Tôi tin những muộn phiền và thất bại đến với mình là nền tảng giúp tôi có thể cảm nhận cuộc sống ở một mức cao hơn.

Anthony Robbins

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 2582
Phí download: 35 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2010 / 19
Cập nhật: 2017-09-25 00:06:12 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 596: Chất Lượng Làm Đầu(1-2-3)
í thư Thành Ủy Từ Quang Nhiên biết chuyện này từ chỗ cháu trai Lý Trường Phong, Từ Quang Nhiên vô cùng căm tức, thân là bí thư Thành Ủy mà trước đó y cũng không có nhận được bất luận cái tin tức gì, cho dù tam đệ của y có hành vi đút lót thật thì các phía liên quan cũng có thể thông báo trước ình một tiếng mới đúng.
Lý Trường Phong có chút khiếp đảm nhìn Từ Quang Nhiên, cẩn cẩn thận thận nói: "Bác, bác xem chuyện này thì nên làm cái gì bây giờ..."
Từ Quang Nhiên phẫn nộ cắt đứt lời gã nói, đập bàn nói: "Bọn mày không biết thủ pháp kinh doanh sao? Việc buôn bán thì cứ đàng hoàng mà buôn bán, vì sao phải đi đường ngang ngõ tắt?"
Lý Trường Phong nói: "Bác, cháu cũng thật sự không rõ ràng lắm, chuyện này có thể là người ta vu cáo cậu."
"Vu cáo? Được, được lắm, vì sao muốn vu cáo nó? Tao đã sớm nói cho chúng mày biết, đừng cậy tạo là bí thư Thành Ủy thành phố Nam Tích thì chúng mày không kiêng nể gì cả, làm xằng làm bậy, tại trước pháp luật quốc gia, mọi người đều được đối xử bình đẳng, nếu là chúng mày thật sự phạm pháp, ai cũng không cứu được chúng mày."
Lý Trường Phong nói: "Bác, cậu bị Viện kiểm sát mang đi thời gian dài như vậy, nhưng vẫn chưa thả ra, có lẽ đã gặp phải phiền phức gì rồi, hiện tại công ty cháu từ trên xuống dưới lòng người hoảng sợ, có tin đồn đại nói cậu cháu lần này gặp phải phiền phức lớn, bác, có lẽ bác phải nhanh hỗ trợ hỏi một chút."
Từ Quang Nhiên tức giận không thôi nói: "Mày còn muốn dạy tao làm như thế nào sao?"
Lý Trường Phong vô cùng xấu hổ: "Cháu... Cháu không phải có ý đó."
Từ Quang Nhiên nói: "Đi ra ngoài, đừng ở chỗ này làm chậm công tác của tao!"
Sau khi Lý Trường Phong rời đi, Từ Quang Nhiên tức giận đến nắm lấy tờ báo trên bàn ném quâ một bên, lợi dụng phương thức này phát tiết phẫn nộ trong lòng một chút, chân trước Phó Thủ Tướng mới vừa đi, phiền phức liền nối gót tới, Từ Quang Nhiên tỉnh táo lại, trong lòng không khỏi nổi lên nghi hoặc, chuyện này nghìn vạn lần không thể để truyền tới tai Văn Quốc Quyền, hắn bây giờ còn ở tại Lam Sơn, nếu như chuyện này bị kẻ có tâm lợi dụng mà nói, chỉ sợ rằng sẽ có phiền toái không nhỏ.
Từ Quang Nhiên cầm lấy điện thoại chuẩn bị gọi cho Viện Kiểm Sát, nhưng suy nghĩ một chút thì lại buông điện thoại xuống, trước tiên gọi thư ký Tiểu Tề của y qua, y bảo Tiểu Tề lập tức đi tới Viện Kiểm Sát, hỏi một chút rốt cuộc vì sao Từ Quang Lợi bị mời đến Viện Kiểm Sát.
Tiểu Tề vừa đi không bao lâu, bí thư kỷ ủy Lý Bồi Nguyên lại tới đây.
Từ Quang Nhiên nghe nói Lý Bồi Nguyên tìm đến mình, trong lòng thầm nói ngươi tới thật đúng lúc, Lý Bồi Nguyên chắc chắn sẽ biết một chút tin tức phong thanh.
Lý Bồi Nguyên đi vào bên trong phòng làm việc của Từ Quang Nhiên, trước tiên để ý tới vẻ mặt của bí thư Thành Ủy một chút, Từ Quang Nhiên lúc này đã điều chỉnh lại rất, từ trên tướng mạo của y thì không nhìn ra được tâm tình thực sự của y, sau khi Lý Bồi Nguyên ngồi xuống, nhẹ nhàng ho khan một tiếng nói: "Bí thư Từ, tôi qua đây là muốn hướng ngài báo cáo một chuyện."
Từ Quang Nhiên mỉm cười nói: "Chuyện gì mà quan trọng thế? Làm sao vẻ mặt lại nghiêm túc như thế?" Y giả ra bộ dạng không có việc ấy, kỳ thực trong lòng đã có một chút cân nhắc.
