The longer you wait for something, the more you appreciate it when you get it, because anything worth having is definitely something worth waiting.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Tiểu Yên
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 145
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 606 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 02:24:58 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 27.1:
*** Sáng hôm sau ****
'' Cô chủ,có cậu nào tên Khải đến tìm cô ạ '' -Dì giúp việc gõ cửa rồi vào phòng nó sau khi được sự đồng ý,và nói...Dì ấy cũng thắc mắc rốt cục hắn với nó có quan hệ gì?
'' Ờ '' -Nó gật đầu tháo cái tai phone ra rồi bước xuống dưới nhà,sau đó chạy ra ngoài cổng,đưa tay mở ra thì thấy hắn đang đứng nhìn nó...
Nó ngạc nhiên? ủa đâu có hẹn với hắn làm gì đâu nhỉ? hắn định đến ăn bám nữa à?
'' Đến làm gì thế ''?
'' Đi ăn kem hông? '' -Hắn cười rồi hỏi,sau đó khẽ vuốt nhẹ mái tóc ngắn ngủn của hắn,để làm bộ ''Quyến rũ ''.....Điệu mà khiến nó khiếp luôn
~'' Không ăn kem'' -Nó lắc đầu
'' Thế thì...đi chơi không? '' -Hắn cười thoáng buồn,rồi nghĩ ra một việc khác hỏi....Đi chơi thì đứa con gái nào chả thích? Chắc chắn 100% là đồng ý..
'' Có '' -Nó gật
'' Vậy đi bộ hay đi xe ''? - hắn hỏi tiếp rồi chờ đợi câu trả lời...
'' Có chân thì dùng chân thôi '' -Nó thản nhiên nói,rồi đi trước,miệng thì đang cười khúc khích,tên này có lẽ đang bị đơ..Haha
'' Đợi anh với mà '' -Hắn kích động giật mình sau đó chạy theo nó,nó cứ chạy tiếp thật nhanh,khiến hắn đuổi theo đứt cả hơi..Minh Anh ới,chờ anh đi mà...!
****
'' Dì thấy Minh Anh đâu rồi không? '' -Vừa đi ra khỏi phòng thì bà My vội hỏi Dì giúp việc,bà có vẻ lo lắng cho nó lắm....vì nó là đứa con gái độc nhất vô nhị mà...
(Uầy,chuyện là t/g hông nhớ tên của Dì giúp việc,nên gọi tạm thế....Lười lục lại chap trước xem lắm ạ:3 )
'' Dạ bà chủ,cô chủ đi cùng với cậu Khải rồi '' -Dì đáp,sau đó nhìn bà chủ của mình,không biết bà ấy có trách mắng cô chủ vì chuyện đi chơi với trai không nhỉ?
'' Ừ,Dì làm tiếp việc đi...Lát nữa Dì dặn quản gia chuẩn bị xe để tôi thăm Bà Huyền nhé '' -Bà My gật đầu ưng ý,sau đó cười và đề nghị,nếu mà nó với hắn cứ quấn lấy nhau như thế thì sẽ tốt cho sau này lắm...Cũng nên thăm mẹ của hắn biếu chút quà lấy lòng và đáp trả lại lần trước chứ!
'' Vâng ạ ''
****
'' Wao,trò này vui quá '' Nó cầm cái tay lái trò chơi cười tít cả mắt,thật là tuyệt quá mà...Trò này vừa được lái xe,lại bắn mấy cái con sinh vật ngoài hành tinh,màn hình rõ nét,sinh động như thật!
'' Thôi,bây giờ sang trò khác nha,gắp thú đi '' -Hắn mỉm nhẹ rồi xoa đầu nó bảo,con gái mà thích mấy trò này không tốt đâu...Có khi thành lưu manh ấy chớ!
'' Không,muốn chơi cái này cơ '' _ Nó vờ dỗi nhìn hắn với ánh mắt cún con năn nỉ,đúng là con nít quá,nhưng dễ thương lắm luôn ấy
~'' Thôi mà,em chơi hoài nghiện luôn,rồi có khi gia nhập Mafia lấy súng bắn anh làm sao anh chịu nổi '' - Hắn nhíu mắt nói...
''Em bắn anh thì chắc lúc đó anh chết nhỉ? Có vui không ta? '' -Cười khì
'' Ờ,muốn anh chết thì anh đi chết'' -Hắn dỗi,bỏ đi...thì bị nó kéo lại,choàng lấy tay hắn....năn nỉ:
- Đợi với mà.....đùa xíu thôi,thế cũng giận..
