Số lần đọc/download: 776 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 23:55:30 +0700
Chương 494: QuyếT ĐịNh CủA Trung Ương
Q
uận Đông Thành của Bắc Kinh, sâu trong vườn hoa Đàn Hương, trong cư xá đang hiện đại hóa này, bao quanh các biệt thự kiểu châu Âu, một tứ hợp viện kiểu Trung Quốc chiếm diện tích gần 5000 m2, có vẻ có chút bất ngờ. Nhưng kiến trúc sư lại khéo léo thiết kế tinh xảo, bố cục hợp lý của cảnh quan và vườn, khiến cho kiến trúc xây dựng theo phong cách đông tây không giống nhau dung hòa vào nhau, có vẻ hết sức hòa hợp.
Tứ hợp viện có 5 lối ra vào, có thể so sánh được với phủ Vương gia. Sau khi bước vào cửa, một bức tường cẩm thạch trắng, cho thấy sự không tầm thường và xa hoa của chủ nhân tứ hợp viện.
Tiếp tục đi sâu vào trong, đình đài lầu các, chiếc cầu nhỏ có nước chảy phía dưới, càng cho thấy sự yên lặng thanh nhã lạ thường. Phong cách của viên lâm thì được thiết kế theo đặc điểm của viên lâm Giang Nam, dòng nước nhỏ uốn lượn xuôi dòng, từ trong hợp viện chảy ra.
Nơi đây, là nơi ở chính của Lý gia ở Bắc Kinh. Lý gia là một trong hệ thống chính trị của Trung Quốc, một lực lượng không thể bỏ qua, trung tâm của Lý gia, chính là tòa nhà này. Bởi vì, ông Lý - người chủ của dòng họ Lý cũng ở đây.
Đêm đã khuya, nhưng ở sâu bên trong tòa nhà, trong một thư phòng, vẫn có ánh đèn sáng trưng, con cháu của Lý gia ở Bắc Kinh đều về hết cả. Thậm chí, ủy viên bộ Chính trị, Bí thư thành ủy thành phố Thượng Hải, Lý Giang Sơn lúc này cũng từ Thượng Hải về đến rồi.
Trong thư phòng, màu sắc và mùi hương cổ xưa, giá sách làm từ gỗ từ đàn, có vẻ cũng được một vài năm rồi. Trên bàn bày nghiên mực, chắc cũng là vật cổ xưa.
Lúc này, ông Lý đứng trước bàn sách, trong tay, cây bút lướt như nước chảy mây trôi, trên mặt giấy trắng, một chữ “Tĩnh” sinh động hiện lên.
- Thành Phương đi Vọng Hải rồi à?
Đột nhiên, trong căn phòng yên tĩnh không tiếng động, ông Lý lại đột ngột hỏi thăm.
Câu hỏi này, khiến Lý Giang Sơn, Lý Giang Hà đều hơi sửng sốt, không khí trở nên ngột ngạt căng thẳng, làm cho những thành phần trung kiên của thế hệ thứ hai nhà Lý gia có chút hoảng sợ.
Trầm mặc một chút, vẫn là Lý Giang Sơn nói:
- Vâng sáng nay đã vội vội vàng vàng đi rồi.
Tiếng nói vừa dứt thì bên cạnh, Lý Giang Hà lại nói:
- Bố, Thành Phương làm như vậy…ý bố là?
Ông Lý từ từ gác cây bút lông lên giá bút, trầm giọng nói:
- Trời tạo nghiệt thì còn có thể, chứ người tạo nghiệt thì không thể sống!
Nói xong, ông cụ ngẩng đầu yên lặng nhìn hai anh em Lý Giang Sơn, nghiêm giọng nói:
- Hai đứa con đừng để hận thù che mờ đôi mắt. Lúc này, ai đi đến đó cũng là đi vào đường chết.
Lúc nói ra những lời này, trên mặt ông cụ có chút cô đơn. Nhiếp gia, đây là mối thù sống chết, không thể ngờ rằng, Nhiếp Hoa Đình chết thì đã chết rồi, mà con cháu nhà họ Nhiếp lại bức bách gia đình mình đi đến bước này.
