Tác giả: Mây Mơ Mộng
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 95 - chưa đầy đủ
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 596 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 04:20:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 59
…”_Lil bất ngờ lên tiếng,kéo tay Zami lại chìa tay ra trước mặt như một đưa trẻ đi xin kẹo…
Cô khó hiểu nhíu mày,đảo mắt xuống bàn tay đang chìa ra trước ngực mình lại nhìn lên khuôn mặt của anh hỏi:”Cái gì?Anh làm cái gì vậy?”.
“Địa chỉ”_Hai từ ngắn gọn từ từ thốt ra khỏi miệng Lil,mắt anh vẫn dừng trên khuôn mặt cô.
“Địa chỉ cái gì cơ chứ?”_Zami càng mịt mù hơn,cái con người này thật khó hiểu,muốn nói gì thì cứ nói toẹt ra lại còn bày đặt này nọ…Cứ thích chơi trò thách đố não người ta mới hài lòng hả?
Nghe xong câu này mặt Lil tối đi rất nhiều,cái con người này chẳng lẽ não bộ lại lai bò sao mà chậm hiểu vậy?Bề ngoài nhìn rõ rang là rất nguy hiểm hóa ra trong đầu rỗng tuếch…
“Cô là ngu thật hay giả ngu vậy?”_Lil miễn cưỡng hỏi thêm một câu nữa,trước khi vào vấn đề chính.
“Thế anh muốn nói cái gì thì nói luôn đi”_Zami nhìn thoáng qua đồng hồ hờ hững nói một câu,có biết là cô rất quý trọng thời gian không hả?Còn phải vào viện rồi còn đến phòng tập,đâu thế đứng đây đấu võ mồm với thằng nhãi này được…
“Địa chỉ nhà cô chứ còn cái gì?Chẳng phải hôm qua cô đã hứa rồi sao?Không phải đã quên nhanh như vậy rồi chứ?”_Lil tuôn một tràng,ngôn từ của anh có thể so sánh với nước sau khi vỡ đê,đập vào mặt cô không thương tiếc…
“Anh có lầm không vậy?Chẳng phải vừa nãy chúng ta đã đọ mắt rồi sao?Cần địa chỉ nhà tôi làm gì nữa,còn chưa đủ sao?”_Zami bất mãn lên tiếng,đã trả nợ làm vừa lòng hắn ta rồi còn muốn cái gì nữa đây.
“Đương nhiên là chưa đủ”_Lil nghiến răng nghiến lợi.
“Anh cũng thật quá đáng,kệ anh tôi không biết chúng ta nợ nần gì cũng đã trả xong hết rồi,tôi không muốn chơi cái trò vô bổ này với anh”_Zami phẩy phẩy tay bước tiếp đi.
“Ai bảo cô đã trả hết nợ cho tôi rồi”_Lil không vội chặn bước chân của cô ngược lại còn điềm tĩnh đặt câu hỏi.
“Ý anh muốn nói…là sao?”_Zami quay đầu lại hỏi,thằng cha này…rốt cuộc muốn quấy rối cô đến bao giờ đây?
Lil hai tay thọc túi quần vẻ cao ngạo ung dung lại gần nhìn cô với ánh mắt nham hiểm hơn bao giờ hết!Cúi đầu xuống nhìn chăm chú vào đôi mắt sắc xảo đặc biệt kia anh nhả ra từng ngôn từ với hơi thở mê luyến nữ giới đương nhiên…trong đám nữ giới đó không có Zami!
“Cô thắng tôi một,hôm nay tôi thắng cô một,mới chỉ hòa nhau thôi mà.Đâu đã kết thúc?”.
Zami không sợ ngược lại còn cười nhẹ nhếch mũi giọng thách thức:”Nếu tôi không đồng ý thì sao?Anh làm gì được tôi?”.
“Làm gì sao…Tôi sẽ…”_Lil cười càng ranh mãnh hơn tiến sát mặt cô càng gần hơn,rõ rang ý tứ là cực kì nguy hiểm nhưng hành động này…còn nguy hiểm hơn cả đi gặp tử thần!
Zami không giữ nổi bình tĩnh liền nâng tay lên ủn đầu Lil lại phía sau quay sang một bên hít thở không khí mệt mỏi nói:”Thôi được,thôi được,tôi đồng ý”.
