A truly good book teaches me better than to read it. I must soon lay it down, and commence living on its hint.... What I began by reading, I must finish by acting.

Henry David Thoreau

 
 
 
 
 
Tác giả: Đoan Nguyệt
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 679
Phí download: 21 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1851 / 31
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 415: Một Đêm Xáo Động
úc Tĩnh Vương nghe được thương vong tầng cao thủ không quá lớn, lúc này mới thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Vị trung niên nhân nói:
- Không một người nào sống, những sát thủ thiếu niên kia một khi bị bắt, liền uống thuốc độc tự sát hoặc tự bạo, thậm chí ngay cả thi thể cũng không lưu lại cho chúng ta một cụ, hơn nữa theo như chúng ta được biết, những sát thủ thiếu niên này lần đầu tiên xuất hiện, hẳn là do một tổ chức thần bí nào đó huấn luyện ra.
- Thủ đoạn giết người và tự sát hung tàn như vậy, không lưu lại cho chúng ta bất luận đầu mối nào để điều tra, nhưng mục tiêu của bọn chúng rõ ràng là đệ tử Thiên Môn, nói không chừng cùng với tổ chức thần bí chúng ta đang điều tra có liên quan rất lớn, tình huống Bắc Hầu Phủ như thế nào rồi?
Trung niên nhân nói:
- Vương gia, xem ra chúng ta đã xem thường quyết tâm của hoàng đế bảo hộ Đồ thị, đêm nay Bắc Hầu Phủ đã bị cao thủ Thần Cơ doanh bao vây chật như nêm cối, người của chúng ta căn bản không tìm được cơ hội hạ thủ tru sát Đồ Nguyên Khánh, tại phương diện này, tổn thất tương đối trầm trọng, thủ hạ cải trang thành Vệ Giáp quân tử thương gần trăm người!
- Ngoại trừ Kinh Thành, những nơi khác có tin tức truyền về hay không?
Trung niên nhân nói:
- Thuộc hạ tạm thời chưa thu được tin tức.
Đúng lúc này, bên ngoài có một vị trung niên nhân vội vội vàng vàng tiến vào, xem ra hắn cũng không bị thụ thương, nhưng sắc mặt cực kỳ tái nhợt, con mắt cũng xuất hiện tia máu hồng, vừa tiến vào liền quát:
- Vương gia, đệ tử trong môn chúng ta phân công đi các nơi phương bắc đều bị sát thủ tập kích, vừa rồi thuộc hạ thu được tin tức, đệ tử nội môn ẩn núp tại Lợi Châu, toàn quân bị diệt, ngoại trừ giết được mấy người thuộc chi nhánh Đồ thị ra, chúng ta không hề tạo thành đả kích trí mạng cho Đồ thị, chúng ta cũng không ngờ tới, Đồ Nguyên Tán tại một tháng trước cư nhiên đột phá Võ Thánh thành công.
- Cái gì?
Túc Tĩnh Vương vừa mới thả lỏng tâm tình một chút, vừa nghe được tin tức này, lập tức sợ hãi cả kinh,
- Làm sao có thể, lão già kia chỉ bế quan hai năm đã đột phá rồi?
Ngay lúc vị vương gia này còn chưa bình ổn được sóng lớn nổi lên trong lòng lúc này lại truyền tới thanh âm ầm ĩ, Túc Tĩnh Vương nhíu mày.
Chỉ thấy một vị lão giả bừa bãi tiến vào, hai con mắt của hắn huyết hồng, khuôn mặt già nua đã vặn vẹo, hắn vừa vào cửa đã trừng mắt thẳng tắp nhìn Túc Tĩnh Vương:
- Phó môn chủ tuyên bố triệu tập Thiên Môn, ngươi vì sao không thông báo cho lão phu, vì sao để Tuyết Ông một mình một người chạy về, ngươi rốt cuộc là muốn làm gì?
Túc Tĩnh Vương không giải thích được, nói:
- Tần trưởng lão, xảy ra chuyện gì?
- Xảy ra chuyện gì? Ha ha, uống công ta ở chỗ này bán mạng cho ngươi, trợ giúp ngươi mưu đồ đoạt giang sơn Đại Đường! Ngươi có biết, đệ tử bản môn vừa mới truyền tin đến đây, bản môn đã bị một tiểu tử từng phát ngôn bừa bãi muốn tiêu diệt bản môn liên hợp với Thánh Võ Tông san thành bình địa, sơn môn hủy diệt, bốn vị trưởng lão tử vong, Vưu phó môn chủ chết trận, lão môn chủ sau khi phá quan ra ngoài cũng đã bỏ mình rồi, ha ha ha...
