Số lần đọc/download: 1178 / 7
Cập nhật: 2017-04-18 08:47:09 +0700
Chương 41 - Uss Towers (Ddg-103) Vịnh Bengal Thứ Hai, 1 Tháng 12, 17:21 Giờ Địa Phương
Đ
ại tá Bowie đang ngồi một mình trong phòng ăn thì Trung tá Silva bước vào. Đài phát thanh Quân Đội Hoa Kỳ đang được phát trên máy truyền hình, nhưng Bowie đã tắt âm thanh trong khi hắn đang ghi xuống vài chỉnh sửa vào lệnh hành quân cho đêm nay.
Hắn ngẩng lên khi Silva bước vào. “Cô khỏe chứ, Kat?”
Nàng tiến thẳng đến máy pha cà-phê, nói. “Khỏe lắm. Nhưng mà ngay lúc này, tôi sẵn sàng vật nhau với một con cá sấu cở vừa vừa để được một tách cà-phê Starbucks.”
Nàng nhìn vào bên trong bình cà-phê, cúi xuống để hít mùi cà-phê và quyết định rằng nó cũng còn mới đủ để uống. Nàng tự rót cho mình một tách, rồi ngước nhìn Bowie. “Anh có muốn một tách không, sẵn tôi đang rót đây?”
“Nghe được đó.” Bowie nói. “Cho tôi một tách thường lệ… một tách Grande Caramel Macchiato và một cái bánh việt quất nhé.”
“Tới ngay.” Silva nói. Nàng rót cho hắn một tách cà-phê Hải quân đen. “Ông trả bằng tiền mặt hay thẻ tín dụng?”
Nàng đưa cho hắn tách cà-phê và thả người xuống một chiếc ghế có thể nhìn thấy truyền hình.
Trên màn ảnh, một đám người đi biểu tình đang vung vẩy những biểu ngữ vẽ tay bên kia đường của một ngôi kiên trúc có tường bao cao. Đám người đó rõ ràng rất xúc động, nhưng vẫn tuân thủ hàng rào được cảnh sát thiết lập ngăn họ tiến gần đến vách tường. Nhiều người trong đám đang hô hào gì đó, nhưng âm thanh của máy truyền hình đã bị tắt rồi.
Hình ảnh chuyển qua một đám đông khác. Người trong đám đông này ăn mặc khác hẳn và kiến trúc và màu sắc của nhà cửa cũng khác, nhưng sự phẫn nộ của hai đoàn người biểu tình cũng như nhau.
Bản tin tức lại chuyển qua một đám đông khác nữa và đám này gần tiến đến bạo loạn rồi. Nhiều người đang ném đá và chai lọ qua tường cao. Đôi khi, có chai va vào tường và bể tung, làm vách tường đá tung tóe một thứ chỉ có thể là sơn đỏ. Ở hậu cảnh, nhiều xe tải đang thả xuống từng nhóm cảnh sát chống bạo động.
Màn ảnh lại thay đổi. Một đám đông khác, nhóm này đang đốt những lá cờ màu đỏ rồi thả xuống mặt đường mặc cho chúng bốc cháy.
Silva nhìn qua Bowie. “Chuyện quái gì xảy ra thế này?”
Bowie liếc nhìn màn ảnh, nói. “Khi nãy, tôi đã xem qua rồi. Theo như tôi hiểu, quân đội Trung quốc xả súng bắn gục cả trăm người biểu tình ở Tây Tạng hồi tuần trước. Trung quốc giữ kín chuyện này cho đến khi một đoạn phim được chiếu trên đài CNN. Một du khách Mỹ, McDowell hay McDonald hay gì đó, chứng kiến toàn bộ sự việc từ cửa sổ phòng khách sạn của hắn ta. Hắn quay toàn bộ vào chiếc di động và giao cho báo chí. Cái này chính là hậu quả. Người Tây Tạng và người ủng hộ Tây Tạng đang biểu tình phản đối bên ngoài sứ quán và tòa lãnh sự Trung quốc khắp thế giới.”
“Một số vụ biểu tình này không có vẻ gì là bất bạo động cả.” Silva nói.
“Ờ.” Bowie đáp. “Và chính phủ Trung quốc đang đổ thừa chuyện này vào Hoa Kỳ.”
Silva trố mắt nhìn hắn. “Cái gì?”
