Số lần đọc/download: 581 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 21:43:40 +0700
Chương 21: Mùa Đông Đầu Tiên 2
-“K
hông phải Tư Hoàn từ nhỏ được nuôi nấng dạy dỗ ở hành cung đất phong sao? Làm sao lại quen Bắc Sở thái tử được? “ _ tựa đầu vào vai Cổ Thần Phong, Tịnh Huyên nhẹ nêu lên thắc mắc
Cổ Thần Phong không vội trả lời nàng, hắn ra lệnh cho cung nữ đem trái cây và vài món điểm tâm với trà lên, xong xuôi ra lại ra lệnh cho tất cả ra ngoài. Trong tẩm điện chỉ còn hắn và nàng, Cổ Thần Phong vừa ôm Tịnh Huyên vừa trầm trầm trả lời thắc mắc của nàng
-“Như ta biết, khi xưa Bắc Sở thái tử có một đoạn thời gian theo cậu của hắn chu du liệt quốc, có mấy tháng nghỉ chân ở đất phong “
-“Ah …”_ Chợt như nghĩ gì, Tịnh Huyển ngẩng lên hỏi Cổ Thần Phong _ “ Bắc Sở thái tử là người thế nào? “
-“Là một kẻ thông minh “ _ngưng một chút, mày kiếm nhíu lại, nhìn xuống Tịnh Huyên đang mãi suy nghĩ, lạnh giọng: “Nàng để ý hắn? “
-“Chàng ghen sao? “
-“hừ hừ “
Tịnh Huyên được dịp thích thú cười vui vẻ trêu Cổ Thần Phong. Thấy nàng cười, hắn cũng bất giác cảm thấy lòng như nở hoa, thật thoải mái. Tịnh Huyên cười dịu dàng, cọ cọ má nàng vào má của hắn như một con mèo nhỏ
-“Ta chỉ muốn hỏi cho biết thôi, dù sao cũng là người trong lòng Tư Hoàn… ta không muốn muội ấy hối hận “
-“Uh, chút nữa ta sẽ cho người đem thông tin về hắn cho nàng xem. Nếu thật sự hắn đến liên hôn … có lẽ cũng nên xem xét một chút “
-“Uh uh… phải xem xét nha … ta còn nghe nói hắn rất đẹp trai nữa “ _Tịnh Huyên thè lưỡi làm mặt quỷ nói
-“Đẹp trai …? “ _ Nhướng mày lên, Cổ Thần Phong cười đầy gian tà:” ta sẽ cho nàng biết ta cũng “ đẹp trai “ đây “
Thế là bạn nhỏ Tịnh Huyên bị bạn sói gian manh Cổ Thần Phong ôm vào giường lăn tới lăn lui không biết bao nhiêu lần. Khi hai người xong việc thì cũng giữa trưa, Cổ Thần Phong ở lại dùng bữa trưa với Tịnh Huyên xong rồi mới quay về phê duyệt tấu chương. Một lát sau, có một hắc y nhân xuất hiện, giao một văn kiện cho nàng. Tịnh Huyên cho hắc y nhân lui ra xong bắt đầu chăm chú đọc các văn kiện mà Cổ Thần Phong đưa cho nàng.
Xem xét kỹ càng những thông tin về Bắc Sở thái tử Lữ Hàn, Tịnh Huyên không khỏi trầm tư suy nghĩ. Những chuyện ở quá khứ thật sự ám ảnh nàng rất nhiều, nàng chưa từng lo sợ cho tình yêu của mình, nhưng với của những người nàng yêu quý … nàng thật sự không có cảm giác an toàn. Tịnh Huyên sợ… sợ bi kịch của Vân Yên sẽ một lần nữa tái diễn. Đang mãi suy nghĩ thì nghe âm thanh trong trẻo từ bên ngoài vọng vào
-“Tỷ tỷ … tỷ tỷ “
Cổ Tư Hoàn từ bên ngoài chạy vào, gương mặt trắng nõn, hai má vì lạnh mà ửng hồng, miệng không ngừng nở nụ cười, chạy đến ôm cánh tay Tịnh Huyên không ngừng líu lo. Tịnh Huyên nhìn vẻ vô tư tươi cười của nàng, lòng cảm thấy thoải mái hơn nhiều. Nàng đưa tay phủi đi những bông tuyết còn vương trên mái tóc đen óng của Cổ Tư Hoàn, mỉm cười nhẹ nhàng nói
-“ Có chuyện gì làm muội vui thế “
-“Hôm nay, ở Đằng Vương Các, các cô cô dạy khen muội đàn hay,còn nói có thể sánh với Lục tỷ rồi “
-“Thật sao? “
-“Uhm … Muội định hôm sinh thần sẽ biểu diễn cầm nghệ, nhưng … “ _Cổ Tư Hoàn hơi do dự nói
-“Muội sợ Lục công chúa không vui sao?
Cổ Tư Hoàn ngẩng lên nhìn nàng, xong khẽ cúi đầu gật nhẹ. Nàng dù sao cũng chỉ là một công chúa do phi tần sinh ra, vả lại mẫu thân nàng cũng không có thân phận cao quý, còn Lục công chúa là muội muội ruột của hoàng thượng, công chúa thân sinh của thái hậu … thân phận tôn quý như thế …thật sự làm Cổ Tư Hoàn hơi lo sợ. Nhưng trong lòng nàng luôn nhớ, người đó từng nói dù nghe qua rất nhiều cầm nhân gảy đàn, nhưng duy chỉ có tiếng đàn của nàng, làm đầu óc hắn cảm thấy thanh thản. Đó là lý do nàng kiên trì tập luyện.
