Nghị lực và sự kiên nhẫn cần có cho bất kỳ ai, ở bất kỳ vị trí nào.

Theodore F. Merseles

 
 
 
 
 
Tác giả: Đoan Nguyệt
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 679
Phí download: 21 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1851 / 31
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 521: Ma Yểm
ộng Ly ở trong phòng, trên tay cầm một cái bát, dùng chày giã thuốc giã dược vật, đi tới đi lui, tâm tình dường như không yên.
Lúc này Vân Thiên Hà từ bên ngoài đi vào trong tay cầm một ít dược tài mới lên núi thu thập được mang về cho Mộng Ly, thấy nàng tâm thần bất định, cũng không nói gì, lại đi vào phòng ngủ.
Lúc này Tầm Nguyệt ngồi bên cạnh giường, bắt mạch cho Đường Linh Toa, thần tình tỏ ra lo lắng.
Vân Thiên Hà đi tới bên cạnh giường nhìn Đường Linh Toa một chút, sắc mặt nàng tái nhợt, không chớp chớp mắt, ánh mắt vô thần, tựa như đã mất đi linh hồn, làm cho người ta nhìn mà lo lắng.
Thử an ủi Đường Linh Toa một chút, nhưng dù hắn có nói gì nàng cũng không hề phản ứng, Vân Thiên Hà nhìn Tầm nguyệt nói:
- Vì sao lại trở nên như vậy?
Tâm Nguyệt nói:
- Vốn khi Linh Toa đi Nguyệt Miếu Sơn, tâm thần từng chịu một lần tổn thương nặng, khi đó dung Thất Thải Yên Liên giúp nàng khôi phục, nàng bị mất trí nhớ một thời gian ngắn, mà lần này nàng lại bị kích thích cực độ, hơn nữa trải qua giai đoạn Tam Huyền Biến của Huyền Nữ Thiên Kinh, tâm nàng càng lạc vào ma chướng, trở nên hỗn loạn bất kham, tương tự như bệnh tình lúc đầu của Liên Tinh, nhưng cũng bất đồng khá lớn.
- Muội nói khác nhau nghĩa là sao?
Vân Thiên Hà nhíu mày hỏi.
Tầm Nguyệt nói:
- Linh Toa bị ma chướng làm mất tâm trí, khiến cho Huyền Nữ Thiên Kinh tự hành vận chuyển, đưa nàng sớm tiến nhập Sinh Tử Biến của đệ tam giai, mà giai đoạn Sinh Tử Biến này sẽ khiến người luyện cách ly với ngoại giới, tiến vào trạng thái phong bế, đây là muốn tâm trí phải bảo trì bình thản, ý chí kiên định mới có thể vượt qua, nhưng hiện tại nàng bị ma chướng xâm lấn, dưới tình huống tâm tình hỗn loạn, lại tiến nhập trạng thái này, chúng ta không thể mạnh mẽ cứu tỉnh nàng, bằng không sẽ khiến Sinh Tử Biến gián đoạn, nàng sẽ chết...
- Hiện tại trạng thái này của nàng vẫn duy trì liên tục, không có biện pháp gì cứu trị sao?
Tầm Nguyệt gật đầu, nói:
- Có thể thoát khỏi ma chướng hoàn thành Sinh Tử Biến hay không, cái này phải phụ thuộc vào chính bản thân Linh Toa, không ai có thể đến giúp nàng, chúng ta chỉ có thể duy trì sinh khí tràn đầy trong có thể nàng, mặt khác, chúng ta cần nhanh chóng tìm một nơi thanh tĩnh, không bị bất kỳ thứ gì quấy nhiễu, để nàng không bị một chút ảnh hưởng nào của ngoại giới làm ma chướng sinh sôi...
Lúc này, Mộng Ly đi vào nói rằng:
- Thiên Hà, không bằng chúng ta đem Linh Toa đến Nguyệt Miểu sơn, để nàng ở trong Luyện Nguyệt động, hoặc là đi Hương Tuyết cốc, để nàng ở trong Long trì cũng được, nơi nào bổn nguyên lực của thiên địa càng tinh khiết càng tốt?
