Điều tôi quan tâm không phải là bạn đã thắng hay thua, mà là bạn có sẵn sàng đón nhận thất bại hay không.

Abraham Lincohn

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 2582
Phí download: 35 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2010 / 19
Cập nhật: 2017-09-25 00:06:12 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 626: Phô Trương Thanh Thế
hu Vân Phàm mua một biệt thự gần hồ Phượng Nhãn ở Nam Tích, chỉnh đốn bộ mặt của Nam Tích cũng được một đoạn, hồ Phượng Nhãn đã khôi phục lại như ngày xưa.
Biệt thự cách bờ hồ không xa, xung quanh là cây xanh vờn quanh, đứng trong đình viện của biệt thự có thể nhìn thấy được phong cảnh của hồ Phượng Nhãn, Lạp Khố Mã cũng biểu thị sự thỏa mãn đối với hoàn cảnh nơi này, trong cùng ngày ông ta đã mang Ngả Tây Ngói Á đến.
Vư Tử Lương trong buổi sáng cùng ngày cũng chạy đến, đi xe giường nằm từ Giang thành đến, một ngày nghỉ ngơi này có vẻ không đủ, tinh thần có chút uể oải, lên xe của Trương Dương, nói nói mấy câu, rồi dựa vào ghế mà ngủ mất.
Trương Dương lái xe đến trước biệt thự, khi xe dừng lại, phát hiện ra Vu Tử Lương vẫn đang ngủ, hắn không đành lòng quấy rối Vu Tử Lương, mở cửa xe bước xuống đất, tuy rằng tiếng mở cửa xe rất nhỏ, nhưng mà Vu Tử Lương vẫn bị giật mình tỉnh giấc, ông dụi dụi con mắt, ngượng ngùng cười nói: "Mệt mỏi quá, tự nhiên ngủ quên luôn"
Trương Dương cười nói: "Thấy ông ngủ ngon như vậy, thật sự không đành lòng đánh thức ông"
Vu Tử Lương nói:" Hôm qua làm phẫu thuật cả ngày, buổi tối ngồi xe nằm, mà giường bên cạnh cứ làm ổn, làm cho cả đêm tôi không ngủ được gì hết"
Trương Dương áy náy nói: "Khổ cực rồi, tôi hẳn là nên an bài cho ông nghỉ ngơi trước"
Vu Tử Lương nói: "Thăm bệnh nhân quan trọng hơn, chờ thăm bệnh nhân rồi, cậu tìm cho tôi một chổ, tôi ngủ một giấc cho đã"
Lạp Khố Mã trong biệt thự nghe được tiếng động liền ra đón, Chu Vân Phàm không có mặt, nhưng mà ông ta để lại Trác Đình ở đây, Trương Dương ở Đông Giang đã từng gặp qua Trác Đình, cô ta là bạn học cùng lớn với Triệu Tĩnh, Trác Đình nhìn thấy Trương Dương đến liền cười hì hì, vui vẻ nói:" Chủ nhiệm Trương, anh còn nhớ rõ tôi không? Tôi là bạn học cùng lớp với Triệu Tĩnh"
Trương Dương cười nói: "Đương nhiên là nhớ rồi, Trác tiểu tỷ xinh đẹp như vậy, gặp một lần là nhớ mãi không quên" Thằng nhãi này rất biết nói xạo chọc con gái thích, Trác Đình vui mừng cười hì hì.
Trương Dương giới thiệu Vu Tử Lương cho Lạp Khố Mã, Vu Tử Lương đã sinh hoạt tại Mỹ nhiều năm, tiếng Anh cũng nói đúng tiêu chuẩn, ông ta và Lạp Khố Mã trò chuyện rất ăn ý, đến nổi ném Trương Dương qua một bên luôn, Trương Dương mượn cơ hội này kêu Trác Đình mang hắn đi tham quan biệt thự, Trác Đình cũng có hảo cảm với Trương Dương, mang hắn đi lòng vòng biệt thự, trong sân nhỏ của biệt thự, có một cửa nhỏ có thể trực tiếp đi đến hồ Phượng Nhãn, dọc đường đi còn có cây cầu dài được xây bằng gỗ chống mục.
