Cuộc chiến thật sự là giữa những gì bạn đã làm, và những gì bạn có thể làm. Bạn so sánh bạn với chính mình chứ không phải ai khác.

Geoffrey Gaberino

 
 
 
 
 
Tác giả: Cổ Long
Thể loại: Kiếm Hiệp
Upload bìa: Phúc Nguyễn
Số chương: 33
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2170 / 33
Cập nhật: 2014-11-23 10:21:04 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 16 - Thật Giả Nan Phân
gũ Chỉ Bà Bà bật quát:
- Nếu ngươi còn vọng động thì đừng trách lão thân sẽ phải nặng tay hơn lần này.
Nếu thiết trượng của Ngũ Chỉ Bà Bà có mục đích là ngăn Hà Thái Hoài lại, không cho Hà Thái Hoài tiến đến thu hồi tín vật hiện do Trác Duy Lãm cầm giữ thì một đao bất ngờ bật lóe lên của Thẩm Tuyệt Đao mới chính là chiêu công đầu tiên dành cho Hà Thái Hoài:
- Hóa ra bọn ta đã lầm mưu kế thủ đoạn của ngươi. Thử xem ngươi còn chối cãi như thế nào nữa với chiêu này của ta. Đỡ!
Ào…
Hà Thái Hoài vội bật tung ngược về phía sau, kịp tránh chiêu đao khá lanh lẹ của Tuyệt Đao.
Vút!
Lập tức bóng thiết trượng bật lóe lên ngay bên cạnh Hà Thái Hoài.
- Bách Cầm thân pháp! Thì ra kế mưu của tiểu tử ngươi là muốn gồm thâu càng nhiều tuyệt càng tốt. Vậy đến bao giờ mới đến lượt ngươi thâu đoạt tuyệt kỹ của lão thân? Hay ả Lưu Ngọc Bội đã kịp chỉ điểm cho ngươi trước lúc ả chết. Hãy đỡ!
Vụt!
Hà Thái Hoài lại tràn người tránh chiêu, miệng cố kêu lên:
- Mọi ngưới đừng ngộ nhận nữa có được không? Tại hạ…
Có tiếng thét lanh lảnh của Uyên Uyên vang lên:
- Ngay từ đầu ta đã đoán biết là ngươi có ý đồ, quả không sai. Giờ thì ngươi đừng hi vọng còn người nào nữa tin ngươi. Đỡ chiêu!
Một ánh đao lóe lên, cho Hà Thái Hoài biết cả Thẩm Uyên Uyên cũng có đao, cho dù trước đó Thẩm Uyên Uyên không hề có đao trong tay.
Ào…
Hà Thái Hoài đành trông mong vào sự thâm trầm, nói lên sự nhận định chín chắn ắt phải có của phụ tử Trác Quang Minh. Do đó, Hà Thái Hoài vừa lo tránh đao của Uyên Uyên vừa hối hả gọi:
- Trác huynh, Trác tiền bối! Nhị vị xin minh định cho Hà Thái Hoài này. Tại hạ…
Có giọng nói trầm trầm của Trác Quang Minh vang lên:
- Mọi chuyện rồi sẽ minh bạch nếu Hà huynh đệ ngay lúc này hãy chịu khuất tất một phen.
Trác Duy Lãm tiếp lời:
- Tệ nhi nói rất đúng, sao tiểu hữu không cố nhẫn nhịn, tạm thời thúc thủ để cùng mọi người ngồi lại và tìm hiểu mọi thực hư?
Hà Thái Hoài thất vọng:
- Tại hạ sẽ tuân theo, chấp nhận cho chư vị chế ngự với điều kiện là Ngũ Chỉ Bà Bà ngay lúc này cũng phải xếp vào dạng tình nghi. Ý của tại hạ là…
Tiếng rít của Ngũ Chỉ Bà Bà liền vang lên, cắt ngang câu nói của Hà Thái Hoài:
- Chỉ có ngươi mới là kẻ đáng ngờ. Và ngay lúc này tự thân ngươi cũng đâu thể định đoạt. Hãy xem tuyệt kỹ của lão thân.
Và một tia chỉ kình liền được Ngũ Chỉ Bà Bà phát xạ, lao thẳng vào Hà Thái Hoài.
Víu…
Bất phục xen lẫn bất bình, Hà Thái Hoài theo bản năng tạt ngang một kình, quất hất ngọn chỉ lực của Ngũ Chỉ Bà Bà bật ra.
Vù… Ầm…
Ngọn chỉ kình bị đánh bật thật, điều đó vô tình làm cho người phát chỉ kình và người vừa đánh bật ngọn chỉ vô cùng kinh ngạc.
Ngũ Chỉ Bà Bà the thé cười lên:
- Khá khen cho tiểu tử ngươi có nội lực thật sự vượt ngoài sự dự đoán của lão thân. Hãy đỡ thêm một lần nữa xem. Đỡ! Ha…ha…
Và Hà Thái Hoài thì kinh ngạc đến thất sắc.
- Một trong Ngũ Kỳ như lão bà bà thật khó tin là chỉ có nội lực yếu kém như vậy. Trừ phi…
Trừ phi điều gì thì Hà Thái Hoài không còn cơ hội để nói tiếp. Vì đúng lúc đó, dường như ở tám phương tứ hướng đều có những tràng cười ngạo mạn và đắc ý vang lên:
- Thật là may mắn cho bổn cung, tam trong ngũ kỳ đều vô tình hiện diện đông đủ, đỡ cho bổn cung khỏi phải phí lực truy tìm. Ha…ha…
