Books are the quietest and most constant of friends; they are the most accessible and wisest of counselors, and the most patient of teachers.

Charles W. Eliot

 
 
 
 
 
Tác giả: Nhĩ Căn
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: hoang viet
Số chương: 1946 - chưa đầy đủ
Phí download: 32 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3986 / 47
Cập nhật: 2017-06-16 04:48:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1035 : Huyết Yêu Tâm
ây là bản tôn của lão ta, mà hết thảy hiển lộ ở ngoại đều là phân thân của lão. Vô luận là Kháo Sơn Tông năm đó, hay là Thanh La Tông lúc trước, hết thảy tất cả đều là phân thân của lão ta biến ảo.
Bản tôn của lão ta vĩnh hằng đắm chìm trong nơi này, từ đầu đến cuối, không rời đi cái động này nửa bước, không đi ra khỏi huyết đàm này chút nào.
Khi Mạnh Hạo nhìn về phía lão ta, lão ta chậm rãi ngẩng đầu, nhìn về phía hắn.
Ánh mắt của lão ta thương tang, phảng phất ẩn chứa năm tháng vô tận, khiến người nhìn một cái, dường như thấy được thời gian nghịch chuyển, phảng phất thấy được thượng cổ, thấy được viễn cổ, thấy được tinh không.
- Sự lựa chọn của ngươi, ta đã biết.
Thanh âm khàn khàn, truyền ra từ trong miệng hắn, vang vọng cả trong động.
Tay phải khô quắt của Huyết Yêu chậm rãi nâng lên, hư không nhẹ nhàng huy vũ. Bên trong huyết đàm, có một luồng máu loãng bay lên, xẹt qua giữa không trung theo ngón tay của lão ta, ngưng tụ thành một cái phù văn màu máu.
Phù văn này mới vừa thành hình, màu sắc lập tức biến đổi, không còn là màu máu, mà là xuyên thấu qua ánh sáng vàng, giống như một cái kim phù.
Phía trên tản ra sinh cơ cực kỳ nồng đậm. Sinh cơ đó mạnh, phảng phất cụ bị sinh mạng tự thân. Sau khi nó xuất hiện, Huyết Yêu lão tổ rõ ràng thân thể thương tang không ít, càng khô héo hơn. Lão ta không nói cho Mạnh Hạo, kim phù này ngưng tụ sẽ hao phí căn nguyên tánh mạng của lão ta. Đó là sinh mạng lực lượng vạn năm tu hành, cũng không thể khôi phục.
Sau khi kim phù lóe lên vài cái giữa không trung, chạy thẳng bay tới Mạnh Hạo.
- Phù này hòa vào thân thể trước kia của nàng, sau khi tẩm bổ chín chín tám mươi mốt ngày, đạo lữ của ngươi có thể hồn vào thân này, tái hiện Nam Thiên. Chẳng qua là kỳ hạn trăm năm, nếu quá trăm năm không vào luân hồi, ngàn năm duyên đoạn. Một khi luân hồi, phù này có thể mang nàng xuyên qua hư vô, đi vào địa phủ, ngày thành tiên che chở chuyển kiếp, cũng có thể tương trợ.
Huyết Yêu lão tổ khàn khàn lên tiếng, nói hời hợt.
Mạnh Hạo chăm chú nhìn phù văn. Với tu vi của hắn, sao có thể không nhìn ra bên trong phù văn này ẩn chứa sinh cơ kinh khủng, lại mơ hồ nhìn thấu vẻ hư nhược của Huyết Yêu lão tổ sau khi ngưng tụ phù văn này.
Nội tâm hắn đột nhiên rất phức tạp, không quản trước mắt Huyết Yêu lão tổ như thế nào hiệp ân để cho mình trở thành thiếu tông, nhưng vào giờ khắc này, trong lòng của hắn có cảm kích.
Sau khi Mạnh Hạo nhận lấy phù văn, hắn thu hồi nó một cách quý trọng, ôm quyền sâu đậm cúi đầu về phía Huyết Yêu.
- Bái kiến lão tổ!
Đôi mắt của Huyết Yêu khoảnh khắc lộ ra tia sáng yêu dị, tiếng cười khàn khàn, lại truyền ra Huyết Yêu Sơn, truyền khắp cả Huyết Yêu Tông.
Mạnh Hạo trầm mặc, không nói chuyện. Hắn biết vốn là cuộc sống của mình chắc là sẽ không cùng Huyết Yêu Tông có qua lại gì quá sâu, nhưng ân tình của đối phương đã đầy đủ rồi.
