Nguyên tác: Legendary Moonlight Sculptor
Số lần đọc/download: 4573 / 17
Cập nhật: 2018-10-09 23:30:28 +0700
Chương 77: Ép Buộc Nhận Nhiệm Vụ
K
hi Weed đăng nhập lại game, tất cả mọi người đều đã tụ họp đông đủ. Cô Orc Seechwi và Seoyoon cũng đã ở đây.
“…”
Weed luôn cảm thấy “nhói lòng” mỗi khi cậu nhìn thấy Seoyoon.
Cô chắc chắn sẽ xử tội cậu vì cậu đã điêu khắc một bức tượng về cô mà chưa được cho phép!
Trong thâm tâm Weed, cậu vẫn luôn nhớ đến hình ảnh của Seoyoon, một sát nhân với gương mặt xinh đẹp. Kể cả khi cô không học cách sử dụng một thanh kiếm đúng cách, cậu vẫn luôn sợ một điều gì đó khủng khiếp sẽ xảy ra nếu cậu bất cẩn.
“Mọi người muốn đi săn gì nữa không?”
Weed đang tiếp tục cuộc săn thì Geomchi giơ tay.
“Trước hết, ta có điều muốn nói.”
“Dạ.”
“Bọn ta muốn đi săn riêng.”
“…Có phải là vì bọn con đã làm điều gì đó khiến sư phụ không hài lòng ạ?”
“Không phải vậy, chỉ là bọn ta muốn tự mình đi săn theo cách của chúng ta thôi.”
Weed nhìn sang Geomchi2, Geomchi3, Geomchi4, và Geomchi5.
“Mọi người cũng nghĩ vậy chứ?”
Mọi người đều gật đầu.
Các Geomchi đã quyết định sau khi bàn bạc với nhau.
Đi săn cùng với tổ đội tất nhiên sẽ thú vị hơn nhiều.
Nhưng họ cũng nhận ra một vài điểm hạn chế.
Họ có thể tránh được các đòn tấn công của kẻ thù bằng sự di chuyển linh hoạt của mình, nhưng điều đó có giới hạn.
Tất cả các chỉ số đều cộng vào tấn công! Họ rất dễ bị tấn công bởi phép thuật hay lời nguyền, thậm chí là bị tấn công bởi một con quái vật ngẫu nhiên nào đó.
‘Chúng ta không thể tự làm mất mặt bản thân được. Sẽ thật là xấu hổ nếu như chết trước mặt lũ trẻ con này.’
Geomchi an ủi bản thân bằng lí do này.
Chỉ số phòng ngự của họ rất thấp và thành thật mà nói thì sát thương của họ gây ra quá thấp để có thể đi săn cùng với tổ đội.
Và khi họ gặp Seoyoon. Sát thương của họ gần như chẳng là gì so với cô!
‘Thật tuyệt vời! Mặc dù không có sự di chuyển linh hoạt. Ta đã không nghĩ rằng có thể làm được như vậy mà chỉ cần cấp độ của kỹ năng cao.’
‘Dashing – tấn công chớp nhoáng. Đó là một kỹ năng lao thẳng về phía kẻ thù. Thực tế, sẽ là khá khó để có thể tấn công với một sức mạnh bùng nổ như vậy.’
‘Sử dụng các kỹ năng. Kể cả chúng chỉ là ảovà chỉ có thể sử dụng trong Royal Road. Tôi vẫn mạnh.’
‘Sẽ chẳng khó khăn để trở thành người khỏe nhất lục địa này.’
Geomchi, Geomchi2, Geomchi3, Geomchi4, và Geomchi5 chơi xoay quanh Royal Road.
Họ thực sự là những bậc thầy kiếm thuật trong thực tế.
Hầu hết những Geomchi khác chơi để trau dồi các kỹ năng của họnhưng các thầy hướng dẫn thì chơi để tận hưởng.
Tuy vậy, lần đầu tiên họ đã có cái nhìn khác về game.
Mặc dù trò chơi chỉ giúp họ loại bỏ điểm yếu và nâng cao kỹ năng đến cảnh giới cao nhất.
Royal Road còn hơn là thực tế ảo. Họ có thể nhìn thấy, chạm vào mọi thứ và cảm nhận xung quanh.
Nó giống như một thế giới riêng của mỗi người vậy.
Họ muốn trở nên đỉnh nhất trong thế giới này.
Họ không chịu được cái cảm giác yếu kém hơn người khác.
Tất nhiên, Geomchi5 cũng có quan điểm riêng của mình.
“Ahem! Sư phụ và Sahyungs quá đỉnh rồi. Con nghĩ là chúng ta nên suy nghĩ về những gì chúng ta cần làm.”
“Ý con là sao? Là chúng ta thiếu những bộ giáp hả? Nếu là như vậy, chúng ta có thể nhờ Weed làm cho vài cái.”
Geomchi5 chỉ lắc đầu và nói.
“Không dễ đâu. Như mọi người biết, vùng đất này được gọi làLục địa Versailles đấy.”
“Đúng vậy. Cũng không sai khi nói rằng chúng ta chưa hiểu hết về thế giới này.”
“Cũng có nghĩa là chuyện cặp bồ ấy. Pale cũng đã có gấu mà. Hôm qua khi con đến quán cà phê ấy, con quyết định rằng mình không thể FA mãi được”
“Rồi sao, Geomchi5, con định đề nghị gì…”
“Chúng ta cần phải trở lên là người giỏi nhất! Là người giỏi nhất có nghĩa là chúng taphải được nhiều người biết đến. Mọi người có hiểu điều mà tôi nói không?”
Geomchi4 cảm thấy xúc động đậy.
