You know you've read a good book when you turn the last page and feel a little as if you have lost a friend.

Paul Sweeney

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 2582
Phí download: 35 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2010 / 19
Cập nhật: 2017-09-25 00:06:12 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 914-2: Hiềm Nghi Tự Đề Cao(2)
rần Khải nhận định chức vụ điều động lần này là Trương Dương động thủ, thằng nhãi này muốn dùng người nhà, bởi vì mình gây trở ngại tương lai của hắn tại Tân Hải, cho nên hắn vừa đến liền đá mình đi. Hơn nữa ngay lúc mình đã chuẩn bị rời đi, thằng nhãi này còn ầm ĩ ra phong ba, khiến cho Trần Khải đi cũng không được lưu loát, lần này rời đi đã kín một màu xám xịt. Dưới tiền đề này, Trần Khải đối với vị Trương bí thư này là không có bất luận hảo cảm gì.
Hồ Nghiễm Châu nói: "Tối hôm qua tiếp sóng tin tức chúng tôi đều xem, Trương bí thư, ngài thật là niềm kiêu ngạo của tất cả Tân Hải chúng ta." Lão già này không mất thời cơ vuốt mông ngựa, Trương Dương cười nói: "Chuyện gì chỉ cần là lên TV, dù sao cũng phải mang theo cho một ít màu sắc khoa trương."
Trần Khải nói: "Trương bí thư, chuyện tình lúc đó phát sinh tôi ngay tại hiện trường, tôi cảm thấy tin tức là thực sự cầu thị, cũng không có bất luận khoa trương gì ở bên trong."
Trương Dương bỗng nhiên đổi đề tài nói: "Trần Khải, người giống như Lưu Tam Nhạc ở chơ xe như vậy hẳn là còn có rất nhiều?"
Trần Khải nội tâm cả kinh, không biết Trương Dương đột nhiên hỏi những lời này là có ý gì, biểu hiện của gã vẫn rất trấn định: "Trương bí thư, về chuyện của chợ xe, ngày hôm qua Hứa huyện trưởng đã phê chỉ thị, từ hôm nay trở đi chợ xe tiến vào chỉnh đốn và cải cách chính thức trong vòng một tuần, ngoại trừ thủ tục bình thường, tất cả giao dịch xe loại hai đều toàn bộ tạm dừng."
Cái này ngược lại đến phiên Trương Dương kinh ngạc, không ngờ rằng huyện trưởng Hứa Song Kỳ phản ứng nhanh như vậy? Trương Dương gật đầu nói: "Nên chỉnh đốn một chút!" Nói xong câu đó, hắn nhìn thời gian một chút.
Trần Khải bọn họ đều rõ ràng, Trương bí thư muốn hạ lệnh trục khách, quả nhiên không ngoài sở liệu, Trương Dương nói: "Các người đi về công tác trước đi, buổi sáng mười giờ, đài truyền hình trung ương còn có một cuộc điện thoại phỏng vấn, thời gian sắp đến rồi."
Trương đại quan nhân cũng không phải tìm cớ cố ý đuổi bọn hắn đi, hắn nói chính là sự thật, Vũ Ý giúp hắn hẹn ký giả của đài truyền hình trung ương tiến hành điện thoại phỏng vấn với hắn. Đây là sau khi Trương Dương trải qua nhiều suy tư, làm ra quyết định cuối cùng, chụp ảnh phải có chút lời thuyết minh, chuyện này thật không thể tiếp tục lăn qua lăn lại, hiện tại toàn bộ tiêu điểm dư luận của Bắc Cảng đều trên người của hắn, khẳng định khiến cho rất nhiều lãnh đạo cảm thấy khó chịu.
Lúc Trương Dương tiếp thu phỏng vấn điện thoại của ký giả đài truyền hình trung ương, thành phố Bắc Cảng ủy đang ở mở họp cuộc họp thường uỷ.
