Tôi không thể cho bạn một công thức thành công, nhưng tôi có thể cho bạn một công thức cho sự thất bại, đó là: cố gắng làm vừa lòng mọi người.

Herbert Bayard Swope

 
 
 
 
 
Tác giả: EK
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Tuan Truong Hoang
Số chương: 1895 - chưa đầy đủ
Phí download: 31 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2105 / 19
Cập nhật: 2016-10-05 22:29:44 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 105 : Cường Hóa Thể Chất.
hìn thấy Huyền Thiên đã đến đúng vị trí, yêu thú Hổ con vây quanh Hắc Tuyến vương xà đánh cho vài phát, lại nhớ tới tại chỗ lập tức mạnh mẽ bổ nhào về phía trước, chính diện nhào tới hướng Hắc Tuyến vương xà.
Yêu thú Hổ con tấn công chính diện hầu như chính là đụng lên đầu rắn của Hắc Tuyến vương xà, Hắc Tuyến vương xà không hề nghĩ ngợi, đầu rắn giống như mũi tên, lưỡi rắn đỏ tươi không ngừng lè ra thụt vào, miệng mở to như chậu máu, cắn tới hướng yêu thú Hổ con.
Tuyệt Ảnh kiếm pháp - - Vô Đầu thức!
Huyền Thiên ẩn núp ở trên cây đại thụ liền nắm lấy cơ hội, ra tay trong nháy mắt, luận về tốc độ di động thì Huyền Thiên kém hơn Hắc Tuyến vương xà cùng yêu thú Hổ con, nhưng mà luận về tốc độ công kích thì Hắc Tuyến vương xà và yêu thú Hổ con, vô luận như thế nào cũng không thể sánh bằng tuyệt ảnh kiếm pháp của Huyền Thiên.
Huyền Thiên lĩnh ngộ ra tuyệt ảnh kiếm pháp trong “Khoái chi ý cảnh”, tốc độ xuất kiếm đã đạt tới tuyệt hảo, cao thủ tiên thiên cảnh ngũ trọng, lục trọng nếu so ra thì chưa hẳn đã vượt qua hắn.
Một đại sát chiêu “Vô Đầu thức” trong tuyệt ảnh kiếm pháp vừa ra, thân ảnh Huyền Thiên đập xuống, quang ảnh Hàn Tuyết kiếm trong tay biến mất không thấy gì nữa, sau khi xuất hiện lại, một đạo kiếm quang đẹo mắt đã chém đến miệng to như chậu máu của Hắc Tuyến vương xà.
Lực phòng ngự của Hắc Tuyến vương xà rất cường hãn, một chiêu “Vô đầu thức” này của Huyền Thiên thì chém rụng đầu của một tên võ giả cũng không có vấn đề gì, nhưng chém đầu Hắc Tuyến vương xà thì không thể.
Nhưng chặt đứt lưỡi rắn của hắn thì cũng đã đủ rồi.
Lưỡi rắn lè ra thụt vào trong thời gian chỉ có một phần mười giây, theo kiếm quang thoáng hiện, trong nhát mắt đã bị chém thành hai đoạn.
Tê - -!
Hắc Tuyến vương xà thống khổ thét lên một tiếng, lập tức cuồng bạo, thân hình sáu bảy mươi mét bắn lên, một vòng lại một vòng chụp tới hướng Huyền Thiên.
Tốc độ của Hắc Tuyến Vương Xà nhanh tới cực điểm.
Hắc Tuyến Vương Xà ngoại trừ tốc độ nhanh thì còn có một đặc điểm chính nữa là lực vô cùng lớn, nếu như bị thân hình Hắc Tuyến Vương Xà quấn chặt bên trong thì cho dù là yêu thú để giai cấp bốn cũng không thể chạy trốn.
Nhìn thấy thân hình Hắc Tuyến Vương Xà quấn tới, Huyền Thiên trong nháy mắt liền thi triển “Long hổ bộ”, thân thể lóe lên rời đi thật xa.
Tuy tốc độ của Huyền Thiên nhanh nhưng cái đuôi của Hắc Tuyến Vương Xà lại co lại nhanh hơn nữa.
Ba___một thanh âm vang lên.
Huyền Thiên tránh thoát được bị Hắc Tuyến Vương Xà quấn quanh nhưng lại bị đuôi rắn đánh trúng, sức lực khổng lồ khiến thân hình Huyền Thiên bắn ra mấy chục thước, đụng vào một tán trên cây đại thụ.
Lực đánh cực lớn khiến lục phủ ngũ tạng trong cơ thể Huyền Thiên đều cuồn cuộn, nội khí trong kinh mạch đại loạn, cổ họng ấm áp, một ngụm nhiệt huyết liền phun lên trên đại hoàn khố.
Sức lực của Hắc Tuyến Vương Xà cường đại, cái đuôi co lại đánh tới còn mạnh mẽ hơn so với lực công kích của tiên thiên võ giả cảnh ngũ trọng.
