The mere brute pleasure of reading - the sort of pleasure a cow must have in grazing.

Lord Chesterfield

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 81
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2023 / 31
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 37: Hoạn Nạn Mới Thấy Chân Tình (2) .
ắn không rõ bản thân đến tột cùng đang làm cái gì, tại sao lại muốn cứu người đàn bà này ? Hắn luôn luôn không coi trọng đàn bà, cho tới bây giờ cũng vẫn không coi đàn bà quan trọng hơn bản thân mình . Tại sao trong thời khắc nguy cấp như thế, hắn tự dưng lại mang theo cái gánh nặng này ? Lúc cứu nàng hắn thấy rất phiền phức nhưng rồi tự nhiên lại cảm thấy an tâm . Ngay cả bản thân hắn cũng không biết mình đang làm cái gì .
Tần Mộ Phong một tay ôm Thiên Mạch, một tay vung kiếm, dùng khinh công lăng không rời đi .
“Phi Dương đại ca đâu ?” Trong giọng nói của Thiên Mạch mang theo một tia lo lắng, hai người bọn họ bay đi, Phi Dương làm sao bây giờ ?
Trong lúc này mà nàng cư nhiên còn nghĩ tới nam nhân khác, Tần Mộ Phong tự dưng bốc hỏa “Đàn bà, không muốn chết thì câm miệng cho ta .” Sát thủ có nguyên tắc của sát thủ, sẽ không lạm thương người vô tội, chỉ cần hắn rời đi, bọn họ sẽ không thương tổn Phi Dương . Tuy Diêm Môn môn chủ nói phải giết sạch nhưng theo Tần Mộ Phong cảm nhận thì hắn thực sự là một nam tử hán, sẽ không lạm sát kẻ vô tội .
Thiên Mạch ngẩng đầu, liếc nhìn Tần Mộ Phong, thần sắc phức tạp .
Tần Mộ Phong trong lúc nguy cấp vẫn quan tâm đến nàng, nàng có thể vì hắn làm được như vậy sao ?
Một tiếng động nhỏ truyền đến bên tai của nàng, Thiên Mạch sắc mặt biến đổi, lấy từ bên hông ra ba cây ngân trâm . Nàng còn chưa kịp ra tay thì eo đã bị ôm chặt, cả người bị Tần Mộ Phong ôm vào trong lòng . Tần Mộ Phong ôm nàng, thân thể xoay tròn . Thân thể của Tần Mộ Phong vừa di chuyển đến vị trí của Thiên Mạch lúc nãy thì năm mũi tên nhọn đã đâm thật sâu vào lưng hắn . (tội nghiệp anh quá )
Tần Mộ Phong biến sắc, ôm thiên mạch rớt trên mặt đất . Thiên Mạch con ngươi lạnh lẽo,phóng ra ba cây ngân trâm .
Tần Mộ Phong nửa quỳ trên mặt đất, vẫn duy trì tư thế cũ . Tay vẫn như cũ ôm Thiên Mạch, đầu tựa ở trên vai của nàng “Đàn bà, ta sớm muộn bị ngươi hại chết .” Huyết sắc trên mặt hắn dần dần biến mất, mồ hôi vã ra khắp trán .
Thiên Mạch ngơ ngác để cho hắn ôm, nói không lên lời . Tần Mộ Phong nhất định là điên rồi, tuyệt đối điên rồi . Nếu không hắn không có khả năng vì nàng chắn ám khí . Khi nàng nghe được tiếng động của ám khí, đã định đem ngân châm đánh bật ám khí, vậy mà hắn cư nhiên dùng thân thể chắn ám khí cho nàng .
Nàng hành tẩu giang hồ nhiều năm như vậy, luôn luôn độc lai độc vãng . Cho tới bây bây giờ cũng không biết có kẻ dùng thân thể của mình để chắn ám khí cho người khác . nàng thật sự bị hắn dọa tới rồi, lúc này đây, nàng thật sự bị hù dọa rồi .
Tần Mộ Phong suy yếu ở bên tai nàng nói “Ngươi chạy, đừng động ta .” Trong ý thức mơ hồ của hắn, tại thời điểm này, hắn chỉ muốn nàng được an toàn .
Một thứ cảm giác xa lạ lướt qua trong lòng Thiên Mạch, ấm áp, nhẹ nhàng, ngọt ngào giống như kẹo đường . Một thứ gì đó ở trong sâu thẳm trái tim đang chậm rãi hòa tan .
“Muốn chạy thì cùng chạy .” Thiên Mạch nói rất nhỏ, trong giọng nói tựa hồ mang theo một tia ôn nhu . Nàng biết hắn nghe không thấy, từ tiếng thở của hắn, nàng biết hắn đã hôn mê rồi .
“Nghĩ không ra Bình Nam Vương lại si tình như thế .” Diêm Môn môn chủ theo đuôi mà đến đã chứng kiến được một màn, chân thành cảm khái . Kẻ hoa tâm như Tần Mộ Phong cư nhiên vì một người đàn bà mà chắn ám khí, đúng là không thể tin nổi .
Thiên mạch không có trả lời, vẫn như cũ ngẩn ngơ ôm tần mộ Phong .