Cục diện của Vọng Hải, ông biết rõ hơn ai hết, xung đột ở tuyến trung ương đã đạt đến thỏa hiệp quan trọng. Sau khi cháu ruột Lý Quốc Hoa mang tiếng xấu, ông lão đã biết Lý gia sợ phải có sự hy sinh nhất định rồi.
Những chuyện chính trị không giống như chiến tranh. Chiến tranh tàn khốc, nhưng lại là sự đối kháng đấu tranh một sống một chết, chính trị coi trọng sự thỏa hiệp và đánh cuộc. Trên phương diện chính trị, từ trước đến giờ đều phải chú trọng sự cân bằng. Ngày nay, thế lực của Lý gia quá lớn, ngoại trừ con cháu Lý gia ra, thì hậu duệ của Lý gia ở khắp nơi trên cả đất nước này, chiếm lĩnh mọi cương vị ở mọi lĩnh vực. Trước đây, ông Lý cũng không cảm giác thấy nguy hiểm, hiện tại thì sao? Khi ông Lý biết được thì đã quá muộn rồi.
Hiện nay, sắp đến nhiệm kỳ mới. Thế hệ lãnh đạo chính thời Tổng bí thư Viên cũng phải chuẩn bị cho việc lên chức của phó chủ tịch Thẩm. Rửa sạch thế lực trong nước cho tổng thư ký mới, khiến cho tình hình có được sự cân bằng, không ảnh hưởng đến địa vị của phó chủ tịch Thẩm, đó mới là căn nguyên Lý gia phải chịu đàn áp.
Nếu không thì làm sao mà Lý gia có thể bị quản chế ở khắp nơi như vậy mà không dám có động thái lớn nào. Nếu phản kháng càng mạnh, càng phải chịu áp lực nghiêm trọng. Hiện giờ, phương pháp tốt nhất chính là theo dõi diễn biến tình hình.
Về phần Lý Thành Phương, lúc này không còn nghi ngờ gì là đã bị ông Lý từ bỏ rồi. So với vận mệnh tiền đồ của cả gia tộc họ Lý, Lý Thành Phương hẳn là quá bé nhỏ.
Lúc này ở trong Tử Cấm Thành ở Bắc Kinh, tại nơi trung tâm Trung Quốc này, trái tim và đầu não của cả một quốc gia.
Trong đình Cẩm Hoa, đang diễn ra Hội nghị Thường ủy bộ Chính trị Trung ương
Trên vị trí trung tâm, Tổng bí thư Viên yên vị với một vẻ mặt nghiêm túc. Phía bên trái, Chủ tịch Ủy viên Đại hội Đại biểu toàn quốc, bên phải là đồng chí Vân Ba Thủ tướng hội đồng nhà nước, sáu vị thủ trưởng khác cũng đã an vị. Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Trung ương Trang Ái Quốc cũng đã ngồi vào vị trí của mình, vẻ mặt nghiêm túc, thái độ bình tĩnh.
- Thưa các đồng chí, ngày hôm kia, Phó bí thư Tỉnh ủy tỉnh Phúc Kiến, Phó chủ tịch tỉnh, đồng chí Giả Dân Phú, cùng với Phó bí thư Tỉnh ủy đồng chí Kiều Dịch Nhân, đã đặc biệt đến Bắc Kinh, báo cáo tỉ mỉ vụ án buôn lậu chấn động Vọng Hải. Các đồng chí nói xem, đây là kiểu thái độ gì.
Tổng bí thư Viên đi thẳng vào vấn đề, trực tiếp nói vào chủ đề chính.
- Kính thưa Tổng bí thư, thưa các đồng chí, tôi xin được nói vài điều.
Giọng nói trong trẻo của Thủ tướng Vân vang lên.