Bí thư thị ủy Bắc Cảng Hạng Thành tổng kết thành tích công tác sắp tới, vạch ra công tác quý một không đủ, căn cứ công tác thống kê hiện nay, mục tiêu kinh tế quý một của thành phố Bắc Cảng bọn họ tám chín phần là không được. Trên thực tế mục tiêu kinh tế của Bắc Cảng định ra ít có hoàn thành, cái này cũng tạo thành đại cục nhược thế của Bắc Cảng trong toàn bộ tỉnh, lãnh đạo tỉnh đã không chỉ một lần của đề cập qua, Bắc Cảng có điều kiện tài nguyên tốt nhất Bình Hải, nhưng trình độ phát triển kinh tế lại lạc hậu nghiêm trọng.
Hạng Thành biết các lãnh đạo đối với công tác của mình tồn tại bất mãn rất lớn, mình còn có hai năm nhiệm kỳ thì đi, ông ta không có khả năng tiếp tục liên nhiệm tại Bắc Cảng, Hạng Thành ở sâu trong nội tâm đã làm tốt dự định, qua hai năm, ông sẽ tìm một chổ thanh nhàn bảo dưỡng tuổi thọ, quay về kinh vẫn có thể xem là một lựa chọn tốt, loại cán bộ cấp bậc giống như ông, trở lại kinh thành sẽ không người lưu ý đến, tại ý nghĩa nào đó lựa chọn như vậy cũng là một loại ẩn cư.
Hạng Thành tuy rằng làm tốt kế hoạch vì thời gian tới của mình, thế nhưng ông rõ ràng bây giờ còn chưa phải lúc về hưu, gã vẫn là người điều khiển chiến thuyền Bắc Cảng như cũ, ông phải điều khiển Bắc Cảng tiếp tục đi tới.
Hạng Thành sau khi tổng kết xong thì lên tiếng: " Gần đây, tôi phát hiện của trong đội ngũ cán bộ chúng ta xuất hiện một ít dấu hiệu không tốt, có vài cán bộ vô cùng coi trọng hiệu quả và lợi ích, trong lòng của bọn họ, chức trách chủ yếu của mình không phải làm việc vì dân chúng, không phải không oán không hối nỗ lực không ràng buộc, mà là lợi dụng quyền lực của và ảnh hưởng của mình liều mạng vớt chiến tích để tìm kiếm đề thăng trên chính trị, đây là một loại hành vi ích kỷ, cán bộ đảng viên chúng ta, đầu tiên phải nhớ kỹ là, chúng ta là nô bộc của nhân dân, trách nhiệm của chúng ta là phục vụ người dân, đảng và quốc gia ủy trọng trách cho chúng ta, không phải cho chúng ta hưởng thụ quyền lực, lại càng không phải cho chúng ta lợi dụng quyền lực đi tác tú, chức trách của chúng ta là đi làm chuyện làm đến nơi đến chốn, không phải đi tác tú!"
Lúc Hạng Thành nói ra lời nói này, các thường ủy đều không nói gì, trong lòng đều nói thầm, lời nói này của Hạng bí thư đã chỉ hướng tương đối chính xác, ông ta căn bản là nói bí thư huyện uỷ Tân Hải Trương Dương. Mấy ngày nay, Trương Dương vừa tin tức lên Bắc Cảng, vừa lên tin tức Bình Hải, còn được đài truyền hình trung ương tuyên truyền trọng điểm, trong lúc nhất thời vị cán bộ trẻ tuổi này nổi danh hơn phân nửa Trung Quốc, chuyện cứu người là thật, nhưng ai cũng không ngờ ảnh hưởng tạo ra sẽ lớn như vậy, nghe nói ký giả hiện tại muốn phỏng vấn vị bí thư huyện uỷ trẻ tuổi này đều xếp hàng dài.
Bí thư ủy ban kỷ luật Trần Cương nói: "Hạng bí thư nói đúng, một ít cán bộ trong chúng ta ái mộ hư vinh, trong mắt chỉ nhìn chằm chằm vinh dự và chiến tích, nhưng quên một việc căn bản nhất, chính trị của chúng ta vĩnh viễn đều là phục vụ cho người dân, trên chính trị không có đường tắt có thể đi, loại hành vi bỏ gốc lấy ngọn này là một loại hành vi lợi dụng điển hình, là một loại hành vi tự mình đề cao."
