Nếu bạn nghĩ bạn có thể hay không có thể, cách nào thì bạn cũng đúng cả.

Henry Ford

 
 
 
 
 
Tác giả: Hoa Sáng Rực
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 329 - chưa đầy đủ
Phí download: 16 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 489 / 3
Cập nhật: 2017-09-25 04:36:31 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 114: Sanh Con Cho Hắn Sao???
______________________________________
Convert+ Editor: Mã Mã
Nhược Nhiên cuống quít đáp lại: "Ừ." sau đó không dám nhìn ai, vùi đầu vào bát.
Tư Đồ Hiên Nhiên không nói gì, vẫn lạnh lùng ăn cơm.
Ba người lẳng lặng ngồi gắp thức ăn, Tư Đồ Dật hình như còn chưa nói hết, có vẻ ăn cơm hơi rảnh, mở miệng như đang tán gẫu: "Mọi người biết lần này em về là có chuyện gì không?"
Tư Đồ Hiên Nhiên ngẩng đầu, bình tĩnh nhìn Tư Đồ Dật, đáp lại: "Chuyện gì."
"Bác gái và bác trai muốn em làm một chuyện." Tư Đồ Dật thần bí nhìn thoáng qua Nhược Nhiên và Tư Đồ Hiên Nhiên.
Trực giác mách bảo Nhược Nhiên, ánh mắt Tư Đồ Dật không có ý tốt, hơn nữa còn liên quan tới cô, cho nên, cô cần đề phòng, phải đề phòng.
"Họ nói gì?" Tư Đồ Hiên Nhiên ngẩng đầu, khuôn mặt đẹp trai như thiên sứ mang theo bất mãn nhẹ.
Bác trai và bác gái của Tư Đồ Dật, cũng chính là bố mẹ của Tư Đồ Hiên Nhiên.
"Họ nói, bây giờ họ muốn bế cháu, muốn anh hành động nhanh lên một chút!" Tư Đồ Dật ném một quả bom thật nặng.
"PHÙ... " Cơm trong miệng Tư Đồ Hiên Nhiên phun ra ngoài, lần này đến phiên Tư Đồ Hiên Nhiên bị ho sặc.
Khuôn mặt hắn hiện lên vẻ mất tự nhiên, quay nhẹ đầu, lấy tay che miệng, khẽ ho.
Còn mặt Nhược Nhiên thì đỏ ửng lên, tốt, cô đã giữ vững tinh thần, nên không bị ho giống vừa rồi.
Tư Đồ Hiên Nhiên, khẽ che dấu sự bối rối của mình, lạnh lùng mở miệng: "Họ không cần phải quản!"
Nhược Nhiên đỏ mặt không nhẹ, không ngừng vùi đầu ăn cơm, không dám nói gì.
Tư Đồ Dật nhún nhún vai và cười xấu xa: "Bác gái nói, Nhược Nhiên không mau đẻ còn, thì bác ấy sẽ bay về từ Mĩ về, tự mình quyết định hộ."
Hắn cũng nghe chú Quyền nói, hiện tại, hai người chia phòng ngủ, cho nên, hắn phải giúp họ thôi.
Rốt cuộc, Tư Đồ Hiên Nhiên cũng dấu được sự bối dối trên khuôn mặt, ngẩng đầu, trầm giọng nói: "Tôi biết rồi."
Nghe Tư Đồ Hiên Nhiên nói vậy..., khuôn mặt Nhược Nhiên càng đỏ, hắn nói biết rồi là có ý gì?
Chẳng lẽ, Tư Đồ Hiên Nhiên muốn cô sinh con cho hắn sao?
Tư Đồ Dật nhìn khuôn mặt hồng rực của Nhược Nhiên, hắn càng cảm thấy cô thú vị hơn, cô gái này có suy nghĩ riêng trong lòng.
Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly Hôn Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly Hôn - Hoa Sáng Rực