Trương Dương khen: "Hoàn cảnh ở đây thật sự không tồi, bình thường tôi cũng hay đến đây, mà không phát hiện ra ở chổ này có một căn biệt thự"
Trác Đình nói: "Những biệt thự này đều là do người Đức xây lên, nghe Lạp Tư tiên sinh nói, nhà máy môi quáng Nam Tích từng có hợp tác với người Đức, lúc chuyên gia Đức đến đây, đã xây khu biệt thự tiêu chuẩn cho bọn họ ở chổ này, chỉ là hợp tác được một năm thì thất bại, người Đức đi, chỉ còn lại hơn mười căn biệt thự này, bình thường để cho bên nhà máy dùng để chiêu đãi khách, cũng có căn cho bên ngoài thuê, Lạp Tư liền thuê căn biệt thự này, mỗi lần thanh toán tiền là một năm tiền thuê"
Trương Dương nói: "Lạp Tư đối với người bạn Ấn Độ này quả thật không tồi"
Trác Đình nói: "Con người của ổng rất là rộng rãi, nhưng mà căn biệt thự này cũng không tính là đắt, tiền thuê nhà một năm chỉ có mười ngàn thôi"
Trương Dương gật đầu, lúc này điện thoại của hắn vang lên, là phó chủ nhiệm Tang Kim Đường gọi đến, giọng nói của Tang Kim Đường tràn ngập vui sướng: "Chủ nhiệm Trương, nói cho cậu nghe một tin tức tốt, Lưu Thúy Vân và mấy bà già kia tất cả đều đã xuất viện rồi"
Trương Dương cười nhàn nhạt, những cái này đều là chuyện nằm trong dự tính của hắn, Trương Dương nói: "Cũng tốt, tiếp tục gây nhau thì cũng không có ý nghĩa gì, tất cả mọi người nhường một bước không phải được sao"
Tang Kim Đường nói: "Chúng tôi đều đang ở tại bệnh viện thăm chủ nhiệm Tiêu, cậu có muốn nói với cô ta vài câu không?"
"Được!"
Bên kia, Tiêu Điều Mẫn đã tiếp điện thoại.
Trương Dương nói: "Chị Tiêu, cảm giác thấy thế nào?"
Tiêu Điều Mẫn nói: "Chủ nhiệm Trương, tôi cũng không có bị gì, tôi muốn xuất viện"
Trương Dương nở nụ cười, Tiêu Điều Mẫn nằm viện chỉ là một trong các thủ đoạn của bọn họ, bây giờ nếu mục đích đã đạt được rồi, Tiêu Điều Mẫn đương nhiên không cần phải tiếp tục ở trong bệnh viện nữa, hắn thấp giọng nói: "Chị muốn trở về nhà sao, đừng vội làm thủ tục, những người đó không biết khi nào lại phát điên lên, mượn cơ hội này nghỉ ngơi hai ba ngày đi, lần này đã để cho chị chịu khổ"
Tiêu Điều Mẫn nói: "Tôi không sao, cảm ơn chủ nhiệm Trương quan tâm"
Trương Dương cúp điện thoại, không đợi hắn kịp cất điện thoại vào, phó cục trưởng Triệu Quốc Cường lại gọi đến, Triệu Quốc Cường gọi đến số điện thoại này, là vì muốn giúp đỡ hai bên điều giải với nhau. Triệu Quốc Cường nói: "Chủ nhiệm Trương, tôi đã nói qua với Lưu Thúy Vân, cô ta đã xuất viện, cũng không dự định truy cứu chuyện ngày hôm qua nữa, bên ủy ban thể dục các người dự định làm cái gì?"
Trương Dương nói: "Cục trưởng Triệu, quyền chủ động của chuyện này không nằm ở chúng tôi, ngay từ đầu là bà ta dẫn người đến, bên chúng tôi chủ trương giải quyết vấn đề trong hòa bình, bất cứ chuyện gì cũng có thể nói chuyện, hơn nữa, chúng tôi có nhiều công tác phải làm, cũng không có thời gian giỡn với đám bát quái đó!"
Triệu Quốc Cường nhắc nhở Trương Dương: "Chủ nhiệm Trương, chú ý cách dùng từ của cậu, nếu cậu đã sớm chú ý đến phương pháp làm việc của mình, thì sẽ không để mọi chuyện trở nên rối loạn đến tình trạng không thể vãn hồi"
Trương Dương nói: "Anh có ý gì? Hay là anh cảm thấy chuyện này đều là nguyên nhân do tôi?"
Triệu Quốc Cường nói: "Trên đời này chổ nào cũng cần có đạo lý cả, cậu đừng nói với tôi, tôi cũng không muốn nghe, trong cục đem chuyện của các người giao cho tôi, tôi giúp các người điều giải, chỉ cần hai bên các người đạt thành điều giải, thì tôi và chuyện này sẽ không còn bất luận quan hệ nào" Ý ngoài lời nói của Triệu Quốc Cường rất rõ ràng, tôi cũng lười quản chuyện của mấy người lắm.
Trương Dương nói:" Cảm ơn anh, cục trưởng Triệu, đã gây phiền phức cho anh, nếu như anh thật sự cảm thấy phiền, vậy thì anh cũng đừng quản!"
Triệu Quốc Cường bị thằng nhãi này chọc tức đến điên máu, mẹ nó, cái này là tiếng người sao? Ông đây vì chuyện của mấy người mà chạy tới chạy lui, bây giờ mọi chuyện cuối cùng cũng có thể giải quyết xong, cậu lại nói bóng nói gió với tôi: "Việc của các người sau này tự mà giải quyết lấy, đừng báo công an!" Triệu Quốc Cường tức giận cúp điện thoại cái kịch!
Trương đại quan nhân nhếch miệng cười, hắn cũng không cho rằng Triệu Quốc Cường giúp được hắn cái gì, Lưu Thúy Vân sở dĩ không tiếp tục gây chuyện, cũng là do Lý Trường Phong nổi lên tác dụng, không liên quan đến gã ta. Thấy Trác Đình có vẻ kinh ngạc nhìn mình, Trương Dương cười nói: "Vừa nói đến đâu rồi?"