Lý Bồi Nguyên nói: "Buổi sáng ngày hôm nay, tôi đã gọi tới phó chủ nhiệm Ủy Ban Thể Dục Thể Thao Tang Kim Đường tra hỏi, chủ nhiệm Ủy Ban Thể Dục Thể Thao tỉnh Huệ Kính Dân sau khi bị bắt đã nói, Tang Kim Đường đã từng đưa cho hắn một vạn đồng tiền mặt, Tang Kim Đường đối với việc này cũng là thẳng thắn thú nhận."
Từ Quang Nhiên nhíu nhíu chân mày, y cùng Huệ Kính Dân cũng không có giao tình gì, bất quá Tang Kim Đường tại trong ấn tượng của y vẫn là một vị lão đồng chí kiên định khẳng khái, không nghĩ tới hắn cũng làm ra vấn đề như vậy.
Lý Bồi Nguyên lại nói: "Lần này chủ tịch tỉnh Tống đã tự mình hạ lệnh muốn điều tra rõ vấn đề tham ô của Huệ Kính Dân, căn cứ theo tình hình tôi nắm được, Huệ Kính Dân cũng có dính dáng tới công trình Trung Tâm Thể Dục của chúng ta, hắn đã nói một chút vấn đề liên quan đến việc xây dựng Trung Tâm Thể Dục Mới, hắn khai báo Từ Quang Lợi của công ty xây dựng Thế Kỷ Mới đã từng trước sau chia hai lần đưa cho hắn hai mươi vạn đồng nhân dân tệ, hơn nữa người buôn bán cung cấp vật liệu xây dựng Trung Tâm Thể Dục Mới là Huệ Cường,con hắn, trong đó còn tồn tại không ít tin tức giao dịch."
Từ Quang Nhiên nhíu mày, tuy rằng y đã đoán được em trai mình khẳng định đã xảy ra chuyện, nhưng không nghĩ tới xảy ra chuyện lớn như vậy, thằng Từ Quang Lợi này, cho dù mày đàng hoàng làm ăn thực sự, cũng có thể kiếm không ít tiền, vì sao phải đi đường ngang ngõ tắt chứ? Tại trên ba tấc đất của thành phố Nam Tích này mà mày còn phải tặng lễ cho Huệ Kính Dân sao? Nhưng Từ Quang Nhiên rất nhanh liền suy nghĩ cẩn thận, sở dĩ em trai tặng lễ cho Huệ Kính Dân là bởi vì vấn đề phương án thiết kế, nếu chủ nhiệm Ủy Ban Thể Dục Thể Thao tỉnh không gật đầu thì phương án thiết kế sân thể dục của bọn họ sẽ không có khả năng được thông qua, việc này khi đó Từ Quang Nhiên đã từng nghe được em trai oán giận qua, nhưng y cũng không biết em trai tặng lễ cho Huệ Kính Dân, hơn nữa tặng nhiều như vậy, hai mươi vạn, khẳng định sẽ cấu thành tội hối lộ.
Từ Quang Nhiên trầm mặc một hồi lâu, rồi mới nói: "Tôi không được nghe nói qua chuyện này! Phía Viện Kiểm Sát cũng không thông báo cho tôi!" Lời y nói chính là sự thực, trong giọng nói toát ra oán niệm rất sâu, cho dù thật sư là em trai y phạm pháp, phía Viện Kiểm Sát cũng có thể sớm lên tiếng nhắc y một chút, dù sao y là bí thư Thành Ủy của thành phố Nam Tích, là người lãnh đạo tối cao của Nam Tích, đây là vấn đề lễ phép cơ bản nhất.
Lý Bồi Nguyên nói: "Tỉnh đã thành lập tổ chuyên án, chủ tịch tỉnh Tống đã đích thân hạ lệnh, nhất định phải tra rõ đến cùng, đối với các nhân viên liên quan sẽ trừng phạt nghiêm khắc không tha." Y uyển chuyển hướng về phía Từ Quang Nhiên biểu lộ chuyện lần này không phải dễ dàng đi qua như quá khứ.
Từ Quang Nhiên nói: "Đó là do tôi lơ là quản thúc Quang Lợi!" Nói xong câu đó, y nhắm mắt lại, đắn đo ra vẻ rất đau xót, vẻ mặt rất xấu hổ. Kỳ thực trong lòng Từ Quang Nhiên là ngoài đau còn giận, lão tam thực sự là không nên hồn nhưng đồng thờiTừ Quang Nhiên cũng rất úp mở phê bình Lý Bồi Nguyên, Lý Bồi Nguyên đến giờ mới đến tìm mình, căn bản là tiền trảm hậu tấu, hắn đã biết được chuyện này trước, vì sao không sớm nói với mình một tiếng, lại còn đợi cho tất cả trở thành sự thực mới nói tất cả ình.