Lần trước chỉ vì hắn ta mà cô mới thực sự hiểu bản chất khi ghen của Tiron ghê gớm đến mức nào,bây giờ…mà bị anh hiểu nhầm nữa thì…
Sau khi nhận được câu trả lời vừa lòng Lil mới đứng thẳng lưng lên mỉm cười chiến thắng,chỉ trong một ngày mà hạ gục cô hai lần.Qúa siêu quá siêu!!!
Chìa tay ra trước mặt cô như cũ,Zami lần này không nghĩ một giây rút trong túi ra một chiếc thẻ đặt vào tay anh nói vài câu rồi rời đi:”Địa chỉ đây,có hơi xa trường một chút nhưng tôi nghĩ tốc độ đi xe của anh cũng không tệ”.
Lil đút tấm thẻ vào trong túi mỉm cười mãn nguyện,có trời mới biết anh vui sướng đến mức nào.Có điều gì thú vị hơn bằng việc được thi đấu với một cao thủ có tầm cỡ ngang hàng mình,cái cảm giác chiến thắng chính bản thân ấy!!!Thật tuyệt vời…
----------------------------------------------------------------------------------------------------
“Em ăn trưa chưa?”.
“Vậy cùng đi ăn nhé”.
“Em về nhà rồi sao?”.
“Được anh sẽ đến nhà đón em đi”.
“Sau đó đưa em đến bệnh viện ư?...Cũng được,anh cũng không bận nhiều”.
“Được,chào em”.
Một làn khói thuốc nhẹ nhàng nhả ra thành một đường điệu nghệ bao phủ tầm mắt của anh.
Tiến lại gần người con gái trước mặt,anh không thương tiếc giật điếu thuốc xuống nghiêm giọng:”Anh đã bảo em bao nhiêu lần rồi,đừng có ngày nào cũng hút thuốc nữa”.
“Đây có được gọi là…anh đang quan tâm em không?”_Người con gái một lần nữa lặp lại câu hỏi mà cô đã hỏi anh đến trăm lần.
Người con trai cũng chẳng thay đổi câu trả lời chỉ hờ hững buông vài từ:”Em muốn nghĩ thế nào cũng được”.
Rồi anh bỏ ra ngoài để một mình cô ngồi đây với tàn thuốc đã tắt…
----------------------------------------------------------------------------------------------------
“Đừng bảo anh lại đưa em đến Sueni-G đấy chứ?”_Zami ngồi trong xe nhìn ra ngoài cửa sổ hỏi,cô vẫn còn nhớ cái ngày hôm đó…vì anh mà cô bẽ mặt tới mức nào!!!
Cô thật sự không muốn cùng anh vác mặt đến đó nữa…
Tiron cười thành tiếng liếc cô một cái lại quay đầu tập trung lái xe nói:”Em yên tâm!Anh sẽ đưa em đến chỗ khác…Nhà hàng đó sẽ rẻ hơn ở Sueni-G nhiều,em không cần lo”.
Zami nghiến răng…~!@#$%^&*()
Anh có nhất thiết phải coi thường tài sản của cô đến vậy không?Cô cũng là con nuôi của một chủ tịch tập đoàn lớn chứ có phải con cái bình thường đâu mà lúc nào cũng nghĩ cô không đủ tiền…
Zami bất mãn lên tiếng:”Nhìn mặt em giống đang toan tính chuyện tiền nong lắm sao?Có nhất thiết phải xúc phạm em vậy không?”.
“Anh đâu dám,không phải vậy thế sao trước khi vào nhà hàng Sueni-G mặt em trông rất khó coi đến vậy hả”_Tiron không giận ngược lại còn cười.
Khó coi cái…con khỉ ý…Hôm đấy cô sợ Kenbun bắt gặp được sẽ chào hỏi thân thiết với cô khiến máu ghen tỏng người anh tuôn trào nên mới vậy thôi…Zami giận không thể hét to vào tai anh cho cái đầu của anh hiểu bản chất vấn đề.
“Thôi…được rồi,nghĩ thế nào thì tùy anh”_Zami đã mệt mỏi vì chuyện sang nay rồi không muốn đôi co nhiều.
Bên túi bất ngờ truyền lên một độ rung mãnh liệt theo sau đó là giai điệu của một bài hát bốc lửa…
Nhìn vào chữ cái nhấp nháy trên màn hình,cô nhíu mày không khỏi khó hiểu.Gọi cho cô rốt cuộc là có chuyện gì vậy?
“Bố…gọi con có việc gì không?”_Zami uể oải bắt máy.
