Số lần đọc/download: 1805 / 16
Cập nhật: 2016-07-21 11:53:06 +0700
Chương 222 : Y Da, Ba Bước Đột Phá Phá Kỷ Lục Của Ngươi Rồi (1)
V
ốn lão Đan Vương cũng không định tùy tiện rời Minh Ngọc sơn trang, bởi vì Minh Ngọc sơn trang vừa mới bị thương nặng, còn có rất nhiều chuyện cần hắn đi làm, hơn nữa hắn cũng muốn an bài rất nhiều chuyện. Nhưng đột nhiên cảm nhận được hơi thở của yêu đan Thiên Yêu ngoài Ngọc Kinh Thành khiến hắn không thể không rời Minh Ngọc sơn trang.
Không nghĩ tới còn không chờ chạy tới nơi, ở trên đường liền gặp Thiên Long kiếm trang trang chủ Kiếm Vương Long Ngạo. Long Ngạo này dĩ nhiên là vì chuyên môn tìm lão Đan Vương, thì ra Long Ngạo biết lão Đan Vương đã âm dương dung hợp, chuyên môn tới tìm hắn khiêu chiến...
Nghe xong Ngọc Thành nói, lão Đan Vương là không thể tránh né cùng Long Ngạo đánh nhau, kết quả khi hai người đánh cho lưỡng bại câu thương bị người phục kích, kết quả cuối cùng hai người đều bị thương nặng. Nếu không phải lão Đan Vương cuối cùng liên hệ Ngọc Thành, Ngọc Thành kịp thời đem lão Đan Vương và Kiếm Vương thật vất vả trốn ra cứu đi ẩn giấu, chỉ sợ bọn họ lúc này cho dù không bị bắt cũng đã không xong.
- Phục kích, cho dù bọn họ bị thương nặng, ai có thể phục kích được hai người bọn họ? Nhậm Kiệt lúc trước chỉ là nghe lão Đan Vương từng nhắc tới Kiếm Vương này một câu, sau đó lại nghe lục thúc nhắc tới, mới biết Thiên Long kiếm trang trang chủ Long Nha này dĩ nhiên là cha của Chiến thúc thúc.
Tuy rằng còn chưa từng thấy Long Ngạo này, nhưng từ đôi câu ba lời này Nhậm Kiệt đã đoán được Long Ngạo này tuyệt đối khác với người thường.
Điều này khiến hắn nghĩ tới một câu nói đời trước, chỉ có người điên và người cố chấp cuồng mới có thể thành công. Tuy rằng lời này bản thân có chút cực đoan, nhưng ở một mặt nào đó mà nói cũng thật đúng là rất có đạo lý. Long Ngạo này tuy rằng Nhậm Kiệt tới giờ chưa từng gặp mặt, nhưng ở trong mắt Nhậm Kiệt, hắn tuyệt đối không phải là người bình thường gì.
- Nếu là bình thường, cho dù người khác muốn phục kích cũng không có khả năng, bởi vì lực lượng và thân phận của lão tổ tông và Kiếm Vương cho dù đánh đến lưỡng bại câu thương cũng không thể tùy ý bị người phục kích. Nhưng chuyện có trùng hợp, bởi vì chuyện yêu đan Thiên Yêu đưa tới không ít người, lão tổ tông và Kiếm Vương chiến đấu quá mức kinh hãi, đưa tới sự chú ý của không ít người, nhưng lại không ai dám nhúng tay. Lại không nghĩ tới cuối cùng Cửu Đầu Long Vương dẫn theo một đại yêu hóa hình cường đại khác đuổi tới. Nếu như chỉ vẻn vẹn là bọn họ còn dễ nói, cuối cùng khi lão tổ tông và Kiếm Vương đối phó đám người Cửu Đầu Long Vương, Hải Vương thần bí nhất kia rồi lại xuất hiện đồng thời đột nhiên ra tay.
