Những nỗ lực của bạn chỉ có thể đơm hoa kết trái nếu bạn quyết không bỏ cuộc.

Napoleon Hill

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: hoang viet
Số chương: 1983 - chưa đầy đủ
Phí download: 32 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2406 / 14
Cập nhật: 2016-07-21 23:16:56 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 115 : Thuật Ám Ảnh Chặn Giết
ắc mặt U Hoang Kiếm Linh vẫn đen như vậy, chậm rãi nói:
- Thuốc đã ngoài tứ giai sẽ không có thời hạn. Tối đa chỉ có một chút dược tính bị mất đi. Nhưng trong vòng mấy trăm năm, tuyệt đối không thành vấn đề!
Lại học thêm được một chút kiến thức.
Vu Nhai lơ đễnh, nuốt xuống. Chỉ trong nháy mắt, mắt hắn muốn lòi ra.
Thật sự không bị hỏng chứ?
Trong nháy mắt khi Huyền Lăng Đan vào cơ thể, Vu Nhai dường như cảm giác nuốt một máy cối xay thịt vào vậy. Toàn thân hắn co rúm.
Ngay khi đầu óc hắn đang suy nghĩ lung tung, một khí tức cực lớn bạo phát. Dường như có vô số cối xay thịt xông vào lục phủ ngũ tạng của hắn...
- Không nên suy nghĩ nhiều. Vận chuyển huyền công!
Không cần U Hoang Kiếm Linh nhắc nhở, Vu Nhai đã theo bản năng vận chuyển Thần Huyền Khí Điển, thoáng cái đã hóa giải được một chút. Nhưng hắn vẫn cảm thấy vô cùng thống khổ. So với nỗi khổ như thế, những lần bị thương trước đây quả thực không đáng kể tới.
- Phá huy chưởng ngự tùy tâm của ngươi, tập trung tinh thần, quan sát tướng khí của ta!
Binh Linh có thể cho chủ nhân tuyệt kỹ, lại không thể cho chủ nhân kinh nghiệm và mức độ quen thuộc, giống như chưởng ngự tùy tâm.
Nếu như Vu Nhai không có Thần Huyền Khí Điển, hắn gần như không có khả năng đạt được thành tựu như hôm nay. Phong Doanh, Xích Thố và U Hoang đều không giúp được hắn. Tướng khí cũng giống như vậy.
Vu Nhai cắn chặt răng, thoáng đưa một phần ý thức ra ngoài, liên kết với U Hoang...
Ầm...
Sát khí khủng khiếp gần như muốn xông ra khỏi thân thể Vu Nhai, biến hắn thành mảnh nhỏ. Trong nháy mắt, thất khiếu của Vu Nhai đều chảy máu. Nhưng hắn căn bản không có thời gian để ý tới những điều này. Hắn đang hồi tưởng lại huyễn ảnh trong Thần Huyền Khí Điển, dung hợp sát khí kia. Hắn dung hợp lại dung hợp...
Ầm...
Trong lúc bất chợt, huyền khí trong cơ thể bạo phát giống như nước sôi trào. Tướng Binh Sư tam đoạn, tướng khí dường như cũng bị tác động, sẽ không phải thống khổ như vậy nữa. Đương nhiên, đây chỉ là tương đối mà nói. Nhưng tiệc vui chóng tàn. Xích Thố dường như tìm được cơ hội trả thù hắn. Một sát khí hoàn toàn khác hẳn với tướng khí vọt tới, chiếm cứ nửa giang sơn biển thức hải của hắn.
Vu Nhai đột nhiên rất muốn chết. Quá thống khổ, quả thực không phải là người.
- Hai người các ngươi quá giảo hoạt, chủ nhân là của Phong Doanh.
Lòng đố kỵ của Phong Doanh cũng lớn. Từ sau khi Xích Thố tiến vào Huyền Binh Điển, nàng vẫn lo lắng chủ nhân sẽ không cần nàng nữa. Mỗi lần nàng đều cố gắng biểu hiện. Kết quả không ngờ lại để hai kẻ này chiếm được tiên cơ, bộ dạng muốn chủ nhân biến thành của bọn họ. Phải biết rằng tướng khí rất dễ ảnh hưởng tới phong cách và tu hành sau này. Cho nên Phong Doanh làm việc nghĩa không chùn bước, lập tức vọt vào.
