Số lần đọc/download: 6437 / 55
Cập nhật: 2017-07-10 09:59:20 +0700
Chương 1309 : Đại Chiến Trong Hang Động
Khi mục trần nói ra lời này, ôn thanh tuyền, ôn tử vũ có cũng có chút nghi ngờ nhìn hắn, bọn họ cũng không nghĩ ra rằng, Mục trần cả đoạn đường này cũng chưa từng xuấtt thủ, lúc này lại muốn chặn 2 vị đại viên mãn địa chí tôn của đối phương.
Mục Trần hiện giờ mới chỉ là thượng vị địa chí tôn mà thôi!
"ngươi có được không đó?", ôn thanh tuyền nhịn không được hỏi, mặc dù từ trực giác, nàng vẫn luôn cảm thấy MỤc trần che dấu thực lực, nhưng nàng cho rằng, nhiều lắm thì Mục Trần có thể đánh được một trận với đại viên mãn địa chí tôn mà thôi, chứ không nghĩ có thể lấy 1 địch 2.
"không nên hỏi đàn ông cái câu này nha" Mục trần cười hài hước với ôn thanh tuyền, nói.
Ôn thanh tuyền chợt ngẩn người ra, sau đó khuôn mặt nàng đỏ bừng lên, trợn mắt xấu hổ nhìn Mục Trần một cái, mắng "Ngươi muốn chết à!"
Mục Trần cười cười, một lúc sau, hắn nhìn Linh Khê nói:"Linh khê tỷ, vũ thông kia tạm thời giao cho ngươi ngăn lại, chỉ cần cuốn lấy hắn là được rồi"
Vũ Thông thực lực mạnh mẽ, hiền nhiên mạnh hơn so với đại viên mãn địa chí tôn bình thường, dù linh khê có xuất thủ cũng chưa chắc đánh bại được hắn, nhưng dựa vào sự huyền ảo của linh trận sư, muốn cuốn lấy hắn cũng không khó lắm.
"được". Linh khê gật đầu, trong bàn tay không ngừng loé lên linh quang, ngưng kết thành vô số đạo linh ẩn.
"Đỏng sơn kia, cứ giao cho ta!" ôn tử vũ nói, lúc trước chỉ là bán bộ đại viên mãn, hiển nhiên hắn không phải đối thủ của đồng sơn, nhưng nhờ ôn thanh tuyền tăng phúc, hiện giờ hắn đã không kém đại viên mãn địa chí tôn chút nào.
"Lạc ly, ngươi cùng những cường giả ôn gia, ngăn chặn những kẻ khác!"
Lạc ly gật đầu, 2 đội ngũ của đối phương, trừ vũ thôn, đổng sơn cùng 2 tên vũ thị ra, những kẻ khác cũng chỉ là thượng vị địa chí tôn, bọn họ có thể ngăn cản được.
"Động thủ!"
Phân chia đối thủ xong, Mục Trần cũng không tiếp tục do dự, con ngươi vốn ôn hoà nháy mắt trở nên khốc liệt, chân khẽ đạp một cái, thân hình hoá thành một đạo quang ảnh bắn ra.
Hắn đứng trên không, vỗ ra một chưởng, linh lực mênh mông bao phủ 2 tên vũ thị mắt đỏ ngầu.
"Đồ không biết sống chết, lại dám độc chiến 2 vũ thị đứng đầu vũ gia ta?". Vũ Thông thấy cảnh này, khoé miệng hiện lên nụ cười châm chọc.
2 vũ thị này không có bất cứ cảm xúc nào, bọn chúng chỉ còn lại bản năng chém giết, một khi tiến vào trạng thái chiến đấu thì trừ khi xé nát đối thủ, nếu không bọn chúng tuyệt đối sẽ không dừng tay.
Đối với cỗ máy giết chóc này, dù là đại viên mãn địa chí tôn cũng sẽ sứt đẩu mẻ trán, vậy mà hiện tại, tên Mục Trần mới chỉ thượng vị địa chí tôn lại ngông cuồng lấy 1 địch 2, trong mắt Vũ Thông thì chẳng khác gì tự tìm cái chết.
Bên cạnh, đổng sơn cũng thương hại lắc đầu, vốn hắn định bắt Mục Trần lại, để cho hắn sống không bằng chết, nhưng trước mắt chỉ sợ toàn thây cũng không được.
Hống!
Lúc linh lực của Mục Trần bao phủ 2 tên vũ thị, bọn chúng cũng bị kích động, trong cổ họng phát ra tiếng gầm gừ như dã thú, điên cuồng bộc phát ra dao động linh lực cuồng bạo.
Đoành!
Hai thân ảnh khổng lồ xông ra như 2 con mãnh thú, hung hãn không sợ chết lao về phía mục trần, thanh thế bực này, nếu bị đánh trúng thì cho dù có là cường giả đại viên mãn địa chí tôn cũng phải hộc máu thối lui.
