Số lần đọc/download: 302 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 05:55:41 +0700
Chương 263: Ý Kiến Điên Rồ Của Vương Minh
T
hư Vân không làm gì khác chỉ lẳng lặng lắng nghe, nhìn bộ dạng rất hời hợt nhưng thực ra trong lòng nàng đang rất tức giận Vương Minh. Phải biết rằng nàng vốn cha mẹ mất sớm, được gia đình Thư Quốc Long mang về nuôi vì vậy Thư Quốc Long trong lòng Thư Vân có địa vị không khác gì một người cha cả, nay đột nhiên biết tin ảnh hưởng đến sự nghiệp của người cha này thử hỏi Thư Vân làm sao không tức giận cơ chứ. Đợi Vương Minh nói xong nàng mới mở miệng nhưng giọng rất lạnh nhạt.
“Anh nói với tôi có phải là muốn nhờ tôi báo với chú Long một tiếng để chú ấy chuẩn bị phải không?”
Vương Minh cảm nhận được sự lạnh nhạt và xa cách trong ngữ điệu của Thư Vân thì cũng không để trong lòng. Dù sao trước khi đến đây hắn đã dự đoán được thái độ của Thư Vân rồi, mà người gây chuyện cũng là hắn nên hắn không có tư cách để buồn bực vì bị người ta đối xử lạnh nhạt như vậy.
“Đúng vậy. Đồng thời tôi cũng muốn cô tham gia kế hoạch này cùng với tôi”
Vương Minh gật đầu nói
“Anh muốn tôi tham gia? Vương Minh chẳng lẽ anh còn không rõ luật sao, quân đội không được phép can thiệp quá sâu vào hoạt động của các hắc bang, đặc biệt là trong việc giải quyết ân oán”
Thư Vân giọng có chút không kiên nhẫn nói. Nàng tức giận không phải vì Vương Minh không biết quy củ mà là bởi vì cái thái độ làm ra việc rồi còn muốn kéo nàng xuống nước cùng, đã thế bộ dạng lại còn thẳng thừng trực tiếp như thể ta đây là kẻ nắm lẽ phải trong tay. Càng nhìn Thư Vân càng sinh khí, nhưng nàng cũng cố chịu đựng đổi lại nếu như người ngồi trước mặt nàng lúc này không phải là Lê Phong thì chắc có lẽ nàng đã ra lệnh đuổi khách rồi.
Vương Minh thấy Thư Vân mặt đỏ bừng bừng không còn kiên nhẫn thì không cần vòng vòng vo vo nữa, trực tiếp nói luôn.
“Lần trước khi ở biệt thự của Maria thì cô có nhớ tôi đã nói về cái tên Bạch Hổ của Liên Minh không”
Thư Vân gật đầu nói
“Có tôi nhớ lần đó anh nói nghi ngờ cái tên này có liên quan đến nhiệm vụ lần này”
“Trí nhớ tốt lắm. Lúc này tôi có thể khẳng định 99% tên này có liên quan đến vụ việc lần này”
“Anh chắc?”
“Chắc chắn. Cô xem cái đĩa này đi”
Vương Minh lấy từ trong túi quan chiếc đĩa CD âm nhạc mà Hầu Dũng để lại, đặt lên trước mặt Thư Vân. Thư Vân cầm chiếc đĩa nghi hoặc nhìn Vương Minh, Vương Minh phất tay nói
“Cô mở máy tính lên xem đi, xem xong chúng ta nói chuyện tiếp”
Thư Vân không biết Vương Minh định có ý nghĩ gì nhưng nàng vẫn mở máy tính nhét chiếc đĩa CD vào. Vốn lúc đầu ánh mắt nàng không nhìn vào màn hình mà đang trừng mắt nhìn chằm chằm vào Vương Minh ý nói nếu như đó là thứ vớ vẩn thì sẽ chết với nàng nhưng vài giây sau, khi trên mành hình vi tính xuất hiện cảnh đầu tiên của đoạn phim lập tức ánh mắt nàng chuyển dời. Tiếp sau đó, ánh mắt của nàng chỉ chăm chằm nhìn vào màn hình. Đến khi những đoạn phim bên trong hoàn toàn kết thúc thì nàng nhìn Vương Minh hỏi
“Đây là…”
Vương Minh nở nụ cười nói
“Những dị năng giả trong những đoạn phim này đều là thanh viên trong Bạch Hổ đường và Thanh Long đường của Liên Minh. Nếu cô không tin có thể cho người đi điều tra”
Thư Vân chưa trả lời, nàng nhìn chằm chằm vào mắt Vương Minh như muốn xác nhận lời của hắn nói. Ước chừng một phút sau nàng gật đầu nói
“Tôi tin”
Vương Minh thấy vậy thì cười hắc hắc.
