A good book should leave you... slightly exhausted at the end. You live several lives while reading it.

William Styron, interview, Writers at Work, 1958

 
 
 
 
 
Tác giả: Hoa Sáng Rực
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 329 - chưa đầy đủ
Phí download: 16 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 489 / 3
Cập nhật: 2017-09-25 04:36:31 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 126: Cởi Áo Ngực!
______________________________________
Convert+ Editor: Mã Mã
Bạch Hạo Minh xoay người lại, hít một hơi thật sâu, đè phẫn nộ trong lòng xuống, cúi đầu nói: "Bây giờ cô về nhà đi, tôi không muốn cãi nhau với cô!
"Không...Em không đi!" Nước mắt tủi thân của cô rơi xuống.
Ở bên anh, cô đều nhường nhịn mọi thứ, cô nhẫn nhịn, bởi vì cô sợ Hạo Minh sẽ không để ý tới cô nữa.
Người anh quan tâm là Trầm Nhược Nhiên, còn cô lại quan tâm đến anh. Vì thế cô sẽ cố nhẫn nhịn.
"Cô không đi? Vậy tôi sẽ đi." Bạch Hạo Minh cầm áo khoác trên ghế salon, muốn rời khỏi phòng làm việc ngay lúc này.
"Đừng, Hạo Minh, anh đừng đi!" Vưu Tiểu Ái chặn trước cửa phòng làm việc, nước mắt chảy xuống, ngăn Bạch Hạo Minh.
Nhìn khuôn mặt Vưu Tiểu Ái đầy nước mắt, Bạch Hạo Minh hít một hơi thật sâu.
"Tiểu Ái, hãy để cho tôi đi đi, rồi cô bình tĩnh nghĩ lại được không."
"Không được, Hạo Minh, đêm nay, đêm nay em muốn trao thân mình cho anh!" Cô lau nước mắt trên mặt, nở một nụ cười, cúi đầu nói.
"Cô có ý gì?" Ánh mắt Bạch Hạo Minh nghi hoặc nhìn Vưu Tiểu Ái.
Vưu Tiểu Ái không nói gì mà nhẹ nhàng đưa tay lên nút áo mình, chậm rãi cởi ra.
"Cô..." Bạch Hạo Minh nhìn động tác của Vưu Tiểu Ái, có chút ngẩn người.
"Tiểu Ái, cô muốn làm gì?" Anh lùi về phía sau một bước, nhìn cô.
Tuy khuôn mặt Vưu Tiểu Ái đầy nước mắt, nhưng cô vẫn cố nở nụ cười, đầu ngón tay cởi từng nút áo.
"Hạo Minh, em có thể trao thân cho anh được không…" Cô cười, sau đó cởi hết quần áo của mình xuống, lộ ra làn da trắng noãn.
Bàn tay men theo cái lưng, thời gian dần trôi, nút áo được cởi ra, thoáng chốc, áo ngực cũng rơi xuống.
Làn da mỹ lệ, và còn có bộ ngực mượt mà xuất hiện.
Trên mặt của cô mang theo một chút ngượng ngùng, cô muốn dùng thân thể này để giữ anh lại, chỉ cần thân thể này là của anh rồi, thì nhất định anh sẽ dần yêu cô.
"Hạo Minh..." Giọng nói yêu kiều mềm mại của Vưu Tiểu Ái nhẹ nhàng vang lên.
Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly Hôn Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly Hôn - Hoa Sáng Rực