You practice mindfulness, on the one hand, to be calm and peaceful. On the other hand, as you practice mindfulness and live a life of peace, you inspire hope for a future of peace.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Đoan Nguyệt
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 679
Phí download: 21 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1851 / 31
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 614: Hải Nạp Bách Xuyên
ường Linh Toa là một nữ tử tính tình cứng cỏi, cũng là một người con hiếu thuận.
Lúc đầu bởi vì trong lòng thích một người, nên mới có thể kiên trì chịu đựng được thống khổ tinh thần, thủy chung không có rời khỏi phụ mẫu, sau đó đến khi phụ thân muốn đem nàng gả cho La Lan vương tử, nàng cũng không làm trái ý phụ thân, cái này cũng không phải vì sợ hãi, đây là một loại tâm tình thiện lương cùng tình thân ràng buộc nàng.
Sau lại xảy ra rất nhiều chuyện, để cho nàng cũng người mình yêu ở chung một chỗ, rồi kết bạn với các tỷ muội thân thiết. Thoáng chốc tình yêu, tình bằng hữu đã tràn ngập cuộc sống, Đường Linh Toa cảm thấy mình là người hạnh phúc nhất trên đời.
Chỉ là trong lòng nàng vẫn luôn lo lắng tới mẫu thân, còn có ca ca, cho dù là với người phụ thân này cũng không thể tuyệt tình, lạnh nhạt được.
Tuy rằng người thiện lương đều có kết cục tốt, nhưng thường thường các nàng phải chịu đựng muôn vàn thống khổ nhiều hơn so với người khác.
Cũng như giờ khắc này, nội tâm Đường Linh Toa đang không ngừng đấu tranh, nàng sợ hãi sẽ đánh mất đi, lại càng không đành lòng bỏ xuống được.
Nàng sợ hãi sau khi rời khỏi, mẫu thân sẽ không chịu nổi đả kích mà bệnh thêm trầm trọng. Lại sợ nếu ở lại, Tâm Nguyệt áy náy rời đi, Vân Thiên Hà và Mộng Ly sẽ thất vọng đối với quyết định của nàng.
Lúc này Tầm Nguyệt không có suy nghĩ như vậy, nàng biết Vân Thiên Hà cùng vị vương gia này là tử địch, tương lại tất có một kết thúc, nàng gạt tỷ tỷ cùng phu quân, mang theo Đường Linh Toa trở về gặp mẫu thân, chỉ là để Đường Linh Toa có thể thoải mái một chút, giải bớt sự phiền muộn cùng tâm sự trong lòng, chờ nàng hết lo lắng sẽ cùng nhau trở về.
Nhưng lúc này Đường Linh Toa trước tình thân lại trở nên do dự, trong lòng Tầm Nguyệt có thể nào không vội, nàng hiểu rõ dụng tâm độc ác của vương gia, nhưng vẫn không dám nói ra, sợ làm Đường Linh Toa đau khổ.
Thế nhưng Túc Tĩnh Vương biểu hiện ra vẻ mặt dối trá khiến trong lòng nàng lửa giận bốc lên, thật giống như trong giờ khác này đang có thứ gì đó bỗng nhiên đề tỉnh nàng, khiến nàng nói với Đường Linh Toa:
- Muội muội, nếu như muội ở lại, có thể muội sẽ mất đi tất cả, bao gồm cả tình thân này, muội đi hay ở?
- Tỷ tỷ ta không thể rời bỏ mẫu thân được, ta...
Tầm Nguyệt cắt đứt lời nói của nàng, lại nói:
- Muội có biết vì sao ta lại cản muội ăn không, bởi vì trong rượu và thức ăn có hạ dược vât, nếu muội còn ở lại nơi này, phần tình thân này, có thể sẽ làm muội thống khổ và tuyệt vọng, nếu như muội rời khỏi, đối với tất cả mọi người đều tốt!
Đường Linh Toa ngây dại, chính lúc này Tĩnh Vương phi cũng đang ngây dại, nàng không dám tin tưởng nhìn Túc Tĩnh Vương:
- Vương gia, người thật sự hạ dược sao?
- Câm miệng!
Túc Tĩnh Vương lúc này đã giận dữ tới cực điểm, cũng không thể nhẫn nhịn được nữa, lạnh lùng trừng mắt nói với Tầm Nguyệt:
- Bản vương đã cho ngươi cơ hội rời khỏi, nếu ngươi đã rượu mời không uống, thì đừng trách bản vương không khách khí, người đâu...
Dứt lời, lúc này bên ngoài đột nhiên xuất hiện một đám người bịt mặt dũng mãnh tiến vào, đem gian nhà vây lại, còn có hai lão giả từ trong đám người đi ra, chậm rãi cười nói:
- Đường Túc Ly, phần lễ vật này của ngươi thật dầy a, ha ha, hai người bọn họ chính là nữ nhân của tên tiểu tử kia, chỉ cần bắt các nàng, còn sợ hắn dám làm trái chúng ta sao, tự mình dâng đến cửa, ha ha!