Lý Bồi Nguyên cũng có thể đoán được Từ Quang Nhiên khó chịu với mình, ở trên chuyện của Từ Quang Lợi, y cũng không đồng tình với Từ Quang Nhiên, thân là bí thư Thành Ủy, lại để cho em trai mình đi làm công trình xây dựng quan trọng như vậy, bản thân thì có hiềm nghi dùng người không khách quan, nói khó nghe một chút chính là lấy việc công làm việc tư. Nếu như Từ Quang Lợi thực sự có cái loại thực lực này, còn có thể dùng lý do tiến cử hiền tài không tránh người thân để giải thích, nhưng Từ Quang Lợi quá khứ là một tên đồ tể giết lợn, nếu luận đến thực lực chân chính của công ty xây dựng của hắn, căn bản là không lên được hàng trên, nếu như không có tầng quan hệ với Từ Quang Nhiên này, hắn căn bản không có khả năng nhận được hạng mục công trình lớn như Trung Tâm Thể Dục Mới như vậy, sự thực đã chứng minh, sau đó không lâu Từ Quang Lợi căn bản không có kinh nghiệm xây dựng hạng mục lớn, thời hạn công trình chậm trễ nghiêm trọng, Từ Quang Nhiên chính là nhìn ra điểm này, cho nên mới đem công trình Trung Tâm Thể Dục Mới chia ra, chỉ cho Từ Quang Lợi phụ trách xây dựng sân thể dục chính, tất cả các công trình khác đều uỷ quyền cho Trương Dương, biểu hiện ra cho người ta nhìn là hắn tín nhiệm cùng nâng đỡ đối với Trương Dương, kỳ thực dụng ý chân chính ý là muốn giải thoát cho em trai đi ra từ trong khốn cảnh trước mắt.
Lý Bồi Nguyên thấy rất rõ ràng, y đã sớm bất mãn đối với nhiều việc làm của Từ Quang Nhiên, đáng tiếc thành phố Nam Tích từ trước tới nay vẫn thiếu một người có can đảm giao phong chính diện với Từ Quang Nhiên, sau khi thị trưởng Hạ Bá Đạt đi tới Nam Tích liền ôm lấy tâm trạng không cầu có công nhưng cầu đi qua, biểu hiện của y làm cho rất nhiều rất nhiều cán bộ bao gồm Lý Bồi Nguyên ở bên trong cảm thấy thất vọng, Lý Bồi Nguyên thủy chung cho rằng, cục diện chính trị nam Tích dường như đã thành một cái ao đầm đóng băng đã lâu, cần có gió xuân thổi tới, hòa tan tảng băng giá cứng rắn bên ngoài, trả lại cho Nam Tích một mặt nước trong lành rộng lớn dập dờn bồng bềnh theo gió.
Từ Quang Nhiên nói: "Có phải chuyện của Huệ Kính Dân rất nghiêm trọng hay không?" Y không hề truy vấn chuyện của em trai mình, mà là hỏi Huệ Kính Dân, đây cũng là một loại phương pháp nói bóng nói gió thường dùng.
Lý Bồi Nguyên không chút nào giấu diếm gật đầu: "Hiện nay đã nắm giữ được chứng cứ hắn tham ô hơn năm trăm vạn!"
Từ Quang Nhiên từ đáy lòng hít một ngụm khí lạnh, y hòa Huệ Kính Dân không hề có liên quan, thế nhưng chuyện của Huệ Kính Dân càng nghiêm trọng, em trai mình bị liên lụy vào cũng sẽ xui xẻo theo, càng phiền phức chính là, vụ án này đã bị tỉnh quan tâm trọng điểm, nếu như mình xuất thủ can thiệp, khẳng định sẽ dẫn tới phiền phức cần thiết.
Lý Bồi Nguyên nói: "Bí thư Từ, tôi thấy hiện tại cần phải làm nhất là mất bò mới lo làm chuồng."
Từ Quang Nhiên biết rõ rồi còn cố hỏi: "Cái gì gọi là mất bò mới lo làm chuồng?"
Lý Bồi Nguyên ý vị thâm trường nói: "Hy vọng chất lượng xây dựng công trình sân chính Trung Tâm Thể Dục Mới không tồn tại bất luận cái vấn đề gì!"
Trong lòng Từ Quang Nhiên giống như bị người ta rút roi quất mạnh một cái, đau đến làm cho y cơ hồ tóe máu, thế nhưng Lý Bồi Nguyên nói đích xác rất có lý, nếu như công trình em trai y phụ trách lại xuất hiện bất luận cái vấn đề gì, chuyện này sẽ không thể tránh khỏi sẽ tra đến trên đầu của hắn.
Từ Quang Nhiên nói: "Lão Lý à, chuyện này nhất định phải điều tra nghiêm ngặt, các nhân viên có liên quan, mặc kệ bọn họ có bối cảnh gì, mặc kệ bọn họ có thân phận gì, nhất định phải xử lý theo lẽ công bằng, nghiêm khắc điều tra đén cùng!" Ở thời khắc mấu chốt, không nhận thân thích, đây là tố chất cơ bản nhất người trong thể chế phải có.