“Tôi hiểu. Bên ngoài Serabourg, có một guild nổi tiếng đang tuyển quân kể cả những người yếu!”
“Có một vài người chơi cấp độ cao sẽ giúp những người mới đi săn. Nếu chúng ta tới và cho họ thấy chúng ta giỏi như thế nào thì tiếng tăm chúng ta sẽ được biết đến.”
Geomchi5 đưa ra đề nghị.
Họ có thể biểu diễn sức mạnh phi thực tế và áp đảo của mình cho những người phụ nữ và trẻ em xem. Đó chính xác là những điều Geomchi 4 và Geomchi 5 đề nghị.
“Sahyung anh có nghĩ điều mà tôi đang nghĩ không?”
“Ý tưởng hay ho đấy Geomchi5.”
Sau khi nghĩ ngợi Geomchi2 đã gật đầu. Tuy nhiên nó vẫn chưa hoàn toàn được quyết định. Có vài vấn đề phải loại bỏ.
Họ đã nhìn thấy các Geomchi tại buổi hòa nhạc.
Suốt đời độc thân.
Chắc luôn chẳng cần phải đoán, vì dường như họ đã cống hiến cả cuộc đời cho kiếm thuật.
Đối với những người bình thường, Họ giống như những kẻ điên phát cuồng vì kiếm thuật.
‘Gặp gỡ một cô gái độc thân? Có rất nhiều những bé teenvà cả những người trên 20 tuổi chơi trên Versailles Continent.’
Geomchi nghĩ về điều đó và gật đầu.
“Triển luôn được đó Geomchi4.”
Các Geomchi quyết định rời đi. Và trên hết họ rời đi vì họ muốn trở lên mạnh hơn.
Weed làm cho các Geomchi một vài bộ giáp cơ bản.
“Bộ giáp có chỉ số phòng ngự khá cao, và nhẹ thế nên mọi người không phải lo lắng nó sẽ làm hạn chế chuyển động của mọi người.Ngoài ra nó còn có chỉ số kháng phép nên không cần phải xoắn ma thuật nữa nhé.”
Weed làm áo giáp, giày, mũ, và bao tay từ quặng sắt và da mà họ đã thu được từ Rotten Lich Dungeon.
Bình thường thì nó chỉ làm được trang bị với chỉ số phòng ngự ở mức trung bình vì vật
liệu đó quá tầm thường. Nhưng với kỹ năng rèn Trung cấp – cấp độ 3, Weed vẫn có thể bán được với cái giá 250K won.
“Đây là một quà. Mọi người sẽ cần chúng để đi săn.”
Cold Bandages làm từ kỹ năng may vá!
Weed cũng làm một vài cuộn băng để băng vết thương.Chúng có thể cầm máu và khôi phục máu. Weed cho họ ba lô chứa đầy băng gạc này. Vì không ai trong số các Geomchi có kỹ năng chữa trị, nên các cuộn băng sẽ giúp ích rất nhiều cho họ.
Sau khi các Geomchi rời đi, Tổ đội của Weed quay trở lại toà thành của người Dark Elf.
Họ gặp Mapan để vứt cho cậu những item rácvà sau đó họ kiểm tra lại rương đồ để chuẩn bị đi săn tiếp.
Liên tục đi săn rồi lại đi săn!
Weed biết cặn kẽ từng viên đá cọng cỏ khu vực quanh đâyvà những con quái vật trên dãy núi Yuroki.
Bây giờ, cấp độ trung bình của tổ đội là khoảng 300.
‘Cuộc đi săn lại sắp bắt đầu.’
Weed nắm chặt nắm đấm.
Đây là thời điểm để farm một cách điên khùng.
Nhặt được các itemvà thu được điểm kinh nghiệm. Nhờ các kỹ năng sản xuất khác nhau của mình, Weed có thể farm một cách nhanh chóng và hiệu quả hơn.
Tuy nhiên, có vẻ như Weed vẫn phải đợi rồi.
Trở lại thành phố của Dark Efl, có một vài vị khách không mời mà tới.
Ứng cử viên của chức giáo hoàng – Alveron,và các Paladincủa Giáo hội Freya.
Tổng giám mụckhông được phép rời khỏi Giáo hội mà không có ít nhất 20 vệ sĩ đi theo.
Các Paladin đặt một tay lên ngực và cúi chào Weed.
“Xin chào vị cứu tinh của nhà thờ.”
Hơn 100 Paladin cùng lúc cúi chào Weed.
“Oh, tuyệt quá!”
Một cảnh tượng tuyệt vời khiến Surka bất ngờ vô cùng. Các Paladin trong trang phục nghiêm trang xếp thành hàng ở giữa. Tổng giám mục cũng đang ở trong một tư thế như vậy
Alveron bước tới từ chỗ của Tổng giám mục.
“Giáo hội Freya cử tôi tới đây để lắng nghe câu trả lời của Weed.”
“...”
Weed không nói lời nào. Nhưng tổ đội của cậu thì vô cùng huyên náo.
Các Knight của giáo hội Freya tới để tìm cậu.
“Ah, các Paladin của giáo hội Freya!”
Irene và Romuna đột nhiên nhớ ra.
“Họ tới đây vì Weed!”
Một lần nữa, Hwaryeong lại nhìn Weed bằng con mắt ngưỡng mộ
Họ đã cùng nhau đi săn, Nhưng Famecủa Weed đã vượt qua tất cả những gì mà Hwaryeong nghĩ.
Weed là người có sức mạnh vô đối trong Continent of Magic.
Và giờ đây cậu lại viết lên trang sử của mình tạiLục địa Versailles.
Những cuộc phiêu lưu của cậu đều rất ly kỳ!
Thật không thể tin nổi khi tìm hiểu sự thật về Weed.