Huyền Thiên cũng không bị hoàn toàn cả cái đuôi của Hắc Tuyến Vương Xà đánh túng mà chỉ là trúng một chút, nhưng mà vẫn bị thương không nhẹ, nếu như hoàn toàn bị trúng chính diện thì sợ rằng xương cốt của Huyền Thiên đều đã gãy nát, vỡ vụn.
Tê - -!
Một tiếng kêu ré thê lương vang lên.
Hắc Tuyến Vương Xà co lại đuôi đánh bay Huyền Thiên nhưng lại nhận lấy công kích của yêu thú Hổ con, phần cổ của nó đã bị yêu thú Hổ con chọc thủng ra hai lỗ máu.
Mất đi lưỡi là mất đi sự phán đoán, mà yêu thú Hổ con lại nhanh như chớp, cực kì nhanh, công kích xuất quỷ nhập thần khiến Hắc Tuyến Vương Xà căn bản không có cách nào phản ứng lại, kịp thời ngăn cản.
Nếu còn lưỡi rắn thì Hắc Tuyến Vương Xà chắc chắn sẽ công kích kẻ bị đánh bay trước tiên, nhưng hiện tại Huyền Thiên cách Hắc Tuyến Vương Xà chừng bảy tám chục mét, Hắc Tuyến Vương Xà không cách nào cảm ứng được sự tồn tại của Huyền Thiên nên khi đã bị công kích thì toàn bộ chú ý đều được chuyển đến trên người yêu thú Hổ con.
Đã không còn lưỡi rắn để phán đoán chính xác vị trí của yêu thú Hổ con nên Hắc Tuyến Vương Xà ở trước mặt yêu thú Hổ con chỉ có thể bị đánh chứ sức lực cường đại căn bản không thể nào phát huy ra, ngay cả thân thể của yêu thú Hổ con cũng không thể thấy được.
Mà miệng vết thương trên cổ Hắc Tuyến Vương Xà bị yêu thú Hổ con công kích đến càng lúc càng lớn, máu tươi lúc ban đầu thì chảy ra từ từ, rồi đến mãnh liệt, hiện tại thì phun ra giống như dòng suối.
Cũng không lâu lắm, sau khi bị yêu thú Hổ con công kích thì rốt cục Hắc Tuyến Vương Xà đã nằm xụi lơ trên mắt đất, ngoại trừ thân thể còn đang vặn vẹo thì đầu đã không còn nhúc nhích.
Sinh mệnh của yêu thú xà cực kì ngoan cường, cho dù đã bị chém thành hai đoạn nhưng thân hình cũng còn có thể vặn vẹo, nhưng trên thực tế thì Hắc Tuyến Vương Xà đã chết rồi.
Thân rắn vặn vẹo chỉ là nhúc nhích theo bản năng, Hắc Tuyến Vương Xà đã chết nên không thể tiến hành công kích nữa, yêu thú Hổ con đã trực tiếp xông vào phía trên đầu rắn của Hắc Tuyến Vương Xà
Móng vuốt sắc bén dừng bay múa, trực tiếp lấy xuống vương miệng trên đầu rắn, rất nhanh đã ăn sạch sẽ.
Sau đó yêu thú Hổ con cào cào trên đầu rắn, huyết nhục tung tóe, bất kể là huyết nhục hay là xà cốt thì đều bị xé rách dưới cái trảo lợi hại của yêu thú Hổ con.
Chốc lát sau, trên đầu rắn đã bị đào ra một lỗ máu, móng vuốt của yêu thú Hổ con thăm dò vào trong đó, một yêu hạch nhỏ bằng nắm tay đã bị yêu thú Hổ con rút ra.
Yêu hạch của Hắc Tuyến Vương Xà là yêu hạch trong suốt long lanh, ẩn chứa năng lượng cực đại, yêu thú Hổ con một ngụm nuốt vào, sau đó trên mặt xuất hiên vẻ mặt say mê, một bộ dáng lưu manh.
Xem bộ dáng thỏa mãn của yêu thú Hổ con thì tựa hồ như là đánh chết Hắc Tuyến Vương Xà chính là vì viên yêu thạch này.
Sau khi yêu thú Hổ con nuốt xuống yêu hạch thì lập tức, nguyên khí thiên địa liền bạo tẩu, Huyền Thiên cảm giác được nguyên khí trời đất từ bốn phương tám hướng đang hội tụ lại.
Nguyên khí hầu như ngưng tụ thành thực chất đặc hơn, mắt thường có thể thấy được, lấy yêu thú Hổ con làm trung tâm tạo thành một vòng xoáy nguyên khí cực lớn.
Vòng xoáy nguyên khí trong vòng trăm mét khiến Huyền Thiên cũng ở bên trong vòng xoáy nguyên khí này, nhân cơ hội này thì lỗ chân lông toàn thân Huyền Thiên cũng mở ra, điên cuồng hấp thu, toàn thân có một loại cảm giác thư sướng đến tận xương tủy.
Vừa rồi Huyền Thiên đã ăn một viên tiểu liệu đan, hiện tại lại hấp thu nguyên khí trời đất khiến vết thương trong cơ thể khôi phục rất nhanh, rất nhanh đã được sáu thành.