Vừa nói, hai mắt trưởng lão này chảy ra huyết lệ, thất thanh cuồng tiếu nói:
- Nói cách khác, bản môn quả thực đã bị một tên tiểu tử cuồng vọng vốn chúng ta rất xem thường diệt môn, chỉ còn lại mấy cô hồn dã quỷ chúng ta ở lại nơi này làm những chuyện tình vô cùng ngu xuẩn, ha ha ha...
Nghe xong lời này, trong sảnh một mảnh tĩnh mịch, mọi người giống như bị sét đánh, triệt để ngây dại, chỉ còn từng đợt thanh âm hô hấp gấp gáp.
Mà Tần trưởng lão vẫn tiếp tục cuồng tiếu như trước:
- Hiện tại, là một trong những đệ tử của lão môn chủ, khi ngươi biết được tin tức này, lão phu muốn biết ngươi sẽ dùng phương pháp gì để rửa sạch sỉ nhục diệt môn?
Lúc này tâm tình Túc Tĩnh Vương ba động kịch liệt, có thể hắn đã bị những đả kích trầm trọng qua đi, tâm tình ngược lại có vẻ mười phần bình tĩnh, hắn hít một hơi thật sâu, qua một lúc lâu, trong miệng mắt chậm rãi phát ra một thanh âm trầm trọng không gì sánh được.
- Giết!
Kinh Thành, thành Tây, trong một tòa nhà dân bí mật, một đầu báo tuyết toàn thân màu trắng, giống như một con mèo nhỏ dễ thương cuộn mình nằm trước cửa, tựa hồ đang hưởng thụ mộng đẹp, nhưng thực thế tâm nhãn của nó đang chằm chằm vào động tĩnh xung quanh tòa nhà này.
Đúng lúc này, cửa tòa nhà bị đẩy ra, báo tuyết bỗng nhiên mở mắt, thấy là một vị nữ tử mặc hoàng sam thanh lệ tiến đến, lúc này mới lại cúi đầu, nhắm mắt.
Lúc vị nữ tử mặc hoàng sam này tiến vào sân, liền bước tới một gian nhà bên sườn.
Trong phòng rất trống trải, thứ gì cũng không có, nữ tử mặc hoàng sam này bước tới trước giá đèn trên tường xoay mạnh, liền hạ bí đao, tiến vào bí thất bên dưới.
Trong bí thất, tay ngọc của Túc Dao cầm bút, thần tình chuyên chú ghi chép điều gì đó, bên cạnh nàng, Tô Tuyết đang tỉ mỉ phân loại một ít tờ giấy nhỏ, lúc phân loại xong, để trước mặt Túc Dao, Túc Dao liền đọc nội dung trong những tờ giấy nhỏ.
Thần tình nhị nữ vô cùng chuyên chú, sau khi nữ tử mặc hoàng sam tiến vào bí thất, Tô Tuyết mới ngẩng khuôn mặt đẹp lên, sóng mắt mang theo vài phần chờ mong, hỏi:
- Lam Khiết, Tình Báo Doanh có tin tức mới nhất gì truyền đến?
Lúc này Lam Khiết từ trong lòng lấy ra một tờ giấy nhỏ giản đơn, giao cho Tô Tuyết, nói:
- Đây là nội dung còn nguyên do thiếu chủ gửi được tình báo doanh truyền cho chúng ta!
Sóng mắt của Tô Tuyết hiện lên một tia kinh hỉ, lập tức tiếp nhận tờ giấy mở ra nhìn, tinh tế đánh giá, bên trong chỉ là một đoạn nội dung ngắn, thế nhưng nữ tử mỹ lệ này nhìn nhìn một lúc thật lâu.
