Có tiền và có những thứ tiền có thể mua được là điều tốt, tuy nhiên, đôi khi cũng nên xem lại và đảm bảo rằng mình không mất những thứ mà tiền không mua được.

George Horace Lorimer

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 81
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2023 / 31
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 30: Nhân Cách Phân Liệt .
hời gian ba ngày, Ngọc Cẩm viện đã trông như mới, chẳng những được quét dọn sạch sẽ mà ngay cả những đồ dùng đều được thay bằng những thứ xa hoa đắt tiền . Những thứ bày biện trong Ngọc Cẩm viện đều là trân phẩm, độ hoa mỹ không thua gì Thính Phong hiên . Mọi người trong Vương phủ đều đoán Vương gia muốn lập phi, nhưng không biết là vị cô nương nào có phúc khí để trở thành Vương phi, có thể khiến cho Vương gia tốn nhiều tâm tư để chuẩn bị kim ốc tàng kiều .
Bốn cái thị thiếp trong Vương phủ lo lắng chờ đợi, không biết Vương gia đang toan tính những gì . Ba ngày qua có rất nhiều quan điểm khác nhau khiến cho Bình Nam Vương phủ tràn ngập lời đồn .
“Tiểu thư, Vương gia định lấy Vương phi sao ?” Vương phủ đâu đâu cũng xuất hiện tin đồn nàng không múôn biết cũng khó . Vương gia múôn lấy Vương Phi, vậy tiểu thư làm sao bây giờ, một cô nương tốt như vậy chẳng nhẽ phải làm thiếp sao ?
“Không biết .” Thiên Mạch rất lãnh đạm, đối với người từng phản bội nàng, nàng không cách nào xuất ra một sắc mặt tốt .
“Nếu vương gia cưới Vương phi, vậy tiểu thư làm sao bây giờ ?” Nàng thuỷ chung chi là một tiểu thiếp a .
Thiên Nạch thốt lên “Lương phan”(tốt thôi) Mọi người trong Vô Tranh sơn trang, kể cả nàng đều thích đem hai chữ này làm câu cửa miệng, đã không thể thay đổi được .
“A” Lương phan ? Hương nhi ngây dại, cái gì kêu là lương phan ?
“Ta cũng không biết làm sao bây giờ, đi ra ngoài, ta muốn yên lặng một chút.” Nàng biết, so với bất cứ kẻ nào nàng cũng đều biết rõ hơn họ . Với sự thông minh của nàng đã sớm đoán được dụng tâm của Tần Mộ Phong . Nàng đã sớm biết nam nhân kia không giống như vẻ ngoài hoang đường của hắn, nếu không đã không cùng hắn chơi lâu như vậy . Nàng không nghĩ đến hắn cư nhiên lại trọng tình trọng nghĩa đến thế, là người dám làm dám chịu . Nam nhân khiến cho Liễu Thiên Mạch tán thưởng không nhiều, Tần Mộ Phong cũng được tính trong số đó .
Nàng biết hắn muốn bồi thường cho nàng . Ngày đó, khi nàng cố ý tiếc lộ thân thế của mình, đã sớm đoán biết được hắn nhất định sẽ bồi thường cho nàng nhưng nàng không nghĩ đến cách bồi thường của hắn lại kinh khủng như vậy, kinh khủng đến nỗi nàng đảm đương không nổi .
Mỗi người đều có một mặt trái, nàng có, Tần Mộ Phong cũng có . Xuất đạo nhiều năm như vậy nàng chưa từng chánh thức gặp phải đối thủ, Tần Mộ Phong chính là người thứ nhất . Tiếp được nhiệm vụ này, quả thật là rất đáng giá . Từ khi 14 tuổi, nàng luôn coi trời bằng vung, một thân bản lĩnh trộm cắp của nàng không người nào có thể so bì . Vô luận là dạng nhiệm vụ gì, đối với nàng mà nói đều dễ như trở bàn tay . Tại phủ Bình Nam Vương, nàng đã chánh thức gặp phải một đối thủ . Liễu Thiên Mạch, hay còn gọi là Phi Yến, lợi hại nhất không phải võ công hay kỹ thuật trộm cắp mà là tâm tư của nàng . Nàng thâm trầm, thâm trầm đến mức không cách nào nhìn thấu . Để thực hiện một số nhiệm vụ đặc biệt, nàng thường xuyên xuất hiện với những diện mạo khác nhau . Nàng vĩnh viễn không một chút sợ hãi làm cho đối thủ của nàng xem không hiểu . Mặt nạ lãnh đạm, diễn xuất tuyệt vời tất cả đã tạo nên Phi Yến – thiên hạ đệ nhất phi tặc ngày hôm nay . Nàng lợi hại nhất không phải là võ công, không phải là công phu trộm vật mà chính là tâm cơ . Võ công của nàng có lẽ rất giỏi, nhưng đối với những cao thủ tuyệt đỉnh thì võ công của nàng cũng chỉ tính là bình thường mà thôi . Nhiều nhiệm vụ khó khắn, nàng phải dựa vào trí tuệ, võ công cũng chỉ là phụ trợ . Nàng là thiên hạ đệ nhất phi tặc, cũng là thiên hạ đệ nhất diễn viên . Đối với nàng mà nói, diễn kịch cùng trộm đồ đã sớm không thể tách rời .
