Always read something that will make you look good if you die in the middle of it.

P.J. O'Rourke

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 157 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 452 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 03:36:29 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 80: Thượng Tá Đại Nhân
ditor: Bỉ Ngạn Hoa
Dưới sự chỉ dẫn của Tại Tân Sinh, Quý Linh Linh đi tới trước mặt Mộ Ly và Tư Kỳ Nại Mỹ.
"Tiểu thư Nại Mỹ, tôi mời Quý Linh Linh qua đây rồi." Tại Tân Sinh rũ hai tay bên hông người, cúi người cung kính nói xong.
"Cô Quý, rốt cuộc cô cũng tới, cảm ơn cô nhé." Tư Kỳ Nại Mỹ tựa như biến thành người khác, đối với Quý Linh Linh tỏ ra khách sáo, giống như chuyện một cô gái nhỏ hống hách hôm trước là người khác hoàn toàn.
Quý Linh Linh gật đầu chào cô ta, cười cười, cũng không nói chuyện.
"Mộ Ly, tính tình cô Quý thật tốt, cứ vậy mà tha thứ chó em này, em thật thụ sủng nhược kinh đấy nhé." Tư Kỳ Nại Mỹ hôm nay ăn mặc theo xu hướng của giới trẻ hiện này, tựa như một đóa hoa xen chưa nở vậy, trẻ trung, để lộ ra một cỗ cao quý, nhưng cô ta vừa cao quý vừa thoát ly với thế tục.
Quý Linh Linh nhìn cử chỉ thân mật của hai người trước mặt, Tư Kỳ Nại Mỹ coi anh giống như một tòa núi nhỏ, cánh tay cô tay vòng chặt tay anh, cả người dán lên thân thể Mộ Ly. Nhìn lại Mộ Ly, nụ cười trên mặt kia, có phải quá ngán hay không?
Xem ra, đàn ông đều thích cái dạng trẻ con mũm mĩm này, suy nghĩ kỹ thì cũng không sai. Kiểu khả ái, vóc người cũng có. bao nhiêu cái này cũng đủ ấy “Ông chú “ như Mộ Ly thích thú, trong lòng vui vẻ không dứt.
"Cô Quý, lòng dạ rộng rãi, tha thứ cho em cũng là cái lý cái tình." Mộ Ly một thân tay trang màu đen, đứng nghiêm, nhìn dáng vẻ bây giờ của anh, có chút cao quý hơn so với mấy người bồi bàn.
Quý Linh Linh cười trong bụng, đừng quên ngày đó anh xuất hiện rồi đáng người của Tư Kỳ Nại Mỹ, còn nói cái gì mà sẽ không bỏ qua cho bọn họ, nhưng bây giờ thì sao,? Thật là không sợ gió lớn đem mìnhđại gia và người đẹp ở cạnh nhau? Thật sự không sợ gió bão cuốn trôi lưỡi mình đi sao? "Hợp tình hợp lý"? Nếu cô không tha thứ cho Nại Mỹ, vậy thì cô chả hiểu nhân tình không, không hiểu nhân tình sự cố ấy phải không?
Hừ, một người đàn ông bị bạo cúc, có cái gì mà đăc ý, cũng chẳng qua tìm cái loại non trẻ để thúc giục thêm mà thôi.
"Cô Quý, quan hẹ của cô với Mộ Ly chắc không tồi, lần trước anh ấy lại thế không biết, đẩy ngã người nhà của mình, thiếu chút nữa khiến người ta bị thương rồi." Tư Kỳ Nại Mỹ nói dứt lời thì nhìn về phía Mộ Ly, nâng lên quả đấm nhỏ, nhẹ nhàng đấm vào Mộ Ly, hai người bông đùa.
"Tôi nghĩ ngày đó có lẽ một người theo chủ nghĩa gia trưởng như Mộ Ly bị rối loạn cảm xúc thôi, tôi với anh ấy...... Không quen." Quý Linh Linh cười đến rực rỡ, nhưng mặc dù cô cười sung sướng, nhưng cặp mắt hơi đỏ, cùng với cảnh tượng trước mắt, đã sớm khiến cô phơi bày ra ánh sáng, cô chính là người thua cuộc.
Nghe được lời này của cô thì ánh mắt anh hơi hạ xuống, nhưng thoáng qua nụ cười ngọt tựa như mật.
"Thật sao? Dáng vẻ như vậy, tôi là tôi thích chủ nghĩa gia trưởng lắm, ở Nhật Bản chúng tôi, đàn ông đều có thể như vậy. Hơn nữa, vì Mộ Ly, tôi thích anh ấy dùng chủ nghĩa gia trưởng bảo vệ cho tôi." Nói xong, gương mặt Tư Kỳ Nại Mỹ lộ ra vẻ ngọt ngào, nhẹ nhàng cúi đầu, ghé vào ngực Mộ Ly.