'' Ai bảo anh giận chứ,xì '' -Hắn cười to rồi hôn vào má nó một cái,làm nó đỏ hết mặt,thiệt tình....sao lại....Nó định mắng hắn thì hắn bỏ chạy mất tiu rồi,nó liền đuổi theo hắn...
'' đứng lại,ai cho làm vậy hả"?
'' Có giỏi đuổi theo anh nào '' - Hắn cười,lè lưỡi trêu....
- hừ,được lắm -Nó nhìn hắn căm giận,sau đó từ từ nghĩ kế,giả vờ chạy theo rồi ngã xuống đất..:
'' Huhu,em bị ngã rồi,trật chân rồi,đau quá '' -Nó vờ khóc,nhưng mà chảy nước mặt thật luôn ý!!! Vì nó diễn cực giỏi luôn ấy
~'' Em có sao không? '' -Hắn thấy thế vội quay lại hỏi han,đỡ nó ngồi dậy,xoa xoa chân....
Bỗng nó xô hắn ra rồi bỏ chạy,cười trêu hắn tiếp:'' Mắc lừa nhá,haha ''
Hắn đơ người rồi lẽo đẽo chạy theo sau,thật tình........Cô nàng này làm hắn bao lần tổn thương,bao lần đơ,rồi kích động cũng nhiều nữa....Thật là lắm chiêu trò..! Khó sống đây
****
'' Hôm nay chơi vui quá '' -Nó cảm thán khi vừa bước vào lề đường,giữa dòng người tấp nập,chen lấn nhau để đến được nơi mình cần đến,nó nắm tay hắn...
'' Ừ.. '' -Hắn gật,mỉm cười
'' Woa,đẹp quá '' -Đúng lúc vừa đi qua một tiệm áo cưới,nó dừng lại nhìn vào chiếc đang trưng bày.Thật đẹp biết bao,nó muốn được mặc nó....
'' Em thích bộ đó à ''? -Hắn hỏi,rồi nhìn nó
'' Rất thích,đẹp lắm ''
'' Vậy sau này em lấy anh,anh sẽ mua cho em nha '' -Hắn xoa đầu nó rồi kéo sát nó vào lòng,chợt nó đỏ mặt,sau đó đẩy hắn ra làm hắn ngạc nhiên:
- Sao thế?
'' Ai thèm lấy anh,đừng tưởng bở nhá '' -Nó dỗi,chạy ra ngoài lòng đường,mắt thì nhìn về phía hắn.....Không để ý gì xung quanh,lè lưỡi:
'' Đuổi em này ''
'' Cẩn thận '' -Hắn hét lên,đúng lúc có chiếc xe tải chạy ngang,khoảng cách nó với chiếc xe là rất gần////
Trông lúc nguy hiểm,nó đơ cả người,không biết phải làm thế nào nữa...? Chẳng lẽ nó sẽ bị tai nạn lần nữa,rồi lại xuyên không lần nữa? Không....nó không muốn....
'' Kít/..'' -Chiếc xe phân gấp,nhưng không kịp,suýt tông vào nó...thì....
- Rầm!....
Người ngã xuống là hắn,hắn.....đã đỡ cho nó.....! Tại sao,tại sao chứ?
'' Anh Khải,mau tỉnh lại đi,đừng làm em sợ mà '' -Nó chợt bừng tỉnh khỏi suy nghĩ,nhìn hắn đang nằm trên vũng máu,hắn đã hi sinh thay nó....
* Không,anh không được bị gì đâu,em sẽ lấy anh mà...Đừng bỏ em * Nó suy nghĩ rồi lấy trong túi cái Iphone ra:
'' Bác sĩ, ột xe cấp cứu đi''... Nó khóc,sau đó ôm lấy hắn,bàn tay nó dính máu của hắn,dường như đầu hắn đã chảy rất nhiều máu,còn xung quanh chỉ bị xơ xước,hắn có bị mất trí không?
Đừng mà,đừng quên em nha...Khải à,em không muốn anh quên em đi đâu...!
....
Tít tít....! Tiếng máy cấp cứu,chiếc xe nhanh chóng lăn bánh đi vào bệnh viện,nó ngồi một bên mắt thẫn thờ nhìn hắn,nhịp tim hỗn loạn...
Tại sao lại là hắn? Mà không phải nó...? Sao lại bất công như vậy? Sao anh lại đỡ cho em.....Khải à,anh ngốc vậy?
Vương Phi 18 Tuổi Mang Tâm Hồn 13 Tuổi Vương Phi 18 Tuổi Mang Tâm Hồn 13 Tuổi - Tiểu Yên