Huyền Thiên chỉ là ở khu vực ngoài của vòng xoáy nguyên khí, còn yêu thú Hổ con chính là ở trung tâm vòng xoáy nguyên khí, hơn nữa nguyên khí trời đất lại chủ động chui vào trong thân thể yêu thú Hổ con.
Tốc độ hấp thu nguyên khí trời đất của yêu thú Hổ con hơn Huyền Thiên trăm ngàn lần, với mắt thường có thể thấy tốc độ của yêu thú Hổ con, bành trướng, trong thân thể vang lên một hồi tiếng “răng rắc, răng rắc”
Trong lòng Huyền Thiên sáng tỏ, trách không được nguyên khí trời đất trong lúc đó lại hung mãnh như thế, thì ra là yêu thú Hổ con đang lên cấp, trưởng thành.
Thừa cơ hội này Huyền Thiên liền lui vào bên trong vòng xoáy nguyên khí, an tâm hấp thu nguyên khí đất trời, dược lực được luyện hóa của tiểu luyện đan khiến thương thế được trị liệu rất nhanh, thương thế tốt lên bảy thành, giống như là ăn được thuốc tiên chữa thương, khôi phục vô cùng nhanh.
Qua gần nửa khắc thì nguyên khí đất trời dần dần mỏng, cuối cùng biến mất, vòng xoáy nguyên khí cũng hoàn toàn biến mất. Yêu thú Hổ con đã lên cấp xong, đã trở thành yêu thú tam cấp trung giai, thân hình so với lúc tước lớn hơn khoảng một phần mười gì đó, đây là ở thời điểm ấu thơ, không biết sau khi thành niên thì yêu thú Hổ con này còn trưởng thành đến mức nào.
Huyền Thiên trải qua gần nửa khắc hấp thu nguyên khí đẩ trời khiến tiểu liệu đan trong cơ thể đã hoàn toàn luyện hóa xong, thương thể đã tốt hơn tám phần.
Thời điểm yêu thú Hổ con còn là yêu thú tam cấp đê giai đã đánh chết Hắc Tuyến Vương Xà, hiện tại đã tiến tới yêu thú trung giai tam cấp thì thực lực tăng lên ít nhất cũng vài lần, hiện tại chỉ sợ rằng ngay cả yêu thú tứ cấp đê giai thì nó cũng có thể đánh chết dễ dàng.
Nhìn thấy yêu thú Hổ con khiến trong lòng Huyền Thiên có chút bận tâm, tuy rằng yêu thú Hổ con thông linh, cũng gần như thông minh như con người, nhưng dù sao cũng là yêu thú, lỡ như tính tình càng thêm hung hăng, trở mặt triển khai công kích với Huyền Thiên, Huyền Thiên hiện tại cũng không phải là đối thủ của con yêu thú Hổ con này.
Bất quá, ý niệm này cũng chỉ thoáng qua trong đầu Huyền Thiên, sau khi yêu thú Hổ con lên cấp xong thì chỉ nhìn thoáng qua Huyền Thiên, trong ánh mắt cũng không tính muốn đối phó với hắn.
Nhìn Huyền Thiên một cái, hổ con màu đen lại nhào tới thân thể khổng lồ của Hắc Tuyến Vương Xà, lúc này Hắc Tuyến Vương Xà đã chết hẳn nên thân hình cũng không còn tiếp tục vặn vẹo nữa.
Lúc này lực công kích của yêu thú Hổ con đã cường đại thêm không ít, dễ dàng tách vảy rắn của Hắc Tuyến Vương Xà ra.
Rất nhanh, túi mật của Hắc Tuyến Vương Xà đã bị yêu thú Hổ con đào lên.
Một đạo thân ảnh thoáng hiện, trong nháy mắt yêu thú Hổ con đã chạy đến trước mặt Huyền Thiên, cầm túi mật, duỗi đầu, đưa cho Huyền Thiên.
- Cho ta sao? Huyền Thiên hỏi.
Cũng không biết là yêu thú Hổ con có nghe hiểu Huyền Thiên nói gì không….nhưng đầu lại gật nhẹ.
Nhìn thấy yêu thú Hổ con cũng không có ý hại mình nên Huyền Thiên nhận lấy túi mật nuốt vào.
Mật rắn có vị đắng nhưng lại có một ít mát lạnh, ăn vào trong bụng lại biến thành một luồng dược lực cực manh, thương thế bên trong cơ thể mạnh mẽ khép lại, gần như chỉ trong mười hô hấp thì thương thế của Huyền Thiên đã tốt hơn chín lần, sau hơn mười lần hô hấp thì thương thế của Huyền Thiên đã hoàn toàn khôi phục.
Hơn nữa bên trong mật rắn còn tựa hồ như ẩn chứa một luồng sức lực khổng lồ, tất cả đều dung nhập vào trong cơ thể Huyền Thiên, có thể khẳng định, vô luận là thể chất hay là nội lực của Huyền Thiên thì đều tăng lên so với trước. nguồn truyện t u n g h o a n h. c o m
Túi mật của Hắc Tuyến Vương Xà là một loại linh dược trị thương, và cũng là một loại thần dược tăng cường thể chất và nội lực.