Hiện tại Vu Nhai không muốn chết nữa, mà là muốn khóc. Quả nhiên, nhiều người dễ dẫn tới mâu thuẫn gia đình, khiến gia trưởng từ trên xuống dưới đều uất nghẹn.
- A, muốn chết thì chết thảm hơn một chút chứ!
Vu Nhai không thèm đếm xỉa, đột nhiên nhảy ra khỏi Thần Huyền Khí Điển, nhìn chằm chằm vào huyễn ảnh đệ tam trọng. Thời khắc tướng khí sinh sôi trong huyễn ảnh tiến vào trong biển thức hải, trời xui đất khiến, Vu Nhai đã được cứu.
Thần Huyền Khí Điển vốn chính là nền tảng của hắn, rất dễ chiếm chủ động và ưu thế, chỉnh hợp ba loại tướng khí khác nhau. Dù sao lúc trước đã nói qua, bất kể là tướng khí gì cũng có một bản nguyên. Đó chính là tiến thẳng không lùi. Thần Huyền Khí Điển đi vào khai phá và dẫn đạo ba loại tướng khí bản nguyên đi ra, làm thân phận một người hòa giải!
Chậm rãi, ba loại tướng khí bắt đầu theo trung tâm dung hợp và vận chuyển này, chậm rãi quay về bản nguyên. Chỉ có điều trong bản nguyên đã ẩn chứa ba loại đặc tính này. Tuy rằng chúng rất loãng, nhưng có thể tiếp tục mở rộng. Nói cách khác, thoáng cái Vu Nhai đã có cả ba loại tướng khí. Đồng thời, điều bất ngờ ngoài sự tưởng tượng của hắn chính là. còn sinh ra tướng khí của riêng hắn... Ý vững hơn kim!
Kim, không phải chỉ vàng, mà chỉ kim loại, bất kỳ kim loại nào. Ý chí cũng là một loại tướng khí, hơn nữa còn là tướng khí rất gần với bản nguyên, tiến thẳng không lùi. Nếu như không có ý chí kiên cường làm sao tiến thẳng không lùi được?
Thật ra giáo quan Tham Lang Doanh đều xem trọng Vu Nhai. Tướng khí của hắn lúc trước chỉ là thủ xảo mà thôi. Hắn chỉ mượn dùng Thần Huyền Khí Điển phát ra ngoài. Hiện tại mới là tướng khí thật sự của hắn, được diễn biến từ trong Thần Huyền Khí Điển ra. Tuy rằng nó vẫn rất yếu ớt, so với ba đại Binh Linh mà nói, đúng là bé nhỏ không đáng kể, cũng thật sự thuộc về hắn, lại là tướng khí trung tâm dung hợp ba đại Binh Linh khủng bố.
Gió nhẹ nhàng, tướng dũng mãnh, sát thuật... Ý chí vững như kim tạo thành trụ cột.
Ầm...
Ngay thời điểm biển thức hải đang dần dần yên ổn, huyền khí trong cơ thể Vu Nhai lại bạo phát, Tướng Binh Sư tứ đoạn!
- Thuật ám ảnh chặn giết, dung hợp tướng khí...
U Hoang Kiếm Linh đột nhiên nói đầy ẩn ý.
Đối với biến hóa trong biển thức hải của Vu Nhai, hắn nhìn thấy rõ ràng. Mặc dù hắn có chút nhíu mày, nhưng không có cách nào khác. Chủ nhân đi con đường thế nào, hắn không có cách nào thay đổi được. Trước đó, hắn thật sự có tư tâm, muốn biến chủ nhân thành sát thủ.
- Được...
Vu Nhai trực tiếp đứng lên, lần lượt đánh ra Thuật ám ảnh chặn giết. Lúc này Vu Nhai mới chính thức cảm nhận được sự đáng sợ của thuật giết người này. Không sát khí, không phẫn nộ, chỉ có giết người vô hình...
Người nhanh hơn cả bóng. Chỗ yếu nhất của chặn giết yếu nhất chỗ...
