Reading means borrowing.

Georg Christoph Lichtenberg, Aphorisms

 
 
 
 
 
Tác giả: Hoa Sáng Rực
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 329 - chưa đầy đủ
Phí download: 16 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 489 / 3
Cập nhật: 2017-09-25 04:36:31 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 93: Không Nhịn Được Muốn Ăn Cô, Làm Sao Bây Giờ?
______________________________________
Convert+ Editor: Mã Mã
Chương 93: Không nhịn được muốn ăn cô, làm sao bây giờ?
Nghĩ tới đây, Tư Đồ Hiên Nhiên lái xe ra khỏi cô ty đi tới chỗ chia tay Nhược Nhiên.
Không nghe được tin gì của cô, lòng hắn cảm thấy có chút lo lắng, rồi lại nhớ tới tấm hình trên quyển tạp chí kia.
Hắn rất muốn trở về nhà và mặc kệ cô.
Nhưng hắn cảm thấy khó chịu, không ngừng tưởng tượng ra cảnh cô bị người khác làm khó.
Nghĩ tới cảnh cô bị người đàn ông khác gây khó dễ, lòng hắn lại có chút đau, lập tức lái xe đi tìm cô.
Hắn cũng tới sản nhảy rồi nhưng vẫn không tìm thấy Nhược Nhiên.
Chỉ có thể lái xe dọc theo đừng mà Nhược Nhiên đã đi qua.
Nhưng sao hắn biết được, hiện giờ Nhược Nhiên đang ở Lam Đồng chứ.
—————Ngôn Tình là Thiên Đường—————
"Tư Đồ Hiên Nhiên! Tên khốn kiếp!!!" Trên ghế salon của Lam Đồng, Nhược Nhiên uống rượu, gầm nhẹ.
Trương Tử Lăng ngồi ở một bên cười cười, nhìn ánh mắt say lờ đờ của Nhược Nhiên và cái miệng đang la mắng kia.
Mới đầu, rượu Nhược Nhiên uống là rượu ngọt, cũng không cảm thấy quá mạnh, nên nó trở thành đồ uống của cô, còn giờ thì rượu đang phản tác dụng.
Chỉ được một lúc, cô đã cảm thấy choáng váng và dần dần say.
Sau đó, cô nhìn ngắm mọi thứ đều thấy khuôn mặt của Tư Đồ Hiên Nhiên!
Cô không thể kiềm chế được mà hét lên nỗi bực tức trong lòng: "Tư Đồ Hiên Nhiên, anh là đồ khốn kiếp, khốn kiếp!!"
Trương Tử Lăng ngồi ở trên ghế salon, đôi chân vắt chéo, ánh măt sáng quắc nhìn Nhược Nhiên.
Lúc này, khuôn mặt Nhược Nhiên ửng đỏ, càng lộ vẻ kiều diễm ướt át, môi đỏ mỏng khẽ cong lên, thật khiến người ta muốn thưởng thức.
Một đôi mắt lờ đờ mông lung động lòng người, nhưng vẫn giương nanh múa vuốt giống một con mèo nhỏ.
"Tư Đồ Hiên Nhiên, sao anh lại đối xử với tôi như vậy! Tôi đâu có làm gì anh! " Nhược Nhiên đứng lên, thân thể lảo đảo, một tay chống lên bàn.
Đôi mắt mờ sương nhìn Trương Tử Lăng.
Cô cứ ngỡ Trương Tử Lăng là Tư Đồ Hiên Nhiên.
Trương Tử Lăng không nói mà chỉ cười nhạt, dựa vào ghế solon, nhìn Nhược Nhiên đang nổi điên.
Thật là khó mà, cô gái kia mê người như vậy, hắn thật muốn ăn cô ngay bây giờ, làm sao đây?
Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly Hôn Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly Hôn - Hoa Sáng Rực