Tư Kỳ Nại Mỹ cúi đầu, Quý Linh Linh nhìn Mộ Ly, đột nhiên như nghĩ đến cái gì, " Vậy chúc mừng cô nhé." Nói xong, cô liền nhích tới người bọn họ.
"Mộ Ly, cái tên khốn kiếp này." Quý Linh Linh dùng khẩu hình miệng mắng Mộ Ly.
"Này Mộ tiên sinh, phải đối xử tốt với người đẹp bên cạnh nha." Cô đứng bên cạnh Mộ Ly, nói xong, giống như đùa dai chút, tát lên mông Mộ Ly một cái anh.
"A!" Đột nhiên đau đớn, khiến Mộ Ly đột nhiên đứng thẳng người, t nụ cười trên mặt thay thé bằng sự đau đớn.
"Mộ Ly, anh làm sao vậy?" Tư Kỳ Nại Mỹ ngẩng đầu lên, mặt không hiểu nhìn Mộ Ly.
"Ơ, Mộ tiên sinh anh bị làm sao vậy? Nhìn anh có vẻ không thoải mái, hơn nữa nhìn vẻ mặt của anh tựa như....." Quý Linh Linh dừng lại một chút, không nói hết.
"Như cái gì?" Ngược lại Tư Kỳ Nại Mỹ lại hỏi.
"Giống như là đang bị đau trĩ ấy." Quý Linh Linh mỉm cười, nheo mắt lại. Không khiến lòng cô sảng khoái, anh ta muốn sảng khoái tán gái sao? Có khả năng sao? Mặc dàu không phải người của cô, chỉ cần dám xuất hiện trước mặt cô, cô cũng đem nước trong biến thành nước đục.
"Hả?" Tư Kỳ Nại Mỹ nghe Quý Linh Linh nhắc đến bệnh trĩ, cô ta theo bản năng thu hồi tay mình lại. Một người đàn ông, lòi trĩ, thật buồn nôn.
Quý Linh Linh xem cảnh mình vừa đùa, nhìn Mộ Ly bị chê.
"Ha ha, cô Quý hiểu lầm rồi, tôi không có chuyện gì, rất khỏe." Mộ Ly tránh đầu sang bên cạnh, một phút kia trợn mắt khiêu khích Quý Linh Linh.
Hừ, tốt nhất anh không nên có chuyện gì!
"Có thật không? Không phải bị trĩ sao?" Tư Kỳ Nại Mỹ chẳng biết tại sao quan tâm cái bệnh này.
Cái vấn đề này thật ra thì có chút xất hổ, vẻ mặt Mộ Ly cương cứng: "Không phải."
“Tiểu thư Nại Mỹ." Lúc này Tại Tân Sinh đi tới.
Tư Kỳ Nại Mỹ bỏ tay mình ra, đi tới trước mặt Tại Tân Sinh, hai người giống như là đang bàn luận cái gì.
Sau khi Tư Kỳ Nại Mỹ đi, Quý Linh Linh cúi đầu, nhẹ nói, "Lần đầu tiên bị phá trinh, lại còn có thể tới tham gia dạ vũ, không đơn giản nha." Cô lạnh lùng cười, có trời mới biết, hiện tại cô suy nghĩ mình nên cười nhiếu, khiến Mộ Ly phải khó chịu.
"Cũng may, kỹ thuật của em cũng rất cao siêu, khiến anh nhớ nhung, nhất là cái quần lót gợi cảm kia, vì muốn làm kỷ niệm, anh giữ lại rồi." Mộ Ly hơi cúi đầu, trả lời.
Khốn! Biến thái!
"Ha ha, vậy tôi sẽ không quấy rầy Thượng tá Mộ nhé, nhưng ngàn vạn đừng quên, buổi tối nếu như còn muốn, cứ để cho tiểu thư Nại Mỹ giúp anh làm nhé." Tên Mộ Ly này là một lão hồ ly, nghe nụ cười của anh ta mà cả người trên dưới không thoải mái.
"Nhưng mà, anh muốn để em làm giúp, mà lần này chúng ta phải cùng nhau lên." Cơ thể Mộ Ly không khỏi tựa vào người cô, một bàn tay to lập tức ôm lấy cái mông tròn trịa của cô.
Quý Linh Linh ngẩng đầu, "Hừ, anh không có số tốt như vậy đâu, tôi thích chơi với đàn ông khác hơn!" Nói xong, cô đẩy một cái, liền rời đi.
Dù sao ở đây cũng không phải là chỗ của cô, muốn đi thì đi.
Mộ Ly thu tay lại, cười nhìn Quý Linh Linh đã giận, anh nhìn lại bàn tay của mình, cái nơi mới sờ qua đó của cô, nụ cười trên mặt sâu hơn. Cái người phụ nữ này, thật đúng là khiến cho người ta hao tổn tâm tư.
Thượng Tá Không Quân Xấu Xa Thượng Tá Không Quân Xấu Xa - Thỏ Thỏ Hồng Nhan Nhiễu