Nhìn thấy thương thế của Huyền Thiên đã khôi phục khiến yêu thú Hổ con nhảy lên, xem ra là rất vui sướng, gầm rú hai tiếng bên cạnh Huyền Thiên, sau đó lại chạy đến bên cạnh thi thể của Hắc Tuyến Vương Xà.
Huyền Thiên đã đi theo tới, yêu thú Hổ con chỉ vào miệng vết thương đổ máu trên cổ Hắc Tuyến Vương Xà, kêu lên vài tiếng “hừ hừ hừ…”
Huyền Thiên nhìn thấy miệng vết thương không ngừng tuôn ra máu tươi, nói: - Ngươi muốn ta uống máu của nó sao?
- Hừ hừ! hừ hừ!
Yêu thú Hổ con vừa kêu vừa gật đầu.
- Hừ hống.
Trong lúc đó ở ngoài địa phương xa xôi cách đó mấy trăm dặm phát ra một tiếng gầm rú cực đại.
Nghe âm thanh thì không khác biệt lắm với âm thanh do yêu thú Hổ con phát ra, nhưng âm lượng lại lớn hơn gấp trăm lần.
Yêu thú Hổ con nghe được âm thanh lập tức nhìn về phía Huyền Thiên kêu “hừ hừ” hai tiếng, thần sắc giống như là cáo từ, thân ảnh lóe lên nhanh chóng hóa thành hình bóng, chạy gấp về hướng thanh âm gầm rú cực đại vừa rồi.
Một giây đồng hồ đã chạy được sau bảy mươi mét, rất nhanh, yêu thú Hổ con đã biến mất trong tầm mắt của Huyền Thiên.
Huyền Thiên thu hồi ánh mắt, chuyển về trên thi thể Hắc Tuyến Vương Xà, nhớ tới yêu thú Hổ con đã cho mình mật rắn, thầm nghĩ: tuy nó là yêu thú nhưng linh trí được mở ra thì lại giống như một đứa bé nhân loại nên không hại ta, túi mật của của Hắc Tuyến Vương Xà đã có hiệu quả cường hóa thể chất thì máu rắn cũng có chức năng gì đó.
Huyền Thiên không suy nghĩ nhiều, nằm xuống cổ rắn uống từng ngụm máu rắn.
Vừa mới bắt đầu thì cảm thấy mùi máu tanh rất nặng, nhưng sau khi uống vài ngụm thì trong cổ lại có vị ngọt, sau khi nuốt máu rắn vào bụng thì Huyền Thiên cảm giác như nuốt một đoàn liệt hỏa, sôi trào trong người, hóa thành một loại nguyên khí đặc thù, theo kinh mạch chạy khắp người Huyền Thiên.
Sau khi uống vài chục ngụm thì quả nhiên Huyền Thiên không đoán lầm, cảm giác như là thể chất hay là nội khí đều cường hóa, tuy rằng số lượng không thay đổi nhiều nhưng chất lượng lại ngày càng mạnh hơn.
Máu của Hắc Tuyến Vương Xà bị Huyền Thiên uống vào bên trong bụng đều hóa thành nguyên khí, được thân thể hấp thu nên hoàn toàn không có cảm giác trướng bụng.
Huyền Thiên chỉ có cảm giác duy nhất đó là sức lực của mình càng ngày càng lớn mạnh, thân thể càng ngày càng mạnh hơn, dần dần Huyền Thiên cảm giác có một loại lực khỏe như trâu, lớn như hổ, hơn nữa, càng uống máu rắn càng nhiều thì sức mạnh của Huyền Thiên càng thêm gia tăng.
Liên tục uống trong nửa canh giờ thì Huyền Thiên mới hơi có cảm giác trướng, không phải bụng trướng mà là thân thể trướng, tựa hồ như thân thể đã đến mức cực hạn để tiếp nhận sức mạnh vậy.
Huyền Thiên đứng lên, sức mạnh toàn thân bành trướng khiến hắn cảm giác được có một loại năng lực Thiên Sơn, tựa hồ như một quyền đánh ra thì trời đều bị đánh phá, một cước đập mạnh thì cả đất đều bị văng tung tóe.
Thế này thì đương nhiên là thể chất trong lúc đó có cảm giác đã đã được cường hóa lên mấy lần, nhưng mà, sức mạnh của Huyền Thiên lại đại trướng lại mấy lần, nội khí cũng được cường hóa mấy lần, hắn cầm Hàn Tuyết kiếm trên tay cắt xuống, kết quả lại cắt ra một dấu vết màu trắng.
Hàn Tuyết kiếm là danh kiếm, chỉ thấp hơn bảo khí, cho dù là mới vào tiên thiên cảnh võ giả thì chỉ cần Hàn Tuyết kiếm nhẹ nhàng cắt một phát thì cũng đã cắt đứt cả da.
Nếu là trước đây, sau khi bị Hàn Tuyết kiếm đụng một cái thì làn da sẽ bị nứt ra, nhưng là hiện tại lại có thể lưu lại một dấu vết, có thể thấy được thể chất Huyền Thiên cường hóa càng kinh khủng hơn cả nội khí cường hóa.