Không ai điểm danh, thế nhưng ai cũng đều rõ ràng bọn họ nói chính là Trương Dương.
Ánh mắt của trưởng tổ chức thành phố Bắc Cảng bộ Mạnh Khải Trí từ đầu đến cuối chăm chú nhìn vào mặt bàn, bình thường cuộc họp thường uỷ ông cũng được cho là một người tích cực, thế nhưng ngày hôm nay khác biệt, ông không tiện lên tiếng, Hạng Thành dám đưa ra chuyện này, Hạng Thành có tư bản riêng, Tiết gia cũng là chỗ dựa vững chắc của Hạng Thành, đừng nói một người Trương Dương, cho dù là bí thư tỉnh uỷ ít nhiều cũng phải chiếu cố vài phần mặt mũi. Về phần Trần Cương, sở dĩ biểu hiện của ông ta kích động như vậy, đó là bởi vì lợi ích của em trai ông ta đã bị ảnh hưởng, Trương Dương khi đi tới Tân Hải, đã động vào một người quan viên là em trai của Trần Cương Trần Khải, nói chính xác hơn hẳn là trước khi Trương Dương tới nơi này, từ chuyện này mà xem, người thanh niên Trương Dương này là trải qua lo lắng chu đáo. Nếu như hắn đi tới rồi mới ra tay, khẳng định sẽ tạo thành không đoàn kết trong nội bộ cán bộ, thậm chí sản sinh tâm tình mâu thuẫn, thế nhưng những quan viên Bắc Cảng nào có dễ bị lừa như vậy, lật ra quá trình làm việc của trưởng cục công an Trình Diễm Đông, rất dễ suy đoán ra nội tình của điều động lần này. Anh em Trần gia lăn lộn trên quan trường nhiều năm như vậy, chút ánh mắt ấy vẫn phải có. Chiêu thức của Trương Dương, tuyệt đối không giấu được bọn họ.
Nguyên nhân Mạnh Khải Trí không lên tiếng cũng rất đơn giản, Trương Dương đi tới Tân Hải mới điệu thấp không được vài ngày, nhất thời cao điệu lên, lúc này mới tương xứng hình tượng của hắn. Bất quá theo Mạnh Khải Trí xem ra, người ta cao điệu có lý do cao điệu, tác tú cũng được, tự mình đề cao cũng được, bạn nghĩ một người có thể tùy tiện lên đài truyền hình trung ương? Đừng nói một người bí thư huyện uỷ, cho dù là Hạng Thành muốn xuất hiện trong tin tức của đài truyền hình trung ương cũng không dễ dàng như vậy, không có hậu trường, có thể sao?
Hạng Thành có thể công khai chỉ trích loại hành vi này, ông không sợ đắc tội Trương Dương, ông ta có bối cảnh, Trần Cương theo phụ họa, đó là xuất phát từ tâm lý trả thù, nhưng Mạnh Khải Trí không dám, phía sau của Trương Dương có Văn Quốc Quyền, Tống Hoài Minh đám người này làm chỗ dựa, vô luận người nào cũng không phải ông có thể đắc tội đắc. Hạng Thành nói có thể không có việc gì, ông không thể nói, bên này nếu như ông giúp đỡ nói một câu, làm không tốt sẽ có người truyền ra, nhân tâm để bụng, mọi người tuy rằng đều là thành viên của cùng một nhóm, nhưng mỗi người đều có bàn tính của mình, ai biết người khác sẽ nghĩ như thế nào?
Phần lớn người ôm suy nghĩ như Mạnh Khải Trí nhau, thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện. Cho nên Hạng Thành lên tiếng chỉ chiếm được Trần Cương nhiệt liệt hưởng ứng, điều này làm cho Hạng Thành càng khó chịu, lúc trước mình lên tiếng, không phải là vừa hô liền có ứng? Nhưng ngày hôm nay lên tiếng thì người ứng lại rất ít, nói chính xác hơn, hẳn là chỉ có một mới đúng. Hạng Thành cũng rõ ràng đám người này không phải cố kỵ Trương Dương, mà là cố kỵ hậu trường của Trương Dương. Thấy phản ứng của những người này, Hạng Thành bỗng nhiên mất đi hăng hái tiếp tục nói, đứng dậy nói: "Tan họp!"