Đường Linh Toa nghe vậy, lúc này rốt cuộc hiểu rõ tâm ý của Tầm Nguyệt, nếu như nàng thật sự ở lại, không chỉ có đem đến đau khổ cho người mình yêu, ngay cả nàng chỉ sợ muốn gắn bó với tình thân cũng vì nó mà tuyệt vọng.
- Toa Toa, con mau đi di...
Tĩnh Vương phi lúc này cũng hiểu ra, Túc Tĩnh Vương đem nữ nhi bán đứng để đổi lấy sự thống trị, nếu như vậy, nàng rằng không giữ nữ nhi bên người, để nữ nhi đi càng xa càng tốt.
- Còn muốn chạy sao, chậm rồi!
Túc Tĩnh Vương âm trầm rống lên một tiếng, nhìn bên ngoài nói:
- Hai vị trưởng lão, nữ nhân này giao cho các người, về phần nữ nhi của bản vương, thì bản vương sẽ tự dạy dỗ, sẽ không làm phiền hai vị nữa!
Dứt lời Túc Tĩnh Vương đột nhiên bước dài một bước, đến bên cạnh Đường Linh Toa.
Tầm Nguyệt thấy thế, lúc này ý cảnh của Võ Tôn phóng ra, nhất thời quanh thân có một cỗ lực lượng cực mạnh bắt đầu khởi động, hai lão giả bên ngoài không khỏi biến sắc:
- Thiếu nữ này cũng là một vị Võ Tôn, Chúc lão, ta với ngươi liên thủ đối phó!
Dứt lời, hai lão giả tung người một cái, cả người phóng xuất lực lượng khí thế, cùng khí thế của Tầm Nguyệt va chạm, chu vi xung quanh liền có một cỗ sóng khí bốc lên, phát ra tiếng nổ ầm ầm, đem cánh cửa đánh nát bấy.
Tầm Nguyệt muốn ngăn cản Túc Tĩnh Vương bắt Đường Linh Toa, nhưng hai lão giả này tuy chỉ là Địa Cảnh nhị giai, so với nàng còn kém một cảnh giới, nhưng thực lực hai người liên thủ cũng không thể khinh thường.
Trong lúc cấp bách, Tầm Nguyệt chỉ tạm thời ngăn cản hành động của Túc Tĩnh Vương, lúc này hai lão giả lao tới, hạn chế hành động của nàng, Tầm Nguyệt lấy một địch hai, tuy rằng không rơi vào hạ phong, nhưng cũng không cách nào thoát khỏi bị bọn họ cầm chân.
Giờ khắc này, trong lòng Đường Linh Toa đã trở nên băng lãnh, đối mặt với phụ thân tuyệt tình như vậy, nàng đã không còn ôm ấp bất cứ ảo tưởng gì nữa.
Tại lúc Túc Tĩnh Vương muốn bắt lấy nàng, thân thể nàng cũng bay nhanh một vòng, không gây thêm phiền toái cho Tầm Nguyệt, bộ pháp nhẹ nhàng, khi Túc Tĩnh Vương chộp tới, bèn lắc mình trốn phía sau một cây cột.
Thấy Đường Linh Toa muốn chạy, lúc này Túc Tĩnh Vương nổi giận, chưởng thế đánh lên cây cột làm nó nát bấy, lúc này các phi tần trong sảnh đều sợ hãi bỏ chạy về phía hậu viện.
Đường Linh Toa muốn chạy, Túc Tĩnh Vương lại không cho nàng cơ hội, lúc này đám người bịt mặt đã vây quanh, Đương Linh Toa nhẹ nhàng nhảy về phía một cửa sổ gần đó, bỗng nhiên một đôi đại chưởng đánh về phía cửa sổ.
Đường Linh Toa không còn cách nào khác là tránh tiếp, một chưởng kia đánh hụt khiến cửa sổ bị nát bấy.
Thân ảnh của Túc Tĩnh Vương lao tới như điện, lấy tu vi Võ Thánh của hắn hiện tại, nếu chặn đánh Đường Linh Toa là chuyện hoàn toàn dễ dàng. Thế nhưng hắn muốn bắt sống nàng, dùng một thân công lực nhu hòa của nàng để bổ khuyết cho những thiếu sót của Phách Hoàng Thiên Kinh, đây chính là cực phẩm đại bổ còn khó tìm hơn so với bất kỳ linh đan diệu dược nào, lấy tâm tính tà ác của hắn sao có thể buông tha được.
Lúc này hắn không còn coi đây là nữ nhi do chính mình sinh ra nữa, sau khi lao tới, một chưởng bá đạo tung ra, đánh bay Đường Linh Toa cùng chiếc bàn nàng núp sau đó ra xa hai trượng.
Đường Linh Toa té ngã xuống đất, thổ huyết, muốn đứng dậy tiếp tục chạy. Nhưng lúc này Túc Tĩnh vương đã tung song chưởng cự đại tiến đến.
- Linh Toa!