- Không ổn, trong Hương Tuyết cốc toàn oan hồn du đãng, vạn nhất Linh Toa trong quá trình Sinh Tử Biến, ý chí yếu nhược bị oan hồn xâm lấn, hậu quả thật không thể tưởng tượng nổi. Luyện Nguyệt động vốn là nhất phương thánh vật, bên trong có một cỗ thiên địa năng lượng thần kỳ, có thể bảo vệ Linh Toa không bị ma chướng xâm lấn...
Tầm Nguyệt phản đối nói.
Mộng Ly và Tầm Nguyệt có ý kiến khác nhau. lắc đầu nói:
- Luyện Nguyệt động mặc dù có thiên địa năng lượng thần kỳ, thế nhưng đối với phương diện tẩm bồ tâm tình và ý chí không có ưu thế quá lớn, hơn nữa Nguyệt Miểu Sơn tương lai sẽ có một hồi đại kiếp, nếu như để Linh Toa ở nơi đấy, vạn nhất kiếp nạn lớn đến, nàng vẫn chưa tỉnh lại thì tính làm sao?
Vân Thiên Hà lúc này đột nhiên ngẩng đầu lên nói:
- Không cần tranh cãi, đi Tàng Long đại điện, nơi đó có Tụ Phách Huyền Linh đại trận, là nơi có điều kiện rèn đúc linh phách tốt nhất, hơn nữa cơ quan nơi đó được An thúc sửa chữa, hiện nay mà nói, chính là nơi an toàn nhất, mặt khác mẫu thân của ta hiện tại cũng ở nơi đó, các nàng không có thời gian, có thể để mẫu thân thay thế chăm sóc Linh Toa!
Nghe Vân Thiên Hà nói thế, hai người Tầm Nguyệt và Mộng Ly ánh mắt rạng rỡ, Mộng Ly nói:
- Đúng rồi, sao ta lại không nghĩ đến địa phương tốt như Tàng Long đại điện này nhỉ, năm đó Vân Ly Vân Ly Huyền Thiên cứu bọn ta, ta nhớ kỹ còn có một lối ra của Long Quật Khôn Long nối thẳng đến núi Thanh Long này!
Vân Thiên Hà nói:
- Đã như vậy, việc này không nên chậm trễ, các muội phối chế tất cả dược vật xong, chúng ta lập tức lên đường đến Tàng Long đại điện!
- Thiên Hà, huynh biết cửa vào của Tàng Long đại điện kia không, chúng ta đi từ núi Thanh Long này, sẽ gần hơn một ít?
Mộng Ly nói.
Vừa nghe lời này, Vân Thiên Hà sửng sốt nói:
- Cửa vào Tàng Long đại điện các muội biết mấy chỗ, ta chỉ biết một chỗ, đi lại mà nói có chút phiền phức?
Mộng Ly suy nghĩ chốc lát, nói:
- Năm đó, ta nhớ kỹ khi chúng ta tới, lối vào kia ở trên một ngọn núi cô lập, chỉ là chúng ta căn bản nhìn không rõ cửa vào đó, chỉ nhờ vào ấn tượng nhớ được đại khái phương vị, Thiên Hà, huynh hiện tại có Tinh Mâu Chi Quang, phỏng chừng là có thể nhìn thấy lối vào kia, ta nghĩ hẳn là cách chúng ta không xa.
Nghe nói như thế, Vân Thiên Hà đột nhiên nhớ tới lần trước cùng Mộng Ly thu thập tinh Tinh Thần Chi Sa trên Thanh Long sơn, hắn dùng Tinh Mâu Chi Quang thấy được một nơi phát ra ánh sáng kỳ dị, bởi vì khoảng cách tới đó gần mười dặm, nên lúc đó cũng không chú ý, nơi đó có thể có cửa vào hay không?
Nghĩ tới đây, Vân Thiên Hà nói:
- Lần trước ta cùng muội lên núi thu thập Tinh Thần Chi Sa, lúc đó ta dùng tinh Tinh Mâu Chi Quang thấy trên một đỉnh núi cô lập phóng xuất ra ánh sang thần kỳ, có thể là chỗ cửa vào như lời muội nói hay không?
Mộng Ly nói:
- Rất có thể, chúng ta đi xem thử sao!