Bất quá thể chất của Huyền Thiên chưa đạt tới trình độ mình đồng da sắc hoàn toàn, Hàn Tuyết kiếm tuy rằng sắc bén nhưng chỉ là vật chết, nếu như Huyền Thiên sử dụng nội khí để gia trì thì sự sắc bén của Hàn Tuyết kiếm có thể tăng lên gấp đôi, cắt vào làn da của Huyền Thiên rất là dễ dàng.
Nhưng như vậy đã cực kì khủng khiếp, ít nhất thì võ giả chỉ cần không sử dụng binh khí trực tiếp công kích trên người Huyền Thiên thì công kích của đao khí, kiếm khí thì đều khó tạo thành thương tổn với Huyền Thiên.
Thân thể Hắc Tuyến Vương Xà dài đến sáu bảy mươi mét, máu tươi trong cơ thể nhiều không kể xiết, Huyền Thiên uống nửa canh giờ chỉ sợ là cũng không thể uống hết một phần mười, nhưng thân thể Huyền Thiên cường hóa đã đến cực hạ nên không thể uống thêm nữa.
Nhìn về phía thi thể Hắc Tuyến Vương Xà, vảy rắn này cũng là một trong bảo khố, nếu có đủ vảy rắn để làm một bộ quần áo thì bảo khí Huyền Giai trở xuống đến vũ khí bình thường cũng đều không phá được phòng ngự.
Nếu có luyện khí sư tìm được vảy rắn này, thậm chí có thể luyện thành Huyền Giai bảo khí phòng ngự, chỉ sợ là ngay cả Huyền Giai bảo khí công kích, cũng rất khó có thể phá vỡ.
Nếu như Hắc Tuyến Vương Xà còn sống thì cho dù Huyền Thiên có dùng Hàn Tuyết kiếm chém thì cũng khó có thể chém phá được vảy rắn, nhưng mà Hắc Tuyến Vương Xà đã chết nên không có “chân khí” gia trì, phòng ngự của vảy rắn đã thấp rất nhiều lần rồi, Huyền Thiên sử dụng Hàn Tuyết kiếm tiêu hao chút ít tinh lực thì vẫn có thể lột bỏ vảy rắn của Hắc Tuyến Vương Xà.
Mất sức của chín trâu hai hổ, qua gần nửa canh giờ, Huyền Thiên mới lột bỏ được mười mét vảy rắn, nhưng đồng thời cái khối này cũng không hề nhỏ, nếu tiếp tục lột tiếp thì không cách nào mang theo, chỉ có thể bỏ qua.
Lưng đeo vảy rắn bị lột bỏ, Huyền Thiên dọc theo phương hướng tàng bảo đồ bày ra, đi thẳng đến đại điểm bảo tàng.
Ước chừng đi hơn bốn mươi dặm thì Huyền Thiên đã đi tới dưới ngọn núi mà tàng bảo đồ biểu thị, phía trước có một thác nước chảy từ sườn núi xuống, ở dưới thác nước có một đầm nước rộng khoảng ba bốn mươi mét, phía đông đầm nước có một con sông nhỏ rộng chừng sáu bảy mét.
Xem trên địa điểm tàng bảo đồ biểu thị thì cửa vào ở trong đầm nước dưới thác nước
Huyền Thiên đứng quan sát bên cạnh đầm nước một hồi, ánh mắt giương lên rơi vào trên thác nước, chuẩn xác mà nói thì phía sau thác nước, chỉ là ánh mắt Huyền Thiên không có năng lực nhìn thấu nên không thể nhìn được cảnh tượng phía sau thác nước.
Đứng ở dưới núi nhìn thì phía sau thác nước tựa hồ đều là đá xanh, nhưng Huyền Thiên lại là một người xuyên không, kiếp trước đã nhìn đọc qua không ít tiểu thuyết nên biết rõ bình thường đằng sau thác nước sẽ có sơn động, ngoài ra trong tiểu thuyết còn nói đó là nơi dễ có bảo tàng nhất.
Thác nước theo sườn núi chảy xuống, độ cao ước chừng hơn bốn trăm mét, thân thể Huyền Thiên nhảy lên, thi triển long hổ bộ, thân thể phóng qua đầm nước, trực tiếp bay về phía sau thác nước.
Bất quá điều khiến Huyền Thiên thất vọng chính là đằng sau thác nước không hề có sơn động mà thật sự chỉ có đá xanh.
Bất đắc dĩ Huyền Thiên phải nhảy xuống, theo thác nước nhảy vào trong đầm nước, nếu đằng sau thác nước không có cửa vào thì cửa vào bảo tàng hẳn là ở trong đầm nước.
Huyền Thiên thầm nghĩ: chẳng lẽ ta lại có duyên với đầm nước sao? Ở trong đầm Ẩn Kiếm ta đã từng kiếm được một thanh bạch ngọc kiếm nhỏ, ngay lúc này tìm kiếm bảo tàng cũng là bắt đầu từ trong đầm nước?