Năm đó Kháo Sơn Tông, đối phương từng xuất thủ, thậm chí nếu truy đuổi tới cùng, e rằng ở bên trong Kháo Sơn Tông, lão yêu trước mắt này cũng đã từng âm thầm điểm hóa. Lại có lúc ở Nam Vực trước đó cũng từng cùng Huyết Yêu Tông tồn tại một chút liên hệ.
Cho đến khi Mạnh Hạo bên trong Thanh La Tông cho dù biết rõ đối phương hiệp ân, nhưng hắn vẫn quyết định, trong đời, lựa chọn con đường này đi tiếp.
- Ta đối với ngươi không có có bất kỳ yêu cầu gì, cho dù là ngươi muốn dẫn Huyết Yêu Tông đi chinh chiến Nam Vực, đi hủy diệt Thanh La Tông, ta cũng sẽ không có nửa điểm ngăn trở. Ở chỗ này ngươi làm theo ý mình, duy chỉ có hy vọng ngươi tu hành Huyết Yêu Đại Pháp. Khi ngươi tu hành Huyết Yêu Đại Pháp đến tầng thứ sáu, ngươi nếu còn muốn đi ta không ngăn cản!
Tâm thần của Mạnh Hạo chấn động, chợt ngẩng đầu, nhìn về phía Huyết Yêu lão tổ. Hắn không nghĩ tới, yêu cầu của đối phương với mình không ngờ chỉ có những điều này.
- Khi ngươi tu hành đến tầng thứ ba, ta cho ngươi một lần tạo hóa, từ rày về sau mỗi một tầng, ta đều có tạo hóa cho ngươi!
Huyết Yêu lão tổ chăm chú nhìn Mạnh Hạo.
- Thanh La Tông Lục Đạo, ta không có giết hắn, chỉ là phá hủy cơ sở. Tu vi của hắn sẽ rất nhanh rớt xuống đến Vấn Đạo sơ kỳ. Khi Huyết Yêu Đại Pháp của ngươi tu thành tầng thứ tư, ngươi có thể kích sát Vấn Đạo sơ kỳ, khi đó, ngươi có thể tự tay diệt Thanh La Tông.
Mạnh Hạo trầm mặc, nhưng trong mắt lại có một chút tia sáng kỳ dị.
- Bất quá bên trong tông môn, ta cho ngươi chỉ là một cái tên. Bên trong Huyết Yêu Tông, ngươi có đứng vững vàng hay không, có phục chúng hay không, có khiến người đi theo ngươi... thừa nhận thân phận của ngươi hay không, cái đó phải xem thủ đoạn của ngươi.
Huyết Yêu thâm ý sâu sắc nhìn Mạnh Hạo một cái, tay phải nâng lên vẩy một cái, một giọt máu tươi bay ra, rơi vào trước người Mạnh Hạo. Sau đó bị hắn bắt lấy, hóa thành một viên huyết tinh trong lòng bàn tay, bên trong có phù văn lóng lánh, dường như ẩn chứa đại đạo thần bí khó lường.
Rõ ràng, sau khi đưa ra máu tươi ấy, Huyết Yêu lão tổ càng hư nhược hơn. Giọt máu tươi ấy là bản mạng chi huyết của lão ta, tróc hết ý chí, khiến cho lão ta vô hại, chỉ còn lại có tạo hóa ở bên trong.
Đây là truyền thừa, truyền thừa của lão ta!
Sau khi thấy Mạnh Hạo nhận lấy giọt máu tươi, ánh mắt của Huyết Yêu lão tổ nhìn về phía hắn đã ẩn chứa nhu hòa.
- Ta đã sống quá lâu, từ từ suy sụp, cũng sớm nên hồn phi phách tán. Trong chỗ u minh các lão huynh đệ theo ta vẫn lạc năm đó các ngươi chết, ta sống một mình... Muội muội, chờ ta, các lão huynh đệ, chờ ta một chút, ta rất nhanh sẽ đi đoàn tụ với các ngươi... Ta có thể chết, nhưng ta chết phải có giá trị lớn nhất, ta chết, muốn thay đổi Phong Yêu nhất mạch! Đây cũng là nguyên nhấn khiến ta vì cái gì, năm đó lựa chọn Nam Thiên Đại Địa hạ xuống... Nơi này là cố hương của Phong Yêu nhất mạch, chờ ta một chút, một ngày này, nhanh, nhanh...