“Đây là những bằng chứng rất quý hiếm a, để có được thứ này người của tôi ở trong Liên Minh đã phải liều mạng đó… hắc hắc”
Nói điều này Vương Minh có hơi chút phóng đại sự thật, thật sự hắn là không biết làm sao Hắc Phượng lại ghi được những đoạn phim này. Nhưng hắn biết lúc này là lúc cần phải phóng đại lên a, càng to thì sức nặng của chiếc CD này càng nặng, mọi việc sau đó sẽ càng thuận lợi trôi chảy hơn.
Đến khi sau này, làm xong nhiệm vụ, gặp Hắc Phượng hỏi làm như thế nào nàng có được những đoạn phim này thì Vương Minh mới biết mình nổ cũng không có nhầm a. Phải biết rằng những dị năng giả tại Bạch Hổ đường và Thanh Long đường chính là những con bài sát thủ của Bạch Hổ và Thanh Long trong kế hoạch chiếm giữ Liên Minh và giới hắc đạo Đông Doanh vì vậy hai bọn chúng đều hết sức giữ bí mật và giấu những kẻ này hết sức kĩ lượng. Vì để có được những đoạn phim này cho Vương Minh, Hắc Phượng đã trả giả rất đắt, cơ hồ toàn bộ lực lượng mà nàng mất bao năm gài vào trong Bạch Hổ đường và Thanh Long đường sau việc lần này chả còn lại một ai cả.
Đương nhiên đây là việc của tương lại, trở lại với căn phòng làm việc của Thư Vân, lúc này Thư Vân và Vương Minh đều im lặng, hai người bốn mắt nhìn nhau đều đồng thời đợi đối phương mở miệng trước. Đây là một thủ thuật đàm phán mà Vương Minh mới học được gần đây, một khi mình đã nắm ưu thế tuyệt dối trong tay tốt nhất là không nên mở lời nói điều kiện trước bởi nếu như mở miệng hô điều kiện trước, rất dễ vấp vào trường hợp hô giá quá cao khiến đàm phán tan vỡ. Trong những trường hợp như thế này, tốt nhất là kiên nhân chờ đợi đối phương mở lời điều kiện trước, lúc đó có thể đoán được hạn độ của đối phương để tăng giá hợp lý.
Vương Minh lúc này cười rất tươi, trong lòng hắn thầm cảm thấy quyết định thu phục Hắc Phượng là một quyết định hết sức chính xác. Vốn hắn chỉ muốn Hắc Phượng là một cái đinh ngầm cắm vào trong Liên Minh, trong tương lai sẽ cùng hắn trong ngoài giáp công tiêu diệt Liên Minh còn cái nhiệm vụ giám sát Bạch Hổ và Thanh Long thì Vương Minh giao cho nàng chỉ là cho có mà thôi bởi lúc đó hắn tin tưởng rằng, một việc quan trọng như sự xuất hiện của dị năng giả, Bạch Hổ chắc chắn chưa ngu đến mức mà đem đặt ra ngoài ánh sáng, chắc chắn hắn sẽ toàn lực giấu diếm để tạo ra con bài tẩy cho hắn vào lúc quyết định. Nhưng thật không ngờ, Hắc Phượng làm việc quá mức hiệu quả còn vượt qua cả sự mong đợi của hắn, đem cho hắn cách giải quyết đúng vào lúc hắn trong tình thế khó xử thử hỏi Vương Minh làm sao không cao hứng được cơ chứ.