Bowie buông cây viết xuống. “Một phát ngôn nhân của bộ Chính Trị Trung Ương xuất hiện vừa rồi, và đọc một bài phát biểu. Bọn chúng nói là cái gã du khách ấy, McDonald, chính là một quân cờ nằm vùng của CIA được phái vào Tây Tạng để gây xáo trộn. Bọn chúng cũng tố cáo rằng các đài thông tin Mỹ hoạt động theo chỉ thị của chính phủ liên bang và Hoa Kỳ đang cố gắng làm cả thế giới mang ấn tượng xấu với nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa.”
Silva nhướng một bên lông mày. “Báo chí làm theo chỉ thị của chính phủ Hoa Kỳ à? Bọn chúng rõ ràng không hiểu tự do ngôn luận là như thế nào mà.”
“Bọn chúng hiểu chứ.” Bowie nói. “Nhưng mà bọn chúng lọt vào một vũng bùn lầy với Ấn Độ rồi, và bọn chúng đang cố gắng không lộ ra mình là kẻ xấu xa, ít nhất là trong mắt dân chúng của chính bọn chúng.”
Hắn xoay tách trên mặt bàn, khiến cà-phê bên trong xoáy tròn. “Nếu tôi gieo quẻ đúng, chúng ta sẽ có hành động nào đó không lâu nữa đâu. Trung quốc quả thật tức giận chúng ta vì vụ việc Tây Tạng này, mà bắn rơi chiếc vệ tinh của bọn chúng không làm chúng bớt giận chút nào cả.”
Silva đang định lên tiếng thì cửa phòng ăn mở ra và viên sĩ quan điều hành, Thiếu Tá Matthews, bước vào cầm trên tay một tập hồ sơ. Gã gật đầu chào hai viên sĩ quan kia. “Chào buổi tối, hạm trưởng. Chào buổi tối, Trung Tá. Xin lỗi vì đã chen vào.”
Gã bước qua và đưa tập hồ sơ cho vị hạm trưởng.
Bowie nhận lấy và mở nó ra. “Có chuyện gì vậy, Brian?”
“Có thay đổi trong ROE (*).” Viên sĩ quan điều hành nói. “Các bằng hữu Trung quốc của chúng ta vừa được chính thức chỉ định là kẻ địch.”
(*ROE, Rule of Engagement: quy định tác chiến. Quy định chi tiết chỉ rõ ai được xem là địch và bạn, khi nào thì được phép chiến đấu và chiến đấu đến mức độ nào, thí dụ như chỉ được tự vệ khi bị tấn công, hay được phép tấn công với loại vũ khí nào: quấy rối điện tử, hay loại và kích cỡ bom đạn, tầm xa, v.v.)
Bowie nghiến răng và đọc lướt qua bản tin.
//SSSSSSS//
//MẬT//
//KHẨN//KHẨN//KHẨN//
//011027Z DEC//
NGƯỜI GỬI COMPACFLT// (ND: viết tắc cho Commander Pacific Fleet, Chỉ Huy Trưởng Hạm Đội Thái Bình Dương)
NGƯỜI NHẬN COMCARSTRKGRU FIVE// (ND: viết tắc cho Commander Carrier Strike Group Five, Chỉ Huy Trưởng Nhóm Tác Chiến Tàu Sân Bay Năm)
COMDESRON ONE FIVE// (ND: Commander Destroyer Squadron 15, Chỉ Huy Trưởng Hạm Đội Khu Trục hạm 15)
USS MIDWAY//
USS TOWERS//
USS FRANK W FENNO//
USS DONALD GERRARD//
THÔNG TIN COMSEVENTHFLT// (Commander Seventh Fleet, Chỉ Huy Trưởng Đệ Thất Hạm Đội)
CTF SEVEN ZERO// (Carrier Task Force 70, Nhóm Tác Chiến Tàu Sân Bay 70)
ĐỀ MỤC/PHẦN BỔ SUNG QUY ĐỊNH TÁC CHIẾN//
CHIẾU THEO/A/LỆNH/CJCSI 3121.01F
CHIẾU THEO/B/RMG/COMPACFLT/210114Z NOV//
A LÀ QUY ĐỊNH TÁC CHIẾN HIỆN HÀNH CỦA CHỦ TỊCH HỘI ĐỒNG THAM MƯU TRƯỞNG CHO MỌI LỰC LƯỢNG QUÂN SỰ HOA KỲ
B LÀ QUY ĐỊNH TÁC CHIẾN CŨ DÀNH CHO CÁC ĐƠN VỊ HẢI QUÂN HOA KỲ HOẠT ĐỘNG TẠI KHU VỰC ẤN ĐỘ DƯƠNG VÀ VỊNH BENGAL
(MẬT) B NAY BỊ HỦY BỎ. QUY ĐỊNH TÁC CHIẾN ĐƯỢC SỬA ĐỔI NHƯ SAU.
