The greatest thing you'll ever learn is just to love and be loved in return.

Eden Ahbez, "Nature Boy" (1948)

 
 
 
 
 
Tác giả: Tiểu Yên
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 145
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 606 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 02:24:58 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 28.6:
in lỗi vì đã làm gián đoạn truyện nhưng mà....mình nói ra cho bớt tức ạ...
Một số trang web chia sẽ truyện của mình làm ơn đừng "MẶT DÀY'' đăng nữa...
.Cảm ơn lòng tốt của các admin,nhưng mà á,nếu mình có sửa lại truyện,mà không sửa đúng y như bên sàn truyện ình thì làm ơn đừng có đăng nữa.(Như SSTRUYEN,WATPAD,..vv'')
Một số web cũng không đăng tiếp truyện mình nữa vì thấy có chữ:''Chương Cuối'' cứ tưởng là hoàn thành truyện đó ạ...Mong hãy chỉnh lại giúp đi!
Mắc công người ta đọc không hiểu gì:)
P/s: Từ giờ có lẽ mình nên 1 tuần ra chap 1 lần,nếu không có 1 lời nhận xét nào cả thì mình đành......1 tuần 1 chap vậy.Mọi người có thể bỏ theo dõi truyện? Ok? Mình đâu cần lượt xem,cần góp ý ình thôi ạ!
_______________
**** Tối hôm đó *****
'' Minh Anh,sao con lại về muộn vậy ''? _ Mẹ nó vừa nhìn thấy bộ dạng nó uể oải vào trong nhà,liền chạy ra ngay hỏi han,trông sắc mặt con bé tái xanh quá...Nó làm sao vậy?
'' Dạ...không sao mẹ,con ổn,chỉ là hơi mệt thôi '' _ Nó cười,nhưng hơi nhăn mặt trả lời mẹ.
'' Ừ,vào ăn cơm tối đi con,chắc con đói rồi ''
'' Dạ ''
* Không biết là giờ này anh ấy đang làm gì nhỉ * Minh Anh chợt bước 1 bước và đơ người ra suy nghĩ về hắn,nhưng chợt nhớ lại về những lời lạnh lùng hắn nói,nó lại đau lòng không thôi,và cố quên đi những câu đó,để lòng nhẹ nhõm hơn....và bước xuống ăn tối.
Minh Anh nó cũng rất đói rồi,trưa ăn có chút cơm,giờ mới được ăn tối bảo sao nó không đói,gần xỉu luôn ý chứ...
'' À,lúc chiều Khải có gọi ẹ nè,nói về tình trạng của mẹ Khải,còn..nói con không bắt máy,con đã đi đâu ''? _ Đang ăn,mẹ nó như nhớ ra điều gì,hỏi...
'' Dạ...con....con...''...''Mẹ anh Khải sao rồi ạ''? -Minh anh lắp bắp,rồi đổi chủ đề....
'' Khá hơn rồi,bác ấy về nhà rồi...''
'' Dạ...'' -Minh Anh tái mặt,nghĩ lại về chuyện hồi nãy,và về bác trai lẫn cái nơi hoang vu đó,nó đột nhiên ho bắn hết cơm ra ngoài....mẹ nó thấy thế vội lau lau cho nó:
'' Con đó,ăn từ từ,sao lại để bắn ra hết vậy''
'' Dạ...con biết ạ.....'' ''À....đúng rồi.....lúc chiều con chỉ là đi chơi với Mai Phương chút,tại lâu rồi không gặp bạn ấy...'' -Nó cười gượng,nghĩ ra một câu khác thay vào sự thật...
- Ừ,ra thế _mẹ nó gật đầu,cười.... '' Con ăn nhanh kẻo nguội''
****
'' Minh Anh,bác Phú gọi con này '' -Tiếng mẹ nó vọng lên từ dưới cầu thang,hình như là có gì đó rất gấp,bác trai gọi hả???? Sao lại trùng hợp thế chứ?Nó cũng đang muốn biết bác trai đã về nhà an toàn chưa nữa...
'' Dạ con xuống liền '' _Minh Anh ở trên,đáp lại,giọng lịch sự và lễ phép....
- Có gì vậy mẹ_ Nó hỏi?
'' Bác trai gọi con...'' -Mẹ nó đưa cái máy điện thoại cho nó,rồi mỉm cười,sau đó đi vào phòng của mình để cho nó nghe máy,bác ấy biết nó không thích bị ai nghe lén cuộc gọi...
'' Alo...bác ạ...''
'' Minh Anh à,con vẫn ổn chứ ''? -Đầu dây bên kia vui vẻ..
'' Dạ,con về nhà rồi,bác trai không đau chỗ nào chứ''?
'' Ừ,bác tốt mà,cảm ơn con đã cứu bác nha....thật sự bác rất biết ơn con''
'' dạ..mà...bác ơi...''
'' sao con''?
'' Bác đã nói chuyện này với anh Khải...và bác gái chưa ạ''?Giọng nó lo lắng...
'' Chưa''
'' Vậy bác giữ bí mật nha...hứa với con đi...''
'' Được,bác sẽ hứa,nếu như con nói vậy rồi...'' -Ba hắn mỉm cười...nói...
'' dạ.vậy con yên tâm rồi...''
'' Ừ,mai bác muốn con sang đây chơi,con sang nhé ''
'' Vâng ạ,con sẽ qua''
Thế rồi,cuộc gọi kết thúc,nó thở phào nhẹ nhõm,nhìn vào ánh đèn và chiếc gương chiếu hình nó,vội vàng đi vào phòng mẹ...
'' Bác ấy gọi có gì à ''?
'' dạ..không...chỉ là hỏi con chút chuyện...'' -Minh Anh cười gặng,nói nhỏ...
''Ừ,lên phòng đi ngủ đi,cũng không còn sớm nữa con à '' _ Mẹ nó xoa đầu nó,ôm nó vào lòng rồi nói...
'' dạ.mẹ ngủ ngon nha ''
Nói xong,nó bước lên phòng với một tâm trạng hết sức tốt,lòng phấn khởi,cuối cùng cũng qua nạn rồi,ngày mai nó sẽ được gặp hắn nữa...Phải ngủ thật sớm để dậy sớm mới được...
Vương Phi 18 Tuổi Mang Tâm Hồn 13 Tuổi Vương Phi 18 Tuổi Mang Tâm Hồn 13 Tuổi - Tiểu Yên