Số lần đọc/download: /
Cập nhật: 2024-11-23 22:38:43 +0700
Chương 1:Màn Ra Mắt Tồi Ệ
Ông anh tôi học cùng trường hơn tôi 2 khóa, kinh nghiệm của ổng truyền lại từ năm tôi còn thi tốt nghiệp cấp II là: lớp chọn học mệt, mày học lớp thường đi...Phải nói thực là trong tâm trí tôi,một thằng háo danh thì học lớp chọn vẫn oách xà lách hơn. Nhưng viễn cảnh nhà xa chủ yếu đi bằng bus, cộng thêm bệnh lười kinh niên đã ngấm sâu vào xương cốt thì có lẽ học 1 buổi là lựa chọn thích hợp,còn lớp chọn thì học 2 buổi,đương nhiên phải buông sức ra mà cày kéo.
Sự đời thường chẳng như mơ, lớp thường học 1 kì đã chán ngắc. Nên tôi đành phải chia tay trong nước mắt mà bụng thì cười thầm....Sang lớp chọn học, nghe có vẻ hấp dẫn và oách hơn....
Lớp chọn thì bao giờ dân số cũng đông, trường tôi có 2 lớp chọn nằm liền nhau dành cho khối lớp 10. Dân số lớp cũng 32, 33 nhân mạng...Bước vào lớp thì hầu như toàn giáo sư kính cận, Đứa nào mặt mũi cũng lờ đờ làm tôi hơi ớn...Chắc nó học dữ lắm, sợ mình không học được lại bị đá đít ra thì nhục lắm.
-Giới thiệu đi em - Giọng cô chủ nhiệm vang lên
-Ơ dạ, cái gì ạ - đang mãi suy nghĩ và mộng mơ
-Họ tên em cho mọi người làm quen...
-Mình là Trường Sơn chuyển vào lớp học ngày hôm nay có gì mong các bạn giúp đỡ ạ.
Sau khi tuôn ra một đống thông tin theo kiểu khai có lệ, tôi yên vị về phía dãy bàn áp chót ngồi. Bỗng nhiên có cánh tay khều khều
-Ê, Sơn tao Đạt nè.....
Quay lại thấy thằng Đạt đề đang ngồi bàn cuối, mừng như bắt được vàng,vì ít nhất tôi không còn cô độc. Tay nắm tay.chân nắm chân.nước mắt lưng tròng cảm động vật vã...tôi và nó học cùng trường cấp 2 Việt Đức dù khác lớp nhưng chơi thân quen nhau từ năm lớp 7 ôn thi đội tuyển Toán của trường.
-Trường Sơn với Quốc Đạt, 2 em im lặng nghe cô phổ biến chương trình mới cho học kì tới.
- Bạn Sơn mới vào nên gây ấn tượng hả? Đạt đừng có dụ dỗ bạn vào con đường ma đạo nha em.
Cô Phượng đang nói đùa mà giọng như dao chém,cứa vào lòng. Mới vào đã gây chú ý rồi
-Ông kia mới vào mà đã gây chú ý rồi,thích nổi tiếng đây mà!
Giọng con bé bàn dưới vang lên, từ nổi tiếng nghe nó kéo dài mà lắm điêu ngoa lẫn dài vô tận.Vừa quay sang ngó nó,vừa chửi thầm trong bụng: Chua như shit mèo,thì vô tình tôi nhìn thấy cô bé ngồi đầu bàn tôi, cạnh con nhỏ vừa ném chanh chua ban nãy.
Phải nói là do vô lớp nên tôi còn chưa dám bá đạo hổ báo cáo chồn được,cứ đành phải giả nai thánh thiện, đi nhẹ nói khẽ cười duyên nên chẳng dám nhìn mặt ai. Giờ vô tình thấy được thánh nữ ngồi cùng bàn,gương mặt gọn,sống mũi cao,đôi môi tươi tắn và mái tóc ngang vai trông cá tính vô cùng. Tuy chưa thể nhìn hết lớp nhưng tôi có thể khẳng định cô bạn chung bàn là No.1 của lớp.
-Sơn,em có nghe cô nói gì không? nhắc lại nghe coi, Sơn
Mặc kệ những thằng đen trâu hôi cạnh tôi đang hỏi han tình hình cùng những lời bàn tán: Mày thiệt cool, ấn tượng mạnh ngay từ buổi đầu tiên, rồi thì gia nhập hội những tên cuối bàn, rồi thì hội con trai manly không ăn bánh mì gì đó? tôi mặc kệ,vì đời tôi đã có mục tiêu để mà nhìn đến.
Vâng,tôi đã được vào lớp chọn dù cho trong đám bạn bè lớp mới, tôi vẫn bị nghi ngờ về học lực..lớp 33 người, 32 cặp mắt đang dõi theo từng cử chỉ của tôi.Kể cả em thánh nữ, mà tôi chưa biết tên. Mặc dù tôi Và khi cái tên mĩ miều của tôi vang lên lần thứ 5 thì tôi đã đứng dậy,dùng thể hình miêu tả thay lời, cái điệu bộ mà đã thành thương hiệu của tôi, mặt ngơ ngác, tay gãi tóc, tay kia xòe ra như kiểu: em không biết. 5 phút sau, thằng thành viên mới,vâng chẳng ai khác là tôi được phép đứng góc thay vì ngồi như bao ai khác.