Tin tức Tang Kim Đường bị Kỷ Ủy gọi tới hỏi chuyện rất nhanh đã truyền khắp đại viện của Ủy Ban Thể Dục Thể Thao, chuyện này giống như một quả bom nổ tại Ủy Ban Thể Dục Thể Thao, rất nhiều người có quan hệ với Tang Kim Đường đều cảm thấy thấp thỏm lo âu, kỳ thực chuyện này cũng rất đơn giản, nếu Tang Kim Đường có thể đút lót, thì hắn có lá gan nhận hối lộ, không ít người trong Ủy Ban Thể Dục Thể Thao đã từng tặng lễ cho Tang Kim Đường, Từ Hoành Yến của nhà khách Ủy Ban Thể Dục Thể Thao cũng là một người trong số đó, vì chuyện của Tang Kim Đường, hắn đặc biệt qua chỗ Trương Dương để hỏi thăm tình hình.
Từ Hoành Yến là một thương nhân chuẩn mực, hắn đương nhiên sẽ không nói mục đích của mình khi đến đây, trước tiên hắn nói tới chuyện trong nhà khách Ủy Ban Thể Dục Thể Thao: "Trương chủ nhiệm, tôi nghe nói khối đất của Ủy Ban Thể Dục Thể Thao chúng ta sắp đấu thầu phải không?"
Trương Dương gật đầu, cười nói: "Tỉnh đã quyết định, bởi vì thị trưởng Trần đột nhiên sinh bệnh, cho nên chuyện này kéo dài thêm vài ngày, tôi đoán có lẽ sẽ sắp chuẩn bị chuyện đấu thầu này, sân thể dục cũ thêm cả khối đất của Ủy Ban Thể Dục Thể Thao chúng ta, một mảnh đất không nhỏ đó, thế nào? Anh cũng muốn tham gia đấu thầu sao?"
Từ Hoành Yến cuống quít lắc đầu, cười khổ nói: "Tôi nào có cái năng lực đó, tôi cũng chỉ đánh nhỏ làm chút buôn bán nhỏ, vốn chỉ có thể hy vọng vào nhà khách hai năm tới, nhưng hiện tại xem ra, tôi hẳn là nên sớm chuẩn bị!"
Trương Dương cười nói: "Chúng ta đúng là đang cần nhà khách, chỗ xử lý công việc của Ủy Ban Thể Dục Thể Thao tạm thời sẽ dời đến khách sạn quốc tế Nam Dương, chờ khi nào ký túc xá xây xong chúng ta lại dời qua đó, nhà khách thể dục xây dựng sau này ít nhất phải có tiêu chuẩn khách sạn ba sao."
Từ Hoành Yến biết lời Trương Dương nói đều là quy hoạch, thực sự khởi công còn không biết phải đợi tới khi nào, kỳ thực khi hắn biết khối đất đó bị phá bỏ và dời đi nơi khác đã chặt đứt ý nghĩ này, chẳng qua hắn hiện tại lo lắng chính là vấn đề của Tang Kim Đường, mình trong quá khứ đã từng tặng lễ cho Tang Kim Đường, chẳng biết Tang Kim Đường có thể khai ra tới mình hay không. Từ Hoành Yến nói bóng nói gió nói: "Chủ nhiệm Trương, tôi nghe nói phó chủ nhiệm Tang gặp chuyện không may?"
Trương Dương nói: "Việc này tôi cũng không rõ ràng lắm, anh đừng nghe tin đồn, hiện ở bên ngoài có rất nhiều người thích nói dối."
Từ Hoành Yến nói: "Chẳng qua tôi nghe nói chuyện này là thật, nói phó chủ nhiệm Tang bị song quy (đình chỉ công tác)."
Trương Dương ha ha cười nói: "Làm sao tôi lại không biết?"
Từ Hoành Yến còn muốn tiếp tục hỏi tiếp thì điện thoại của Trương Dương vang lên, hắn cầm lấy điện thoại, là Thường Lăng Phong gọi tới, lúc Trương Dương tại Đông Giang biết Từ Quang Lợi đút lót hai ngày trước, lập tức liên hệ với Thường Lăng Phong, bảo hắn hỗ trợ đem gã Nhật Bản Quy Điền Hạo Nhị chuẩn bị qua hỗ trợ, Trương Dương lo lắng chất lượng công trình do công ty xây dựng Thế Kỷ Mới của Từ Quang Lợi y phụ trách có vấn đề, Quy Điền là một người tinh thông trong nghề, cho nên Trương Dương có chủ ý gọi gã tới. Bất quá Trương Dương cũng không có nhiều tiền tặng cho Quy Điền như vậy, từ sau khi Quy Điền tạm rời cương vị công tác cũng không lập tức trở về Nhật bản, vừa vặn lại du ngoạn tại trong đất Trung Hoa, nghe Thường Lăng Phong nói tới chuyện của Trương Dương, Quy Điền tỏ ra tương đối nghĩa khí, biểu thị nguyện ý bỏ ra một chút thời gian giúp đỡ Trương Dương xét duyệt chất lượng công trình, không cần tiền thù lao, chỉ cần Trương Dương phụ trách việc ăn, mặc, ở, đi lại của gã, coi như lần này là du ngoạn quanh thành phố Nam Tích.
Trương Dương nghe Thường Lăng Phong nói như vậy, mừng rỡ đến không khép miệng lại được, liên tục thanh nói: "Không thành vấn đề, tuyệt đối không thành vấn đề, anh nói cho Quy Điền, tôi sẽ bao hết ăn, mặc, ở, đi lại cộng thêm du ngoạn của hắn, lúc nào tới?"