‘Các Knight của giáo hội Freya đã tới à. Không quan trọng họ đến từ nhà thờ nàonhưng chắc chắn là những người có chức vụ cao.’
Maylon nhìn về phía Weed như một con thỏ đang sợ hãi.
Sự bình tĩnh hiện lên trên khuôn mặt Weed.
Một nụ cười khẩy trên gương mặt Weed, xen chút một chút khó chịu.
Cậu đã từng có khuôn mặt bình tĩnh như này trước đây.
‘Mình thực sự ngưỡng mộ Weed. Tìm đâu ra một nhà thám hiểm vĩ đại nhất có thể đảm nhận nổi các nhiệm vụ này.’
Zephyr nói với lòng thán phục.
“Giáo hội Freya đến đây chỉ để nghe phản ứng từ Weed.”
Thực tế thì khác xa. Weed muốn đi tới nơi khác mà không phải ở đây. Tuy nhiên các Paladin đã đến đây một cách nhanh chóng và cậu bị kẹt trong vòng vây của họ.
Cậu nở một nụ cười đểu.
‘Tại sao họ đuổi theo mình đến tận đây…’
Weed tiến về phía Alveron và nói.
“Có chuyện gì thế?”
“Cái lạnh và những con quái vật ở vùng đất Morata. Kể từ khi chiến đấu chống lại True Blood Vampire, các Paladin đã được cử đi để canh gác.”
“Vậy à?”
Lúc trước, Weed đã từng ở Morata để chiến đấu chống lại True Blood Vampires.
Băng tuyết phủ trắng xóa vùng đất hoang vắng.
Cuối cùng những người bị biến thành đá đã được hồi sinh trở lại làm người.
“Anh có biết lịch sử của vùng đất phía bắc?”
“Lịch sử vùng đất phía bắc?”
“Đó là một câu chuyện rất cũ mà dường như đã bị lãng quên. Vương quốc của Niflheim Empire - Đế Chế Niflheim.”
Weed lắng nghe câu chuyện một cách chăm chú.
‘Nghe như là một nhiệm vụ khó khăn vậy.’
Tác dụng của việc có uy danh cao!
Kể cả khi từ chối nhiệm vụ.
“Anh cần phải quét sạch Valley of Death và tìm lại kho báu của đế chế Niflheim để khôi phục uy danh của Đức Vua.”
“Kho báu và uy danh của Đức Vua?”
“Đúng vậy. Chúng ta cần phải tiến về phương bắc ngay lập tức.”
Các Priest, dưới sự chỉ huy của Everon, sẽ sử dụng phép dịch chuyển đưa họ tới vùng đất phía bắc.
Một tình huống như này sẽ buộc Weed phải dừng chuyến phiêu lưu hiện tại của cậu!
Weed với khuôn mặt nghệt ra như chó xem tát ao hỏi lại.
“Tôi có được phép mang theo đồng minh không?”
Weed cần một ai đó đi cùng vì cậu không muốn chết trong cô độc ở phương bắc. Họ đã thiếu cẩn trọg khi tiến về vùng đất băng giá trước đây. Và sẽ chẳng bao giờ Weed muốn đi để chịu cái lạnh thấu xương một mình.
“Anh muốn mang theo đồng minh à?”
“Ừ.”
Weed quay lại nhìn mọi người trong tổ đội. Cậu nhìn ánh mặt của họ và hồi tưởng.
‘Có phúc mình hưởng, có họa cùng chịu! Chỉ có sự đau khổ của người khác mới mang lại cho mình niềm vui.’
Pale và Zephyr cảm thấy lạnh gáy.
'Ôi lạy chúa! Đừng nhìn tôi…! Tôi muốn nghỉ ngơi dù chỉ trong phút chốc.’
‘Làm vậy là tàn nhẫn với người đã luôn đi theo cậu đó!’
Mặt khác, Maylon cảm thấy vui mừng và kỳ vọng vào những điều chuyến đi kia mang lại.
‘Đây là một cuộc phiêu lưu! Mình cuối cùng cũng đã đủ mạnh để có thể thực sự phiêu lưu kí rồi! Lại còn là cuộc phiêu lưu của Weed nữa! Chuyến viễn chinh này sẽ làm rung chuyển cả lục địa’
‘Mình sẽ đi tất cả mọi nơi mà Weed nói. Dù cho có khó khăn như nào cũng không chùn bước.’
Kể cả khi quá nóng hay quá lạnh, Hwaryeong sẽ chịu đựng tất cả chỉ cần đi cùng Weed.
Tuy nhiên, Alveron chỉ lắc đầu.
“Anh không được mang theo tất cả họ. Em nghĩ là anh chỉ được mang theo một người thôi.”
“Một người à.”
Weed bắt đầu lo lắng thì bỗng Seoyoon đột nhiên bước lên. Thực ra là do Seechwi đã đẩy Seoyoon bước lên.
“Cô ấy sẽ đi!”
Weed mặt cắt không còn hột máu.
Tại sao cô ấy lại nảy ra ý định đi đến nơi nguy hiểm chết người như vậy!
Cậu sẽ chết nếu như đi cùng Seyoon. Nhưng chẳng có cách nào từ chối một cách công khai được cả.
Nỗi sợ Seoyoon!
Nhưng nếu nghĩ kỹ, Seoyoon là người mạnh nhất và cũng rất hữu dụng để làm bạn đồng hành.
Trong khi Weed do dự, Alveron nói.
“Well, quyết định vậy đi. Bắt đầu dịch chuyển về phương bắc!”
Các Priest cấp cao xếp thành hình tròn và bắt đầu thực hiện dịch chuyển.
Weed, Seoyoon, các Paladinvà priest được bao phủ trong ánh sáng rực rỡ
****
Wah-3!