“Nàng xảy ra chuyện gì ?” Hắn chỉ vào hắc y nhân đang bất động mà hỏi Thiên Mạch . Hắn truy đuổi Tần Mộ Phong đến đây, không nghĩ tới đột nhiên có người đánh lén, hắn đang muốn ra tay chế trụ kẻ đánh lén thì người nọ đột nhiên bất động tại chỗ . Cách không điểm huyệt ? Không, môn võ công này đã thất truyền từ lâu .
“Hắn không phải người của Diêm Môn sao ?’ Thiên Mạch lãnh đạm liếc mắt nhìn hắn, vẫn như cũ không biểu lộ cảm xúc . Nàng vẫn tưởng rằng kẻ ra tay đánh lén là người của Diêm Môn .
Người của Diêm Môn quang minh lỗi lạc, sẽ không làm ra chuyện trộm gà cắp chó như thế . Trong lòng hắn không giận, lạnh lùng nói “Người của Diêm Môn không có hèn hạ vô sỉ như vậy .” Người đàn bà này thật tỉnh táo, tỉnh táo đến đáng sợ .
“Nghĩ cũng đúng .” Thiên Mạch lẩm bẩm . Thiên Mạch buông Tần Mộ Phong ra, để cho hắn nằm trên mặt đất, tiện tay phong bế huyệt đạo của hắn . Động tác của nàng rất nhanh, nhanh đến nỗi hắn căn bản cũng không nhìn rõ .
“Hắn bị thương, để cho ta xem .” Mạng của Bình Nam Vương là của Diêm Môn, bất luận kẻ nào cũng đừng nghĩ cướp lấy .
“Không có gì, trúng độc mà thôi .” Thiên Mạch đứng lên, ánh mắt rơi vào kẻ phóng ám khí “thất bộ truy hồn .”
Diêm Môn môn chủ kinh ngạc nhưng không có biểu hiện ra, hắn nhíu mày “thất bộ tủy hồn ?” Thất bộ truy hồn là một trong những kịch độc lợi hại nhất của võ lâm, ngoại trừ tả thủ thần y và thiên hạ đệ nhất độc y năm đó, rất ít người có thể giải được . Mà nàng thì nói rất bình thường, đúng là không thể tin nổi .
“Không chết được .” Trong giang hồ rất ít người biết được cách giải thất bộ truy hồn, Liễu Thiên Mạch may sao lại là một trong những người đó .
Hắn hồ nghi liếc nhìn nàng một cái, ngồi xổm xuống bắt mạch cho Tần Mộ Phong . Hắn buông cổ tay Tần Mộ Phong, bình tĩnh nhìn Thiên Mạch “Ngươi là ai ? Đây quả thực là thất bộ truy hồn .”
Thiên Mạch nheo mắt, tầm mắt rơi vào khoảng không, thản nhiên nói “Khúc Vô Tình, nể mặt Tiêu Triệt, ta không muốn so đo với ngươi . Mời ngươi nhớ kỹ, mạng Tần Mộ Phong là của ta, không có sự cho phép của ta, bất cứ kẻ nào cũng không thể cướp đi .” Vô Tranh sơn trang có một quyển sách gọi là Võ Lâm sử, là do Đại sư phụ của nàng viết . Trên đó ghi lại võ lâm bí sử của hơn mười năm qua . Tất cả về Diêm Môn môn chủ, Thiên Mạch đều biết rõ ràng .
Hàn quang trong mắt lóe ra, lạnh đến đáng sợ “Ngươi rốt cuộc là ai ?” Nàng cư nhiên biết lai lịch của hắn, nàng rốt cuộc là ai . Vị nữ tử trước mặt này dường như lai lịch bất phàm .
Thanh âm của Khúc Vô Tình lạnh như hàn băng, sau tấm mặt nạ có thể thấy được đôi mắt đen thâm trầm của hắn .
“Chỉ là vô danh tiểu tốt thôi .” Nàng lạnh nhạt như gió khiến cho người ta xem không hiểu .
“Biết lai lịch của Khúc Vô Tình ta mà là vô danh tiểu tốt sao ?” Trên giang hồ không ai có thể tra được lai lịch của hắn, trừ bỏ...Thiên Cơ các . Nàng biết lai lịch của hắn, nàng có quan hệ vơi Tiêu Triệt sao ? Nàng cùng Tiêu Triệt có quan hệ gì ? Nàng là đàn bà của Tiêu Triệt ? Không có khả năng, Tiêu Triệt đã có một thê tử xinh đẹp, không có khả năng ở bên ngoài chơi đùa đàn bà . Thân phận của nàng thật khó hiểu .
Thiên Mạch không muốn nhiều lời, giống như không nghe thấy lời hắn nói, đi tới trước mặt hắc y nhân đánh lén kia .
Thiên Mạch không do dự đưa tay giật khăn che mặt của hắc y nhân .
“Là ngươi ?” Thiên Mạch vẫn như cũ lãnh đạm nhưng trong con ngươi lại hiện lên một tia kinh ngạc .
Vương Phi Thất Sủng Vương Phi Thất Sủng - Thượng Quan Sở Sở