Tần Mộ Phong là người thứ nhất nhìn thấu nàng
Cải trang nhu nhược ? Nàng đã từng làm qua . nàng từng cải trang làm một nha hoàn yếu đuối, chỉ biết phục tùng của một kẻ có tên trong danh sách võ lâm thập đại cao thủ, thế lực bao trùm tám tỉnh phía nam . Nàng đã trộm lấy cái đầu của hắn treo lên trước cửa lớn . (cái này cũng coi là trộm sao ?) Một thời gian, trên giang hồ đồn rằng võ công của nàng đã đến cảnh giới xuất thần nhập hoá . Thậm chí có những nhân sĩ nhàm chán đem nàng liệt vào trong hàng ngũ thập đại cao thủ . Thật ra nếu luận về võ công nàng còn kém xa cái kẻ đã chết trên tay nàng .
Bởi vì nhiệm vụ đó, nhị sư tỷ Đông Phương Nhị của nàng cùng tân nhậm môn chủ sát thủ môn đã nảy sinh xung đột . Sau một hồi đấu tranh dai dẳng, cuối cùng đã kết thành một đoạn nhân duyên mỹ mãn, này xem như thu hoạch ngoài ý muốn a .
Nàng tự thừa nhận công phu diễn kịch của bản thân đã đạt đến cảnh giới lô hoả thuần thanh . Môn chủ sát thủ môn, kẻ đã từng trải qua trăm trận chiến (nv : thân kinh bách chiến), vượt qua vô số phong vũ đều nhìn không thấu nàng, vậy mà hết lần này đến lần khác nàng đều bị tên Tần Mộ Phong đó nhìn thấu . (đây là cao nhân tất hữu cao nhân trị )
Lúc ấy nàng đồng thời tiếp được hai cái sinh ý . 10 vạn lượng thâu tâm của Tần Mộ Phong và 5 vạn lượng thâu chứng cớ thông địch bán nước của hắn .
Một nam nhân trên chiến trường hô phong hoán vũ, tuyệt đối là một nhân vật rất nguy hiểm . nàng đã điều tra qua Tần Mộ Phong và phát hiện hắn là một nam nhân rất đáng sợ . (chị à, chị cũng đâu có kém đâu, kẻ tám lạng người nửa cân thôi mà )
Trong kế hoạch của nàng, nàng cải trang thành một nữ tử nhu nhược, biết phục tùng, một người đàn bà nhát gan . Trong một thời gian dài, người trong Vương phủ sẽ quên đi nàng, đến lúc đó nàng mới có thể tuỳ tâm sở dục đi trộm bằng chứng thông địch bán nước của hắn .
Nàng cải trang tốt như vậy, diễn giống như vậy nhưng lại bị Tần Mộ Phong nhìn ra sơ hở .
Cái đó không tính là sơ hở, chỉ là bởi vì diễn tốt quá khiến cho hắn cảm thấy không giống thực . Hắn phái người giám thị nàng, nàng cũng biết .
Lần đầu tiên nàng cảm giác được nam nhân này quá thông minh . Bọn họ thuộc về cùng một loại người, là người có bí mật mà người khác không thể nhìn thấu . Nhìn vào con mắt hắn, nàng vĩnh viễn không biết hắn đang suy nghĩ cái gì .
Bị hắn nhìn ra sơ hở, Thiên Mạch biêt nếu cứ tiếp tục cải trang làm nữ tử yếu đuối sẽ khiến cho hắn hoài nghi . Tại lúc bị đánh trượng, nàng đã xuất ra cốt khí cùng hắn đối mặt .
Ở thời khắc sinh tử, đủ để làm thay đổi một người .
Nàng cố ý chọc giận hắn, cùng hắn đối nghịch, dùng sự lạnh lùng đối diện với hắn chính vì muốn hắn quên nàng .