Trác Đình cười nói: "Chủ nhiệm Trương thật sự rất là bận rộn nha!"
Trương Dương nói: "Bận thật, nhưng mà bận chuyện của người khác, không liên quan đến bản thân" Hắn nhớ đến bây giờ vẫn còn chưa đến kỳ nghỉ, có chút tò mò hỏi: "Cô không cần đi học sao?"
Trác Đình có chút ngượng ngùng cười cười, nói: "Cũng sắp thực tập rồi, tôi đã tìm được đơn vị thực tập, cho nên không có gì phải bận nữa"
Trương Dương gật đầu.
Trác Đình nói: "Triệu Tĩnh cũng muốn đi nước ngoài sao?"
Trương Dương bị cô ta hỏi sửng sốt: "Cái gì?"
Trác Đình thấy biểu tình của Trương Dương, có chút kinh ngạc nói: "Anh không biết? Đinh Bân qua lễ mừng năm mới sẽ đến nước Anh du học, em gái của anh không phải là người yêu của hắn sao? Lẽ nào bọn họ không cùng đi?"
Trương Dương thật sự là không biết, Triệu Tĩnh căn bản là không đem chuyện này nói cho hắn biết, em gái hiểu nhiên là sẽ không đi nước ngoài rồi, nếu không thì hắn đã sớm biết, mà Đinh Bân đi du học nước ngoài thì có ý nghĩa gì? Trong lòng Trương Dương bỗng nhiên hiện lên một dấu hiệu bất thường. Hắn cần phải tìm em gái nói chuyện một chút, nếu như Trác Đình đi nước ngoài, vậy thì tình cảm của bọn ho tất nhiên sẽ phát sinh biến hóa.
Vu Tử Lương cùng đi với Lạp Mã Khố hướng đến chổ của bọn họ, Trương Dương xoay người lại đón, đi đến trước mặt của Vu Tử Lương: " Thế nào?"
Vu Tử Lương cười cười nói: "Trở về rồi nói"
Trương Dương an bài cho Vu Tử Lương ở tại Nam Dương quốc tế, về đến phòng, Vu Tử Lương cởi áo khoác ra, tháo cà vạt luôn, thở một hơi, nói: "Tình huống của Ngả Tây Ngói Á cũng không tệ lắm, tôi đã xem qua tư liệu bệnh của cô ta, xương cổ nằm sai vị trí, hơn nữa còn có một mảnh gai xương cắm vào tủy sống, nếu như có thể phẫu thuật lấy mảnh xương ấy, làm cho xương cổ khôi phục lại đúng vị trí, thì có thể giải quyết nguy cơ tủy sống bị đè"
Trương Dương nói: "Vậy không phải rất đơn giản sao?"
Vu Tử Lương lắc đầu nói: "Nếu như đơn giản như vậy, thì đã có người mổ từ sớm rồi. Vấn đề thật sự nằm ở chổ, cho dù tôi có thể lấy mảnh xương ấy ra, đem xương cổ trở về vị trí cũ, thì cũng không cách nào bảo đảm được tủy sống có thể khôi phục lại trạng thái bình thường, nói cách khác, tôi không thể nào bảo đảm tay chân của cô ta có thể khôi phục lại chức năng" Ông nhìn thoáng qua Trương Dương một cái: "Nhưng mà tôi biết cậu có thể"
Trương Dương nói: "Tôi thấy bệnh của cô ta có điểm giống với Tần Hoan, nhưng mà bệnh của Tần Hoan thì nhẹ hơn nhiều"
Vu Tử Lương cười ha hả nói: "Theo tôi nghĩ là cũng như nhau"
Trương Dương nói: "Chỉ cần ông chữa cho Ngả Tây Ngói Á, thì tôi bảo đảm ông có thể có được một số tiền lớn, đủ dùng để xây một bệnh viện hiện đại hóa"
Vu Tử Lương cười nói: "Tôi không chữa bệnh vì tiền"
Trương Dương nói: "Chuyện xem bệnh giao cho ông, cơ hội nổi danh nhường cho ông, tôi cổ vũ giúp cho ông được không?"