“Đương nhiên có việc tao mới gọi,mày thừa lời từ bao giờ vậy con?”_Trần Trịnh.
Zami ngược lại với mọi ngày xù lông phản kháng hôm nay lại ngoan như con mèo con trả lời:”Tùy bố…thế tóm lại là có chuyện gì?.
Giọng ông bố già với cách xưng hô khó nghe đến vậy chấc hẳn là vẫn giận cô vụ tai nạn đây mà nhưng vẫn miễn cưỡng gọi điện,chuyện lớn chăng?
“Chẳng phải mày bảo sẽ đưa Torron đến công ty làm việc sao?Đừng bảo lại quên rồi chứ”_Trần Trịnh.
“Con làm sao mà quên được,không ngờ bố còn mong hơn cả người ta”_Zami đùa cợt.
“Mong cái con khỉ,tao chỉ muốn giữ danh dự ày thôi.Hứa với người ta mà không làm thì còn ra cái thể thống gì nữa”_Trần Trịnh nghiêm giọng quát lớn.
“Được rồi,được rồi.Bố luôn tốt nhất!Thế hôm nào bố rảnh để con đưa hai người gặp nhau”_Zami.
“…Sáng mai được không?”_Trần Trịch xoa cằm ngẫm nghĩ một lúc rồi lên tiếng.
“Sáng mai?...Được không vấn đề”_Zami ngập ngừng một lúc mới trả lời vì căn bản là…cô muốn ngủ…
“Vậy 8 giờ sang mai dẫn nó lên công ty ta”_Trần Trịnh trầm giọng nói.
“Được,đúng 8 giờ sang mai…Chào bố…”_Zami nói rồi cúp máy,chiếc mày vừa nằm im trong túi quần thì bên tai cô đã vang lên giọng nói đầy sự khó hiểu.
“Chẳng phải sáng mai đi học sao?”.
“Bắt đầu từ mai…em nghỉ học”_Zami đưa hai tay lên bắt chéo nhau để ra sau đầu nhằm nghiền mắt,cô rất mệt mỏi!
“Nghỉ học?”_Tiron nhíu mày quay sang nhắc lại hai từ vừa được anh tiếp thu nhưng chưa tiêu hóa được.
“Chuyện này em không nhớ là đã nói với anh chưa.Nhưng…nói chung hôm nay là buổi cuối cùng em đi học,hai tháng sau em sẽ học lại”_Zami vẫn nhắm mắt trả lời,cô muốn mắt mình được nghỉ ngơi một chút…
Chỉ vì phải chăm sóc bệnh nhân do chính mình nặn ra mà giờ mắt cô cũng chỉ nhạt hơn mắt gấu trúc đôi chút,cũng may là kịp về nhà trang điểm che vết thâm chứ không…Tiron chắc cho cô lên bàn mổ.
Từ khi làm người yêu anh cô mới nhận ra mình có sự thay đổi,như là…sợ anh nổi điên lên hay tức giận ghen tuông gì gì đó.Sao cô lại lo lắng về điều này…có phải đây là dấu hiệu quan tâm của người mới yêu không?
Cảm giác cũng thật kì lạ,nửa thực nửa ảo,chẳng ra đâu vào mới đâu!
“Lí do…là chăm sóc Ken?”_Tiron nói mập mờ,anh linh cảm điều anh nói hoàn toàn đúng cũng có thể cô từng nói nhưng anh không nhớ cũng có thể lần đầu được nghe.
Cô chỉ im lặng gật nhẹ đầu khẳng định.Mắt có hơi ti hí một chút nhìn phản ứng của anh…có điều ngoài cô tưởng.Anh cười tươi như bắt được vàng nói:”Tốt!Anh sẽ đến thăm em cùng Ken thường xuyên,em cũng đỡ phải chạm mặt thằng nhãi Lil đó.Một mũi tên chúng hai con chim,quá được!”.
Có lầm không vậy?người yêu của cô lại để cô bỏ học hai tháng đi chăm sóc một người con trai khác ư?Không phải tính chia sẻ người yêu cho người thân đấy chứ...
Chắc anh thực sự chưa nhìn ra bộ mặt cáo già của ông anh họ mình đâu nhỉ?Thế này khác nào đưa thịt lên miệng người ta...
Anh Đã Hứa Là Anh Sẽ Làm Anh Đã Hứa Là Anh Sẽ Làm - Mây Mơ Mộng