Theo như nàng điều tra, Tần Mộ Phong không thích đàn bà lạnh lùng, lại càng không thích đàn bà đối nghịch với hắn nhưng người tính không bằng trời tính, hắn cư nhiên lại có hứng thú với nàng .
Lệnh bài không cẩn thận đánh mất, Tần Mộ Phong lại đem sự hoài nghi chuyển lên người nàng . Nam nhân này...thật sự đáng sợ .
Không khiến hắn tiêu trừ hận ý đối với nàng, hắn sẽ không bao giờ đối xử bình thường với nàng .
Bất đắc dĩ, nàng đành phải đem thân thế thực của mình ra .
Tần Mộ Phong tại một số phương diện có chút thất bại nhưng hắn tuyệt đối là nam tử dám làm dám chịu . Hắn sẽ bồi thường cho nàng, nàng biết . Hắn vì sai lầm của mình nhất định sẽ vì áy náy mà đối xử tốt với nàng và bốn ả thị thiếp kia sẽ ghen ghét, nhất định sẽ ngăn cản nàng trở thành Vương phi, các nàng sẽ dùng mọi biện pháp hãm hại nàng, khiến cho nàng mất đi địa vị trong lòng Tần Mộ Phong . Đến lúc đó nàng sẽ tương kế tự kế, dùng diễn xuất cao siêu phối hợp với bốn ả thi thiếp đó khiến cho Tần Mộ Phong hoàn toàn ghê tởm nàng .
Chỉ có hoàn toàn rời đi tầm mắt Tần Mộ Phong nàng mới có thể an tâm, mới có thể không lo lắng đi trộm vật gì đó . Mỗi khi hắn nhìn nàng, nàng không tự chủ được cảm thấy sợ hãi . Có thể làm cho nàng sợ hãi, hắn là người thứ nhất . (hai anh chị này đúng là trời sinh một đôi, cái gfi cũng ‘khiến cho nàng (ta) cảm thấy gì gì đó, hắn (nàng) là người thứ nhất’ )
Nàng dùng nửa năm thời gian bày ra một bố cục, đem tất cả sự hoài nghi của Tần Mộ Phong đối với nàng tiêu trừ sạch sẽ . Nửa năm thời gian, nàng có thể trộm rất nhiều vật, có thể đem quốc khố khoắng sạch . Vô luận nàng làm cái gì, giá trị đều hơn xa 5 vạn lượng hoàng kim đó . Nhưng là, nàng cảm giác được cùng Tần Mộ Phong đấu trí đấu dũng thực là đáng giá . Người ở trên đời rất khó gặp được đối thủ thực sự, có đôi khi đối thủ cũng chính là tri kỷ . 14 tuổi, nàng trộm khắp thiên hạ, cho đên nay chưa từng gặp địch thủ, gặp phải hắn, nàng cảm thấy rất vinh hạnh.
Nàng là Liễu Thiên Mạch, cũng là Liễu Thiến, với tài dịch dung xuất thần nhập hoá khiến cho người ta không nhìn ra chút sơ hở nào .
Nàng tự mình cũng không biết gương mặt thật của mình, có lẽ Liễu Thiến, Liễu Thiên Mạch chỉ là một trong những diện mạo của nàng .
Mỗi người đều sở hữu rất nhiều khuôn mặt, mỗi người trong lòng đều có ánh sáng, có bóng tối, có thiện lươmg, có tà ác .
Liễu Thiên Mạch là bóng tối, Liễu Thiến là ánh sáng .
Nàng không biết rốt cuộc mình là ai ? Là Liễu Thiên Mạch ? Liễu Thiến ? Nàng không biết . Từ ngày Liễu Thiến xuất hiện nàng đã tự hỏi vẫn đề này không biết bao nhiêu lần, có khi là Liễu Thiên Mạch tự hỏi, có khi lại là Liễu Thiến .
Liễu Thiên Mạch là Liễu thiến, lại không phải Liễu Thiến . Các nàng cùng một người nhưng lại không phải một người .
Liễu Thiến xuất hiện vào năm Liễu Thiên Mạch tám tuổi .
Sau khi sư phó đưa nàng đến Vô Tranh sơn trang, tất cả mọi ngươi đều nghĩ biện pháp làm cho nàng vui vẻ, chọc cho nàng cười .
Theo thời gian, nàng đã hạ xuống gương mặt lạnh lùng, biết khóc, biết cười, biết dùng ngôn ngữ thô lỗ mắng chứi người khác, biết cùng với các sư huynh, sư tỷ đồng thời làm chuyện xấu .
