An ordinary man can... surround himself with two thousand books... and thenceforward have at least one place in the world in which it is possible to be happy.

Augustine Birrell

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 81
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2023 / 31
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 39: Tận Lực Cứu Giúp (2) .
àng nhìn ánh lửa đang toát ra, cảm giác có chút mê đi .
Nàng luôn luôn theo nguyên tắc ‘người không vì mình trời tru đất diệt’,cho tới bây giờ bản thân cũng sẽ không chịu ủy khuất . Tại sao giờ này nàng lại vì Tần Mộ Phong mà lo lắng, bởi vì hắn không màng đến an nguy của bản thân mà cứu nàng ? Nàng không biêt, ngay như bản thân nàng cũng cảm thấy được đó là chuyện trái với lẽ thường .
Nàng vừa trúng độc lại liên tục mệt mỏi bốn canh giờ, Thiên Mạch gần như hư thóat . Nàng day day cái trán để bảo trì sự thanh tỉnh của bản thân .
Quần áo của Tần Mộ Phong đã khô, nàng đem toàn bộ quần áo của mình cởi ra, trên người chỉ mặc một chiếc áo choàng . Trong một ngôi miếu nát mà cởi quần áo nàng cũng không hề sợ hãi . Với võ công của nàng đủ để nghe được động tĩnh trong phương viên một dặm, nếu có người tới nàng sẽ biết .
Nàng mệt mỏi . Trải qua nửa ngày khổ sở, nàng đã ở trong tình trạng kiệt sức .
Nàng ngồi ở bên người Tần Mộ Phong, cầm trong tay quần áo của mình tự hong khô . Không biết lúc nào nàng mơ màng ngủ say,cả thân thể ngã vào người của hắn .
Thiên Mạch thân thể âm hàn, trời sanh sợ lạnh, trong lúc mơ ngủ tiềm thức của nàng tiến đến nơi ấm áp, gắt gao chui vào trong lòng Tần Mộ Phong .
Tần Mộ Phong đang ngủ say hơi nghiêng người, đem nàng ôm vào trong lòng . Một đôi vợ chồng trên danh nghĩa, một đôi nam nữ từng có ‘thâm thù đại hận’, lần đầu tiên kề sát nhau như thế .
Mưa vẫn rơi, tiếng mưa rơi tí tách không ngừng vang lên .
Lúc Tần Mộ Phong tỉnh dậy đã hơn nửa đêm, ngọn lửa đã sắp tàn, chỉ còn lại một ánh lửa yếu ớt .
Tần Mộ Phong hơi nhúc nhích thân thể lập tức cảm thấy trong lòng ôm giai nhân .
Chỉ cách một lớp y phục mỏng, da thịt bọn họ đồng thời dán chặt với nhau . Thân thể nàng mềm mại, phát tán ra một hương thơm tự nhiên . Hương thơm của nàng cùng con người của nàng giống nhau, tự nhiên, thuần chân . Một mùi thơm nhẹ nhàng, so với mùi son phấn còn thơm hơn .
Thiên Mạch khẽ nhích thân thể, càng thêm tiến sát hắn . Theo sự di chuyển của nàng, bộ ngực đầy đặn của nàng nhẹ nhàng cọ xát vào ngực hắn . Thân thể của Tần Mộ Phong có phản ứng, tựa hồ có một ngọn lửa đang chạy loạn trong người .
Tần Mộ Phong rên rỉ một cách thống khổ, nàng càng kề sát vào hắn, chỉ cách một lớp vải mỏng, hắn tựa hồ cảm nhận được làn da mềm mại trắng nõn của nàng.
Mí mắt Thiên Mạch khẽ nhúc nhích, kêu lên một tiếng . Tần Mộ Phong biết nàng sắp tỉnh lại, tay chân hắn nhất thời luống cuống, thân thể cứng ngắc, vội vã ôm lấy nàng .
Thiên Mạch mơ màng mở mắt, đối diện với con mắt tràn ngập tình dục của Tần Mộ Phong .
Nàng lẳng lặng nhìn hắn, không nói gì, cũng không có động tác gì .
Tần mộ Phong rất xấu hổ, trên mặt hiện lên sắc đỏ rất khả nghi “Ngươi tỉnh ?”
“Đúng vậy .” Tần Mộ Phong cũng thẹn thùng ? Thiên Mạch thấy hắn giống như trẻ con, trong mắt hiện lên ý cười thoáng qua .
“Ách, rời giường nghen ?” Tần Mộ Phong thật giống một tên ngốc .
Khóe miệng Thiên Mạch nhếch lên, hiện ra một nụ cười “Tốt” Lúc nàng cười rộ lên, mỹ nhân thiên hạ hòan toàn mất hết nhan sắc . Tần Mộ Phong nhìn khuôn mặt tươi cười của nàng, có chút ngây người .
Thiên Mạch giãy dụa, muốn từ trong lòng hắn đứng dậy . Sự giãy dụa của nàng khiến cho dục vọng vừa lắng xuống của hắn lại bắt đầu nổi lên . Hắn vô thức ôm chặt lấy vòng eo của nàng, để cho nàng ngã vào trong lòng hắn .
Thiên Mạch ngẩng đầu, gương mặt bỗng dưng đỏ lên “Làm gì?” Bọn họ từng có ba lần tiếp xúc da thịt nhưng Thiên Mạch giống như cô gái chưa hiểu chuyện, đối với việc quan hệ nam nữ hòan toàn xa lạ .
Tay của Tần Mộ Phong vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn trơn mềm của nàng, sau đó chậm rãi đi xuống phía dưới . Tay chuyển qua bên hông của nàng, hắn nhanh chóng cởi vạt áo của nàng,nhìn đường cong như ẩn như hiện bên dưới bạch y mỏng manh, đặc biệt đến mê người . Tần Mộ Phong giữ lấy eo của nàng, môi rơi vào trên cổ của nàng, cắn nhẹ lên da thịt tuyết trắng .
Thiên Mạch bị sốc vì sự nhiệt tình đến bất ngờ của hắn, giọng nói run rấy “Vương gia, ngươi làm gì ?”
“Đừng nói chuyện .” Tần Mộ Phong không cho nàng nói, tiếp tục làm càn hơn nữa .
Môi Thiên Mạch run rẩy, bất lực nắm lấy quần áo của hắn .
Cái lưỡi nhỏ thơm tho của nàng hơi lộ ra tựa hồ muốn dụ dỗ hắn . Tần Mộ Phong giữ lấy cằm của nàng, hung hắng hôn lên đôi môi đỏ mọng mê người kia .
Hơi thở nam tính của hắn vây lấy nàng, hai tay nhỏ nhắn nắm chặt lấy quần áo của hắn, ngực không ngừng phập phồng .
Tần Mộ Phong không thể kiềm chế, đem Thiên Mạch đặt ở dưới người, khao khát mút lấy hương thơm trên môi nàng, đầu lưỡi bá đạo tiến vào trong miệng nàng hưởng thụ hương vị mật ngọt .
Hơi thở của hắn đã khiến cho nàng hoàn toàn mê man, tất thảy đều đã ra ngoài sự kiểm sóat .
Hỏa, đã dập tắt nhưng kích tình trong lúc đó của bọn họ đủ để thiêu rụi tất cả
Vương Phi Thất Sủng Vương Phi Thất Sủng - Thượng Quan Sở Sở