Huyết Yêu lão tổ nhìn Mạnh Hạo, nội tâm lẩm bẩm.
Mạnh Hạo trầm mặc, ôm quyền lần nữa cúi đầu, xoay người, đi về phía cửa động.
Ngay trong nháy mắt hắn lập tức sắp ra cửa động, bước chân của Mạnh Hạo chợt ngừng lại:
- Lão tổ, với thân phận thiếu tông của ta, hàng năm có mấy cái danh ngạch tử vong bên trong tông môn.
Lời nói của hắn bình tĩnh, nhưng rơi vào trong tai khô gầy của Huyết Yêu bên trong huyết đàm, lại làm cho đôi mắt của lão ta khoảnh khắc nhoáng lên một cái. Lúc lão ta ngẩng đầu, nhìn về phía bóng lưng của Mạnh Hạo xa xa.
- Một năm có thể giết trăm người.
- Vô luận là người nào sao?
- Vô luận là người nào.
Huyết Yêu lão tổ bình tĩnh lên tiếng. Trong lòng lão ta, chớ nói mấy đệ tử, cho dù cả Huyết Yêu Tông cũng không so bằng vị trí của Mạnh Hạo trong lòng lão ta.
Mạnh Hạo không mở miệng nữa, cất bước đi ra động phủ. Trong nháy mắt hắn đi ra, bên trong cả Huyết Yêu Tông, thanh âm của Huyết Yêu lão tổ chợt vang dội.
- Từ giờ trở đi, Mạnh Hạo... là Huyết Yêu Tông thiếu tông ta!
Câu nói này nổ ầm ầm như lôi đình, vang vọng năm ngọn núi của Huyết Yêu Tông. Trừ Huyết Yêu Sơn ra, bên trong bốn ngọn núi khác vào khoảnh khắc đó, có vô số thần thức, trong nháy mắt tản ra, toàn bộ ngưng tụ trên người của Mạnh Hạo trên Huyết Yêu Sơn.
Vẻ mặt của Mạnh Hạo như thường, cất bước đi ở nấc thang, đi về phía chân núi. Sắc mặt của hắn bình tĩnh, thoạt nhìn trầm mặc ít nói. Sau khi chết một lần, tính cách của hắn có biến hóa rất lớn, nhất là trận giết chóc bên trong Thanh La Tông, khiến cho tính cách tàn nhẫn trong hắn cũng dần dần hiển lộ ra.
Mà trọng yếu hơn là sau khi trải qua chuyện của Hứa Thanh, đối với Mạnh Hạo mà nói, đây là cuộc sống đại biến.
Hắn trầm mặc đi tới, mặc cho bốn phía vô số thần thức ngưng tụ đến. Trong những thần thức đó gần như tất cả đều mang địch ý. Dù sao đối với Huyết Yêu Tông mà nói, Mạnh Hạo... là người ngoài!
Mà một người ngoài không ngờ một cái Huyết Yêu Tông, liền lập tức trở thành thiếu tông. Chuyện này rung chuyển lợi ích của quá nhiều người, đưa tới quá nhiều người bất mãn.
Bọn họ bất mãn, không dám đối mặt Huyết Yêu lão tổ, nhưng đối với Mạnh Hạo lại là không thèm để ý chút nào. Cho dù là hắn được bổ nhiệm trở thành thiếu tông, nhưng bên trong Huyết Yêu Tông, hết thảy... dựa vào thực lực nói chuyện.
Chuyện của Thanh La Tông chỉ có một mình Mạnh Hạo biết được. Những cường giả khác của Huyết Yêu Tôn chỉ biết lão tổ của bọn họ bố trí đại pháp, mang Mạnh Hạo trở về từ Thanh La Tông.
Còn chuyện cụ thể, Thanh La Tông đương nhiên sẽ không truyền ra ngoài. Mà Huyết Yêu Tông muốn biết được, trong thời gian ngắn thì khả năng không lớn.
Năm ngọn núi của Huyết Yêu Tông trừ ngọn núi chính giữa thuộc về Huyết Yêu lão tổ ra, bốn núi khác đều có cường giả trấn giữ, thậm chí sinh sôi nảy nở, chia Huyết Yêu Tông thành bốn cổ thế lực cường đại.
Bốn cổ thế lực này ngày thường không phân sàn sàn như nhau, rất khó phân ra chủ yếu và thứ yếu. Trên mặt nổi nhìn như hòa thuận, nhưng trên thực tế âm thầm tranh đấu, chưa từng ngừng nghỉ.