Túc Dao cảm thấy được dị trạng của Tô Tuyết, liền ngừng lại, tiện tay đoạt tờ giấy kia đọc qua, lại tiện tay đưa tờ giấy lên giá đèn hủy tiêu hủy, nhàn nhạt nói:
- Nếu thiếu chủ ba tháng sau trở về, muốn chúng ta dời mục tiêu đến phía nam, như vậy nhanh chóng gửi tin cho nhân thủ thuộc bộ phận thương nghiệp doanh của chúng ta mau chóng xử lý, thu thập lại phần lớn tài chính, giao lại những sản nghiệp nơi đây cho Tập Dũng Bang, nghìn vạn lần không được chậm trễ, lần này thiếu chủ muốn chúng ta chuẩn bị ẩn nấp rút lui khỏi Kinh Thành rồi!
Tô Tuyết bâng quơ gật đầu, hiển nhiên còn chưa hồi phục lại tinh thần.
- Tỷ tỷ, hành động lần này của Sát Thủ Doanh, chúng ta còn muốn tiếp tục tiến hành theo dõi tình báo hay không?
Lam Khiết hỏi.
Túc Dao nói:
- Hành động lần này của sát thủ doanh, tổn thất còn đang trong tầm khống chế, Lục bá và Thu tổng quản sẽ thống kê và tiến hành bước tiếp theo, tạm thời chúng ta không cần quan tâm nhiều, mặt khác thông báo cho La tổng quản Khí Luyện Doanh và Sử tổng quản Hậu Cần Doanh, hành động dời đi phía nam lần này của chúng ta nhất định phải cẩn thận, không được phép lộ ra một chút vết tích nào, trước khi Thiên Môn thực thi hành động trả thù phải hoàn thành nhiệm vụ dời đi, trong Tập Dũng Bang có thể thông báo cho huynh đệ Lệ Vũ một chút, để bọn họ phòng bị cẩn thận, tin tức tình báo không nên tiết lộ cho bọn họ quá nhiều!
- Muội hiểu được!
Lam Khiết gật đầu, nhanh chóng rời khỏi bí thất.
Túc Dao lại tiếp tục bận rộn vào công việc, thấy Tô Tuyết vẫn còn đang đờ ra, đôi mi thanh tú nhếch lên, trầm giọng nói:
- Muội muội, bây giờ không phải thời điểm hoa si, làm tốt công tác muội nên làm, lần này nội dung thiếu chủ đã đề cập tựa hồ rất quan trọng, nếu như thiếu chủ đã nhắc chúng ta ba tháng sau trở về, nói rõ hiện tại hắn còn đang có chút chuyện phiền phức, nhưng chúng ta cũng nghìn vạn lần không được sơ ý!
- Uhm, muội đã biết!
Lúc này Tô Tuyết rốt cuộc hồi phục lại tinh thần, nhanh chóng nhập tâm vào công việc.
Nhìn muội muội, trong lòng Túc Dao không khỏi đột nhiên xúc động, xuất hiện ý niệm cổ quái trong đầu, nghĩ thầm:
"Sau khi hắn trở về, ta nên làm như thế nào đây?"
Sau khi trong đầu đột nhiên xuất hiện ý niệm có chút hoang dường, khuôn mặt tiếu lệ của Túc Dao không khỏi hiện lên một tia đỏ ửng, thấy muội muội không phát giác, len lén che giấu qua, tiếp tục bận rộn.
Thành Lợi Châu, Đồ phủ.
Trải qua một đoạn thời gian Thiên Môn liên tục ám sát và tập kích Đồ thị, tại buổi tối vừa qua đi, rốt cuộc có thể tạm thời xả cơn tức giận.
Nhưng mà trong Đồ phủ, Đồ Chính Minh, Đồ Nguyên Đồ, Đồ Nguyên Tán cùng với Đồ Chính Huy và Đồ Chính Long, những thành viên chủ yếu của Đồ thị vẫn như cũ thường xuyên tụ tập tại một chỗ, khẩn trương thương nghị công tác phòng bị thời gian tiếp theo.
Đồ thị trải qua đoạn thời gian kinh tâm động phách vừa rồi, tuy rằng mỗi người đều mang theo một tia uể oải, thế nhưng đối với an nguy của Đồ thị thời gian tới, hiển nhiên điểm uể oải như vậy không tính là cái gì.