Huyền Thiên vừa mới nghĩ lại thì trong lúc đó có một hình bóng màu xanh từ một bên phóng đến, là một đại xa màu xanh biết, yêu thú tam cấp đê giai - - Lục Thủy Mãng.
Tốc độ của Lục Thủy Mãng trong nước rất nhanh, mà Huyền Thiên bị lực cản của nước nên tốc độ giảm đi nhiều. Vậy nên khi một đuôi của Lục Thủy Mãng quét tới, Huyền Thiên nghiêng người né tránh được nhưng đuôi Lục Thủy Mãng lại quét trúng kiếm sau lưng Huyền Thiên, Hàn Tuyết kiếm lập tức bị đánh rớt qua một bên.
Không có Hàn Tuyết kiếm khiến Huyền Thiên trở thành một kiếm khách không có kiếm.
Tốc độ của Lục Thủy Mãng cực nhanh, thân hình dài ước chừng khoảng ba mươi thước, quấn lại, vừa vặn quấn hết cả người Huyền Thiên.
- Mẹ nó, lão tử không chỉ có duyên với đầm nước mà còn có duyên với xà, kháo
Liên tục gặp được hai yêu thú là rắn khiến Huyền Thiên không nhịn được mà mắng to trong lòng.
Xà là một con vật rất cường hạng, quấn quanh con mồi, trên cơ bản chính là cuốn lấy con mồi thập tử nhất sinh.
Lục Thủy Mãng gắt gao cuốn lấy thân thể Huyền Thiên, mở miệng ra, miệng rắn mở ra còn to hơn cả đầu Huyền Thiên, cắn tới hướng Huyền Thiên.
- Lão hổ không phát uy thì tưởng rằng ta là mèo bệnh à, một yêu thú tam cấp đê giai mà cũng dám tập kích ta à.
Huyền Thiên giờ đã khác xưa, thể chất cường hóa, lực lớn vô cùng, cho dù trong tay không có kiếm thì thân thể của hắn cũng là một thứ vũ khí vô cùng đáng sợ.
Huyền Thiên đánh ra một quyền hướng về phía đầu của Lục Thủy Mãng, lực cản của nước không các nào ngăn cản sức mạnh của Huyền Thiên bộc phát, một quyền đánh ra liền khiến Lục Thủy Mãng chóng hết cả mặt.
Tay kia của Huyền Thiên đưa về phía trước dùng sức nhéo ngay thất thốn của Lục Thủy Mãng, khiến miệng của Lục Thủy Mãng há to, toàn thân vô lực, lực cuốn lấy thân thể Huyền Thiên lập tức được nới lỏng.
Huyền Thiên liên tục tung ra vài quyền vào trên đầu Lục Thủy Mãng, sau đó uốn éo vặn gãy cổ Lục Thủy Mãng, thân thể Lục Thủy Mãng vẫn còn đang vặn vẹo nhưng cuối cùng lại chìm dần xuống đầm nước, hẳn là đã chết rồi.
Ném Lục Thủy Mãng ra, Huyền Thiên nhặt Hàn Tuyết kiếm về, bắt đầu tìm kiếm ở trong đầm nước.
Quái thật, đầm nước này không có cửa ra vào nào cả, tất cả đều bình thường.
Với tu vi của Huyền Thiên thì nín thở chừng mười phút đồng hồ không phải là việc khó, cuối cùng sau khi tìm kiếm một lần chung quanh đầm nước, thì ở gần ngọn núi bên cạnh đầm nước, ở bên cạnh khối đá xanh, Huyền Thiên đã phát hiện một điểm kỳ quặc trên một khối thạch bích bóng loáng.
Trên thạch bích này có năm tảng đá giống như năm cái bánh bao, sắp xếp không theo một quy tắc nào cả.
Năm tảng đá này Huyền Thiên nhấc lên nhưng lại không cầm nổi, nhưng lại có thể trượt ở trên thạch bích.
Huyền Thiên trong nháy mắt đã nghĩ tới.
Ở đằng sau thác nước, trên một tảng đá có độ cao khoảng trăm mét gì đó, Huyền Thiên phát hiện ngũ xử ao tào, lúc ấy hắn cho rằng đã tìm được chốt mở, nhưng ngũ xử ao tào căn bản không thể động, tựa hồ như tồn tại tự nhiên, cho nên Huyền Thiên không có suy nghĩ nhiều.
Hiện tại xem ra thì có lẽ mấy cái này có liên quan đến nhau.
Huyền Thiên di chuyển năm tảng đá trên thạch bích theo như ngũ xử ao tào trên tảng đá đằng sau thác nước, sắp xếp giống y như đúc.
Sau đó Huyền Thiên phóng lên trời, ly khai khỏi đầm nước, đi tới đằng sau thác nước, sử dụng “Long hổ bộ” đi vào chỗ cao trăm mét.
Huyền Thiên đoán không sai, quả nhiên năm tảng đá có liên quan với ngũ xử ao tào phía trên, hiện tại có một tảng đá xanh đã dời đi một bên, lộ ra một cái động âm u, tối tăm.
Đã đến cửa vào bảo tàng thì không thể không vào.