Ông bà ta vẫn có câu: “Đánh chết cái nết không chừa”, và vâng,tôi vẫn ngắm nhìn thánh nữ trong lòng tôi, cô bạn ngồi đầu bàn, không đít chai, mặt thánh thiện, môi tươi tắn, sống mũi cao và phá cách bằng mái tóc chỉ vừa ngang vai.
Mặc dù tôi ngu nhưng chưa tới mức đi hỏi tên để rồi bị đám bạn mới này đoán được là tôi để ý tới.Xinh thế hẳn chắc lắm thằng rình mò.Vâng và tôi cũng đang rình mò..
-Sơn, lên bảng giải bài này đi Sơn
Lớp phó học tập thử tài
-Sơn, lên bảng giải toán em
Vòng của thầy Cung giáo viên bộ môn toán
-Sơn, lên bảng giải bài lý này coi
-Sơn, cho cô biết về....
Cái tên cha sinh mẹ đẻ tôi đặt cho chưa bao giờ được gọi bằng tần số chóng mặt như thế. Kiểu như tôi đang là cái rốn của vũ trụ. Ngồi chưa nóng mông, không lên bảng thì cũng là đứng lên. Và hiển nhiên tôi càng trở nên nổi trội. Thứ nhất, năng lực tôi được chứng tỏ, thứ hai bữa đầu tiên họp lớp bị đứng góc, tôi nổi tiếng bằng tai tiếng..
3 tiết đầu tiên của ngày tôi học lớp mới trôi qua trong việc mông được nghỉ mà chân hoạt động, tay viết phấn khiến tôi hơi chóng mặt, thêm cái việc mới vào lớp nên còn hãy e ngại, tôi không chứng tỏ được những cái mà sau này chúng nó vẫn nói là ưu điểm: lắm mồm và dẻo mỏ, lắm tài lẻ và trẻ trâu, tuy trong lòng tôi phải thừa nhận mà mặt ngoài còn cay cú..
- Sơn, lên bảng dò anh văn em. Tiếng cô Phượng chủ nhiệm lại vang lên, cái môn cuối gay go nhất đời tôi
Tôi hứa với các bạn, đời tôi bạn có thể cho tôi học bất cứ môn gì ngoại trừ cái môn anh văn. Không hẳn là tôi học kém mà ngược lại được đánh giá có tí kiến thức khá mà vì tôi không thể nuốt trôi thêm ba cái từ sính ngoại Love, like, luck..Những gì tôi học được chủ yếu là do xem phim và nghe nhạc cộng thêm theo dõi trên lớp và về nhà chẳng hề ôn luyện lại.Và bây giờ một lần nữa ông bà ta hiển linh: ghét của nào trời trao của đấy.
-Em viết lại tất cả công thức các thì.
-Sao ạ,tất cả..??
-Ừ,tất cả,có ý kiến gì chăng
-Em phản đối liệu có được kết quả khác chăng?
Miệng nói tay viết, vâng, cái kiểu trẻ trâu của tôi lại bộc phát. Kiên quyết đua đòi lớp trẻ cô phán một câu xanh rờn
-Để xem so với anh em,em thế nào nhé..
Bạn có bao giờ tưởng tưởng, bạn sẽ biểu diễn trên một sân khấu hoành tráng, khán giả rất đông, và bạn mới hát lần đầu. bên cạnh đó là tiếng ông bầu đe nẹt. Vâng,hoàn cảnh trớ trêu của tôi, khán giả là 32 cặp mắt, cô Phượng là ông bầu và bục giảng là sân khấu.Và còn ca sỹ thì đang cầm phấn toát mồ hôi cặm cụi viết thì..
-Con trai mà chữ đẹp như con gái
-Sơn ơi,mày là gái à
Cha sinh mẹ đẻ tôi ra, được cái chữ là thuộc loại di truyền, tôi có thể viết 3 loại chữ trong cùng một ngày mà theo đánh giá của cô tôi, một giáo viên cấp I là đẹp. Ngày xưa ăn bị rèn, không đẹp bị đánh què tay sao.Dù sao tôi cũng thầm cảm ơn cô tôi, vì thế tôi đã ghi điểm trong mắt thánh nữ theo suy nghĩ của tôi.
-Tạm ổn là tiếng mà tôi nghe được từ cô chủ nhiệm khi tôi lết cái thân tàn ma dại xuống cái nhà lá gần cửa sổ.
-Ghê mày,được cô khen tạm ổn là ngon rồi
Giọng thằng Quyết bàn cuối vang lên
-Công nhận ghê thật,Giọng con Mai vắt chanh vang lên - Cô ít khi khen ai tạm ổn lắm
-Thật à, chắc mình gặp may.
Vừa nói chứ trong thâm tâm tôi cười gần chết. Vâng một phần vì tôi là số hiếm qua cửa hắc ám, 1 phần là đã chứng tỏ bản thân,một nữa là vì thánh nữ tuyệt trần. Mãi vẩn vơ suy nghĩ mà quên mất thời gian buổi đầu tiên đã hết,phải nói là mệt,phê và mân mê......