Con rồng Wyvern gầm lên dữ dội.
“Kkeueoeuk!”
Wyvern đang bay một cách điên cuồng.
Chúng đã phải bay xung quanh Rhodium khi mà chủ nhân của chúng quay trở lại dãy núi Yuroki.
Geumini bay phía sau lũ Wyvern tới dãy núi Yuroki. Chúng bay gần mặt trời nên cảm thấy khí nóng lan tỏa rất nhiều.
Lũ Wyvern đã hoàn toàn kiệt sức khi chúng cuối cùng cũng đã bay tới dãy núi Yuroki.
Chúng ngửi thấy mùi hương hoa thơm ngát nơi đây.
Món ăn yêu thích của chúng có nhiều ở dãy núi Yuroki.
Nai và lợn rừng!
Món ăn yêu thích, nhưng chúng không thích ngựa, chúng coi lũ ngựa chỉ là thức ăn.
Tiến sau vào dãy núi Yuroki một chút,lũ quái vật Centaur sẽ nhảy ra chặn đường.
Những con quái vật có phần dưới là cơ thể ngựa còn phần trên là con người.
Centaur sử dụng cung và giáo để chiến đấu với kẻ thù, nên sẽ rất khó khăn với Wyvern để nâng cao cấp độ của chúng.
Nhưng sau khi chủ nhân rời đi một lần nữa.
Lần này là tớiphương bắc của lục địa!
Nơi đó quá xa Rhodium.
“Kkeuruk kkeuruk!”
Wah-1 rung cổ hét lên.
Những con Wyvern luôn luôn nhớ đến sự trung thành với chủ nhân của chúng.
“Chủ nhân đã ban sự sống cho chúng ta.”
“Chúng ta phải chông chừng nhà điêu khắc yếu ớt của chúng ta.”
“Chủ nhân không có đủ năng lực, nên chúng ta phải bảo vệ chủ nhân.”
“Đi nào, lên đường bảo vệ chủ nhân yếu xìu của chúng ta thôi.”
Lũ Wyvern vỗ cánh và vụt bay lên bầu trời một lần nữa.
Tới phía bắc xa xôi.
Lũ Wyvern bay theo một đường thẳng về phương bắc mặc dù chúng không hề thích không khí lạnh.
Thân thể Geumini lấp lánh bay phía trên Wah-1.
“Golgolgol!”
o O o
Cuộc viễn chinh của Guild Cold Roses!
1650 người đang mở tưởng tới vùng đất phía bắc và cố gắng vượt qua vô vàn nguy hiểm để đến nơi đây.
Tổ đội thám hiểm đã phải chịu cơn bão đầu tiên ngay khi họ đặt chân đến Ras Hill – Đồi Ras.
Thảm họa tự nhiên của lục địa Versailles!
Các Architects - kiến trúc sư lấy xẻng ra và bắt đầu đào ở giữa cơn bão băng. Không hề dễ dàng để có thể đào xuyên qua lớp băng đá. Tuy nhiên dù sao cũng tốt hơn là nằm chờ chết. Những người khác cũng đang sử dụng vũ khí của họ để đào sâu vào lòng đất.
Nhưng cũng có những người chỉ đứng nhìn cơn bão băng giá.
“Cơn bão đã thổi tung lớp tuyết dày vào không khí.”
“Điều này giải thích tại sao tuyết đang rơi xuống từ bầu trời.”
“Bão tuyết được tạo ra mặc dù bầu trời đang rất trong. Vậy đây là bão băng hay bão
tuyết vậy?”
Gió càng lúc càng thôi mạnh, nhưng họ vẫn bình tĩnh chờ đợi cơn bão tuyết đang đến gần.
“Bảo vệ cơ thể khỏi giá băng, giữ ấm cơ thể. Kháng băng!”
Các Wizard sử dụng phép thuật để bảo vệ.
“Tôi đã không nghĩ rằng điều đầu tiên chúng ta phải đối mặt lại là cơn bão tuyết này.”
“Khi đi hết các nẻo đường ở phía bắc này, tôi sẽ khắc cốt ghi tâm tất cả.”
“Đây sẽ là một câu chuyện phiêu lưu tuyệt vời mà tôi sẽ rất tự hào và sãn sàng kể lại cho bất cứ ai lắng nghe.”
Sự tự tin của họ không rõ đến từ đâu.
Các nghệ sĩ, thợ thủ công, và các chiến binh đều đang nấp trong các cái hố đã đào xong.
“Hắt…xì. Lạnh vãi!”
Cái lạnh khiến răng của họ va vào nhau lập cập!
Gaston có thể cảm nhận cái rét của phương bắc dù anh đang ở trong hố. Sau vài phút, anh ngẩng lên dò xét những biến động trên mặt đất.
“Well, Cơn bão này…không giống như nó chỉ có chút nguy hiểm? Nó vẫn đang tiến gần hơn và ngày càng mạnh. Mặt đất đang rung chuyển!”
“Gió càng lúc càng mạnh!”
“Nhiệt độ giảm một cách chóng mặt.”
“Tảng băng! Ahhhh! Một tảng băng đang đến!”
“Halryun! Halryun chết rồi!”
“Ah! Cứu với!”
Cơn bão tuyết khủng khiếp quét qua đội tiên phong của cuộc viễn trinh tới phía bắctại Ras Hil.
Gió lạnh và băng đá chồng đè lên nhau.
Khoảng 4 tiếng đồng hồ!
Đoàn thám hiểu phải đào những cái lỗ và chờ đợi trong giá lạnh.
Crackle crackle!
Mặc dù Gaston đang ở trong hố nhưng anh vẫn bị cảm nặng.