(MẬT) MỌI KHÍ TÀI VÀ ĐƠN VỊ CỦA QUÂN ĐỘI GIẢI PHÓNG NHÂN DÂN (PLA) TRONG KHU VỰC HOẠT ĐỘNG CỦA QUÝ VỊ NAY ĐƯỢC XEM LÀ KẺ ĐỊCH. QUÝ VỊ ĐƯỢC LỆNH TÁC CHIẾN VÀ TIÊU DIỆT LỰC LƯỢNG QUÂN SỰ CỦA PLA CÀNG NHIỀU CÀNG TỐT, THEO LUẬT PHÁP CHIẾN TRANH.
(MẬT) KHÍ TÀI VÀ ĐƠN VỊ CỦA CỘNG HÒA ẤN ĐỘ ĐƯỢC XEM LÀ QUÂN BẠN. TUY HIỆN NAY KHÔNG CÓ KẾ HOẠCH TÁC CHIẾN CHUNG GIỮA HOA KỲ VÀ ẤN ĐỘ, LỆNH CHO QUÝ VỊ TRÁNH TỐI ĐA CAN THIỆP VÀO CÁC HÀNH ĐỘNG QUÂN SỰ CỦA ẤN ĐỘ, THEO LUẬT PHÁP CHIẾN TRANH.
(MẬT) CÓ NHIỀU DỮ KIỆN ĐỊA CHÍNH TRỊ ĐÒI HỎI MỘT KẾT THÚC NHANH VÀ DỨT KHOÁT CHO CUỘC CHIẾN NÀY. CÁC DỮ KIỆN NÀY KHÔNG THỂ ĐƯỢC NHẮC TỚI Ở CẤP BẬC NÀY, TUY NHIÊN BỘ TRƯỞNG HẢI QUÂN LƯU Ý MỌI NGƯỜI RẰNG NẾU THẤT BẠI TRONG VIỆC GIÀNH ƯU THẾ NHANH CHÓNG TRONG VÙNG CỦA QUÝ VỊ SẼ ĐEM ĐẾN NHIỀU HẬU QUẢ NGHIÊM TRỌNG CHO AN NINH QUỐC GIA VÀ ỔN ĐỊNH TOÀN CẦU.
(KHÔNG MẬT) MAU CHÓNG TIẾN HÀNH. TẤN CÔNG MẠNH. TẤN CÔNG NHANH. CHÚC MAY MẮN! ĐÔ ĐỐC STANDFORD GỬI.
//011027Z DEC//
//KHẨN//KHẨN//KHẨN//
//RBT 2034539//
//MẬT//
//SSSSSSSS//
Bowie đọc xong, đưa bản tin cho Trung tá Silva.
Nàng chỉ vừa đọc vài hàng đầu thì còi điện hú lên chói tai trên hệ thông loa 1-MC của chiến hạm.
Tiếng còi cảnh báo được thay thế nhanh chóng bởi tiếng nói của viên sĩ quan trực tại phòng điều hành. “Báo động, báo động. Mọi nhân viên vào vị trí chiến đấu. Cho mọi nơi trên tàu vào tình trạng Zebra. Sĩ quan chỉ huy, yêu cầu ngài đến phòng hành quân CIC lập tức.”
Đại tá Bowie lao ra khỏi ghế và đã đến cửa phòng trước khi báo động kịp lặp lại. “Cô theo chứ, Kat? Có vẻ như nó (*) sắp văng trúng quạt trần sớm hơn là tôi dự trù.”
(* ND: tục ngữ Mỹ “the shit hits the fan!”, “phân văng lên quạt trần (rồi bắn tung tóe)!” có nghĩa “rắc rối to rồi!”)