Vân Thiên Hà lúc ra ngoài, gặp Liên Tinh đến thăm Đường Linh Toa, hỏi thăm tình hình một phen, Liên Tinh nói với hắn muốn đi Thiên Quỷ sơn một chuyến để gặp quỷ hoàng.
Liên Tinh đột nhiên phải về Thiên quỷ sơn có việc, khiến Vân Thiên Hà cảm thấy cổ quái, muốn hỏi nguyên nhân, nhưng Liên Tinh lại giấu trong lòng, chỉ nói là khi nào hắn cùng Quỷ Hoàng gặp mặt tự nhiên sẽ biết được.
Kỳ thực hôm nay Liên Tinh đã quyết ý muốn đi, Vân Thiên Hà cũng không nói gì thêm, mấy người nhìn theo Liên Tinh rời đi.
Liên Tinh đi rồi, Vân Thiên Hà chung quy cảm thấy chuyện nói có điểm kỳ quái liền hỏi Tầm Nguyệt:
- Lần trước Liên Tinh đi Kinh Thành cứu các muội, có chuyện gì dị thường hay không?
Tầm Nguyệt suy nghĩ một chút, liền nói:
- Nàng chỉ dùng linh phách phân thân đẩy lui mấy kẻ trong vương phủ, liền nhanh chóng mang bọn muội rời đi, bọn muội ra khỏi thành năm dặm, nhìn thấy bản tôn của Liên Tinh, khi nàng nhìn thấy bọn muội, lại muốn bọn muội lập tức trở về, hình như là cố kỵ điều gì, lúc đó muội lo lắng cho Linh Toa, nên cũng không có suy nghĩ nhiều, liền nhanh chóng theo Liên Tinh trở về!
- Trong Kinh Thành còn tồn tại điều khiến Liên Tinh kiêng kỵ sao?
Vân Thiên Hà càng nghĩ càng cảm thấy cổ quái, suy nghĩ thêm một chút cũng không có manh mối gì, liền bảo Tầm Nguyệt và Mộng Ly thu thập đồ đạc, rồi ra khỏi phòng.
Đi tới phòng nghị sự, gọi Tinh Mông tới hỏi lại một ít tình hình ở Kinh Thành, Tinh Mông kể lại, thuận tiện đem một ít tình báo chỉnh lý xong cho Vân Thiên Hà xem. Lục Vô Yên và một vị thủ tịch trưởng lão doanh cũng đến tìm Vân Thiên Hà.
Vị trưởng lão doanh này là đại trưởng lão Phong tộc, thực lực cũng tương đương Âu Thần, đều là Địa Cảnh tam giai, là ông cố của Lục Vô Yên, tên là Lục Kỳ, đi theo hắn còn có một vị trưởng lão Tuyết tộc, khi đột phá sinh tử cảnh xảy ra chút sai lầm, hiện tại chỉ có bộ dáng thiếu niên, tên là Thu Đường Mộc.
Hai vị này đều là nhận ủy thác của Thu Hàn và Lục Vô Yên đến doanh trại Viêm Hoàng cục tọa trấn, lần này tới gặp Vân Thiên Hà. Tình báo doanh Đông Bắc Kiền Châu của Viêm Hoàng cục mới có tin tức, Quỷ Hạp có mười hai người bị hạ độc, đã có manh mối, bọn họ dự định tự mình đi Kiền Châu đảo trước, tìm cách cứu viện, muốn người của Tình Báo doanh phối hợp.
Mà muốn điều động người của Tình Báo doanh ở nơi đó, nhất định phải có mệnh lệnh của Thu Hàn, nhưng hiện tại Thu Hàn lại không có ở căn cứ Thanh Long sơn, nên bọn họ muốn lấy một đạo mật lệnh từ Vân Thiên Hà.