Vu Nhai diễn luyện hết lần này tới lần khác. Khi tướng khí tiêu hao, hắn lại ngồi xuống chậm rãi lĩnh hội. Sau đó hắn sẽ lần đứng lên, lại thi triển. Từ từ Thuật ám ảnh chặn giết chân chính dung hợp với hắn. Trong thoáng chốc, hắn cảm giác trên đời không có kẻ nào không thể giết, chỉ có muốn giết hay không mà thôi.
- Giết người thật ra không đơn giản giống như ngươi đã nghĩ. Cho dù là Thuật ám ảnh chặn giết cũng chỉ là kỹ xảo. Cho dù ngươi dung hợp được, lại chưa thật sự sử dụng được. Sát thủ không có kinh nghiệm đều là giả. Kỹ xảo vĩnh viễn chỉ là kỹ xảoNgười thật sự giết người phải dựa vào chính bản thân mình.
U Hoang Kiếm Linh thì thào tự nói, sau đó từ từ trở về yên lặng, lại trở thành kẻ điên. Chỉ có điều, khí tức của hắn hình như đã biến hóa, tăng thêm một tầng so với trước đây. Hình như đã hoàn thành chuyện gì đó. Ánh mắt trống rỗng của hắn lại dường như không phải là trống rỗng như trước nữa!
Vu Nhai tinh tế thưởng thức U Hoang Kiếm Linh nói.
Quả thực, bất kể là Thuật ám ảnh chặn giết hay Phong Tung Bộ và Thất Tinh Kích Kỹ, cũng chỉ là kỹ xảo mà thôi. Vì sao đại lục Thần Huyền chỉ nói Binh Linh cường đại là lão sư tốt nhất. chỉ là lão sư...
Chỉnh đốn lại tâm tình, Vu Nhai đứng lên. U Linh Thú xung quanh vốn đang chậm rãi tới gần, đột nhiên tản ra. Hiện tại hắn đã không để mấy thứ này vào trong mắt nữa. Hắn gói ghém những đồ còn sót lại, chỉ mang theo U Hoang Kiếm và 102 trăm viên ma tinh xuất phát.
Ngay cả trường kích tứ giai hắn cũng không mang theo. Ma thú ngũ giai không phải là vũ khí tứ giai, có thể phát huy công dụng.
Vu Nhai một lần nữa tiềm nhập vào nơi giao giữa lãnh địa của gấu lớn cùng tạp chủng Kiếm Long. Hắn bắt đầu thử nghiệm Thuật ám ảnh chặn giết. Hắn giết một vài ma thú xung quanh, coi như một sự rèn luyện. Hắn cũng mở ra đường lui. Hiện tại hắn giết ma thú đã dễ dàng hơn so với trước đây rất nhiều.
Thuật ám ảnh chặn giết quả nhiên đáng sợ. Vu Nhai còn phát hiện một tiến bộ khiến hắn hưng phấn không thôi. Đó chính là năng lực ẩn nấp của hắn càng lúc càng nghịch thiên hơn. Ma thú tứ giai với linh giác siêu cường cũng rất khó cảm ứng được hắn. Nói cách khác, hắn muốn ám sát những ma thú này càng dễ dàng hơn.
- Có lẽ có thể có con đường khác để tiến vào. Nói ví dụ như tiềm ẩn tiến vào...
Suy nghĩ này vừa lóe lên trong đầu Vu Nhai sau đó liền biến mất. Chí ít bây giờ hắn còn chưa làm được. Chỉ cần có ma thú ngũ giai trung đoạn lại thêm linh giác siêu cường, hắn cũng chỉ có thể trốn chạy, bị giết chết. Vu Nhai phát hiện không cẩn thận lại phải thu thập số lượng ma tinh để xếp ra kiếm trận thứ hai. Thật sao, vậy lại xếp kiếm trận thứ hai.
Thật ra hắn vốn có ý tưởng này. Ma thú ngũ giai đối với hắn hiện tại mà nói quá mức cao lớn uy mãnh.