Vu Tử Lương hài hước nói: "Mỗi lần đều là cậu làm anh hùng vô danh, tôi thật sự thấy rất ngại"
Trương Dương nói: "Người sợ nổi danh heo sợ mập, tôi sợ nhất nổi danh, nổi danh không phải là chuyện tốt gì"
Vu Tử Lương cười nói: "Thật sự là không hiểu tên nhóc cậu luôn đấy, nếu như mà cậu đi theo ngành y, nhất định có thể trở thành một bác sĩ nổi danh khắp thế giới"
Trương Dương nói: "Có thể đời trước tôi đã từng làm bác sĩ, mệt mỏi và phiền chán, đời này muốn đổi một phương thức sinh hoạt"
Vu Tử Lương đương nhiên không biết rằng lời nói của Trương Dương toàn bộ đều là sự thật, Vu Tử Lương nói: "Ngày mai tôi còn phải trở về Giang thành, tuy rằng đã xác định là phẫu thuật, nhưng cũng cần thời gian làm chuẩn bị nhất định, chúng ta định đại khái vào thứ ba đi, chờ lần này tôi trở về Giang thành xử lý xong chuyện trong bệnh viện, sau đó sẽ làm giải phẫu cho Ngả Tây Ngói Á"
Trương Dương nói:"Tối nay tôi dự định mở một bàn tiệc đón gió tẩy trần cho ông đấy"
Vu Tử Lương cười lắc đầu nói:"Không cần, thật sự không cần, tôi chỉ muốn ngủ một giấc cho đã thôi, buổi chiều tôi đã hẹn với Ngả Tây Ngói Á rồi, đưa cô ta đến bệnh viện tiến hành kiểm tra toàn diện, tìm hiểu tình trạng thân thể của cô ta"
...........................
Trận sóng gió do Lưu Thúy Vân chế tạo rốt cục đã được dẹp yên, nhưng mà Trương Dương cũng không vì vậy mà bỏ qua, hắn kêu Lý Trường Phong phải chủ động từ chức, Lý Trường Phong bởi vì có nhược điểm bị Trương Dương bắt được trong tay, cho nên không dám không nghe theo, thành thật nộp đơn xin từ chức, Trương Dương cũng liên hệ với bên thẩm kế, nhằm vào tình huống tài vụ của công ty Tân Thế Kỷ mà tiến hành kiểm tra toàn diện.
Ngày thứ hai sau khi Lý Trường Phong từ chức, được cậu lớn Từ Quang Nhiên gọi đến nhà, cậu hai Từ Quang Thắng cũng có mặt, hai anh em họ đang ngồi trong phòng sách đánh cờ vây, khói thuốc lượn lờ giữa phòng.
Lý Trường Phong không dám quấy rối bọn họ, thành thật đứng chấp tay ở một bên, hắn không hiểu cờ vây, cho nên chỉ có thể kiên trì đứng đợi.
Đợi đủ hai mươi phút rồi, mà bàn cờ của hai anh em nhà này vẫn chưa phân thắng bại, Từ Quang Nhiên dụi một điếu thuốc vào trong gạt tàn, nâng tách trà lên uống một ngụm, nhưng phát hiện ra trong tách đã hết trà từ lâu rồi, đưa tách trà cho Lý Trường Phong, Lý Trường Phong vội vàng đi rót nước cho ông ta.
Từ Quang Thắng đánh một quân cờ xuống, cười tủm tỉm nói:" Đại ca, anh thua rồi!"
Từ Quang Nhiên nhíu nhíu mày, nâng tách trà lên uống một ngụm lớn, ánh mắt vẫn tập trung vào bàn cờ, nhìn đủ một phút đồng hồ, mới lắc đầu nói: "Không được rồi, kỳ nghệ của anh thật sự là càng ngày càng lùi"
Từ Quang Thắng khiêm tốn nói: "Em chỉ hên mà thôi"
Từ Quang Nhiên nói: "Đã lâu rồi không đánh cờ với Thôi Quốc Trụ"
Từ Quang Thắng nói:" Tâm tình chơi cờ cũng rất quan trọng, đại ca gần đây có phải là bận rộn nhiều việc hay không, em thấy anh có chút không yên lòng!"
Từ Quang Nhiên chậm rãi buông tách trà xuống: "Năm nay không biết bị làm sao, chuyện không vui gì cũng đều gặp phải, thật sự là rất phiền"
Từ Quang Thắng nói: "Lễ mừng năm mới này Minh Tú và Minh Đạt có trở về không?" Minh Tú mà ông nói là con gái lớn của Từ Quang Nhiên, còn Minh Đạt là con trai nhỏ, bây giờ Từ Minh Tú đã kết hôn và định cư tại Canada, còn Từ Minh Đạt thì đang du học ở Canada, hon nữa năm ngoái mới lấy được thẻ xanh.
Từ Quang Nhiên nói: "Minh Tú khẳng định phải về, Minh Đạt thì chưa quyết định, nghe nói là vừa mở công ty, rất bận"
Từ Quang Thắng nói: "Có bận thì cũng phải trở về thăm cha mẹ chứ, lát nữa em sẽ gọi điện cho nó"
Từ Quang Nhiên cười nói: "Con cái lớn rồi, cần phải có sự nghiệp của mình, những người làm cha làm mẹ chúng ta không thể giữ con cái bên cạnh mãi được" Hai người trò chuyện về con cái, tựa hồ căn bản là không chú ý đến sự tồn tại của Lý Trường Phong.
Từ Quang Thắng rốt cục đã ngẩng đầu lên nhìn Lý Trường Phong một cái, tức giận nói: "Con đứng chổ đó làm cái gì? Ngồi đi!" Nói là kêu hắn ngồi, nhưng trong phòng sách chỉ có hai cái ghế, Lý Trường Phong ngồi chổ nào? Chẳng lẽ ngồi dưới đất sao?