Thường Lăng Phong nói: "Ngày mai đi, hắn bây giờ còn ở kinh thành, nói là phải chuẩn bị một chút mới đi tới chỗ anh."
Trương Dương hỏi Thường Lăng Phong về tình hình hiện tại, Thường Lăng Phong kêu khổ không thôi nói: "Anh phủi mông rời đi, nhưng tôi lại bị thị trưởng Lý bắt lại, hiện tại đang bận túi bụi xây dựng sân bay mới, tôi cũng hối hận, vì sao khi đó lại muốn lưu lại."
Trương Dương kỳ thực cũng muốn Thường Lăng Phong đi qua, thế nhưng hắn đi mà Thường Lăng Phong cũng lại đi thì hạng mục xây dựng sân bay mới sẽ lộn xôn, chỉ bằng quan hệ của hắn cùng Đỗ Thiên Dã, Lý Trường Vũ, nói cái gì cũng không thể chọc tường người một nhà.
Trương Dương nói: "An tâm đứng ở Giang Thành đi, chỗ Nam Tích này cũng là nơi thị phi, không chừng có ngày nào đó tôi bị người ta miễn chức."
Thường Lăng Phong cười ha hả: "Ngã một lần rồi, có thất bại từ sân bay mới Giang Thành, cậu sẽ không dễ dàng té ngã như vậy đâu.
"Sao anh lại có lòng tin đối với tôi như thế?"
Thường Lăng Phong nói: "Không phải có lòng tin với cậu, hiện tại toàn bộ Bình Hải đều biết cậu là con nuôi của Phó Thủ Tướng Văn, ai còn dám nhằm vào cậu chứ!", Trương Dương hiểu rõ, đó là do hắn có lòng tin đối với Phó Thủ Tướng Văn, xem ra chuyện này phổ biến rất rộng, ngay cả bên phía Giang Thành cũng biết rồi, Trương Dương nói: "Anh đừng chế giễu tôi chứ, hiện tại áp lực của tôi rất lớn."
Thường Lăng Phong cười nói: "Có cái áp lực chứ? Chỉ sợ cậu vui vẻ còn không kịp? Kỳ thực chuyện này không có ảnh hưởng gì đối với phía dưới, then chốt là để cho đám lãnh đạo kia biết, cậu cứ chờ thăng chức rất nhanh đi."
Trương Dương nói: "Anh đừng tưởng mặt mũi cha nuôi tôi lớn như vậy, không nói đâu xa, chỉ như là vị bí thư Kiều của chúng ta vị tất đã nể mặt ông ấy." Trương Dương nói chính là tình hình thực tế, tuy rằng Văn Quốc Quyền là Phó Thủ Tướng Quốc Vụ Viện, nhưng bối cảnh chính trị của Kiều Chấn Lương cũng không bình thường, từ sau khi La Tuệ Trữ cường điệu đem chuyện mình là con nuôi nói với đám lãnh đạo, Trương Dương đích xác có chút bất an, hắn biết giữa Kiều Chấn Lương cùng Văn Quốc Quyền cũng không phải ăn ý như vậy. "Lão Kiều có thể vì chuyện này mà sinh ra thái độ gì với mình hay không?" Bất quá loại người có thân phận Kiều Chấn Lương có lẽ sẽ không chú ý loại việc nhỏ này.
Buông điện thoại xuống, Trương Dương mới ý thức được Từ Hoành Yến vẫn còn ngồi ở bên cạnh mình, hắn cười nói: "Quản lí Từ, anh còn có chuyện gì nữa?"
Từ Hoành Yến nói: "Không có gì, không có gì, tôi có chuyện của nhà khách, thuận tiện quan tâm Phó chủ nhiệm Thịnh, bình thường quan hệ của chúng tôi cũng không tệ lắm, ông bạn già mà, thật không muốn hắn gặp chuyện không may." Trương Dương cười tủm tỉm nhìn Từ Hoành Yến nói: "Quản lí Từ, không phải anh có chuyện gì gạt tôi đó chứ?" Từ Hoành Yến vừa nghe hắn nói như vậy nhất thời luống cuống, vội vã đứng dậy nói: "Không có, không có, tôi đối với cậu từ trước tới giờ đều là biết gì nói hết." Vẻ mặt của thằng nhãi này đầy vẻ bất an.
Trương Dương phá lên cười ha ha.
Từ Hoành Yến nhanh chóng cáo từ, hắn ý thức được Trương Dương có khả năng nhìn ra được cái gì đó, tuy rằng quan hệ của hắn với Trương Dương vẫn rất hòa hợp, thế nhưng phong cách làm việc của vị chủ nhiệm Ủy Ban Thể Dục Thể Thao trẻ tuổi này thủy chung làm cho hắn không suy được ra, còn không biết tình hình cụ thể của Thịnh Kim Đường, chung quy mình không thể chưa đánh đã khai, chuyện vốn không có mình, cần gì phải tự chui đầu vào lưới, trước mắt chỉ có thể kiên trì đợi kết quả xử lý thịnh Kim Đường.