Ngọc Thành nói đến đây thần tình ngưng trọng, không có biện pháp tâm tình không nặng nề. Hải Vương một mực được xưng người thứ nhất trong 8 đại vương giả, người có tên cây có bóng. Huống chi hiện giờ lão tổ tông lại bị thương nặng, còn có Cửu Đầu Long Vương nhìn chằm chằm.
Hơn nữa trừ bọn họ ra, bởi vì yêu đan Thiên Yêu đưa tới những cường giả siêu cấp khác cũng không ít, những cường giả siêu cấp này có lẽ chưa chắc dám làm gì, nhưng nếu lão tổ tông xảy ra chuyện, không dám cam đoan sẽ có người bỏ đá xuống giếng hay không.
Tóm lại cục diện hiện tại rất gay go, vô cùng gay go.
Nhậm Kiệt nghe xong cũng không kìm được liên tục nhíu mày. Thật cmn đủ loạn! Không nghĩ tới mình làm ra những yêu khí kia dẫn tới nhiều nhân vật lợi hại như vậy, may mà chỉ là một bộ phận yêu khí. Nếu là để bọn họ cảm nhận được hơi thở chân chính trong hạt châu Ngọc Tinh kia, không biết có thể sẽ thiên hạ đại loạn hay không.
Nhậm Kiệt lại hỏi thăm chi tiết những phương diện khác, tỷ như Cửu Đầu Long Vương cùng với đại yêu hóa hình kia, Hải Vương, Ngọc Thành cũng không quá rõ ràng. Hắn cũng là khi cứu lão Đan Vương, nghe lão Đan Vương dặn dò câu được câu chăng.
Đoạn đường hơn 1000 dặm nói xa không xa, nói gần không gần, linh thú tọa giá toàn lực cũng không mất bao lâu đã chạy tới.
Đến vùng núi phụ cận Ngọc Thành nói, chuyện đầu tiên Nhậm Kiệt làm chính là bố trí trận pháp đem linh thú tọa giá che giấu đi. Dù sao linh thú tọa giá của mình xuất hiện ở nơi này rất dễ bị người chú ý tới. Nhậm Kiệt đã nghĩ kỹ, đợi cảnh giới của mình lại tăng lên một chút, có thể bố trí ra trận pháp hoàn toàn dung hợp trận pháp vốn có trong linh thú tọa giá, hắn liền làm ra một bộ trận pháp.
Coi như chính mình không thể bố trí, chỉ cần có thể thiết kế ra, cho lục thúc hoặc những người khác liên thủ bố trí cũng được. Để cho linh thú tọa giá có thể tùy thời khởi động trận pháp bao trùm, trừ những trận pháp bên trong kia còn có công năng phòng ngự, ẩn nấp.
Đến lúc đó, cho dù không cần đơn độc bố trí trận pháp ẩn giấu linh thú tọa giá, cũng có thể khiến cho linh thú tọa giá như phi thuyền tàng hình trong phim khoa học viễn tưởng đời trước có thể trực tiếp ẩn hình. Tuy nhiên trước mắt còn không làm được điểm này, chỉ có thể ngẫu nhiên nghĩ trong lòng.
Làm xong những chuyện này, Nhậm Kiệt mới theo Ngọc Thành đi vào trong vùng núi. Nơi này có một cái khe rất lớn, hẳn là nhiều năm trước xảy ra động đất để lại, dọc theo khe một mực đi xuống mười mấy dặm sau đó đi ngang tiến vào một sơn động.
Nơi này sơn động rung nứt rất nhiều, đều là thiên nhiên, cho dù có người thần thức dò xét cũng rất khó phát hiện. Hơn nữa dưới đất càng sâu ngăn cách đối với thần thức ảnh hưởng cũng càng lớn. Hiển nhiên Ngọc Thành lựa chọn nơi này cũng là trải qua đặc biệt suy tính, là địa phương đặc biệt vì tránh né nhân vật cùng cấp bậc lão Đan Vương mà tìm.