Rất lâu sau, không biết bao lâu sau thì Thư Vân phản ứng, nàng cất chiếc CD vào trong ngăn kéo, có chút không cam lòng nói
“Được rồi, coi như anh lợi hai, nói đi anh muốn chúng tôi phối hợp như thế nào”
Dừng lại một chút, Thư Vân đệm thêm một câu
“Đương nhiên chúng tôi chỉ giúp đỡ những việc trong khả năng và quy định, còn những việc ở ngoài thì xin thứ lỗi chúng tôi không thể nhúng tay vào”
Thư Vân rất không cam lòng, nàng đã nghiên cứu rất nhiều lần hồ sơ về Vương Minh, qua nhiều lần nghiên cứu nàng rút ra một nhận xét, đây là một người đàn ông có cái miệng rất lớn. Nói không đâu xa như nhiệm vụ giải cứu lần trước, chỉ một cái nhiệm vụ giải cứu thôi mà trong miệng hắn thù lao là ba ngọn núi, thế không phải là miệng quá lớn thì còn gì. Lại cộng với những lời nhận xét về Vương Minh của em gái Thư Kiều của nàng thì nàng biết một khi đàm phán với Vương Minh tốt nhất là không nên để hắn chiếm được ưu thế bằng không sẽ bị hắn ăn đến cái xương cũng chẳng còn. Vì vậy lúc nãy nàng mới lựa chọn im lặng, cùng Vương Minh so đấu xem ai kiên trì hơn nhưng trong tâm nàng biết việc này hơi có chút bất khả thi bởi trong tay Vương Minh nắm con bài quá lớn, không có bất cứ cách gì có thể lay chuyển được ưu thế đó cả. Thế nên nàng bắt buộc phải đầu hàng nhượng bộ Vương Minh.
“Đương nhiên, đương nhiên rồi… hắc hắc”
Vương Minh gật đầu nói. Hắn thừa nhận hắn có chút tham lam nhưng hắn cũng biết một điều tham lam phải có mức độ nếu hắn còn cố lấn tới thì sẽ tạo thành một điều không tốt cho quan hệ giữa hắn và Thư Vân trong tương lai.
“Về phần chú của cô thì chắc là gia tộc cô tự sắp xếp được a”
“Chúng tôi tự sắp xếp được, không cần anh phải quan tâm”
Lại nhắc đến việc của chú nàng, Thư Quốc Long thì Thư Vân lại có dấu hiệu sinh khí nhưng nàng không thể làm gì được để phát tiết sự giận dữ trong lòng, vì vậy chỉ có thể nghiến răng căn cắt, mắc trừng trừng nhìn vào Vương Minh rít giọng nói
Vương Minh làm ngơ coi như không thấy phản ứng của Thư Vân, hắn tiếp tục nói
“Tôi có ý kiến thế này. Cô làm cho vài tờ báo ở Đông Doanh và trong nước phát tin tức rằng sắp tới có tin bọn khủng bổ đang tụ tập ở xung quanh khu biên giới giữa Việt Nam và Campuchia, có ý định nhắm vào Đông Doanh…”
“Không được, việc này không thể được”
Không đợi Vương Minh dứt lời, Thư Vân lập tức cắt đứt. Nàng tức giận thở hổn hển, bộ ngực căng tròn dưới chiếc áo của quân nhân liên tục lên xuống dập dình dập dình trước mặt Vương Minh khiến hắn cảm thấy mắt có chút hoa hao, hắc ám nội khí có dấu hiệu sôi sục khiến bụng hắn nóng ran, một cỗ dục xuất hiện trong bộ óc hắn thôi thức hắn xông lên bắt lấy hai trái núi đang phập phòng kia xoa nắn một phen.