Lý Trường Phong xấu hổ kêu lên một tiếng: "Cậu cả, cậu hai!"
Từ Quang Nhiên ừ một tiếng, giọng rất trầm thấp, ánh mắt vẫn không nhìn về hướng của Lý Trường Phong, thấp giọng nói: "Ngày hôm nay con không cần đi làm?"
Trong lòng Lý Trường Phong thầm nói, cậu kêu con đến đây, cho dù đi làm con cũng phải đến, chứ đừng nói là con đã xin nghĩ rồi. Lý Trường Phong nói: "Sân thể dục chủ đã hoàn thành rồi, gần đây cũng rãnh rỗi rất nhiều"
Từ Quang Nhiên nói: "Con không phải đã từ chức rồi sao?"
Lý Trường Phong bị ông ta đột nhiên vạch trần, mặt đỏ bừng lên: "Ặc... là... là.."
Từ Quang Thắng vừa oán giận vừa nói: "Có cái gì mà không nói được? Còn không nói thật với chúng ta sao?"
Lý Trường Phong nói: "Con... sợ mọi người nói con"
Từ Quang Nhiên nói: "Nói con cái gì? Cho dù con không từ chức thì ở trong công ty có thể làm được cái gì?"
Lý Trường Phong nói: "Cậu nhỏ còn chưa đi ra, con... con cũng không muốn chạy, chỉ là công trình hiện nay đã được ủy ban thể dục tiếp quản, con ở chổ đó cũng chỉ để trang trí thôi"
Từ Quang Nhiên nói: "Cậu kêu con đến không phải là để hỏi con chuyện từ chức, con đã nói cái gì với mợ nhỏ của con?"
Lý Trường Phong cứng họng, hắn đã sớm ngờ rằng chuyện này sớm muộn gì cũng sẽ truyền đến cái lổ tai của cậu lớn, chỉ là hắn không ngờ rằng lại đến nhanh như thế.
Từ Quang Thắng nói: "Mợ nhỏ của con thật sự là không hiểu chuyện, có chuyện gì mà không thể nói trước với mấy cậu? Mợ nhỏ của con là người như thế nào, con cũng không phải là không biết, con chạy đến chổ của mợ nhỏ nói bậy, mà mợ lại coi là thật, ngày hôm qua chạy đến nhà của cậu khóc than nửa ngày, lại đến chổ cậu lớn của con khóc lóc ầm ĩ lên, con đem chuyện này nói ợ con biết rốt cục là vì mục đích gì? Con còn ngại nhà này chưa đủ mất mặt hay sao?"
Lý Trường Phong thật sự là khổ không nói nổi, nếu như không phải là do Trương Dương lấy tấm ảnh chụp của hắn với Từ Hiểu Nga uy hiếp hắn, thì hắn làm sao mà chạy đến chổ của Lưu Thúy Vân đem chuyện này nói ra chứ, cái này thì hay rồi, mình thật sự là có khổ mà không thể nói được, nếu như để cho cậu nhỏ mà biết mình bán đứng cậu, thì nói không chừng sẽ quay lại đối phó mình. Lý Trường Phong làm vẻ mặt đau khổ nói: "Mợ nhỏ không biết là nghe được tin đồn thế nào mà đ hỏi con, con vốn muốn giấu, mà giấu không nổi"
Từ Quang Nhiên lạnh lùng nói: "Nhưng mà mợ nhỏ nói là nghe con nói"
Lý Trường Phong làm vẻ vô tội: "Sao mợ lại có thể nói như vậy? Nếu như để cho cậu nhỏ biết, thì cậu không phải là giết chết con sao?"
Từ Quang Thắng chỉ vào mặt của Lý Trường Phong nói: "Tên nhóc con đúng là không có tiền đồ, bây giờ mợ nhỏ chạy đi khắp nơi gây chuyện, còn ồn ào muốn ly hôn với cậu nhỏ của con, mặt mũi của Từ gia bị cô ta làm ất hết rồi"
Lý Trường Phong từ trong lời nói của bọn họ đã phỏng chừng ra, bọn họ hẳn là không biết được quan hệ của mình với Từ Hiểu Nga, Lý Trường Phong trước khi đến bệnh viện gặp Lưu Thúy Vân, cũng đã lặng lẽ cho Từ Hiểu Nga một số tiền, để cho cô ta trở về quê nhà, nói với cô ta là tạm tránh đầu sóng ngọn gió, thật ra là hắn muốn bảo vệ chính mình thôi.
Từ Quang Nhiên nói:" Quang Thắng, em xuống dưới lầu giúp chị dâu em làm cơm đi!"
Từ Quang Thắng gật đầu, biết đại ca có chuyện muốn nói riêng với Lý Trường Phong, ông đứng dậy đi ra ngoài, lúc đi ra, còn đặc biệt đóng cửa phòng lại.
Trong lòng Lý Trường Phong thấp thỏm bất an, hắn sợ nhất chính là cậu lớn, nếu như chuyện của hắn và Từ Hiểu Nga bị cậu lớn biết, thì hắn khẳng định là hết đời.