Lại đi bên trong mấy chục dặm mới tiến vào trong một sơn động dưới đất hơi có chút nóng bức, cảm nhận được nóng bức nơi này, Nhậm Kiệt thần thức dò xét phát hiện chung quanh nơi này không ngờ có địa hỏa dung nham, không trách được lựa chọn.
Đã tiến vào trong sơn động dưới đất này, Nhậm Kiệt liền cảm nhận được hai luồng hơi thở cường đại, chỉ có điều hai luồng hơi thở này đều rất yếu ớt, giờ khắc này đang từng người ngồi ở một bên vận chuyển lực lượng chữa bệnh.
Lão Đan Vương Ngọc Trường Không Nhậm Kiệt tự nhiên biết, như vậy người ngồi đối diện tự nhiên chính là Thiên Long kiếm trang trang chủ Kiếm Vương Long Ngạo. Chỉ là Nhậm Kiệt nhìn thấy Long Ngạo này cũng không khỏi hơi sững sờ, bởi vì quá bất ngờ. Bởi vì lúc trước nghe lão Đan Vương Ngọc Trường Không từng nói tính cách của Long Ngạo, giống như một thanh bảo kiếm vô cùng sắc bén, thà gãy chứ không cong. Thông qua chỗ lục thúc biết được, tính tình của người này cũng không phải là rất tốt, còn quật cường, táo bạo hơn Chiến Thiên Long Chiến thúc thúc.
Nhưng giờ khắc này liếc mắt nhìn qua, người ngồi chữa bệnh đối diện lão Đan Vương Ngọc Trường Không lại là một lão già bình thường bộ dạng nông thôn đen gầy, vóc người thấp bé, tuổi thoạt nhìn khoảng tám, chín mươi.
Trên người không có áo giáp hào quang vạn trượng, không có lưng hùm vai gấu càng thêm không có trang sức hoa lệ khác. Trừ bỏ một thanh cự kiếm tuyệt đối cao hơn chiều cao của hắn, bộ phận lộ ra ngoài đều vượt qua 1.5m trở lên cắm ở trước mặt hắn. Nếu đổi một địa phương khác nhất định sẽ bị người coi là một ông lão nhà nông thế tục.
Giờ khắc này ở trước người Kiếm Vương Long Ngạo này và lão Đan Vương Ngọc Trường Không đều có một tầng trận pháp và một tầng lực lượng độc đáo bao bọc, mà lúc này bọn họ đang toàn lực vận chuyển khôi phục lực lượng.
- Nhậm gia chủ, ngươi xem hiện tại loại tình huống này nên... làm sao bây giờ? Ngọc Thành hiện tại là đầu to như đấu, lúc trước đột nhiên nhận được lão tổ tông thông tri chạy tới, tình huống của lão Đan Vương và Kiếm Vương so với hiện tại càng thêm gay go, hắn gần như đem đan dược chính mình có thể mang theo đều cho bọn họ dùng, nhưng hiệu quả có hạn.
Hai người hiện tại đều đang chữa thương, nhất là còn phải đối mặt với Hải Vương, Cửu Đầu Long Vương cùng một đại yêu hóa hình thần bí mà cường đại đuổi giết, lại vào lúc Ngọc Kinh Thành gió nổi mây vần, hắn thật sự có chút không biết làm sao. Nếu như không phải là bị Nhậm Kiệt đoán được, hắn trở về đây cũng chỉ có thể tạm thời thủ ở chỗ này.
Bởi vì hiện tại lúc này trừ điều đó ra hắn thật sự không nghĩ tới biện pháp khác.
