Số lần đọc/download: 1178 / 7
Cập nhật: 2017-04-18 08:47:09 +0700
Chương 38 - Khu Trục Hạm Uss Towers (Ddg-103) Vịnh Bengal Thứ Hai, 1 Tháng 12, 11:27 Giờ Địa Phương
T
rung Úy Lambert, viên sĩ quan phụ trách Hệ Thống Tác Chiến cho chiến hạm, bước vào phòng hành quân CIC và tiến thẳng đến nơi Đại Tá Bowie và Trung Tá Silva đang đứng.
“Mọi thứ tốt đẹp, thưa hạm trưởng.” Lambert nói. “Đắp vá phần mềm đã được nạp vào rồi và ra-đa SPY đã được khởi động lại và vận hành tốt.”
‘Đắp vá’ là một chương trình phần mềm để sửa đổi tham số vận hành của hệ thống ra-đa AN/SPY-1D(V)2 của chiến hạm khiến nó có thể theo dõi mục tiêu ở cao độ quá 61 km. Với một công xuất hơn 4 megawatt, được điều hành bởi một hệ thống vi tính đa năng, SPY có thừa khả năng phát hiện những vật thể từ mặt địa cầu cho đến quỹ đạo thấp. Ngoài các vệ tinh gần mặt đất, hệ thống này còn có thể theo dõi bất cứ loại rác không gian nào đủ lớn để ra-đa có thể phát hiện. Bởi vì có khoảng 10 triệu vật thể nhân tạo bị vứt bỏ trong không gian trong suốt nửa thế kỷ phóng phi thuyền có người hay không có người, điều này có thể làm màn hình ra-đa bị ngập tràn bởi những phát hiện vô ích.
Để tránh cho các dữ liệu vô dụng ấy áp đảo các nhân viên ra-đa, phần mềm của radar SPY chứa một chương trình con để cưỡng ép hệ thống bỏ qua mọi phát hiện ở cao độ hơn 61 km khi hoạt động bình thường. Trong những trường hợp hiếm hoi phải theo dõi các vật thể trong không gian, người ta phải dùng đến phần mềm ‘đắp vá’: một mã chương trình nhỏ có thể nạp vào hệ thống để tháo gỡ rào cản điện tử cho SPY, khiến cho ra-đa có thể nhìn thấy đến tận mức khả năng của nó.
Báo cáo của viên sĩ quan hệ thống tác chiến xác nhận rằng việc này vừa được làm xong. Đắp vá phần mềm đã được nạp vào hệ thống, SPY có thể hoạt động thỏa sức và bây giờ có thể theo dõi những mục tiêu trong không gian.
Đại tá Bowie gật đầu. “Làm hay lắm. Phải mất bao lâu chúng ta mới có thể theo dõi Redbird 1?”
“Có lẽ không lâu đâu.” Viên trung úy đáp. “Có lẽ SPY đã bám chặt vào nó rồi, nhưng nhân viên của chúng ta còn cần 15 phút để tìm ra con cừu trong bầy dê và xác định mục tiêu.”
Các nhân viên Truy Tìm Không Gian mất 8 phút mới nhận định được ký hiệu ra-đa tương ứng với chiếc vệ tinh thám sát của Trung quốc, và thêm 12 phút nữa để kiểm tra vị trí và lộ tuyến của mục tiêu với dữ liệu mà Không Quân cung cấp.
Cuối cùng, viên sĩ quan chỉ huy nhóm Không gian vang lên trong mạng thông tin chiến thuật. “TAO, Không gian đây. Chúng tôi đã theo dõi Redbird 1 với mức tin cậy cao. Mục tiêu này được chỉ định là Lộ Tuyến Không Không Một.”
Viên sĩ quan Tác Chiến (tactical action officer, TAO) bấm nút nói. “TAO, aye.”
Viên TAO quay sang đại tá Bowie. “Đã khóa vào mục tiêu và đang theo dõi, thưa Đại Tá. Xin phép cho khai hỏa.”
Đại tá mỉm cười. “Anh hoàn toàn chắc chắn là chúng ta đang theo dõi đúng vệ tinh, phải không? Bởi vì, nếu tôi hạ lệnh mà chúng ta cắt ngang chương trình truyền hình thiếu nhi Disney Channel, tôi sẽ vĩnh viễn không dám ló mặt ở câu lạc bộ sĩ quan nữa đâu. Còn chưa nói đến các siêu thị quân đội nữa.”