Từ Quang Nhiên nói: " Cậu nghe nói ủy ban thể dục đang điều tra tình huống tài vụ của công ty Tân Thế Kỷ bọn con"
Lý Trường Phong nói: "Có chuyện này, gần đây bọn họ đang xét duyệt biên lai nhập hàng và sổ sách thu chi của bọn con, nói là muốn thanh toán phần cuối cho bọn con, cho nên cũng thấy chẳng có gì cả"
Ánh mắt của Từ Quang Nhiên liền trở nên âm trầm: "Tự con muốn từ chức, hay là có người ép con từ chức?"
Lý Trường Phong sợ đến nổi run lên, hắn không dám nhìn thẳng ánh mắt của cậu cả, thấp giọng nói: "Con tự mình từ chức"
Từ Quang Nhiên mới không tin là thằng cháu của mình tự động từ chức, nói: "Con đi theo cậu nhỏ của con nhiều năm như vậy hẳn là cũng biết cậu của con là người như thế"
Lý Trường Phong nghe ra ý ngoài lời nói của cậu lớn, hắn cẩn thận đáp: "Cậu lớn, con chỉ là quản lý mà thôi, có nhiều chuyện trong công ty con cũng không biết, cậu nhỏ cũng không nói cho con biết"
"Nó ở ngoài có tình nhân cũng không nói cho con biết sao, vậy con làm sao mà biết?"
Lý Trường Phong nói: "Cậu kêu con đi đưa tiền cho cô ta"
Từ Quang Nhiên nói: "Các người làm cậu rất thất vọng"
Lý Trường Phong cúi đầu, một câu cũng không dám nói.
Từ Quang Nhiên khoát tay áo, nói: "Đi ra ngoài đi!"
Lý Trường Phong lặng lẽ lui ra ngoài, Từ Quang Nhiên lấy một điếu thuốc ra từ trong gói thuốc, ông đứng dậy đi đến trước cửa sổ lẳng lặng nhìn ra ngoài, cây thụ lớn ngoài sân vào mùa đông đã chẳng còn bao nhiêu lá nữa, một trận gió nhỏ thổi qua, cành cây hơi rung động, lá khô giống như là những cánh bướm co rúm lại, liều mạng bám vào cành cây, chỉ là vẫn không chịu nổi trận gió, đột nhiên bay vào không trung, xoay tròn theo gió lạnh, lá rụng tựa hồ không cam lòng với số phận theo gió rồi biến mất, thổi qua cửa sổ, liền bám vào trên cửa kính. Từ Quang Nhiên nhìn chiếc lá khô vàng, trong mắt hiện ra một tia thương xót, ông phun một làn khói thuốc, thấy lá rung trên tấm kính đồng thời cũng nhìn thấy mình trong tấm kính, tiều tụy rất nhiều, gầy gò rất nhiều.
................................................
Tuy rằng trải qua nhiều sóng gió, nhưng mà công trình chủ thể của sân thể dục mới Nam Tích vẫn hoàn thành trước ngay tám tháng một, vào ngày hoàn công, thường vụ phó thị trưởng Lý Trường Vũ đặc biệt đến hiện trường, công tác lắp đặt thiết bị nội bộ được tiến hành rất khẩn trương, Trương Dương cùng Lý Trường Vũ bước chậm đến vị trí cần trải đường chạy ra, Lý Trường Vũ tỏ vẻ rất thỏa mãn với tiến độ đúng hạn của sân thể dục, công trình sân thể dục chính vị trí quan trọng nhất trong toàn bộ trung tâm thể dục mới, cũng là nơi dễ dàng phát hiện ra vấn đề nhất, do công ty Tân Thế Kỷ có bối cảnh đặc thù, nay Từ Quang Lợi bị bắt, một loạt chuyện xảy ra làm cho lãnh đạo thành phố cảm thấy rất đau đầu, từ sau khi Từ Quang Lợi bị bắt, biện pháp mà Trương Dương áp dụng quả nhiên là chính xác, nếu như không phải hắn ta can thiệp đúng lúc, nghiêm ngặt giám sát tiến trình thi công của Tân Thế Kỷ, thì nói không cần công trình sân thể dục chủ sẽ còn xảy ra nhiều vấn đề rất lớn.
Lý Trường Vũ gật đầu nói: "Không sai!"
Trương Dương nói: "Lắp đặt thiết bị nội bộ đã được bắt đầu tiến hành đồng bộ vào năm ngoái, bây giờ tiến trình cũng được hơn phân nửa rồi, trải đường chạy, trồng mặt cỏ, công tác lắp đặt ngọn đèn cũng lập tức bắt đầu, phỏng chừng là khoảng ba tháng nữa chúng ta có thể hoàn thành công tác lắp đặt thiết bị cho sân thể dục chủ"
Lý Trường Vũ mỉm cười nói: " Việc xây dựng các nơi khác cũng phải theo kịp tiến độ, bây giờ đại hội tỉnh đã bắt đầu tính theo thời gian rồi"
Trương Dương nói: "Không thành vấn đề, nhưng mà tài chính do thành phố đáp ứng chỉ có ba triệu, còn ba triệu chưa có nhập sổ"
Lý Trường Vũ nói: "Sân thể dục bán dấu giá được hai trăm triệu, dựa theo quy định hợp đồng, sẽ thanh toán toàn bộ sổ sách vào cuối tháng, con đừng có gấp, tuyệt đối sẽ không làm chậm trễ công việc của con" Ông chấp tay sau lưng, đi đến trung tâm sân thể dục, Trương Dương đi theo ông, thấp giọng nói: "Nghe nói Hải Sắt phu nhân sẽ động vào khối đất đó?"