Dưới sự chăm sóc của sư phó và các sư tỷ, nàng thể hiện sự thuần chân của mình . Nhưng chỉ cần rời khỏi sự chăm sóc của mọi người, nàng lại khôi phục nguyên bộ dạng cũ . Nàng muốn cười nhưng lại cười không nổi, muốn khóc nhưng lại nhận ra mình sớm đã không còn nước mắt . Lúc rời khỏi bọn, nàng đã sợ hãi, đã cô đơn, chỉ có thể dùng sự lạnh lùng để võ trang chính mình .
Dần dần, Thiên Mạch phát hiện mình đã biến thành hai người .
Trong đêm khuya tĩnh lặng, nàng là Thiên Mạch, một Thiên Mạch lãnh đạm, người kia đã an ủi nàng, nàng tựa hồ có thể nghe được lời an ủi của người đó .
Trong một lần luyện công bị thương, nàng đã hôn mê liền năm ngày .
Trong năm ngày đó nàng tựa hồ nhìn thấy mặt trái của mình, một cái tôi khác đang mỉm cười với nàng . Nàng ta cố gắng mang nàng ra khỏi nơi âm u, cố gắng làm cho nàng tươi cười .
Thiên Mạch cho nàng một cái tên, gọi là Liễu Thiến .
Sư phó phát hiện nàng quái dị, nghĩ đến rất nhiều phương pháp giúp nàng chữa bệnh . Thất bại, Liễu Thiến đã sống trong thân thể nàng 11 năm, cùng với nàng 11 năm, đến nay vẫn chưa rời đi .
Đại sư phó nói, Liễu Thiến là nàng, nàng là Liễu Thiến . Bởi vì nàng không chịu nổi gánh nặng tâm lý, không dám mở rộng trái tim để đón nhận những điều tốt đẹp, trong sự trống rỗng đã tưởng tượng ra một nhân vật như Liễu Thiến . Kỳ thực, Liễu Thiến là khuôn mặt khác của nàng . Đây là một loại bệnh, thường gọi là chứng tâm thần phân liệt .
Thiên Mạch cũng không có cảm giác được như vậy có cái gì bất ổn . Lúc mà nàng mệt mỏi, có thể đi vào nghỉ ngơi, Liễu Thiến sẽ thay nàng khuấy động tất cả . Có người khi dễ nàng, Liễu Thiến sẽ đi ra giúp nàng . Nhiều năm như vậy, Liễu Thiến giống như chiếc ô bảo vệ nàng, thay nàng làm những việc nàng không muốn.
Liễu Thiên Mạch, Liễu Thiến, đã không thể tách rời, chuẩn xác mà nói các nàng chính là một người .
Thiên Mạch là Phi Yến, cũng là Liễu Thiến . Thiên Mạch,Phi Yến, Liễu Thiến đồng thời là một nữ tử tên Liễu Thiên Mạch .
“Thiên Mạch ? Lại vừa suy nghĩ ta là ai ?”
“Ân”
“Đừng nghĩ, ta là một mặt khác của Thiên Mạch khác, với ngươi là cùng một người .”
“Có ý tứ gì ?”
“Ta vốn không nên tồn tại, sớm muộn gì cũng phải đi . Ngươi một khi gặp phải sự theo đuổi mãnh liệt, trong lòng tự nhiên sẽ xuất hiện tình yêu, khó có thể nghĩ đến cái gì khác, lúc đó ta sẽ rời đi . Yên tâm, ta chỉ tạm thời chiếm thân thể của ngươi, sớm muộn gì ta cũng đem thân xác này trả lại cho ngươi .”
“Không nên đi .” Thiên Mạch cuống quýt .
“Mỗi người đều có một cuộc sống thuộc về mình, ta không có tư cách can thiệp vào cuộc sống của ngươi .”
“Ngươi đi, ta làm sao bây giờ ?”
“Tin tưởng ta, sẽ có người cho ngươi ấm áp, sưởi ấm con tin lạnh lẽo của ngươi .”
“Ta sợ .” Kỳ thực nàng cảm thấy rất không an toàn .
“Ta biết ngươi đang sợ, cho nên dùng sự lạnh lùng xây thành một bức tường, đem chính mình bao ở bên trong . Trên đời này có rất nhiều chuyện tốt, đừng bỏ lỡ .”
“Nhưng”
“Không nhưng gì cả, ta buồn ngủ, đừng làm phiền ta .”
Vương Phi Thất Sủng Vương Phi Thất Sủng - Thượng Quan Sở Sở