Viên TAO đáp lại với một cái nhún vai đầy kịch tính. “Tôi không dám nói là hoàn toàn chắc chắn là chúng ta đang theo dõi đúng vệ tinh. Nhưng mà gần như hoàn toàn. Như thế đã đủ chứ?”
“Cũng đành vậy thôi.” Bowie nói. “Tốt lắm. Anh được lệnh khai hỏa.”
Viên TAO cười toét miệng và nói vào ống nghe. “Kiểm Soát Vũ Khí, TAO đây. Xử lý Không Không Một bằng tên lửa đi.”
“TAO, đây là Kiểm Soát Vũ Khí. Xử lý Không Không Một bằng tên lửa, aye.”
Một cái nắp bằng thép mở tung trên sàn tên lửa ở phía sau của chiếc khu trục hạm, để lộ ra lớp màn chống mưa nắng có thể bay xuyên qua, dùng để che bên trên ống phóng tên lửa thẳng đứng. Chưa tới một phần ngàn giây sau, lớp màn ấy nát bấy khi một quả tên lửa SM-3 Block II gầm to, bay ra khỏi ống phóng và lao vào bầu trời mang theo một dãi lửa và khói.
Trong phòng hành quân CIC, viên sĩ quan Kiểm Soát Vũ Khí bấm nút nói trên dụng cụ nghe choàng đầu. “TAO, Kiểm Soát Vũ Khí đây. Chim đã rời ổ, không thấy trục trặc gì.”
Khi gã lên tiếng, tiếng gào rú của quả tên lửa đang tan đi rồi.
Tên lửa SM-3: phần động cơ đẩy phụ tầng một hoạt động 6 giây trước khi cạn nhiên liệu và được thả ra, để lộn nhào xuống biển. Kịp lúc động cơ phản lực của tầng thứ hai được kích hoạt, quả tên lửa đã vượt qua tầng đối lưu và đang lao lên qua cao độ 21.300 m, nơi mà bầu trời xanh trở nên đậm màu.
Phần đẩy tốc độ nhanh của tầng thứ hai kéo dài 7 giây, rồi quả tên lửa lướt đi gần nửa phút mà không dùng đến động cơ, vượt qua tầng tỉnh khí vào tầng giữa. Lúc này, bầu trời đã trở thành hoàn toàn đen tối và mặt phẳng của địa cầu đã biến thành mặt cong của một quả cầu.
Tạm thời không có sức đẩy của động cơ, quả tên lửa chỉ mất một chút tốc độ thôi, bởi vì quán tính, khối lượng bị giảm do tầng một đã được thả đi và lực cản của không khí giảm sút. Mặc dù tầng điện ly còn vươn lên đến độ cao khoảng 1.126 km, phần lớn không khí của địa cầu, hơn 99% số phân tử khí đã bị bỏ lại.
Tầng thứ hai lại kích hoạt trong 35 giây cho đến khi nhiên liệu đã bị tiêu hao hết, rồi cái vỏ của động cơ đẩy phụ tầng hai được thả đi. Đến lúc này, gần như 75% khối lượng của quả tên lửa đã bị sử dụng và vứt bỏ rồi.
Phần điều khiển của tên lửa định vị bằng GPS và thực hiện vài chỉnh sửa nhỏ cho lộ tuyến của tầng động cơ phản lực thứ ba. Tầng này cũng được thiết kế để kích hoạt hai lần: lần đầu dùng sức đẩy mạnh và lần sau dùng sức đẩy nhẹ hơn kèm với những điều chỉnh cuối cùng cho lộ trình.
Tầng ba không tự động tách rời ngay khi lần đẩy thứ nhì chấm dứt. Thay vì thế, máy điện toán trong tên lửa kích hoạt những động cơ phản lực nhỏ để điều chỉnh góc bay khiến cho mũi của tên lửa hướng xuống phía dưới, chếch khỏi đường bay. Một loạt khối chất nổ nhỏ xíu đồng thời được kích hoạt, cắt đứt cái vòng giữ đầu tên lửa hình nón vào thân tên lửa. Trong chốn không gian gần như chân không này, cái mũ chụp giúp tên lửa xuyên qua không khí dễ hơn đã không còn cần thiết nữa. Đầu tên lửa rơi vào không khí và sẽ cháy tiêu khi quay trở vào khí quyển.