Đối với 2 vũ thị cứng rắn va chạm, thân ảnh Mục Trần vốn đang vọt lên cũng chợt dừng lại, sau đó linh hoạt lùi lại, rõ ràng là muốn tránh đi phong mang.
hống!
hai cỗ vũ thị lập tức bám theo, trên nắm đấm có linh lực đỏ như máu, mang theo sát khí nồng nặc mạnh mẽ đánh tới Mục Trần.
Dưới công kích cuồng bạo như vậy, Mục Trần không ngừng tránh lui.
Đám người Vũ Thông, Đổng sơn thấy Mục Trần không ngừng tránh lui như vậy, nụ cười châm chọc trên mặt ngày càng đậm, vốn bọn họ nghĩ mục trần mạnh miệng như vậy thì chắc cũng có chút năng lực, nhưng tình hình hiện giờ thì chẳng bao lâu nữa sẽ bị 2 vũ thị đánh thành mảnh vụn.
"Xử lý bọn chúng"
Vũ Thông vung tay xuống, tất cả cường giả của 2 đội nhất thời bộc phát ra linh lực mạnh mẽ, một giây sau, từng đạo quang ảnh bắn ra xa, lập tức phóng tới đám ôn thanh tuyền."
"Mục Trần hắn thật sự không sao chứ?" ôn thanh tuyền có chút lo lắng nhìn Mục Trần đang liên tiếp bại lui, hỏi.
"Yên tâm đi, hắn cũng không phải kẻ cậy mạnh đâu." Lạc Ly mỉm cười an ủi, sau đó nàng khẽ gật đầu với những cường giả ôn gia một cái, chớp mắt sau, mấy đạo quang ảnh đồng thời vọt ra, chặn tất cả cường giả đối phương lại.
"Hy vọng Mục Huynh sẽ không gặp chuyện chẳng lành". Đã đến bước này, Ôn Tử vũ cũng thở dài một cái, lúc này bọn họ cũng không đi giúp mục trần được.
Cho nên hắn lập tức thu liễm tâm thần, thân hình vừa động liền xuất hiện trước mặt đổng sơn, ngăn cản hắn lại.
"Hắc, chỉ bằng ngươi? cũng muốn ngăn đổng gia sao?" Đổng sơn nhìn Ôn tử vũ trước mắt, cười gằn một tiếng, sát khí nồng nặc bộc phát từ trong cơ thể, khiến không khí xung quanh dần dần ngưng kết thành băng.
Lăn lộn ở thánh uyên đại lục nhiều năm như vậy, đổng sơn đã trải qua tất cả các loại chiến đấu sinh tử,hiển nhiên kinh nghiệm thực chiến cực kỳ phong phú, cường giả tầm thường chỉ mới giằng co với hắn thì đã sợ vỡ mật, không dám nghênh chiến.
Bất quá ôn tử vũ dù sao cũng lả thiên kiêu ôn gia, sắc mặt lập tức ngưng trọng, linh lực mênh mông trong cơ thề không ngừng vận chuyển, bàn tay nắm chặt, một trường kiếm màu đen xuất hiện trong tay, trên thân kiếm có vô số quang văn cổ xưa, tản ra khí tức cực kỳ sắc bén.
thanh trường kiếm này hẳn là một đạo cao cấp thánh vật.
tay cầm kiếm, ôn tử vũ cũng dần bình tĩnh lại, ánh mắt như đao phong, phong toả đổng sơn.
"hừ!"
Đổng sơn thấy vậy, ánh mắt cũng ngưng lại, hừ lạnh một tiếng, cao cấp thánh vật thế này cũng rất hiếm gặp, hắn cố gắng nhiều năm như vậy cũng không có được, mấy tên công tử trong đại gia tộc này thật làm người khác khó chịu.
Bàn tay đổng sơn khẽ động, một thanh đại đao đỏ như máu hiện ra, trên đại đao cũng tràn ngập sát khí cùng máu tanh, thanh đại đao này cũng là một đạo thánh vật, nhưng chỉ là một trung cấp thánh vật mà thôi.
Soạt!
Đổng sơn cầm đại đao trên tay, chớp mắt một cái đã xuất hiện trước mắt ôn tử vũ, đại đao mang theo sát khí vô tận, mạnh mẽ chém xuống.
Ôn tử vũ cũng lập tức vung kiếm đỡ, nháy mắt, sóng trùng kích linh lực như gió lốc bộc phát ra.
"Đối thủ của ta là ngươi sao?"
Trong căn động rộng lớn, bốn phía đánh nhau kịch liệt, vũ thông nhìn linh khê, cười híp mắt nóimỹ nhân thật xinh đẹp, ôn gia kia trả giá gì để ngươi giúp nàng? ta có thể trả gấp đôi"
Đối với lời nói hài hước của hắn, linh khê cũng chỉ mỉm cười, nóivậy ngươi có thể trả giá tốt thế nào?"
Vũ Thông cười haha một tiếng, bất quá chớp mắt sau, ánh mắt hắn trở nên lạnh lẽo, thân hình vọt ra nhanh như điện, đánh ra một quyền, linh lực mênh mông lập tức hoá thành một đạo linh lực quyền ấn khổng lồ, [T R U Y E N F U L L. V N] vô cùng hung hăng cuồng bạo đánh về phía linh khê.