- Tôi cũng đã nghe đồng chí Dân Phú báo cáo về vụ việc buôn lậu đặc biệt lớn của Vọng Hải. Dùng một câu nói để khái quát thì là “to gan lớn mật, không thể tưởng tượng nổi”. Buôn lậu là một sự đả kích trầm trọng đối với nền kinh tế của nước ta. Chỉ riêng ngành công nghiệp nhựa, là vì tập đoàn Á Hải đã độc quyền thị trường nguyên vật liệu. Căn cứ theo thống kê của bộ thống kê quốc gia, trên cả nước sự phát triển của ngành công nghiệp nhựa gần như trống rỗng. Các doanh nghiệp nhà nước ở các địa phương gần như đều rơi vào tình trạng thua lỗ và đóng cửa. Điều nguy hại lúc này, tôi tin là mọi người đều hiểu cả. Ý kiến của tôi là, đối với vụ án buôn lậu phá hoại trật tự nền kinh tế quốc gia, liên quan đến số tiền đặc biệt lớn như thế, nhất định phải xét xử nghiêm túc, tuyệt đối không được buông lỏng. Không cần biết là liên lụy đến người nào, đến cấp lãnh đạo nào. Một câu nói, kiểm tra nghiêm túc tới cùng.
Lời nói của Thủ tướng Vân, lời ít mà ý nhiều. Trực tiếp biểu đạt thái độ của Thủ tướng, đây là vị Thủ tướng Vân duy nhất, trong nước, con người này từ trước đến giờ được mệnh danh là thủ tướng mặt sắt. Nhậm chức hai kì, đã từng xử lý không ít cán bộ. Toàn thân đều có một mùi sát khí nồng nặc.
Phía bên cạnh, chủ tịch Ủy viên Quách lại có vẻ mặt vô cùng thản nhiên, lão Vân và Lý gia trước giờ không hòa thuận. Điều này đã là bí mật được công khai phía trên rồi. Tìm căn nguyên gốc rễ thì bởi vì lão Vân từng có thời gian đảm nhận chức Bí thư Thành ủy ở Thượng Hải, không chung một đường với Lý gia. Lúc đó Lý Giang Sơn đã khiến lão Vân chịu chút thiệt thòi. Hiện giờ, tuy không thể nói là công khai trả thù riêng, nhưng, việc mượn gió bẻ măng thì lão Vân rất biết cách làm đấy.
Nói tóm lại, lão vân là Thủ tướng bình dân, mà Lý gia lại là gia tộc lâu đời. Giữa hai bên vốn không hòa thuận như vậy.
Đối với Lý gia, Chủ tịch Ủy viên Quách cũng chẳng có nhiều thiện cảm. Lúc này, Chủ tịch Quách hoàn toàn có tâm lý bàng quan.
Nhìn Trang Ái Quốc ở bên cạnh, con người này, là do một tay Nhiếp Hoa Đình nâng đỡ lên. Tuy bây giờ tự lập, nhưng chung quy với Nhiếp gia thì vẫn là mối quan hệ rối rắm có cắt cũng không đứt. Lúc này, Trang Ái Quốc chắc chắn sẽ tỏ thái độ ủng hộ.
Quả nhiên, lúc này Trang Ái Quốc chuyển tư thế chậm rãi nói:
- Bên Ủy ban Kỷ luật cũng nhận được không ít đơn tố cáo, có đơn tố cáo của Ủy ban Kỷ luật thành phố Vọng Hải và của Ủy ban Kỷ luật tỉnh Phúc Kiến chuyển qua, cũng có một số đơn được gửi trực tiếp đến Ủy ban Kỷ luật Trung ương. Tóm lại, mượn câu mà Tổng bí thư vừa nói, thì đây là một vụ án buôn lậu đặc biệt lớn. Căn cứ theo thống kê thuần túy về đơn tố cáo, cả bộ máy Vọng Hải, không ít lãnh đạo cũng bị lôi kéo theo. Có một tài liệu đề cập, phương tiện đi lại của Bí thư Thành ủy thành phố Vọng Hải đồng chí Thạch Nghị Vũ đều là xe Bentley. Dùng một chiếc xe đến mấy triệu tạo ảnh hưởng rất xấu đến hình ảnh của Đảng và Chính phủ. Ngoài ra, dựa theo thống kê thuần túy về đơn tố cáo, lãnh đạo các ban ngành hải quan, ngân hàng, dầu khí công an của Vọng Hải, bao gồm cả cán bộ lãnh đạo Đảng Chính quyền đều xuất hiện hiện tượng tham nhũng. Tuy nhiên, vẫn chưa được kiểm chứng. Nhưng tục ngữ có câu rất hay, không có lửa làm sao có khói. Ý kiến của tôi là, nhân cơ hội này, phải kiểm tra cẩn thận chút. Mong rằng Vọng Hải vẫn là một thành phố trong sạch.