Sau khi Từ Hoành Yến đi rồi, Trương Dương rời khỏi phòng làm việc, chuẩn bị đi tới công trường Trung Tâm Thể Dục Mới, đang đi tới trước chiếc xe của mình thì thấy Thường Hải Tâm bước nhanh về phía hắn, cầm trong tay một văn kiện, gọi: "Trương chủ nhiệm, ngài chờ một chút!"
Trương Dương nói: "Chuyện gì thế?" Thường Hải Tâm nói: "Chuyện Trung Tâm Tổ Chức Thông Tin, tất cả các dụng cụ đồ ăn đều được liệt kê ra đây rồi, anh xem qua một chút, nếu như không có vấn đề gì thì ký giúp tôi một chữ." Trương Dương nhận lấy bút từ trong tay của Thường Hải Tâm, cả nhìn cũng không nhìn đã ký ngay một chữ lên trên mặt giấy.
Thường Hải Tâm vô cùng kinh ngạc nói: "Anh không xem qua sao?" Trương Dương cười nói: "Tôi tin tưởng cô, cô hãm hại ai cũng sẽ không hãm hại tôi!" Mặt Thường Hải Tâm không khỏi nóng lên, nhỏ giọng nói: "Vậy cũng chưa chắc!"
Trương Dương nói: "Nếu như cô dám hãm hại tôi, tôi sẽ không tha cho cô, đến lúc đó cho cô muốn chết cũng không được!" Thường Hải Tâm có chút thẹn thùng cau lại cái mũi khả ái, biết tật lưu manh của vị thủ trưởng này lại tái phát, liền nhanh chóng nói tránh đi: "Anh đi đâu vậy?"
"Tôi tới Trung Tâm Thể Dục Mới, công ty xây dựng Thế Kỷ Mới xảy ra chút chuyện, tôi phải đi tới hiện trường xem."
Thường Hải Tâm ôm lấy tập văn kiện, mở cửa xe nói: "Tôi và anh cùng nhau đi qua đó, anh cứ thả tôi ở tòa nhà quốc tế Nam Dương là được, tôi đi xem sân bãi, sắp tới có nhiều người tới, có lẽ nên suy nghĩ chuyện lắp đặt các thiết bị!" Trương Dương gật đầu, lên xe khởi động máy.
Hai tay Thường Hải Tâm ôm văn kiện, đôi mắt đẹp nhìn thẳng về phía trước.
Trương Dương cười nói: "Tôi phát hiện cô đã tiến nhập vào vai!" Thường Hải Tâm nói: "Vai gì?"
"Vai chủ nhiệm Trung Tâm Thông Tin!"
Thường Hải Tâm nói: "Lãnh đạo coi trọng tôi như thế, tôi đương nhiên phải nỗ lực chăm chỉ làm việc gấp bội, không thể để cho người khác nói anh dùng người không tốt, dùng người không khách quan." Trương Dương cười nói: "Tôi thích dùng người không khách quan...", lúc nói lời này, hắn nhìn thoáng qua hướng đôi môi anh đào kiều diễm ướt át của Thường Hải Tâm, không nhịn được nuốt nước bọt.
Thường Hải Tâm nghe được lời này của hắn, khuôn mặt không khỏi đỏ lên, hai tay ôm chặt văn kiện, bỗng nhiên kinh hãi nói: "Đèn đỏ!" Lúc này Trương đại quan nhân đang ý loạn tình mê, lực chú ý khó tránh khỏi không tập trung, nghe thấy tiếng kinh hô của Thường Hải Tâm, lúc này mới để ý qua, một cước nhấn xuống phanh lại, cũng phải nói chức năng chiếc xe này rất tốt, phanh lại trong thời gian ngắn ngủi, nếu không thì đã va vào một người đi ngang qua đường ở vào phía trước, người đi đường kia trợn mắt nhìn Trương Dương, nhấc chân đá lên chiếc xe của hắn một cước.
Đổi thành lúc bình thường Trương Dương khẳng định sẽ không tha cho gã, nhưng ngày hôm nay lại bất đồng, là do chính hắn không tập trung, chẳng thể trách người khác, Thường Hải Tâm biết Trương Dương là người có tính không nhận sai, vội vàng nhắc nhở hắn đừng tức giận, nhưng tâm tình Trương Dương ngày hôm nay rất tốt, cười cười nói: "Yên tâm, tôi tội gì chấp nhặt với gã đó." Thường Hải Tâm nhỏ giọng nói: "Gần đây hình như anh thay đổi rất nhiều." Trương Dương nói: "Có phải càng trở nên nội hàm, càng ngày thái độ càng đúng mực hay không?"
"Xì!" Thường Hải Tâm tỏ vẻ chẳng đáng nhếch lên khóe môi anh đào, thằng nhãi này cho tới bây giờ cũng không sửa được tật xấu tự biên tự diễn.