Vu Nhai đã ở trong rừng rậm sương mù này bốn thiên ngày. Cuối cùng thương thế hắn đã gần khỏi. Hắn cũng bố trí xong hai ma pháp kiếm trận. Hai viên Huyền Lăng Đandư lại, hắn giấu kỹ trong người. U Hoang Kiếm Linh nói thứ này có thể sẽ phải liều mạng. Hắn cần chuẩn bị tinh thần!
- Gào...
Một tiếng gầm kinh thiên đầy giận dữ bạo phát trong lãnh địa của tạp chủng Kiếm Long. Cây cối màu đen sụp đổ xuống. Núi đá ngã nhào. Một đạo hắc ảnh giống như xuyên qua màn sương mù, mang theo những gợn sóng đầy quỷ dị xông về phía trước.
Tạp chủng Kiếm Long cực lớn giống như thực sự động kinh, đuổi theo không ngừng. Dần dần nó đã tới gần bóng đen trước mặt. Vô số đạo nhận quang do sương mù tạo thành đan xen vào nhau ở xung quanh bóng đen phía trước. Tình hình cực kỳ nguy hiểm!
- Ám ảnh thuật, bắt!
Dường như không ngừng lướt qua tử thần, cuối cùng Vu Nhai không dám tiếp tục giữ lại. Từ khi Thuật ám ảnh chặn giết được tăng cường, kỹ năng cũng theo đó bạo phát. Dưới sự trợ giúp của Phong Tung Bộ, Tiềm Hành Thuật và Ám Ảnh Thuật, Vu Nhai đã nhìn thấy được ma pháp kiếm trận hắn đã bố trí hoàn thiện phía trước. Hắn không chút do dự đi vào. Khi vừa rơi xuống đất, hắn lập tức đánh ra huyền khí, chợt hét lớn:
- Ma pháp kiếm trận, mở!
Chữ mở vừa thốt ra, Vu Nhai lại chợt hiện lao ra ngoài. Ngay sau đó hỗn huyết Kiếm Long xông tới. Trong nháy mắt khi nó vừa hạ xuống, kiếm quang màu đen xuất hiện ở khắp nơi, vây xung quanh hỗn huyết Kiếm Long.
Hỗn huyết Kiếm Long liên tục gầm lên giận dữ, nhưng nó lại không có cách nào tiến lên trước một bước.
- Vù vù...
Vu Nhai thở hổn hển, nhìn chằm chằm vào ma pháp kiếm trận trước mắt, miệng há hốc.
U Hoang Kiếm Linh thực sự đáng sợ. Chỉ sợ loại kiếm trận này không chỉ là ma pháp trận đơn giản như vậy. Hình như nó cũng thuộc về ma khí. Đáng tiếc U Hoang Kiếm Linh chỉ biết một ma trận này. Hơn nữa ngay cả nguyên lý hắn cũng không hiểu. Nếu không, tìm một ma pháp sư, nói không chừng có thể cải tạo một chút. Được rồi, hắn lại có chút tham lam!
- Gào...
Ngay khi Vu Nhai nghĩ có nên ra khỏi Thất Tinh Thần Kích, trong giây lát, tạp chủng Kiếm Long gầm lên giận dữ, mang theo thân thể đầy vết máu từ trong kiếm trận vọt ra.
Vu Nhai sợ chết khiếp, không chút nghĩ ngợi, xoay người chạy về phía kiếm trận thứ hai.
May là, may là mình có xếp sẵn kiếm trận thứ hai. Tuy rằng kiếm trận thứ hai này có hơi yếu một chút, nhưng như vậy hẳn cũng đủ.
- Ma pháp kiếm trận, lại mở ra!
Hắc quang lóe lên. Kiếm quang bắt đầu ngang dọc khắp nơi. Đáng tiếc, đáng chết. ma thú ngũ giai đã có trí lực đơn giản, không ngờ không tiến lên.
Khóe miệng Vu Nhai giật giật vài cái. Hắn chỉ thoáng do dự một chút. Sau đó, trong giây lát hắn xoay người lại, vòng lại phía sau tạp chủng Kiếm Long.
- Thất Tinh Thần Kích, quét ngang... Loạn tinh!