Tình Báo doanh ở Đông Bắc cũng chỉ mới thành lập được hai năm, còn chưa thành thục, bởi có rất nhiều nanh vuốt của Túc Tĩnh Vương nhòm ngó, hiện nay đều là ẩn nấp sâu kín. Đối với điều động nhân thủ đều là rất thận trọng, Lục Kỳ và Thu Đường Mộc tự mình tìm đến Vân Thiên Hà xin mật lệnh, cũng là suy nghĩ mãi mới quyết định
Vân Thiên Hà suy nghĩ một chút, viết ra một đạo mật lệnh đưa cho Lục Kỳ, song nhớ đến một ít tình báo của Đông Bắc mà Sử Trường Đức gửi cho hắn, liền ở bên trong thận trọng dặn dò để bọn họ mau chóng bí mật tìm kiếm động hướng của Đường Linh Vũ.
Lục Kỳ và Thu Đường Mộc sau khi nhận được mật lệnh, Vân Thiên Hà để Lục Vô Yên phối hợp phái nhân thủ hộ tống rời đi, xử lý xong việc này, hắn trở lại thụ ốc.
Tầm Nguyệt và Mộng Ly lúc này đã chuẩn bị thỏa đáng, ba người mang theo Đường Linh Toa đi về hướng ngọn núi cô lập cách Thanh Long sơn hơn mười dặm kia.
Kinh Thành, bí thất tại hoàng cung.
- Khụ khụ...
Một trận ho khan kịch liệt không ngừng vang lên trong bí thất, lúc này hoàng đế ngồi trên giường, trên người khoác một cái chăn, tuy rằng đang là mùa hè, nhưng thân thể hắn vẫn như cũ vô cùng băng lãnh.
Dư Khánh cùng đứng bên cạnh hắn, chốc chốc lại cho thêm than vào chậu, có thể khiến toàn bộ gian phòng ấm hơn một chút, hoàng đế cũng cảm thấy tốt hơn một ít, nhưng trên trán hắn cũng không có chút mồ hôi nào chảy ra, hoàng đế ho một hồi, sau khi cảm thấy thoải mái hơn một chút, khuôn mặt tái nhợt nhưng vẫn mang theo một loại bệnh trạng đỏ hồng, thở dốc một hồi mới nói:
- Dư Khánh, phần mật chiếu kia đã cất giấu rồi chứ?
- Bẩm Hoàng thượng, phần mật chiếu này lão nô phân làm ba bản thật giả lẫn lộn, mặt trên văn tự cũng được xử lý đặc biệt, có thể bảo mật tuyệt đối...
Hoàng đế gật đầu, nói:
- Thương thế của thái tử thế nào rồi?
- Hoàng thái tử vẫn còn hôn mê, cần thời gian điều dưỡng hồi phục!
- Trẫm ngày một bệnh nặng, đối với thế cục hỗn loạn như lúc này, đã không còn sức lực chống đỡ nữa, mà hoàng nhi càng yếu, chỉ sợ giang sơn Đại Đường do thái tổ sang lập, đã muốn kết thúc ở một đời hoàng nhi này rồi!
Dư Khánh trầm mặc trong chốc lát, mới nói:
- Hoàng thượng, có phải là người có ý kiến gì chăng?
Hoàng đế nói:
- Thái tổ từng lưu lại phần mật chiếu kia, chuyện này liên quan đến đế mạch chi thực ở Đông vực, ta là con cháu Đường thị, nếu như có một ngày vô lực bảo vệ đế mạch chi thực này, nhất định hổ thẹn với dặn dò của thái tổ, hiện tại động tĩnh trong Quỷ Cốc thế nào?
Dư Khánh nói:
- Sau khi quỷ cốc phá khốn vẫn đều ẩn cư trong Thiên Quỷ sơn, không có động tinh gì!
- Dư Khánh ngươi đi thông báo một số quần thần đến Cam Lộ điện gặp trẫm, trẩm muốn thương nghị riêng một hồi!
Dư Khánh tuân mệnh, khom người rời khỏi bí thất.
Qua một lúc lâu, hoàng đế hít một hơi, chậm rãi từ trên giường ngồi dậy, mở ra một cơ quan, chợt nghe cạch một tiếng, từ trên giường lộ ra một thông đạo hắc ám, một cỗ khí tức cực độ băng hàn tràn ra.
Thân thể hoàng đế run lên, hít mạnh vào một hơi, liền mang theo đèn đi xuống thông đạo hắc ám.
Võ Động Thiên Hà Võ Động Thiên Hà - Đoan Nguyệt