Anh gần như sắp chết. Hầu hết các Artist và thợ thủ công rất yếu và bị nhiễm lạnh nên họ đã chết.
Đa số các nhà thám hiểm đều không hề biết về những nguy hiểm ở phương bắc, và họ sắp phải đối mặt với một thứ gì đó như cơn bão tuyết này.
“Tôi sắp chết rồi, lạnh quá.”
“Thời tiết lạnh vãi linh hồn.”
Một lúc lâu sau đó, cơn bão qua đi, những đống tuyết dày chất đầy đỉnh đồi.
Mọi người bắt đầu leo ra khỏi hố.
“Tôi vẫn còn sống, nhưng kết thúc chưa?”
“Thực sự lạnh vãi. Tôi đã nghĩ rằng mình sẽ chết cóng dưới đó.”
“Chúng ta đã được tận hưởng nghĩa đen của từ đóng băng là như nào.”
Gaston phủi tuyết trên mặt.
Những nghệ sĩ, thợ thủ công và đa số mọi người đều nhận thấy mức độ nguy hiểm của tình hình, vì thế họ đã đào những cái hố và nấp trong đó.
Giờ họ cảm thấy vô cùng lạnh giá gần như bị đóng băng đến chết.
Nhưng nhờ có Pavo, Gaston họ đã sống sót. Họ đã giúp mọi người toàn mạngnhờ Pavo là một kiến trúc sư giỏi và anh đã đào được một cái hố sâu cho mọi người ẩn nấp.
Pavo dùng xẻng xúc chậm rãivà lẩm bẩm đôi môi đóng băng của mình.
“Cả nhóm gần như bị xóa sổ.”
“Tôi không muốn cảm nhận cái lạnh như thế này lần nào nữa. Tay và chân tôi di chuyển không kiểm soát nữa rồi.”
Gaston có sức chịu đựng rất yếu và cơ thể anh đang run lên bần bật vì lạnh. Bộ râu của anh ta còn đang bị đóng băng nữa. Sau khi cơn bão đi qua, Ras Hill bắt đầu trở lên bận rộn.
“Kiểm tra xem có bao nhiêu người đã chết.”
“Chúng tôi cần một Cleric ở đây ngay bây giờ!”
“Chúng tôi có những nạn nhân đang nguy kịch ở đằng này!”
Chỉ có 7 cleric(giáo sĩ)được gửi đi cùng đội tiên phong. Trong số đó, chỉ có 2 người còn sốngvà họ đang cố gắng chữa trị cho những người khác. Tuy vậy, có rất ít người sống sót.Những người tự tin vào sức mạnh của mình đã cố gắng đứng lên chống chọi lại cái lạnh.
Nhưng họ cũng bị những tảng đá đè lên và chết nốt.
Chỉ có 130 người nghĩ đến việc đào hố và trốn trong đó!
Nhưng kể cả nấp ở trong những cái hố nhưng thật quá khó cho những người chơi class sản xuất chống chịu được cái lạnh thấu xương này.
Trừ khi những cái hố phải thực sự sâu, nếu không họ sẽ chết hoặc đứng trên bờ vực tử thần.
Trong trường hợp này các knight và warrior ở trong tình trạng tốt hơn nhiều.
Gaston và Pavo từ class sản xuấtxém tí die trong khi đó class phép thuật thì chết gần hết.
Cuối cùng khi cơn bão qua đi chỉ còn lại 65 người còn sống!
“Lạy chúa! Đây mới chỉ là khởi đầu mà thiệt hại đã lớn như vậy rồi.”
Kerberos nhìn bằng ánh mắt giận dữ.
Tuy nhiên đây không phải là lúc thể hiện sự thất vọng.
“Mọi người hãy nâng cao sức mạnh lên. Chúng ta phải sống cho đến khi các đội khác đến.”
Đội tiên phong đã hoàn toàn kiệt sức.
Tình trạng hiện giờ là vô cùng nguy hiểm cho những người may mắn sống sót.
“Chúng ta cần phải chống chọi được ít nhất 4 tiếng đồng hồ cho đến khi đội tiếp theo tới. Cho đến lúc đó, để dễ dàng hơn. Assassin và Ranger nên đi thám thính xung quanh.”
“Tuân lệnh.”
“Nhớ là chỉ được phép quan sát, cấm kích động quái vật đấy”
Nhiều người trong cơn bão tuyết đã chết hay bị thương.
Họ sẽ không thể chiến đấu nếu như có một lượng lớn quái vật bỗng dưng đột kích.
Chịu đựng cái đói và lạnh!
Tốc độ hồi máu và thể lực thậm chí không bằng một nửa lúc bình thường.
Họ nằm co lại trong đau khổ chờ đợi nhóm tiếp theo đến giúp. Những trinh sát của đội tiên phong vô cùng thận trọng trong thời gian này. Tất cả đều sợ quái vật sẽ bất ngờ xuất hiện. Họ đã may mắn khi không hề có bất cứ cuộc tấn công của quái vật trong suốt quãng thời gian qua. Những con quái vật phương bắc được biết đến với sự mạnh mẽ và tàn bạo, hơn nữa chúng cũng có trí tuệ khá cao.
Nhờ cơn bão, những con quái vật cũng hoạt động ít đi thế nên không có bất cứ cuộc tấn công nào. Một lúc sau, đội thứ 2 đã đến và họ bắt đầu dựng trại. Kiến trúc sư làm tạm những ngôi nhà bằng đá. Vì ngôi nhà làm bằng băng đá, nên họ tưởng rằng sẽ rất lạnh. Nhưng thật ngạc nhiên, bên trong ngôi nhà rất ấm vì họ đã đốt lửa trại
“Chất thêm gỗ đi!”