Ầm ầm!
Huyền Thiên vừa mới đi vào sơn động thì một âm thanh vang lên, cửa vào bị đóng lại.
Trong sơn động đen kịt, đưa tay lên cũng không thấy được năm ngón tay, sau một lúc lâu Huyền Thiên mới dần dần thích ứng với bóng tối, có thể loáng thoáng nhìn được hoàn cảnh bốn phía.
Kiểm tra cẩn thận ở lối vào một lần cũng không phát hiện được chốt mở cửa ra vào, căn bản không cách nào từ cửa này đi ra ngoài.
- Nếu đã để lại một tàng bảo đồ như thế này thì tất nhiên sẽ không chỉ có một cửa ra, nếu đã không có cách nào ra ngoài từ đây hì chắc chắn sẽ có một cửa ra vào khác, cứ tiến vào bên trong tìm tòi đã rồi nói sau.
Huyền Thiên đề cao cảnh giác, đứng nhìn cảnh tượng mơ hồ không rõ ràng trong sơn động, đi thẳng về phía trước.
Trên đường đi cũng không gặp bất kì nguy hiểm gì.
Càng đi về phía trước thì sơn động càng rộng lớn hơn, ánh sáng cũng ngày càng sáng hơn, Huyền Thiên vẫn có thể cảm giác được một ít gió, xem ra đúng là vẫn còn cửa ra vào khác.
Ánh sáng đầy đủ, tầm mắt của Huyền Thiên càng rõ ràng hơn nên tốc độ cũng nhanh không ít, ước chừng đi về phía trước khoảng năm trăm thước thì phía trước có một cửa đá ngăn đường đi, bên cạnh cửa đá là một thanh kiếm lớn, phía trên rỉ sắt loang lổ chen vào trong mặt đất đá.
Bên cạnh vách tường còn có chữ viết:
- Trọng Nhạc kiếm, nặng một trăm hai mươi tám cân, tiểu tử hậu bối, thông qua Trọng Nhạc kiếm thì cửa đá sẽ tự mở, sau đó ngươi sẽ đạt được truyền thừa rèn binh của lão nhân Địa cấp luyện khí sư!
Địa cấp luyện khí sư!
Huyền Thiên nhìn thấy năm chữ này, đồng tử liền co rụt lại.
Luyện khí sư chính là nghề thưa thớt nhất cả vùng đất Thần Châu, còn ít hơn cả so với đan dược sư.
Đan dược sư tuy rằng rất ít, thiên cấp đan dược sư thì chỉ có nhất phẩm tông môn “Thiên tinh các” mới có một, nhưng Huyền Thiên biết rõ cả vùng đất Thần Châu thì cấp đan dược sư vẫn có một ít.
Mà địa cấp luyện khí sư thì lại giống như lông phượng và sừng lân, có thể đếm được trên đầu ngón tay, còn thiên cấp luyện khí sư thì đã thất truyền từ mấy ngàn năm trước rồi.
Luyện khí sư có thể luyện chế bảo khí, uy lực kinh người.
Huyền cấp luyện khí sư có thể luyện chế huyền giai bảo khí, địa cấp thì đối ứng với địa giai, thiên cấp thì đối ứng với thiên giai.
Hai tu vi tiên thiên cảnh võ giả ngang nhau, nếu trong tay có một huyền giai bảo khí công kích thì có thể dễ dàng đánh chết người trong tay chỉ có vũ khí bình thường, thậm chí nếu như là bảo khí thật lợi hại thì còn có thể vượt cấp mà đánh chết.
Có thể thấy được bảo khí rất có tác dụng với võ giả.
Võ giả ở Thần Châu số lượng đông, mà luyện khí sư lại rất ít, luyện chế bảo khí, cung không đủ cầu cho nên giá cả của bảo khí là tương đối cao.
Mà tiên thiên cảnh võ giả trong tay có được huyền giai bảo khí thì chưa tới một nửa.
Võ giả địa giai trong tay có được địa giai bảo khí thì không đến mấy người.
Một tên cấp luyện khí sư thì cho dù là thất phẩm, nhị phẩm, hay tam phẩm thương phẩm thì ai cũng muốn đoạt lấy.
- Bên trong sơn động này thậm chí còn có một truyền thừa địa cấp luyện khí sư, ta có thể đạt được ba phần của tàng bảo đồ thì thật sự là phúc khí thiên địa.
Huyền Thiên mừng rỡ, cảm tạ vị sư huynh Thiên Kiếm tông kia, Đại đương gia Phúc Uy Bang, cũng với Ngưu gia chủ Ngưu Chấn Sơn mấy lần.
Trọng Nhạc kiếm nặng một trăm hai mươi tám cân vẫn còn cắm trong viên đá, rút ra khó khăn, phải bỏ thêm gấp mười lần thì nếu không phải dùng sức mạnh ngàn cân thì đừng mơ tưởng có thể rút Trọng Nhạc kiếm ra được. xem tại t.u.n.g.h.o.a.n.h.c.o.m
Đối với Huyền Thiên trước kia mà nói thì muốn rút được Trọng Nhạc kiếm ra thì còn có chút khó khăn, nhưng mà, Huyền Thiên vừa mới ăn mật, uống máu của Hắc Tuyến Vương Xà xong nên thể chất cường hóa, sức mạnh trương lên mấy lần, cân nặng ngàn cân thì dùng một tay cũng đều có thể rút ra.