Hắn triệu hồi ra Thất Tinh Thần Kích, tiếp theo là một chiêu này. Nhưng lúc đối phó với Đoạn Giáp, sử dụng ra không thể so sánh nổi với hiện tại. Lượng huyền khí chỉ tăng lên ba đoạn, nhưng tướng khí của hắn đã thay hình đổi dạng. Uy lực phát huy ra tất nhiên khác nhau.
Thất Tinh Thần Kích lên, Xích Thố vui sướng hí dài. Dường như cảm ứng được sự vui mừng của một bản nguyên, quang ảnh hình bán nguyệt thẳng đánh vào trên người tạp chủng Kiếm Long.
Trời ạ. Kết quả chỉ khiến con tạp chủng Kiếm Long này bắn đi, bay qua mấy thước, khiến vết thương trên thân thể nó tăng thêm một chút mà thôi.
Nhưng mấy thước này lại khiến nó bắn vào trong trận. Ma pháp kiếm trận lại mở...
Ầm ầm ầm...
Hai phút sau, ma tinh hắc ám trong ma pháp kiếm trận bị nghiền nát một phần, lộ ra tạp chủng Kiếm Long đã hoàn toàn thay đổi. Lúc này nó hình như không đứng lên nổi. Chỉ là hình như thôi…
Ngay khi Vu Nhai có chút do dự, trong nháy mắt, nó lại giãy dụa...
- Ám ảnh chặn giết... Chết đi!
...
Tiểu đoàn tinh binh Bắc Đấu không giống như mọi ngày, yên tĩnh hơn rất nhiều. Sĩ khí của chiến sĩ vốn trùng thiên chứ không rõ ràng như bây giờ.
Số người bên trong chợ Động Minh cũng rất vắng. Bọn họ túm năm tụm ba. Hơn nữa cũng chỉ là Chưởng Binh Sư. Sân luyện võ phía ngoài chợ gần như mỗi ngày đều khai chiến, hiện tại cũng chỉ còn lại có mấy con chim dường như đang nói chuyện yêu đương, líu ríu khiến cho người phiền lòng. Tổ Kỳ Binh cũng hoàn toàn trở lại tình trạng không người thăm hỏi như trước đây. Tất cả thành viên tổ Kỳ Binh đều tập trung ở giữa thôn. Hình như bọn họ đang họp.
- Thủy Tinh, hay là chúng ta chờ một chút. Có lẽ Vu Nhai rất mau sẽ trở về thôi.
Liệp Thủ vừa cười vừa nói.
Không biết vì sao ngày hôm nay tâm tình của hắn đặc biệt tốt. Có lẽ bởi vì gần đây không thấy mặt Vu Nhai. Mười tám ngày, Vu Nhai đã mất tích mười tám ngày!
Mọi người cảm thấy cổ quái nhìn hắn. Tất cả đều biết hắn và Vu Nhai rất không hợp nhau. Tại sao ngày hôm nay hắn lại nói giúp cho Vu Nhai như vậy?
Chỉ có điều tổ Kỳ Binh đều là huynh đệ tỷ muội, tuy rằng không hợp nhau, nhưng bình thường đều nhấn mạnh phải đoàn kết. doc truyen tai. Hơn nữa hơn hai tháng qua, hai người ngoại trừ không nói chuyện với nhau, gần như không va chạm, cũng không có người nào để ý.
- Đúng vậy. Không có Vu Nhai, chiến lực đội ngũ của chúng ta sẽ yếu đi không ít. Vốn còn thiếu mấy người so với quy định. Thực lực cũng không đồng đều. Ta xem hay là lại chờ thêm vài ngày nữa!
Răng Lớn chất phác nói ra những lời không thể chất phác hơn được.
- Vẫn thôi đi. Gia hỏa này mỗi ngày đều chơi trò mất tích. Có quỷ mới biết lúc nào hắn sẽ về. Nhiệm vụ quan trọng hơn!
Tiễn Linh tức giận nói.
Đối với tên sắc lang Vu Nhai này, Tiễn Linh vẫn luôn không biết phải xử lý như thế nào.
Triệu Hoán Thần Binh Triệu Hoán Thần Binh - Hạ Nhật Dịch Lãnh Triệu Hoán Thần Binh