Tịnh Huyên nhìn vẻ mặt suy tư mang chút buồn của Cổ Tư Hoàn thì cười nhẹ, nhìn nàng ta rồi đề xuất ý kiến
-“Vậy muội làm khác Lục công chúa là được rồi “
-“A… phải ha! Sao muội không nghĩ ra nhỉ? “
Cổ Tư Hoàn nhẹ cốc vào trán mình lè lưỡi tinh nghịch nói. Tịnh Huyên thấy hành động của nàng thì “ phì “ cười. Cổ Tư Hoàn quay sang nhìn nàng, mắt bỗng sáng bừng, cười nhe ra làm răng trắng bóc với Tịnh Huyên
-“Tỷ tỷ giúp muội được không? “
-“Huh? Muốn ta giúp muội thế nào đây? “
Cổ Tư Hoàn lại gần, thì thầm gì đó vào tai Tịnh Huyên, nàng nghe xong hơi nhíu mày một chút, xong lại nhìn thấy ánh mắt chờ mong của Cổ Tư Hoàn thì không khỏi thở dài gật đầu đồng ý. Haiz … cũng không trách được nàng, từ nhỏ nàng đã không thể kháng cự trước vẻ mặt “ năn nỉ “ của Vân Yên … giờ Tư Hoàn lại trưng ra vẻ mặt đó với nàng … Tịnh Huyên làm sao mà chống đỡ được.
Thấy Tịnh Huyên đồng ý, Cổ Tư Hoàn không khỏi vui vẻ, cười một cách rực rỡ, vừa ăn điểm tâm vừa luyên thuyên rất nhiều chuyện với Tịnh Huyên. Tịnh Huyên cũng vui vẻ ngồi nghe nàng kể chuyện. Đối với Tịnh Huyên, vừa có tình yêu của Cổ Thần Phong, vừa có tình thân của Mạc gia, lại có chút hương vị tình thương ở quá khứ từ Cổ Tư Hoàn … đó thật sự gần như là hạnh phúc trọn vẹn với nàng và nàng muốn bảo vệ nó.
Trong lúc Cảnh Dương Cung là như thế, thì tại Hoa Uyển, nơi các công chúa thường cùng nhau tán gẫu, nổi bật giữa bốn thiếu nữ xinh đẹp là một thiếu nữ vận một thân áo đỏ rực, với áo choàng trắng thêu mẫu đơn, tóc búi cao cài trâm hồng bảo thạch. Gương mặt trắng nhỏ nhắn, mày liễu tinh xảo trên đôi mắt phượng đen láy, đôi môi đỏ rực càng làm tăng thêm vẻ kiêu kỳ trên gương mặt nàng.
-“Ta nghe nói sinh thần lần này của thái hậu, thập thất công chúa định thể hiện cầm nghệ đấy “ Thập công chúa một thân áo cam, trên tóc là phục sức kim tinh, mắt liếc nhì về phía Lục công chúa nói
-“ Ồ… vậy là đụng với Lục muội rồi … ai nha … xem ra sinh thần năm nay Lục muội có đối thủ rồi “ _Tứ công chúa lên tiếng
-“Công chúa? Chẳng qua chỉ là thứ ti tiện … lấy tư cách gì đòi so tài với bổn công chúa “ Môi đỏ của Cổ Túc Dao khẽ nhếch lên
Ba nàng công chúa còn lại nghe xong, chỉ lấy khăn che miệng cười cười, trong lòng không quên nhắc nhở bản thân chờ xem kịch hay. Phải biết, từ trước đến nay chưa ai dám đối đầu với Lục công chúa. Lục công chúa Cổ Túc Dao 15 tuổi, là muội muội ruột duy nhất của hoàng đế Tuệ Quốc, là công chúa chính tông. Cầm kỳ thư họa đều rất tinh thông, nhất là cầm nghệ, 12 tuổi đã nổi danh liệt quốc với “Trầm Dao đoản khúc “ nên từ nhỏ đã rất cao ngạo, dù nàng ta rất ngang ngược nhưng Chu Hạo Đế dường như cũng chưa từng lớn tiếng với nàng ta lần nào.
Hôm nay ở Đằng Vương Các, nàng ta lại nghe các cô cô khen Cổ Tư Hoàn đàn hay có thể so sánh với nàng, Cổ Túc Dao không khỏi hừ lạnh khinh thường nhìn Cổ Tư Hoàn. Con của một uyển sa nữ thấp hèn mà đòi so sánh với công chúa tôn quý là Cổ Túc Dao nàng sao. Đang mãi suy nghĩ thì lại nghe Tứ công chúa nhắc nhở
-“Lục muội phải cẩn thận đấy, ta nghe nói hoàng hậu rất yêu quý nàng ta “
-“Hừ … thì sao, ta mới là hoàng muội hoàng thượng yêu quý nhất … nữ nhân hoàng huynh không thiếu “
Nói xong, Cổ Túc Dao hừ lạnh, phất áo đứng lên bỏ đi. Hoàng hậu? Chẳng qua hoàng huynh ham mê mới mẻ thôi, để chút mặt mũi cho Mạc gia. Lịch Cơ không phải trước đây cũng được hoàng huynh sủng ái rất nhiều đó sao, cuối cùng thì cũ quá cũng bị hoàng huynh vất đi thôi.