Lý Trường Vũ nói: "Có thể khai phá sớm một chút cũng là chuyện tốt, chú đã xem qua bảng kế hoạch của bà ta, phải nói là làm rất tốt, nếu như có thể thực hiện được toàn bộ bảng kế hoạch của bà ta, thì khối đất sân thể dục chắc chắn sẽ trở thành trung tâm thương nghiệp của Nam Tích chúng ta"
Trương Dương nói: "Chỉ hy vọng là như thế" Hắn không có chút hảo cảm nào đối với Hải Sắt phu nhân cả.
Lý Trường Vũ nói: "Chú nghe nói Lý Trường Phong đã từ chức ở Tân Thế Kỷ?"
Trương Dương cười nói: "Ủy ban thể dục của con chỉ giám sát tiến độ thi công của sân thể dục mà thôi, chuyện nội bộ trong công ty của Tân Thế Kỷ, bọn con không có hỏi qua, chuyện nhân sự càng không liên quan đến bọn con"
Lý Trường Vũ dừng chân lại, nói: "Chú nghe nói con đang điều tra Tân Thế Kỷ"
Trương Dương nhìn Lý Trường Vũ, hắn biết Lý Trường Vũ không phải là vô duyên vô cớ nhắc đến chuyện này, xem ra mục đích mà hôm nay ông ta đến không phải chỉ là vì thị sát sân thể dục chủ, mà còn hơn thế, Trương Dương gật đầu, trong điểm này, hắn cũng không cần phải giấu diếm.
Lý Trường Vũ nói: "Từ Quang Lợi bị điều tra bởi vì đút lót, nghe nói Huệ Kính Dân sắp bị thẩm lí và phán quyết rồi, bây giờ là thời kì mẫn cảm" Lời nói của Lý Trường Vũ còn không đủ rõ ràng sao?
Trương Dương không khỏi nở nụ cười, hắn có thể hiểu được ý của Lý Trường Vũ.
Lý Trường Vũ nói: "Con cười cái gì?"
Trương Dương nói: "Chuyện của Huệ Kính Dân với chuyện con điều tra không liên quan đến nhau, chú đang lo lắng con tra Từ Quang Lợi, có thể đụng đến mấy sợi dây thần kinh mẩn cảm của người khác"
Lý Trường Vũ nói: "Con làm việc rầm rộ như thế, ai mà không biết con muốn làm gì?"
Trương Dương nói: "Cái này gọi là minh tra!"
Lý Trường Vũ nói: "Chuyện của vợ Từ Quang Lợi có phải là làm cho con rất không vui không, chuyện con muốn điều tra Tân Thế Kỷ không liên quan đến chuyện đó?"
Trương Dương nói: "Đều bị chú đoán được cả, thật ra Lưu Thúy Vân gây chuyện như thế, không phải làm cho con xấu mặt, mà bà ta muốn làm xấu mặt của bí thư Từ"
Lý Trường Vũ cười nói: "Con đã biết như vậy, mà dám làm như thế, cái này không phải là cố ý chạm vào vảy ngược của bí thư Từ sao?"
Trương Dương nói: "Bí thư Từ kêu chú đến tìm con?"