Có được sự bày tỏ thái độ rõ ràng của hai vị lãnh đạo kì cựu, cả sự việc này trên thực tế đã không còn nhiều để trì hoãn nữa rồi. Ngay sau đó, Phó chủ tịch Thẩm cũng bày tỏ thái độ ủng hộ.
Ủy viên thường vụ Bộ chính trị, Phó Thủ tướng hội đồng Nhà nước đồng chí Lãnh Vân Phi sau khi trầm ngâm một chút thì cũng gật đầu nói:
- Tôi đồng ý với ý kiến của Thủ tướng Vân và Bí thư Trang.
Ủy viên thường vụ Bộ Chính trị tổng cộng có chín thành viên, lúc này, đã có bốn vị có ý bày tỏ thái độ ủng hộ điều tra.
Đây cũng là điều tất nhiên, Lý gia là con cá sấu khổng lồ. Ủy viên bộ Chính trị có ba vị có thể nói là uy cực nhất thời. Hiện nay, Phó chủ tịch Thẩm và Phó Thủ tướng Lãnh muốn lên chức, đương nhiên là phải áp chế một chút, cái gọi là vua nào thần nấy. Lý gia phải nhượng bộ, đây cũng là chuyện tất yếu.
Lúc này, con mắt của các Ủy viên khác đều đang tập trung trên người Tổng bí thư Viên. Cục diện này, các Ủy viên khác có bày tỏ thái độ hay không đều không còn quan trọng nữa rồi. Lập tức, Tổng bí thư Viên cũng gật đầu nói:
- Tra, tra một chút cũng tốt. Các cán bộ ở địa phương đều có một tâm lý là việc gì cũng thích che che đậy đậy, cảnh thái bình giả tạo mà. Tôi thấy, vừa lúc, có thể nhân cơ hội này triển khai hoạt động giáo dục tư tưởng mang tính tiên tiến cho Đảng viên trên toàn quốc. Trong tình hình nền kinh tế phát triển như ngày nay, cần làm cách nào để giữ được bản chất con người mình, mẫn cán, làm tròn bổn phận. Đây là vấn đề lớn mà chúng ta sắp phải đối mặt.
Vừa nói, Tổng bí thư Viên vừa nhìn Trang Ái Quốc:
- Đồng chí Ái Quốc, anh là Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Trung ương, tôi thấy vụ án này cứ để Ủy ban Kỷ luật Trung ương dẫn đầu đi, liên hiệp với hải quan Quốc gia. Các ban ngành như ngân hàng Trung ương, tập đoàn dầu khí Quốc gia, cục thuế nhà nước, Bộ công an thành lập tổ chuyên án, mau chóng đến Vọng Hải.
Thành lập tổ điều tra liên hợp cũng là điều tất yếu. Những hệ thống như hải quan, công an, cục thuế nhà nước và ngân hàng, dầu khí, những ban ngành này có một số là ban ngành của Đảng và Chính phủ, một số là doanh nghiệp trung ương quy mô lớn, một số là đơn vị quản lý trực tiếp, liên lụy rất rộng. Như vậy thì nếu chỉ dựa vào Ủy ban Kỷ luật thì không có cách nào triển khai công tác.
Lúc này Trang Ái Quốc cũng trang nghiêm gật đầu nói:
- Xin Tổng bí thư cứ yên tâm, tôi nhất định làm tốt công tác của tổ chuyên án. Tranh thủ thời gian ngắn nhất đi Vọng Hải.
Ngày 26 tháng 2
Trong trụ sở làm việc của Ủy ban Kỷ luật Trung ương, Trang Ái Quốc ký tên vào danh sách thành viên tổ chuyên án, điều này đồng nghĩa vụ án buôn lậu đặc biệt lớn ở Vọng Hải chính thức bước vào trình tự điều tra.