Những người sống sót sau cơn bão tuyết của đội tiên phong muốn thư giãn ở một nơi an toàn.
Chuyến thám hiểm bắt đầu ở Ras Hill. Sẽ cần phải ở lại đây cũng như đẩy lùi các đợt tấn công của quái vật. Để làm được, cần lắm phải xây dựng một căn cứ để có thể phòng thủ dễ dàng hơn.
Tuy nhiên công việc tiến triển rất chậm!
Những tinh anh của guild Cold Roses. Những người khác có thể ganh tị với họ bởi họ có cấp độ cao, nhưng họ không quen với việc cắt băng. Họ sẽ xây những ngôi nhà tồi tàn mà có thể sẽ sập ngay khi chạm vào. Điều đó thậm chí còn tệ hơn, hầu hết trong số họ không biết cách sử dụng một cái xẻng sao cho đúng.
Họ chỉ quen với việc săn quái nên đây là lần đầu tiên họ xây nhà và dùng xẻng.
“Tránh đường!”
Geomchi364 là một thành viên của đội thứ 2 tiến tới Ras Hill và anh đang cầm một cái xẻng.
“Cậu là ai?”
“Tôi sẽ chỉ cho cậu cách sử dụng xẻng sao cho đúng. Haah!”
Geomchi364 đặt xẻng nhẹ nhàng trên mặt đất, sau đó anh bước một chân lên và dồn toàn bộ trọng lượng của mình giẫm lên.
Cách để sử dụng xẻng!
Pababarak!
Lực giẫm chân thật đáng sợ. Giống như là cái xẻng là vật thể sống vậtvà mỗi lần giẫm xuống, mặt đất rung lên.
Cách tối ưu và hiệu quả nhất để sử dụng một cái xẻng.
“Đây là cách dùng xẻng đấy, nhìn mà học đi”
Những người trong tổ đội buộc phải đồng ý với Geomchi364.
Quá là dễ dàng cho Geomchi364 xếp càng tảng băng chồng lên nhau.
Họ đã làm một công việc gần giống như lúc xây kim tự tháp.
Đào đất và xếp gạch!
Năng suất làm việc của Geomchi364 cao hơn những người khác vì họ không có các kỹ năng Construction – Xây dựng.
Cadmus đã làm việc cực nhọc để chuẩn bị quần áo cho cuộc thám hiểm.
“Với kiểu thời tiết này chúng ta cần phải có quần áo giữ ấm.”
Cách nhiệt là phương pháp cần thiết để đối phó với nhiệt độ lạnh.
Những người thợ may buộc phải làm quần áo cho toàn bộ chuyến thàm hiểm.
Bards bắt đầu lấy nhạc cụ ra chơi và ca hát.
Gió lạnh đang thổi
“Những bông tuyết rơi trên mặt đất
Dù vậy tôi vẫn yêu những câu chuyện phiêu lưu
Cuộc phiêu lưu lãng mạng ở Ras Hill.”
Hơn 10 bard đã bắt đầu cất tiếng hát.
Đó là vừa đủ để tăng health và stamina.
“Seductive Dance!” (Khiêu vũ quyến rũ)
Mặc dù thời tiết khá là lạnh, nhưng các vũ công vẫn mặc các trang bị táo bạo, khoe cả đường cong cơ thể mà nhảy múa.
Một vũ điệu đam mê và quyến rũ.
Họ đã giúp tăng động lực cho đoàn thám hiểm.
Các đầu bếp cũng đang rất bận rộn.
“Thảo dược?”
“Chúng ta đã có trong tay rất nhiều nguyên liệu chất lượng của Rhodium.”
“Không cần phải tiết kiệm thịt. Chúng ta cần phải ăn một lượng lớn khi mà thể lực đang giảm rất nhanh. Bỏ hết vào đi.”
Các đầu bếp đang làm một món hầm cay để chống lại cái lạnh.
Nó rất hữu ích vì đó là những gì họ cần bây giờ.
Depp đang cầm một con dao khắc và nhìn chằm chằm vào một tảng băng. Khi thực hiện một tác phẩm điêu khắc, cần phải có một ý tưởng tuyệt vời trong tâm trí.
Pavo bước run rẩy trong cái lạnh.
“Cậu gọi tôi hả Depp?”
“Vâng, đúng vậy.”
Depp lịch sự chào.
Anh vẫn còn trẻ còn những người khác lớn tuổi hơn cậu.
“Cậu muốn làm gì?”
Depp là một trong số các nhà điêu khắc, do đó người trong đoàn thám hiểm đã hỏi cậu đang làm gì khi nhìn vào một tảng băng.
Cậu trả lời Pavo.
“Chúng em đang cố làm một tác phẩm điêu khắc.”
“Điêu khắc?”
“Vâng, đúng ạ.”
Nhà điêu khắc bất chấp môi trường khác nghiệt để làm một tác phẩm điêu khắc!
Là một kiến trúc sư, Pavo có thể hiểu được.
“Nghe có vẻ sẽ phải làm nhiều việc nhỉ. Anh rất muốn ở lại và xem nhưng ở đây lạnh quá nếu em không phiền thì anh sẽ quay lại chỗ dựng trại.”
“Không sao ạ.”
“Anh sẽ quay lại khi em hoàn thành xong tác phẩm điêu khắc.”
“Vâng, em sẽ đợi.”
Pavo bước trên tuyết và quay trở lại chỗ cắm trại.
Chỉ có 9m từ ngọn đồi nhưng những cơn gió khắc nghiệt đang thổi.
Pavo đã phải chịu đựng thời tiết khắc nghiệt khi mà máu và thể lực của cậu khá thấp.
“Well, bắt đầu nào.”