Trương Dương thả Thường Hải Tâm ở tòa nhà quốc tế Nam Dương, nhớ tới chiếc xe Volvo của Nhâm Văn Bân còn nằm ở trong ga ra của Ủy Ban Thể Dục Thể Thao, hắn dặn Thường Hải Tâm: "Lúc quay lại cô gặp Lý tổng, nói với ông ấy một tiếng là chiếc xe kia của Nhâm Văn Bân vẫn còn đang ở Ủy Ban Thể Dục Thể Thao, mấy hôm nữa tôi sẽ đưa qua cho." Thường Hải Tâm gật đầu, cầm văn kiện xuống xe, đi hai bước lại nghĩ tới một việc, đi tới trước cửa sổ xe nói: "Chủ nhiệm Trương, Cao Liêm Minh kia khi nào mới qua, không phải hắn nói phải tìm giúp tôi một vị cao thủ máy tính sao? Tôi thấy hắn làm việc không vững chắc, nói không chính xác, anh nên thúc giục hắn nhiều hơn." Trương Dương cười nói: "Yên tâm đi, ngày hôm nay tôi liền gọi điện thoại cho hắn, bảo anh ấy nhanh chóng tới đây làm việc."
Thường Hải Tâm hướng Trương Dương vẫy chào rồi nhanh chóng đi vào cửa xoay của tòa nhà quốc tế Nam Dương, tòa nhà quốc tế Nam Dương hiện nay còn chưa chính thức khai trương, tất cả đều đang trong chuẩn bị, Lý Quang Nam cho Trương Dương mượn hẳn một tầng lầu làm văn phòng làm việc của Ủy Ban Thể Dục Thể Thao, này cũng là do nhân tình với Trương Dương, lúc trước nếu như không có Trương Dương hỗ trợ, hắn cũng không thể đem các khách sạn trong phạm vi thiết kế xây dựng xử lý hết được, cho nên khi Trương Dương đề xuất yêu cầu này, Lý Quang Nam liền đáp ứng không chút do dự.
Lý Trường Phong đứng ở trong phòng làm việc lý nghĩ mãi không ra cách, mấy người thuộc tầng quản lý của công ty Thế Kỷ Mới đều ngồi ở phòng làm việc này, trên mặt tất cả bọn họ đều là u ám ngây ngốc, tổng giám đốc bị Kiểm Sát Viện gọi đi, chuyện đến bây giờ cũng chưa có đầu mối, nếu như Từ Quang Lợi thực sự bởi vì nhận hối lộ mà bị khởi tố, Thế Kỷ Mới sẽ phải đối mặt với nguy cơ tan tác, chỉ bằng Lý Trường Phong căn bản không thể nào lãnh đạo công ty tiếp tục đi tới được.
Lý Trường Phong nói: "Các anh đừng lo lắng, hẳn là không có chuyện gì lớn, cậu út tôi chỉ là đi phối hợp điều tra, không có vấn đề gì lớn, ngày hôm nay là có thể đi ra."Kỳ thực cậu út hắn có thể đi ra hay không, trong bụng hắn cả một chút tin tưởng cũng không có, ngày hôm nay đi tìm cậu cả, bị quát mắng một hồi, Lý Trường Phong thực sự không biết lần này cậu cả có thể ra tay giúp hay không.
Phó quản lí Lưu Chính Dương nói: "Trường Phong, bí thư Từ là cậu cả của anh, Viện Kiểm Sát sẽ không thể không nể tình như thế đâu! " Đám quản lý của Thế Kỷ Mới nếu không phải bằng hữu thì là thân thích với Từ Quang Lợi, đều là quan hệ như vậy nên loại lời nói phạm huý này hắn không cần suy nghĩ liền có thể nói ra, những người khác đều cùng nhau gật đầu.
Lý Trường Phong thở dài nói: "Chuyện này các anh đừng để ý, hãy làm việc cho tốt, vô luận là cậu út tôi có ở đây hay không ở đây, chúng ta đều có thể tiếp tục làm tốt việc xây dựng." Câu này trái lại là lời nói thật.
Lúc này Tiểu Trần của Bộ Công Trình đi đến, ghé vào bên lỗ tai của Lý Trường Phong thấp giọng nói câu gì đó. Lý Trường Phong nhíu nhíu chân mày, đứng dậy nói: "Chủ nhiệm Trương của Ủy Ban Thể Dục Thể Thao tới, tôi đi trước gặp cậu ấy!" Trương Dương mang theo mũ bảo hộ, hai tay đẻ sau lưng đứng ở phía trước công trường sân thể dục chính, hiện tại công trình sân thể dục chính đã cơ bản hoàn thành, rất nhanh sẽ đi vào giai đoạn lắp đặt thiết bị trong ngoài. Trương Dương không phải chuyện gia về mặt kiến trúc, chỉ từ bề ngoài là không nhìn ra bất cứ cái vấn đề gì, kỳ thực trước đó mời nhiều người chuyên nghiệp có kinh nghiệm qua kiểm tra, cũng không phát hiện ra cái vấn đề gì, bất quá Trương Dương biết Từ Quang Lợi đút lót Huệ Kính Dân, hơn nữa không ít tài liệu công trình đều là do Huệ Cường phụ trách, từ đáy lòng hắn có chút lo lắng, hắn hiểu tiểu tử Huệ Cường kia, sự kiện khán đài sân thể dục Đông Giang bị sập xuống cũng có chút dính dáng tới gã, không nghĩ ra bàn tay của gã lại có thể dài như thế, có thể giơ đến tận Nam Tích.
