sinh ra một cảm giác thân thiết, tuy tính tình người đàn ông này có chút phong lưu, phóng đãng, nhưng Nhược Nhiên lại cảm thấy, Tư Đồ Dật tốt hơn Tư Đồ Hiên Nhiên.
"Không có!" Nhược Nhiên nói một cách thản nhiên, sau đó ngồi xuống cạnh bàn ăn.
Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly Hôn Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly Hôn - Hoa Sáng Rực