"Muốn ta trì hoãn thời gian với một cao cấp linh trận tông sư, ngươi thật sự nghĩ ta ngu lắm sao?"
Vũ Thông cũng cực kỳ khôn ngoan, liếc mắt liền nhìn thấu ý đồ của Linh Khê, dù sao khi giao thủ cùng người khác, linh trận sư cũng cần một ít thời gian để chuẩn bị linh trận cường đại.
Quyền ấn khổng lồ ầm ầm tới, vậy mà sắc mặt linh khê vẫn bình tĩnh, ngón tay thon dài búng ra, không gian phía trước chợt vặn vẹo, sau một hơi thở, một toà linh trận phóng lên cao, hoá thành một dòng sông linh lực to lớn, trực tiếp cứng rắn va chạm với quyền ấn.
Bành!
Tiếng động ầm ầm, dòng sông linh lực vỡ ra, nhưng nước sông lại như chất lỏng đặc quánh bao trùm lấy quyền ẩn, nhanh chóng hủ thực nó thành nước.
"Cửu long thuỷ linh trận!"
Dòng sông linh lực chảy mạnh,ngay sau đó, linh khê lại kết ấn, dòng sông linh lực ầm ầm gào thét, linh ấn loé lên đầy trời, vẽ ra từng đạo trận đồ huyền ảo.
Hống!
Tiếng long ngâm vang dội, chỉ thấy chín con thuỷ long gào thét lao về phía vũ thông.
"hừ!"
Vũ thông thây vậy, hừ lạnh một tiêng, hai tay chăp lại, đột nhiên đánh ra.
"Đại thần thông, vũ thần chưởng!"
Ông!
Chín đạo kim sắc chưởng ấn to bằng bàn tay đánh ra, nhẹ nhàng võ lên 9 con thuỷ long, sức mạnh đánh sợ đánh ra, lập tức đánh thành nước văng đầy trời.
"Linh trận cấp bậc này cũng dám phô trương trước mặt ta?". Vũ thông cường lạnh nói.
"Thật không?"
Linh khê cười nhàn nhạt một tiếng, ngón tay thon dài của nàng biến ảo ra ấn pháp làm người ta hoa mắt, mà lúc này, vũ thông mới thấy, những con thuỷ long bị hắn đánh nát lại biến thành vô số đạo linh ấn.
Số lượng linh ấn khổng lồ này nhanh chóng dung nhập vào hư không, sau đó bằng tốc độ kinh người, biến thành một toà hắc thuỷ linh trận vô cùng khổng lồ.
Linh trận giống như thuỷ lao (nhà tù bằng nước), bao trùm cả vùng không gian, còn vũ thông kia lại bị giam trong nơi sâu nhất thuỷ lao.
"Cao giai tông sư linh trận, Hắc Thuỷ Linh Lao Trận!"
Trong lúc không ngừng tránh lui, rốt cục Mục Trần bị một Vũ thị tiếp cận, nắm đấm bạo lệ lập tức hoá thành một đạo tịch diệt quang lưu, vô cùng hung ác đánh về phía đầu Mục Trần.
Trong 2 mắt mục trần loé lên ánh sáng thuỷ linh, một toà thuỷ tinh phù đồ tháp hiện lên trong mắt, linh lực trong cơ thể cũng bộc phát toàn bộ.
Bành!
Hắn đánh ra một quyền, trực tiếp cứng rắn va chạm với một quyền hung ác của vũ thị.
Không gian lập tức vỡ vụn, vũ thị lui lại mấy bước, mà Mục Trần lại càng lùi mười mấy bước, trên nắm đấm đỏ ửng.
Đoành!
Không gian nơi đó đột nhiên vặn vẹo, một vũ thị khác chẳng biết hiện ra lúc nào, quyền phong hung hãn vô cùng đánh vào lưng Mục Trần.
Bất quá lần này, hắn cũng không tránh né nữa, khoé miệng nhếch lên nụ cười lạnh.
hắn xoè bàn tay ra, hướng về phía vũ thị phía sau, sau đó đột nhiên kết ấn.
phiến không gian kia đột nhiên bộc phát ra xích quang vạn trượng, trong không gian mơ hồ có thể thấy được vô số đạo linh ấn loé lên, xích quang phô thiên cái địa, tựa như một biển lửa, nhiệt độ kinh khủng thiêu đốt.
mà vũ thị kia cũng bị mảnh không gian xích hồng này bao phủ vào.
Mục Trần khẽ chớp mắt, liếc nhìn vũ thị hung bạo, giọng nói nhẹ nhàng từ miệng phát ra.
"Viêm hoàng trận!"
Bành!
Cả mảnh không gian kia dường như biến thành thế giới nham thạch, trong nham thạch, một cái bóng khổng lồ đỏ rực từ từ hiện ra, tựa như một tuyệt thế hung vật tạo nên từ trong núi lửa.