Tầm Nguyệt bị hai lão giả dây dưa, mắt thấy Linh Toa sắp bị bắt, trong lòng khẩn trương, quát lên một tiếng, một cỗ lực lượng cực kỳ cường đại từ lòng bàn tay nàng phun ra, trực tiếp tung một kích cực mạnh về phía hai lão giả.
Ầm!
Dưới một chưởng mang theo lực lượng cường đại này, trong nháy mắt hóa thành một cự long mờ ảo, rít gào nhằm về phía hai vị lão giả, khiến cả gian nhà ầm ầm rung chuyển, âm thanh nứt gãy răng rắc vang lên...
Hai lão giả thấy thực lực đối phương cường hãn như vậy, nhưng hai người liên thủ cũng không kém, khi một kích này đánh tới liền lắc mình tránh đi, khiến hai tên bịt mặt bên ngoài hứng chịu thay, trong nháy mắt bị oanh sát, tuôn ra một đoàn huyết vụ.
Tầm Nguyệt mượn cơ hội này, thuận thế tung chưởng đánh một cây trụ lớn văng về phía Túc Tĩnh vương. Túc tĩnh Vương thấy thế, không thể làm gì đành buông tha Đường Linh Toa, thân thể xoay chuyển, tránh khỏi cây đại trụ kia.
Ầm một tiếng, cây đại trụ phá thủng một góc lớn của gian nhà bay ra ngoài.
Llúc này hai lão giả lại tiến đến, song chưởng của hai người cùng tung ra, mỗi lần tiến công đều vô cùng độc ác, khiến Tầm Nguyệt lần thứ hai phải cẩn thận đối phó với họ. Đường Linh Toa thừ dịp kéo mẫu thân chạy khỏi viện, nhưng bên ngoài có rất nhiều kẻ bịt mặt vây quanh, lúc này hai kẻ bịt mặt vọt ra, thực lực bọn họ cũng là Tông Sư, Đường Linh Toa tức giận quát một tiếng, thân thể giống như nhảy múa, đánh ra một chưởng đẩy tới hai kẻ bịt mặt kia.
Oanh!
Hai kẻ bịt mặt này thấy một đóa liên hoa huyễn hóa tấn công đến, đang muốn né tránh, nhưng bọn chúng không ngờ, chỉ mới nghiêng người được một chút, đóa liên hoa đột nhiên bung ra, lập tức một cỗ lực lượng cuồng bạo xông tới, đánh bay hai tên này ra thật xa.
Hai tên này sau khi bị đánh bay đi, miệng phun tiên huyết, bản thân bị trọng thương, vô lực đứng dậy.
Túc Tĩnh vương thấy Đường Linh Toa vừa ra ngoài liền đánh bay hai tên bịt mặt, mà lực lượng đóa liên hoa khi bạo phát mang theo mê hoặc cường liệt, khiến sự tham lam trong lòng hắn càng thiêu đốt hừng hực, để có thể trở nên cường đại hắn sẵn sàng liều lĩnh.
Lúc này hắn giống như một con hổ đói, hắn muốn có được cỗ lực lượng kia có thể bù đắp cho mình giúp đề thăng tu vi.
Vốn hắn tưởng rằng lấy thực lực của hắn có thể dễ dàng leo lên đế vị, thế nhưng Thiên Môn che chở cho hắn bị diệt, khiến hắn gặp phải nhiều cường giả lánh đời, hơn nữa hai năm qua hắn gặp được rất nhiều võ giả cường đại xuất hiên, những người này đều mạnh hơn hắn, khiến ý chí tranh cường của hắn càng thêm mãnh liệt chưa từng có.
Dựa vào cái gì những người này có thể cưỡi trên đầu hắn, Thiên Môn bị diệt, trong tay hắn không còn vốn liếng để đối địch với các thế lực khác, hắn cần phải có lực lượng mạnh mẽ hơn giúp hắn đoạt lấy đế vị, vì vậy Thiên tháp tìm tới hắn, Thiên U Ám điện cũng tìm tới hắn.
Thế nhưng khi biết được rõ ràng thực lực phía sau của hai thế lực cường đại này, đủ để diệt vong mưu đồ của hắn với đế quốc. Lúc này dã tâm của hắn càng thêm hừng hực, hắn muốn có thật nhiều cường giả hiệu lực cho hắn, chứ không phải những kẻ yếu ớt như bây giờ.
Hắn không thể dễ dàng tha thứ cho những kẻ dùng loại ánh mắt coi rẻ nhìn hắn, đối đãi hắn như quân cờ, như con kiến hôi. Cho nên nếu muốn chinh phục những thế lực này, chính hắn phải trở nên cường đại hơn, đây là thế giới dĩ võ vi tôn, tuần hoàn theo quy luật nhược nhục cường thực.
Giờ này tâm ma đã tràn ngập trong lòng Túc Tĩnh Vương, hắn căn bản không quan tâm đây có phải là nữ nhi của mình hay không. Bởi vì sự tham lam, dục vọng khát khao trở nên cường đại đã khiến hắn mất đi lý trí.
Võ Động Thiên Hà Võ Động Thiên Hà - Đoan Nguyệt