- Cung chủ có lệnh chỉ được bắt giữ, không được sát hại tam tuyệt! Hãy mau phát động trận Ngũ Hành Huyết Hoa! Ha…ha…
- Mộc Tinh đàn tuân lệnh!
- Kim Tinh đàn tuân lệnh!
- Thổ Tinh đàn…
Hà Thái Hoài không cần nhìn cũng biết Huyết Ma Cung vậy là đã có cách xông qua Hoàng Diệp Lâm. Và chúng không phải xuất hiện chỉ một ít người, hoặc một vài quan ải như Hà Thái Hoài từng trông thấy và cũng từng vượt qua. Trái lại chúng xuất hiện rất nhiều và nhiều đến độ cho dù Hà Thái Hoài có cơ hội cùng mọi người ở đây liên thủ cũng không thể đủ lực lượng đương đầu.
Nhận thức rõ điều đó, Hà Thái Hoài vận dụng toàn lực vào thân pháp Bách Cầm, ung dung tránh thoát ngọn chỉ lực đang xạ đến của Ngũ Chỉ Bà Bà và hối hả lao về phía Trác Quang Minh và Thẩm Uyên Uyên:
- Trác huynh và Uyên tỷ xin hãy nhớ đến lời dặn trước của tại hạ. Hãy mau chạy đi! Nhanh nào!
Thẩm Uyên Uyên đáp lại bằng cách tạt ngược một đao về Hà Thái Hoài:
- Vẫn là thủ đoạn của ngươi thôi. Chẳng phải lúc nãy ngươi là kẻ đi sau cùng và đó là dịp để ngươi lưu ám ký cho bọn chúng bất ngờ xông vào ư? Hãy nạp mạng cho ta.
Ào…
Luôn luôn bị nghi ngờ và hễ càng nói, càng giải thích thì càng bị nghi ngờ nhiều hơn. Hà Thái Hoài chợt hít vào một hơi thật dài để bất ngờ có một hành động mà tất cả mọi người đương diện đều không ai ngờ đến.
Hà Thái Hoài vươn tay, thi triển một thủ pháp diệu kỳ, nhẹ nhàng tước đoạt thanh đại đao trên tay Thẩm Uyên Uyên:
- Đắc tội!
Rồi với đao vừa chiếm đoạt, Hà Thái Hoài bật tung người lao vào giữa bọn Huyết Ma Cung đang hăm hở triển khai Huyết Ma Ngũ Hành Trận:
- Bọn ngươi phải chết! Kẻ nào ngăn ta, kẻ đó phải chết! Ha…ha…! C…h…ế…t…! Ha…ha…
Đao pháp của Hà Thái Hoài đã biểu hiện và cùng với tràng cười đang sặc sụa của Hà Thái Hoài, hàng loạt những tiếng kêu thét vừa thảm thiết vừa bi phẫn của bọn Huyết Ma Cung cũng vang lên:
- Mau mau ngăn tiểu tử lại a..a…
- Chính Thất Tình Kim Tinh đã bị tiểu tử sát hại, hãy báo thù cho a…a…
- Chao ôi đao pháp của…á..
Máu đã đổ và thây người đã gục, Hà Thái Hoài càng cười to hơn và đắc ý hơn:
- Chết! Ha…ha… Bọn ngươi chạy đâu cho thoát? Chết này! Ha…ha..
Những tiếng gầm thét quanh đó không còn lọt vào tai Hà Thái Hoài nữa, đối với Hà Thái Hoài lúc này, chỉ có những bóng người di chuyển là đáng cho Hà Thái Hoài quan tâm mà thôi.
Một bóng nhân ảnh lao vút qua Hà Thái Hoài:
- Tiểu tử ngươi lẽ nào không sợ độc? Hãy xem độc thủ của ta!
Rào…
Hà Thái Hoài ung dung ở giữa màn độc vụ để loang thanh đại đao lên:
- C…h…ế…t…! Ha…ha…!
Phựt! Oa!
Một bóng nhân ảnh khác đang vừa lùi vừa tháo chạy:
- Tiểu tử không ngại độc! Chúng ta xem ra…
Ánh đao của Hà Thái Hoài đã vươn đến:
- Chạy à? Chết! Ha…ha…
Phập! Oa…
Những bóng nhân ảnh càng lúc càng náo loạn và hậu quả là chỉ làm cho thanh đại đao của Hà Thái Hoài càng được phát động loạn xạ hơn.
- Đỡ! Ha…ha…
Phập! Oa…
- Sao ngươi không chạy nữa? Đỡ! Ha…ha…
A…a…
Hà Thái Hoài không hề nuối tiếc những sức lực đang bỏ ra, thanh đại đao cứ thế tiếp tục loang loáng.
Một nhát bên đông.
Vù…
Một bóng đen ngã gục.
Huỵch!
Một đao bên tây!
Ào…
Một bóng cao lừng lững ngã xuống.
Rào…rào…
Càng có nhiều bóng đen thì càng có nhiều chiêu đao được Hà Thái Hoài quật ra.
Ào…
Hà Thái Hoài quật mãi, quật mãi cho đến lúc hoàn toàn kiệt lực.
Và cho dù đã kiệt lực Hà Thái Hoài vẫn cười, tuy là cười với thanh âm đã khào khào vì khản giọng:
- Ha…ha…
Hà Thái Hoài cười cho đến lúc không thể nào cười được nữa và phải ngất lịm…
Xích Long Châu Xích Long Châu - Cổ Long Xích Long Châu