Lý Trường Phong chất chứa oán hận sâu sắc đối với Trương Dương, nhưng Trương Dương là chủ nhiệm Ủy Ban Thể Dục Thể Thao, cũng là Tổng chi huy của công trình Trung Tâm Thể Dục Mới, cho dù y có hận Trương Dương tới bể phổi, cũng phải kiên trì qua gặp hắn. Đi tới phía sau Trương Dương, thấp giọng nói: "Chủ nhiệm Trương đã tới rồi!" Trương Dương "ừ" một tiếng, cũng quay đầu lại nhìn hắn, nghếch cằm ngang ngang nói: "Cũng sắp xây dựng hoàn thiện!" Lý Trường Phong nói: "Trước Tết Nguyên Đán là có thể hoàn thành xây dựng, sau đó tiến hành giai đoạn lắp đặt thiết bị chỉnh thể."
Trương Dương nói: "Có thể đảm bảo chất lượng công trình chứ?", Lý Trường Phong nghe ra giọng nói bất thiện của hắn, hẳn là là muốn chọc vào chỗ xấu, khi người ta đang gặp phải tình huống phi thường, trong đầu thường thường sẽ nghĩ nhiều hơn một chút, quá khứ Lý Trường Phong bất luận có cái chuyện gì thì trước tiên đều sẽ đi tìm cậu út Từ Quang Lợi xin chỉ bảo, nhưng hiện tại cậu út bị Viện Kiểm Sát mời đi nói chuyện, hiện nay Thế Kỷ Mới chính là do y định đoạt, lúc Từ Quang Lợi rời đi cũng đặc biệt nhấn mạnh điểm này, bảo Lý Trường Phong chú ý coi chừng công trường, có bất luận cái chuyện gì đều chờ hắn trở về lại nói tiếp.
Lý Trường Phong nói: "Có thể đảm bảo!" Trương Dương nói: "Tổng giám đốc Từ đâu?" Cái này có chút biết rõ rồi còn cố hỏi.
Lý Trường Phong nói: "Cậu út tôi có chuyện quan trọng cần xử lý, bên này tạm thời giao cho tôi toàn quyền phụ trách." Trương Dương gật đầu, ánh mắt chuyển hướng Lý Trường Phong nói: "Anh phụ trách sao, cũng tốt, anh lập tức truyền đạt một cái thông báo, đình chỉ tất cả việc xây dựng, triển khai kiểm tra chất lượng an toàn trong ba ngày." Lý Trường Phong ngạc nhiên nói: "Cái gì?, Trương Dương lạnh lùng nói: "Anh không nghe rõ sao sao?" Lý Trường Phong nói: "Nhưng kỳ hạn công trình của chúng tôi rất chặt, tại trong lúc này còn muốn dừng xây dựng lại làm kiểm tra an toàn chất lượng, nếu làm lỡ kỳ hạn công trình được giao thì ai gánh chịu cái trách nhiệm này?" Trương Dương nói: "Đừng nói trách nhiệm với tôi, cái gì cũng không quan trọng bằng an toàn, cái gì cũng không quan trọng bằng chất lượng, Phó thủ tướng Văn ngày hôm qua tới hiện trường công trường thị sát, đã đặc biệt chỉ rõ điểm này, anh không vui thì tìm Phó thủ tướng Văn đi." Trương Dương căn bản là ăn nói lung tung, Văn Quốc Quyền nói muốn bọn họ dừng xây dựng công trình lại để kiểm tra chất lượng khi nào, hắn nói như vậy có mục đích là từ trên khí thế áp đảo Lý Trường Phong, hắn cũng đoán chắc Lý Trường Phong không có khả năng đi tìm Văn Quốc Quyền để nói rõ lí lẽ.
Lý Trường Phong gật đầu nói: "Anh toàn của chúng tôi đã từng kiểm tra rất tốt, cho dù kiểm tra an toàn cũng không cần phải đình công chứ?" Trương Dương nói: "Tôi nói anh không nên nhiều lời vô ích như vậy, anh cho rằng tôi không muốn đẩy nhanh tiến độ xây dựng nhanh hơn sao? Cấp trên ra mệnh lệnh, chúng ta phải chấp hành vô điều kiện, còn nữa, cậu út của anh rốt cuộc đi làm gì?" Lý Trường Phong nuốt nước bọt, chuyện này thật không tiện mở miệng.
Trương Dương nói: "Đợi lát nữa tới hiện trường mở cuộc họp ban chỉ huy dự án, tôi có lời muốn nói với những người nhận thầu các anh." Thương nhân nhận thầu công trình chính của Trung Tâm Thể Dục Mới chỉ có Từ Quang Lợi cùng Lương Thành Long, hiện tại Từ Quang Lợi đã đi Viện Kiểm Sát, chỉ có thể là Lý Trường Phong thay y đi tới tham gia hội nghị.
Y Đạo Quan Đồ Y Đạo Quan Đồ - Thạch Chương Ngư