Depp cũng rất rét, nhưng cậu vẫn có thể chịu đựng được vì không phải lúc nào cũng thấy vật liệu điêu khắc ở khắp mọi nơi như này
‘Vấn đề là liệu kỹ năng điêu khắc của mình có đủ tốt hay không.’
Ở Rhodium, Depp cũng đã có được rất nhiều fame!
Tuy vậy, kỹ năng điêu khắc của cậu mới chỉ là sơ cấp level 8.
‘Mình sẽ thất bại nếu như không cố gắng.’
Cậu không bỏ cuộc và bắt đầu di chuyển con dao điêu khắc.
Crunch!
Hầu hết các tác phẩm điêu khắc có một hình dạng xác định.
Có thể là động vật, đồ vật, hay thực vật.
Cho đến giờ, Depp cũng đã từng làm các tác phẩm như vậy. Tuy nhiên, lần này cậu muốn làm một cái gì đó thật khác biệt.
Đầu tiên, cậu làm một con đại bàng bình thường. Một con đại bàng với đôi mắt sắc như dao cạo và rõ ràng.
Cậu tạo dáng con đại bàng ở tư thế bổ nhào xuống vồ mồi.
Giống như nó đang bắt một con mồi ngon lành làm thức ăn.
Con đại bang đang trong tư thế săn mồi khá hiếm thấy.
Bởi vì tốc độ của nó quá nhanh, ma sát khiến nó bùng cháy!
Ngọn lửa tỏa ra từ miệng của nó.
Lúc đầu, cậu chỉ làm một con đại bàng, nhưng sau đó cậu bắt đầu khắc những chi tiết.
Một tác phẩm điêu khắc về lửa!
Đại bàng với ngọn lửa bùng cháy!
Một tác phẩm điêu khắc về lửa mà ngay cả những con gió mạnh mẽ nhất cũng không thể dập tắt.
Depp đã hoàn thành tác phẩm điêu khắc về lửa khi mà những cơn gió mạnh đang thổi qua Ras Hill.
Tuy vậy, tất cả những gì cậu cảm nhận được là hơi ấm.
Sự hòa hợp của lửa trong băng giá.
Ttring!
Kiệt tác cấp I
Bạn đã hoàn thành Fire of the Continent - Ngọn lửa của Lục địa.
Vùng đất lạnh lẽo phía Bắc, nơi chỉ những con quái vật mới có thể sống được. Một nghệ sĩ khiêm tốn đã hoàn thành được một tác phẩm trong cái lạnh giá băng. Niềm đam mê với điêu khắc không thể bị dập tắt. Sử dụng trí tưởng tượng để điêu khắc trên băng mặc dù kỹ năng vẫn còn yếu. Nghệ sĩ đã truyền tải sự quyến rũ vào trong bức tượng. Người tạo ra tác phẩm là một người vô danh thế nên rất khó để tìm thấy những tác phẩm điêu khắc khác của anh ta
Giá trị nghệ thuật: 340
Thuộc tính:
Những người nhìn thấy Fire of the Continent nhận được 7% tốc độ hồi phục máu và mana.
Tăng 15% kháng băng
Tăng kháng phép.
Lửa trại được duy trì lâu hơn.
Tăng sức mạnh của lửa.
Không trùng lặp với các tác phẩm điêu khắc khác.
Số lượng kiệt tác cấp I đã hoàn thành cho đến giờ: 1
- Kỹ năng điêu khắc được cải thiện.
- Fame tăng 320.
- Art tăng 56.
- Stamina tăng 4.
Depp giật mình khi vừa hoàn thành xong bức tượng.
“M…Mình đã làm được!”
Đây là kiệt tác cấp I đầu tiên mà cậu tạo ra được kể từ khi chơi game.
Tác phẩm của Depp như một cơn mưa giữa trời hạn hán đối với toàn đội thám hiểm.
Tất cả mọi người đều đã sốc khi nhìn thấy tác phẩm.
“Bạn đã tạo ra một tác phẩm điêu khắc bằng băng đá! Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy một tác phẩm tuyệt vời như vậy.”
“Hơn nữa, cái lạnh đã giảm đi rất nhiều.”
“Sống rồi!”
“Tình trạng xấu lúc trước của tôi đã không còn nữa rồi.”
Cái lạnh khắc nhiệt đã gây nhiều rắc rối cho đoàn thám hiểm giờ đã thay đổi.
Mọi người đều không mong đợi nhiều vào các nghệ sĩ và thợ thủ công tham gia vào chuyến đi này.
Cùng nhau làm việc sẽ làm cho mọi việc tốt hơn một chút ư? Họ không tin rằng các nghệ sĩ và thợ thủ công có thể làm được điều này. Cũng giống như các nhà điêu khắc. Nghề này rất tốn công sức và thời gian. Sức tấn công của họ đã yếu, kiếm tiền cũng chẳng giỏi.
Rất nhiều nghệ sĩ đã phải sống cuộc sống nghèo khó ở Rhodium và nhà điêu khắc còn được coi là một class vô dụng nhất nữa.
Những tác phẩm điêu khắc bị coi là những thứ tầm thường.
“Cậu có tài năng điêu khắc đấy.”
“Từ giờ trở đi, chúng ta cần những nhà điêu khắc.”
“Tuyệt đấy chứ?”
Điêu khắc là một nghề mà có thể vượt lên sự khắc nghiệt của môi trường. Điều này được thể hiện rất rõ. Một người nghệ sĩ có thể thể hiện kỹ năng của mình ở bất cứ đâu.
Họ là một nghề nghiệp mà có thể biểu diễn kỹ năng ở nhiều lĩnh vực.
Cuối cùng Oberon đã tham ra chuyến thám hiểm ở Ras Hill.