Vô luận là ở ngoài hay bên trong luôn luôn như thế.
Trong đó Huyết Yêu Tông thiếu tông vị trí này, chính là bọn họ cực lực muốn thu được. Một khi thu được cái thân phận này, từ nay về sau không hề giống vậy, thậm chí có tư cách thống lĩnh tất cả ngọn núi.
Giờ khắc này trên đỉnh núi thứ nhất, ngọn núi này tên là Thiết Huyết Sơn. Trong ngọn núi tồn tại 50 ngàn tu sĩ. Những tu sĩ này mỗi một người đều là yêu tu, mỗi một người đều là hạng người giết chóc. Thời khắc này rối rít ánh mắt mang theo hàn mang, nhìn về phía Huyết Yêu Sơn.
Đối với thiếu tông mới tới, bọn họ căn bản không coi vào đâu, cho dù là tu vi của đối phương nhất định không tầm thường. Có thể coi là nếu không thường thì cũng chỉ là người ngoài mà thôi, sao có thể cùng cả Thiết Huyết Sơn đối kháng!
Bên trong động phủ của đỉnh núi, có hai vị tổ Thiết Huyết tồn tại. Hai người này đều không phải là tu sĩ, đều là yêu thân biến thành, nhưng bộ dáng bản tôn cụ thể có rất ít người biết được.
Hai người này ngày thường rất ít xuất hiện, thời khắc này đang khoanh chân, lại toàn bộ mở mắt ra, nhìn về phía Huyết Yêu Sơn, nhìn về phía Mạnh Hạo.
- Tiểu bối mà thôi.
Hai người nhàn nhạt lên tiếng.
Cùng lúc đó, trên núi thứ nhất, có một nam nhân trung niên đang đứng bên ngoài động phủ của hai lão tổ ở đỉnh núi. Trong mắt mang sát khí, gắt gao nhìn chằm chằm Huyết Yêu Sơn.
- Thiếu tông, đây là vị trí thuộc về Thường Ất ta. Mạnh Hạo đó lại dám cướp thức ăn trong miệng hổ, hắn muốn chết!
Toàn thân của nam nhân trung niên có huyết quang lóng lánh, trong mắt cũng có biển máu cuồn cuộn. Thời khắc này khi tức giận tràn ngập, bên ngoài thân thể càng hiện ra vô số huyết ảnh chi hồn, đang phát ra gào thét thê lương.
- Nhị vị sư tôn, xin làm chủ cho đệ tử!
Nam nhân trung niên cắn răng, lập tức quỳ lạy bên ngoài động phủ.
- Hắn tuy là thiếu tông, nhưng thiếu tông cùng ngươi so sánh chỉ nhiều thêm một Huyết Yêu Đại Pháp bất truyền người khác mà thôi. Ngươi nếu có bản lãnh khiến hắn cúi đầu, hắn sẽ là khôi lỗi của ngươi!
- Không sai, ngươi nếu có bản lãnh khiến hắn phạm sai lầm, vi sư nắm giữ Hình đường, liền có thể danh chánh ngôn thuận xuất thủ trấn áp hắn, bất quá hắn dù sao cũng là lão tổ bổ nhiệm, ngươi không thể chủ động!
Bên trong động phủ, truyền đến thanh âm lãnh đạm của hai vị tổ Thiết Huyết.
Nam nhân trung niên chợt ngẩng đầu, trong mắt lóe lên một chút dữ tợn, lập tức xoay người rời đi.
Đồng dạng cũng vào thời gian đó, đỉnh núi thứ hai của Huyết Yêu Tông được gọi là Huyền Thiên Sơn, trong núi có Huyền Thiên Yêu Tôn. Người này không phải yêu, mà là tu sĩ. Ông ta không có tĩnh tọa, mà là đứng ở trên ngọn núi, mắt lạnh nhìn Huyết Yêu Sơn.
Phía sau ông ta có bảy đệ tử đi theo, bảy người này mỗi một người cũng không phải người lương thiện. Thời khắc này mỗi một người đều trong mắt có ánh sáng đỏ lóng lánh, dường như ẩn chứa ý giết chóc.
Trên Huyền Thiên Sơn, mấy vạn đệ tử Huyết Yêu Tông thuộc về Huyền Thiên Yêu Tôn toàn bộ đều đang trầm mặc, mắt lạnh ngắm nhìn Huyết Yêu Sơn.
----------oOo----------
Ngã Dục Phong Thiên Ngã Dục Phong Thiên - Nhĩ Căn Ngã Dục Phong Thiên