Hạng Thành nhìn cũng không nhìn đám thường ủy này mà rời đi, trước kia đây là tình huống rất ít phát sinh, mỗi lần họp thường uỷ, Hạng Thành luôn bắt chuyện cười đùa với các vị thường ủy, hàn huyên vài câu, ngày hôm nay đích thật là có chút không tầm thường, ai cũng có thể nhìn ra tâm tình của Hạng bí thư không tốt.
Bộ trưởng bộ tuyên truyền thành phố Bắc Cảng Hoàng Bộ Thành không lâu sau đi tới phòng làm việc của Hạng Thành, tuy rằng bực tức của Hạng Thành là hướng về phía Trương Dương, thế nhưng ông làm việc ở bộ tuyên truyền thì trong mấy vấn đề này cũng muốn gánh chịu trách nhiệm nhất định.
Các đài truyền hình Bắc Cảng đưa tin về sự kiện Trương Dương cứu người có thể nói là phô thiên cái địa, ông thân là bộ trưởng bộ tuyên truyền, không nhắc nhở truyền thông chú ý tuyên truyền đúng lúc.
Hạng Thành đang uống trà, từ khi nghe người khác nói qua trà Tam Hoa có thể giảm huyết áp, Hạng Thành nhờ người từ Vân Nam mang đến trà Tam Hoa tốt nhất, mỗi ngày pha Tam Hoa dùng để uống, kiên trì một năm thật sự có một ít hiệu quả, khiến cho ông ta hiện tại khi gặp người khác thì cực lực đề cử, Hạng bí thư cũng sắp thành người phát ngôn của trà Tam Hoa rồi.
Thấy Hoàng Bộ Thành tiến đến, Hạng Thành cười hô: "Bộ Thành tới!"
Hoàng Bộ Thành vốn tưởng rằng Hạng Thành sẽ rất tức giận, nhìn tâm tình của ông ta lúc này tựa như có chuyển biến tốt đẹp, nội tâm khẩn trương nhất thời hòa hoãn rất nhiều. Hoàng Bộ Thành cười nói: "Hạng bí thư, tôi đến đây có chút chuyện muốn nói với ngài."
"Ngồi đi!" Hạng Thành rất nhiệt tình bắt chuyện.
Hoàng Bộ Thành vừa rồi ngồi xuống, Hạng Thành nói: "Tôi phát hiện các người càng ngày càng không muốn nói, mở cuộc họp thường uỷ mục đích là cái gì? Chính là muốn tiếp thu ý kiến quần chúng trong cuộc họp, chính là muốn các người lên tiếng. Nhưng các người ngược lại, tất cả đều giả câm điếc, nghe một mình tôi nói, nếu vấn đề gì đều là một mình tôi định đoạt, còn cần các người sao? Thị ủy lãnh đạo chỉ cần một mình tôi làm bí thư là được." Hạng Thành tuy rằng lúc nói đang cười, tức giận trong lòng vẫn không có tan toàn bộ.
Hoàng Bộ Thành nở nụ cười một tiếng nói: "Hạng bí thư tức giận?"
Hạng Thành nói: "Không có gì tức giận!"
Hoàng Bộ Thành nói: "Thật ra chuyện kia tin tức tuyên truyền không phải ý của chúng tôi, tôi cũng rất buồn bực, muốn nói chuyện Trương Dương cứu người tin tức lên đài truyền hình tỉnh cũng không ngạc nhiên, nhưng sao lại lên đến đài truyền hình trung ương, tôi hỏi thăm một chút mới biết được, lấy tin và biên tập tin tức này là một người ký giả thực tập."
Y Đạo Quan Đồ Y Đạo Quan Đồ - Thạch Chương Ngư