Tất cả 1650 người chơi đã tụ họp đông đủ ở vùng đất phía bắc.
Trước đây, các nghề nghiệp sản xuất chẳng bao giờ có chỗ đứng trong các chuyến thám hiểm. Nhưng giờ đây họ đã có mặt ở vùng đất phía bắc. Tất cả là nhờ sự tích cực và hữu ích của họ trong các chuyến thám hiểm.
Oberon gật đầu khi con đường thám hiểm đã thay đổi.
“Cách lựa chọn mọi người thực sự là rất tốt.”
Kerberos với gương mặt trầy xước cười.
“Tôi đã cảm thấy buồn cười khi tôi chấp nhận họ. Cuộc đi săn sẽ dễ dàng hơn rất nhiều kể từ khi chúng ta chọn người cho cuộc thám hiểm ở Rhodium.”
Họ hay coi thường những class vô dụng, yếu đuối nhưng giờ đây họ rất ấn tượng với những gì mà các class này đóng góp.
“Chúng ta cần phải tuyển nhiều nhà điêu khắc hơn nữa trong chuyến thám hiểm tiếp theo.”
Oberon đã từng không mong đợi quá nhiều từ các nghệ sĩ.
Chuyến thám hiểm cuối cùng cũng bắt đầu một cách nghiêm túc.
Oberon phái người đi dò xét tất cả các hướng.
Mười đội khác nhau được gửi đi thám hiểm!
Một nhóm các Adventurer, Knight, Cleric và những người khác tìm thấy một ngôi làng ở gần đó.
Họ thu thập thông tin và có cơ hội nhận được những nhiệm vụ từ ngôi làng.
Đoàn thám hiểm đã sẵn sàng mạo hiểm mạng sống của họ để chống lại những con quái vật ở lục địa phía bắc. Tuy nhiên, kể cả nếu mọi việc diễn ra tốt đẹp như vậy, họ cũng sẽ không chọn làm điều đó.
Họ không thể tượng tượng được những điều họ sẽ làm nếu thể lực của họ giảm vì cái lạnh hay sẽ chết vì đói mà không có thức ăn.
Họ đi thám hiểm băng qua những tảng băng và tuyết. Có một vài Wizard chuyên về sử dụng băng.
“Ice Bolt!”
Do thời tiết, Sức mạnh phép thuật của họ đã mạnh hơn trước.
Tuy nhiên, họ bị phản đối một cách mạnh mẽ.
“Không sử dụng phép thuật nữa!”
“Mấy người đang cố đóng băng hết bọn ta à?”
Họ là những Knight và Warrior đã từng nếm trải cái chết vì lạnh là như thế nào.
Họ nghĩ rằng sẽ phải chiến đấu với một con quái vật ở phía bắc với khả năng chịu lạnh cao mà sức chiến đấu cũng khỏe nữa.
Động băng!
Một nhóm các nhà thám hiểm đã tìm thấy một hang động băng. Họ sẽ phải phá băng vì chúng đã chặn hết lối vào hang động.
“Hình như có gì đó bên trong.”
“Hãy kiểm tra nó.”
Cơ số những nhà thám hiểm đã bỏ mạng vì họ đã không thể lường trước được những con quái vật đáng sợ đang đợi họ phía trước. Những con quái vật băng sẽ có thể tối đa hóa sức mạnh của chúng dưới môi trường băng giá và tiêu diệt toàn bộ đoàn thám hiểm. Một vài người đã chinh phục thành công hầm ngục này và họ tìm thấy một kho báu nhỏ nhưng nó hầu như không có quá nhiều giá trị. Sau 10 ngày chống chọi với thời tiết, sự bất mãn đã nổ ra.
“Thật là không biết để đâu cho hết khổ.”
“Tôi đã chết 2 lần rồi đấy.”
“Tuyết dày quá, tôi chẳng thể nhấc nổi chân nữa.”
Dù cho họ đi tới chỗ nào, tuyết quá dày ngập đến đầu gối họ. Điều này vẫn chưa tệ bằng việc những con ngựa được chuẩn bị cho chuyến thám hiểm bị đóng băng và chết. Chẳng cần phải nói, họ đã quá mệt mỏi và đạt đến giới hạn của thể lực và cả sự bình tĩnh.
“Tôi chỉ muốn nhắm nghiền mắt thôi.”
“Đi bộ xa thế này mà không biết rõ điểm dừng.”
Mọi người trở nên mệt mỏi vì chuyến thám hiểm ngày càng tẻ nhạt và nhiều đau đớn.
Họ muốn một chuyến phiêu lưu và chiến đấu, nhưng thay vào đó họ bị bỏ đói và phải né tránh lũ quái vật.
Họ không thể biết được con quái vật nào là mạnh hay yếu.
Đó là vì họ chẳng có chút thông tin gì về nơi này.
Họ đã cử một nhóm đi do thám và thu thập thông tin về các khu vực xung quanh nơi này, nhưng họ đã bị mất liên lạc.
“Quay đầu là bờ thôi.”
“Tôi quá nản với việc này rồi.”
Họ trở lên chia rẽ và rối trí!
Mỗi guild bắt đầu đánh lẻ và đi làm những việc riêng của họ. Mặc dù guild Cold Roses đang dẫn đầu cuộc thám hiểm, họ đã mất đi nhiều thứ chỉ vì thiếu sự tin tưởng lẫn nhau. Đoàn thám hiểm sẽ sụp đổ một cách nhanh chóng. Tình hình hiện tại cũng đang đứng trên bờ vực của sự sụp đổ vì mọi người đang làm bất cứ điều gì mà họ muốn. Nhiều người ở cấp độ tầm trung tham gia vào cuộc thám hiểm cũng đã không trở lại.