- Làm sao bây giờ, còn có thể làm sao bây giờ. Nhìn tình huống của bọn họ là thương rất nghiêm trọng, ở loại địa phương này khuyết y thiếu thuốc căn bản không được. Hơn nữa bọn họ cũng không dám hoàn toàn phóng thích vận chuyển lực lượng, dưới loại tình huống này chỉ có thể trước đem bọn họ dời đến địa phương an toàn rồi tính. Ở loại địa phương này, Nhậm Kiệt cũng không có biện pháp. Đây cũng không giống tu luyện công pháp gặp phải vấn đề, đây là bị thương thật sự.
- Dời đi... nhưng lão tổ tông và Kiếm Vương hiện tại tình huống như vậy, có thể được sao? Ngọc Thành lo lắng nhìn lão Đan Vương và Kiếm Vương, tuy rằng chuyện lần này là bởi vì Kiếm Vương ép lão Đan Vương tỷ thí tạo thành, nhưng hiển nhiên Ngọc Thành cũng không vì vậy mà ghi hận.
Bởi vì vừa rồi chính Ngọc Thành cũng từng nói, Kiếm Vương người này cũng không phải là người xấu, chỉ là có lúc phương pháp làm việc hơi đặc biệt. Hơn nữa khi hắn nhặt được lão Đan Vương, thương thế của Kiếm Vương còn nặng hơn lão Đan Vương. Lão Đan Vương nói là Kiếm Vương mấy lần ngăn chặn công kích, còn cứu hắn. Trên thực tế lúc ấy Kiếm Vương đã tranh thủ được cơ hội cho lão Đan Vương chạy, nhưng đến loại cấp bậc lão Đan Vương lại há sẽ như thế, cuối cùng lại lần nữa cùng Kiếm Vương liên thủ, sáng tạo cơ hội hai người đồng thời chạy trốn, tuy rằng hai người bởi vậy đều bị thương nặng.
- Đến cảnh giới bọn họ hiện tại, chỉ cần thân thể không phải là hoàn toàn vỡ vụn, chỉ cần thần thức không phải hoàn toàn bị lạc, còn có thể có ý thức tự chủ, như vậy bọn họ sẽ có phản ứng, chỉ cần như vậy một chút...
Thần thức Nhậm Kiệt trong nháy mắt di động, khiến cho thần thức có mang áp bách cường đại và địch ý, trong nháy mắt dò xét lão Đan Vương và Kiếm Vương, giống như là đã phát hiện bọn họ.
Ầm... ầm... Lần này giống như là chạm vào núi lửa sắp bùng nổ, lão Đan Vương và Kiếm Vương trong nháy mắt bùng nổ ra lực lượng kinh người. Nhất là thần thức trong nháy mắt bao phủ khóa chặt Nhậm Kiệt, mà cự kiếm trước người Kiếm Vương kia không biết lúc nào đã xuất hiện ở trước người Nhậm Kiệt, mũi kiếm vừa lúc hướng về mi tâm Nhậm Kiệt.
Bịch... Long Ngạo, khụ... không được vô lễ, đây là... đây là gia chủ Nhậm gia... khụ... Lão Đan Vương nhìn thấy cự kiếm kia của Kiếm Vương chỉ vào Nhậm Kiệt, giơ tay lên trực tiếp cuốn một cái, một luồng lực lượng mênh mông trực tiếp đem cự kiếm của Kiếm Vương đụng qua một bên, đồng thời cũng lập tức trầm giọng quát khẽ. Tuy nhiên thoáng dẫn động lực lượng khiến sắc mặt hắn không khỏi kịch biến, liên tiếp ho khan sắc mặt càng trở nên khó coi, ngực nhấp nhô pháp lực rõ ràng xuất hiện dao động không ổn định.
Tuy rằng Nhậm Kiệt không thể hoàn toàn nắm giữ hết thảy, nhưng cũng có thể mơ hồ cảm giác được lực lượng đã âm dương dung hợp trong cơ thể lão Đan Vương kia không ngờ xuất hiện trạng thái vỡ vụn, có thể tưởng tượng được hắn bị thương nặng cỡ nào.