Lý Trường Vũ lắc đầu nói: "Ông ấy không nói với chú những lời này, Trương Dương à, Lưu Thúy Vân chỉ là một người đàn bà vì gia đình thôi, bà ta đến gây chuyện trước quả thật là sai, nhưng mà mọi chuyện đã qua rồi, con cũng đừng làm cho nó rối tung lên nữa"
Trương Dương nói: " Bà ta chẳng phải là đàn bà vì gia đình đâu, bà ta là một bà tám, tại chú không thấy được tình cảnh bà ta đến ủy ban thể dục gây chuyện thôi"
Lý Trường Vũ nói: "Đàn bà điên lên rất là đáng sợ, vụ án của Huệ Kính Dân được tuyên án, thì chuyện của Từ Quang Lợi cũng có hình thức tương tự, vấn đề của ông ta cũng không ít"
Trương Dương nói: "Ông ta có vấn đề đại biểu cho Tân Thế Kỷ có vấn đề"
Lý Trường Vũ nhắc nhở hắn: "Vụ án con gái của thị trưởng Cung bị bắt làm cho quan hệ của con với hệ thống công an trở nên căng thẳng, con hẳn là nên rút ra bài học từ đó, có một số việc không thuộc về phạm vi chức quyền của mình, dù có tra, cũng không đến lượt con tra"
Trương Dương nói: "Con hiểu rồi, thật ra con cũng không muốn điều tra thật, chỉ là muốn làm ra chút ảnh hưởng thôi, bà ta không phải là chạy đến ủy ban thể dục chửi mắng con sao? Con cũng muốn làm cho bà ta khó chịu một chút"
Lý Trường Vũ nói với ý tứ sâu xa: "Nam Tích là do bí thư Từ định đoạt, ông ta là một người sĩ diện, có một số việc chúng ta cần phải nắm đúng chừng mực" Thông qua cuộc nói chuyện với Trương Dương, Lý Trường Vũ đã hiểu rõ, tên nhóc Trương Dương này cố ý điều tra Tân Thế Kỷ, một là vì để trút cơn giận hai ngày trước Lưu Thúy Vân chạy đến ủy ban thể dục mắng chửi hắn, hai là vì muốn tỏ vẻ với Từ Quang Nhiên một chút, thật ra rất nhiều người trong thể chế Nam Tích đều hiểu rõ, vấn đề của Từ Quang Lợi không chỉ là đút lót đơn giản như vậy. Công ty Tân Thế Kỷ khẳng định là tồn tại vấn đề, nhưng mà không ai dám đi thăm dò cả, Từ Quang Nhiên ngày nào còn tại vị, thì ngày đó sẽ không ai chủ động nhắc đến chuyện này. Trương Dương điều tra Tân Thế Kỷ, thật ra chỉ là một loại phô trương thanh tế, hắn muốn cho Từ Quang Nhiên khẩn trou7ng, thông qua Từ Quang Nhiên gây áp lực cho người của Từ gia.
Ánh mắt của Trương Dương hướng lên bầu trời của sân thể dục, mỉm cười nói: "Tuy rằng quá trình hơn phức tạp, nhưng dù sao thì cái công trình này cũng được hoàn thành"
Lý Trường Vũ nói: "Không chỉ phải hoàn thành, mà nhất định phải bảo đảm chất lượng, con phải biết rằng, qua tháng mười năm sau, con mắt của toàn bộ dân trong tỉnh sẽ tập trung nhìn về chổ này, sân thể dục này sẽ trở thành tiêu điểm chú ý của người dân Bình Hải"
Trương Dương nói: "Cái con coi trọng nhất chính là chất lượng, có Quy Điền Hạo Nhị ở đây, thì phương diện chất lượng sẽ không gặp phải bất kỳ vấn đề gì"
Lý Trường Vũ rất là thỏa mãn đối với việc thị sát ngày hôm nay, từ tiến độ của trung tâm thể dục mới mà xem, các hạng mục xây dựng hẳn là có thể hoàn thành trong kỳ hạn được giao, tên nhóc Trương Dương này tuy rằng hơi quậy một chút, nhưng mà năng lực làm việc rất tốt, điểm này từ Xuân Dương đến Giang thành đến Nam Tích đều được nghiệm chứng nhiều lần.
Chuyện công tác đã bàn xong, đương nhiên là không tránh khỏi vài câu việc nhà, Lý Trường Vũ đối với con gái nuôi Triệu Tĩnh rất là quan tâm, ông nhẹ giọng nói: "Trương Dương, sắp đến nghỉ đông rồi, con gọi điện cho tiểu Tĩnh, kêu nó đến Nam Tích chơi vài ngày đi, dì Cát của con đã nhắc nhiều rồi, trong nhà con rất nhiều chổ trống, dì Cát của con hiện nay làm việc không có chừng mực, đi sớm về muộn, để cho tiểu Tĩnh đến ở với bà ấy vài ngày tâm sự cũng tốt"
Trương Dương nói: "Năm nay em nó phải thực tập, mà gần đây con cũng bận làm việc, không quan tâm đến chuyện của em nó, gọi cho nó mấy cú điện thoại rồi, mà nó không nghe cú nào"
Lý Trường Vũ gật đầu nói: "Như vậy đi, để chú gọi điện cho nó, nếu không thì thẳng thắn kêu nó đến Nam Tích thực tập cũng được, để cho nó ở nhà của dì chú"
Trương Dương cười nói: "Tiểu Tĩnh cũng giống như con, đều là người không thích bị thúc ép, con nghĩ em nó khẳng định sẽ không đáp ứng, nếu như chú hẹn nó đến, nói chuyện ngay mặt nó thì được" Trương Dương cũng rất muốn gặp em gái, từ sau khi nghe Trác Đình nói về chuyện Đinh Bân muốn đi đến nước Anh du học, thì hắn cũng đã có thêm một cái tâm sự, nhưng mà gọi điện cho Triệu Tĩnh mấy lần rồi mà chẳng ai nghe máy, vốn muốn tìm Đinh Triệu Dũng hỏi một chút, nhưng mà cẩn thận suy nghĩ lại thì cảm thấy không dược thích hợp, thôi cứ để mình đi gặp em gái mà hỏi vẫn hơn.
Y Đạo Quan Đồ Y Đạo Quan Đồ - Thạch Chương Ngư