Cánh tay Huyền Thiên cầm lấy chuôi Trọng Nhạc kiếm, Trọng Nhạc kiếm chỉ động đậy một chút chứ không bị rút ra.
Huyền Thiên vừa dùng một ít lực rút ra, ít nhất phải vượt qua ngàn cân, xem ra nếu như muốn rút được Trọng Nhạc kiếm thì ngàn cân cũng chưa đủ, chỉ sợ cần phải có sức lực hai ngàn cân mới đủ.
Muốn đạt được truyền thừa cấp luyện khí sư thì thật đúng là không đơn giản, sức mạnh hai ngàn cân thì cho dù là tiên thiên võ giả cảnh một đoạn, hai đoạn nếu vào bên trong thì sợ rằng cũng không thể rút Trọng Nhạc kiếm ra được.
Cửa vào bị phong kín, không có cách đi ra ngoài, phía trước thì lại có tảng đá ngăn cản, nếu như không rút Trọng Nhạc kiếm ra được thì khi tiến vào nơi đây chỉ có con đường chết.
Huyền Thiên hít sâu một hơi, eo trầm xuống, một tay cầm chuôi kiếm như cũ, hét lớn một tiếng, mạnh mẽ rút ra.
Ầm Ầm!
Trọng Nhạc kiếm bị rút ra, cửa đá liền vang lên một tiếng thật lớn, thối lui qua bên cạnh mở ra thông đạo.
Huyền Thiên nhìn cửa đá một cái, ước chừng dày khoảng hai thước, nếu như không kéo ra được Trọng Nhạc kiếm thì chỉ sợ là tiên thiên võ giả ngũ trọng, lục trọng cũng không có cách xê dịch cửa đá này.
Huyền Thiên nhìn qua Trọng Nhạc Kiếm nặng một trăm hai mươi tám cân trong tay, trong ánh mắt tràn đầy khiếp sợ.
Trọng Nhạc Kiếm nửa trên không có vết gỉ sét, cắm vào trong phiến đá, nhưng lại bóng loáng như gương, mang theo vết sắc bén khôn cùng.
Hơn nữa cầm Trọng Nhạc Kiếm, Huyền Thiên cảm giác có được lực lượng khổng lồ, từ trong thân kiếm truyền tới, hắn có thể tưởng tượng được Trọng Nhạc Kiếm chém ra một kiếm, bất luận là trình độ sắc bén hay sức nặng, đều mạnh hơn Hàn Tuyết Kiếm nhiều.
Cầm Trọng Nhạc Kiếm, lực công kích của Huyền Thiên có thể so sánh với võ giả Tiên Thiên cảnh tam trọng.
Khuyết điểm duy nhất là thân kiếm quá nặng, tuy nhiên Huyền Thiên có khí lực kinh người, cầm Trọng Nhạc Kiếm thì trình độ linh hoạt còn nặng hơn Hàn Tuyết Kiếm gấp mười lần.
Sở trường của Huyền Thiên hiện tại chú ý chữ ‘ nhanh ’, chú trọng linh hoạt, tuy Trọng Nhạc Kiếm so với Hàn Tuyết Kiếm của hắn còn tốt hơn nhiều, nhưng muốn hắn lựa chọn vào bây giờ bây giờ thì hắn vẫn chọn Hàn Tuyết Kiếm.
Trừ phi lực lượng Huyền Thiên bạo tăng, tới trình độ nhất định cầm Trọng Nhạc Kiếm nặng một trăm hai mươi tám cân và Hàn Tuyết Kiếm nặng mười cân không có gì khác nhau, mới có thể phát huy uy lực của Trọng Nhạc Kiếm.
- Đây là một thanh bảo khí huyền giai?
Nhìn qua Trọng Nhạc Kiếm trong tay, Huyền Thiên kinh hô một tiếng.
Vũ khí bình thường cho dù là danh khí, cũng chỉ có sắc bén mà thôi, nhưng mà bảo khí thì bản thân ẩn chứa lực lượng, lực lượng có thể gia trì lên người của võ giả, đề cao thực lực võ giả.
Bảo khí huyền giai mặc dù là đệ tử nội môn của Thiên Kiếm Tông cũng vô cùng thưa thớt, trong mười người khả năng mới có một người có.
Tất cả võ giả Tiên Thiên cảnh có được bảo khí cũng chỉ có năm thành, mà năm thành này đại bộ phận là võ giả Tiên Thiên cảnh lục trọng, Tiên Thiên cảnh lục trọng trừ phi là có bối cảnh đặc thù, hoặc là có gặp gỡ đặc thù, nếu không cơ bản không có vũ khí là bảo khí.
Kiếm Nghịch Thương Khung Kiếm Nghịch Thương Khung - EK Kiếm Nghịch Thương Khung