Trong bí thất gia chủ, Đồ Nguyên Tán ngồi thẳng chính giữa, trầm trọng nói:
- Tuy rằng lần này chúng ta được nhóm người kia trợ giúp mới có thể tiêu diệt được toàn quân Thiên Môn tại Lợi Châu, thế nhưng giấy không thể nào bọc được lửa, Túc Tĩnh Vương và Thiên Môn mưu đồ với Viêm Hoàng cục hiện tại càng lúc càng rõ ràng rồi, nếu như Đồ thị ta đã nỗ lực tính mệnh tử tôn hai chi hệ, như vậy trận chém giết này vẫn sẽ tiếp tục duy trì, các đệ tử trong gia tộc hôm nay đã ý thức được nguy cơ, đều rất khắc khổ, điểm này ngược lại làm cho lão phu rất vui mừng!
Đồ Chính Minh nói:
- Phụ thân, tin tức người đột phá Võ Thánh truyền tới lỗ tai Túc Tĩnh Vương, cũng không biết hắn có thể tin tưởng hay không, hiện tại người Thiên Môn còn chưa tiến thêm một bước động tĩnh, chúng ta vẫn phải chuẩn bị cho tình huống xấu nhất mới được!
Đồ Nguyên Tán gật đầu, đang muốn nói tiếp, đột nhiên trong lòng khẽ động, lập tức nói với Đồ Chính Minh:
- Chính Minh, ngươi đi ra xem, Thiên Nhai vội vội vàng vàng chạy tới đây là vì chuyện gì?
Đồ Chính Minh lập tức đứng dậy rời khỏi bí thất.
Chỉ trong chốc lát, thấy Đồ Chính Minh với vẻ mặt cổ quái, mang theo Đồ Thiên Nhai với vẻ mặt vô cùng hưng phấn tiến vào bí thất, vừa mới vào bí thất, Đồ Thiên Nhai liền khẩn cấp nói:
- Gia gia, tin tức tốt, nội môn Thiên Môn tại Tuyết vực đã dẹp yên, căn cơ hủy diệt, các trưởng lão cùng với môn chủ đều đã chết, nói cách khác, Thiên Môn tối hôm qua đã bị diệt môn rồi!
Lời này vừa nói ra làm cho mọi người đều cả kinh.
- Cháu nói cái gì?
Đồ Nguyên Tán cả kinh, đứng dậy, thần sắc có chút cổ quái nói:
- Thiên Nhai, tin tức này là do ai truyền về, Thiên Môn cường thế như vậy, cư nhiên bị diệt môn, quá không thể tưởng tượng rồi!
Đồ Thiên Nhai hưng phấn tới đỏ bừng mặt, nói:
- Gia gia, vốn tin tức này là do Thiên Hà truyền tin cho Thiên Thanh đang chinh chiến bắc cương, nhưng Thiên Thanh lập tức dùng chim ưng truyền tin trở về, tin tức này tuyệt đối chân thực, hơn nữa cháu tin tưởng, chuyện này tuyệt đối có liên quan tới Thiên Hà, thực sự làm Đồ thị chúng ta xả được ác khí trong lòng mà!
- Tốt!
Đồ Nguyên Đồ đột nhiên đứng lên cười ha ha, nói:
- Dùng tin tức Thiên Môn bị diệt để tế điện anh linh đệ tử Đồ thị đã chết đi, những tử tôn có thể nhắm mắt rồi!
Lúc này mọi người cũng từ trong khiếp sợ hồi phục lại tinh thần, cũng đều có vẻ rất phấn chấn kích động, chuyện này đối với Đồ thị vẫn luôn bị vây chặt trong tình thế buộc chặt tinh thần cao độ mà nói, không cần nghi ngờ chính là một tức cực kỳ tốt đẹp.
- Thiên Nhai, thư đâu đưa ta cho ta xem!
Thần sắc Đồ Nguyên Tán lúc này cũng thả lỏng hơn nhiều.
Đồ Thiên Nhai chỉ lo vui vẻ, nghe được lời này, lập tức từ trong lòng lấy ra bức thư giao cho Đồ Nguyên Tán. Sau khi Đồ Nguyên Tán đọc xong, nhất thời sắc mặt rạng ngời, lúc này mới ha ha cười:
- Thiên Hà tuy rằng đóng một vai nhỏ không lọt vào mắt, thế nhưng đây cũng chính là một cách làm vô cùng sáng suốt, xem ra Thánh Võ Tông đã xuống dốc hơn trăm năm lại đột nhiên làm ra đại sự oanh động thiên hạ như vậy, thực đúng là muốn bỗng nhiên nổi tiếng, một lần nữa quật khởi rồi!
Võ Động Thiên Hà Võ Động Thiên Hà - Đoan Nguyệt