Sau khi công tác sau cùng ấy đã được hoàn tất, các động cơ nhỏ của tầng ba lại được kích hoạt để hướng mũi của vũ khí về đúng góc độ cần thiết cho vụ đánh chặn. Mũ che hình nón đã được tách bỏ, bây giờ cái hình xuyến dài kỳ dị của chiếc Lightweight Exo-Atmospheric Projectile, LEAP (Đầu Đạn Ngoài Khí Quyển Hạng Nhẹ) hoàn toàn lộ ra.
Viên LEAP chỉ nặng 9 kg và không chứa chất nổ. Mà nó cũng không cần chất nổ. Viên đầu đạn động lực này đang di chuyển với tốc độ hơn 9.500 km/giờ. Cộng vào tốc độ quỹ đạo của chiếc vệ tinh mục tiêu, hai vật thể đang lao vào nhau với tốc độ là 36.700 km/giờ.
30 giây trước khi va chạm, viên LEAP tự động tách rời khỏi tầng ba của tên lửa. Cảm biến trong viên LEAP nhận định mục tiêu không chút khó khăn, xác nhận vị trí bằng GPS lần cuối và dùng một loạt điều chỉnh nhỏ bằng các động cơ phản lực của nó để tăng thêm phần chính xác cho góc độ tiếp cận mục tiêu.
Vệ tinh Haiyang HY-3 của Trung quốc được cường hóa chống va chạm. Nó được thiết kế để có thể chịu đựng va chạm bởi những vẫn thạch siêu nhỏ và phế liệu nhân tạo. Tuy nhiên, nó không được thiết kế để có thể sống sót qua 43.5 triệu kg lực do một vật thể có khối lượng 9 kg có tốc độ tổng hợp hơn 36.000 km/giờ đem lại.
Chính xác là 297,352 giây sau khi được phóng, viên LEAP phá tan Redbird Một bằng 130 megajoule năng lượng nhiệt động học. Nếu có ai quan sát, mắt của y sẽ bị chớp sáng lóa mắt do sự va chạm ấy làm mù ngay lập tức và không bao giờ phục hồi được.
Tuy nhiên mọi nhân chứng đều ở 200 km bên dưới, chỉ quan sát phát va chạm qua màn hình ra-đa thôi. Các hệ thống cảm biến và màn hình chỉ ghi nhận sự kiện vệ tinh bị phá hủy, nhưng không thể nào diễn đạt được cái lực lượng khủng bố vừa bộc phát ra theo mệnh lệnh của họ.
Trên chiếc USS Towers:
“TAO, đây là Không Gian. Chúng tôi xác định Không Không Một đã bị đánh chặn. Chúng tôi dò thấy một cụm phế liệu đang lan rộng từ địa điểm va chạm.”
Viên sĩ quan Hệ Thống Tác Chiến quay sang viên đại tá. “Tôi nghĩ rằng cái này có thể xem như một vụ bắn hạ thành công đó, hạm trưởng.”
Bowie gật đầu và nhìn quanh phòng hành quân CIC cho đến khi nhìn thấy thượng sĩ Kenfield. Gã Chuyên viên tác chiến đồ sộ này đang chúi đầu vào một bản vẻ lộ trình điện tử. Đại tá Bowie chờ khi gã chú ý đến mình và gật đầu. “Này Ruộng Đồng Thênh Thang… Cho chúng ta nghe một bài đi.”
Gã thủy thủ đồ sộ cười toét miệng. “Là mệnh lệnh sao, hạm trưởng?”
“Chứ còn gì nữa!” Bowie nói.
Gã thủy thủ gật đầu. “Aye-aye, hạm trưởng!” Gã tằng hắng và hít một hơi thật sâu.
Lúc này, Trung tá Silva đã quen thuộc với tiết mục của gã chuyên viên tác chiến cấp 2 này rồi, nên biết gã sắp làm gì. Nàng nén phản ứng bịt tai.
Nếu có thể, tiếng gào của Ruộng Đồng Thênh Thang còn to hơn lần trước nữa. Nó dường như làm cho cả không khí cũng chấn động và cũng như lần trước, nó lập tức được hưởng ứng bởi tiếng gầm rú của mọi người nam và nữ trong phòng hành quân CIC. Bowie mỉm cười hài lòng và tán thưởng.
Khi tiếng gào dần tan đi, trung tá Silva nghiêng người qua Bowie. “Trước khi liên hoan quá mức, chúng ta nên kiểm tra xem đài truyền hình Disney Channel vẫn còn phát tuyến hay không. Nếu chúng ta vừa hạ lầm vệ tinh nào khác, cả đám chúng ta nên đổi tên họ và chuyển nhà đi thành phố khác đó!”