Những trận chiến lớn nhất chính là những trận chiến trong tâm trí chúng ta.

Jameson Frank

 
 
 
 
 
Tác giả: Đoan Nguyệt
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 679
Phí download: 21 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1851 / 31
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 45: Hạ Độc
ồ thị phương bắc, hàng năm cứ đến mùa đông, trong tộc đều sẽ cử hành một lần đại hội tỷ thí võ thuật long trọng. Thứ nhất là để kiểm nghiệm đệ tử Đồ thị trong một năm vừa qua có tiến bộ ra sao đối với võ, thứ hai là thông qua lần so đấu võ đạo này, kích phát lòng nhiệt tình và tính tích cực của đệ tử Đồ thị.
Hoạt động như vậy, từ trước đại hội tổ tông đã triển khai, thuộc về truyền thống của Đồ thị, mặt khác đối với đệ tử gia tộc Đồ thị mà nói, cũng là một hoạt động có ý nghĩa hạng nhất.
Hoạt động long trọng như vậy sẽ có rất nhiều người tới quan sát, trong những người này có gia đinh Đồ thì cùng với những họ hàng xa, một ít nhân vật quyền quý nổi danh Lợi Châu, thậm chí là một số thế gia dòng họ có giao tình tốt với Đồ thị tại phương bắc đều sẽ đến đây cổ động.
Trước không nói hoạt động này náo nhiệt như thế nào, chỉ đối với đệ tử Đồ gia mà nói, nếu như trong cuộc tỷ thí võ nghệ thu được thành thích tốt, nhất định sẽ được nhiều phương diện chú ý tới, lại còn có phần thưởng to lớn mười phần, có thể nói là cùng thu được cả danh lẫn lợi.
Bởi vậy, đệ tử Đồ gia tự nhiên đối với hoạt động này vô cùng nhiệt tình, tính tích cực cũng đề cao rất lớn.
Lần này, địa điển diễn ra đại hội tỷ thí võ thuật vẫn được tiến hành trong võ đường Đồ thị như cũ, do Đồ Chính Minh đảm nhiệm, vài ngày trước đã bắt đầu bố trí, hơn nữa mấy ngày nay một bộ phận bằng hữu, họ hàng xa, còn có thành viên các thị tộc đều chạy tới thành Lợi Châu, toàn bộ gia phủ chủ Đồ thị trên người đều là người lên ngựa người xuống ngựa.
Thời điểm đại hội võ thuật diễn ra chỉ còn lại thời gian ba ngày, trong mấy ngày này, tại võ đường, nhất là nội đường, đã kín người hết chỗ, trong đó phần lớn là những đệ tử nội đường từ bên ngoài lục tục gấp gáp trở về.
Dù sao Đồ thị có quy định nội đường học võ hàng năm ít nhất phải có hai tháng tu luyện tại võ đường mới được chọn trở lại nhà tu luyện hoặc là tiếp tục ở lại võ dường, dù sao chi hệ Đồ thị khổng lồ, cũng không phải đều ở một chỗ, cho nên rất nhiều đệ tử nội đường hầu hết chỉ tu luyện tại võ đường một thời gian rồi quay về nhà tu luyện.
Chủ yếu là bởi vì ở bên trong nội đường có một vị đại bá mặt đen nghiêm khắc vô cùng, thực sự làm cho đám đệ tử có chút sợ hãi, vì vậy thường lấy lý do nhà bên ngoài, liền trở về tu luyện, như vậy còn có thể thoải mái tự tại một chút, mà những đệ tử Đồ thị có nhà tại thành Lợi Châu, các võ đường tương đối gần một chút, sẽ không có vận khí tốt như vậy, chỉ có thể thành thật vào trong võ đường tu luyện mà thôi.
Nhưng chính dưới sự nghiêm khác đốc thúc của Hắc bá, những đệ tử bình thường tu luyện tại võ đường so với những đệ tử bên ngoài rõ ràng có tiến triển lớn hơn những đệ tử trở về nhà rất nhiều, mấy ngày hôm nay có rất nhiều huynh đệ tỷ muội đến khắc khổ tu luyện, nhưng cũng không thể nào sánh được tiến triển của bọn họ, điều này làm cho các thiếu niên nhất thời cảm giác thấy một chút ưu việt, càng đối với đại hội võ đạo tràn ngập tự tin.
Mấy ngày nay Vân Thiên Hà tại võ đường không hề tiếp tục tu luyện Tuyết Ngọc Tam Thức, dù sao hiện tại trong nội đường có rất nhiều đệ tử Đồ gia tới luyện tập chuẩn bị, nếu như hắn luyện bộ công pháp này, bị người khác phát hiện, không thể tránh được một ít phiền phức không cần thiết.
Vì vậy Vân Thiên Hà tạm thời dừng lại việc tu luyện Tuyết Ngọc Tam thức vốn tạo hiệu quả rất rõ rệt trong vài ngày vừa qua, chuyển sang tu luyện bộ pháp pháp tu luyện thứ hai trong Đồ Thị Võ Kinh, Bạo Cương Đoán Cốt Công.
Bạo Cương Đoán Cốt Công này là một bộ công pháp ngoại tu luyện cốt, yêu cầu cơ da màng phải luyện đến trình độ hỏa hậu nhất định mới có thể tu luyện.
Vân Thiên Hà sớm có chuẩn bị, học thuộc làu bộ công pháp này trong đầu, trước khi hắn còn chưa đột phá tiến vào Võ Sĩ cấp chín, luôn tiêu tốn gần nửa canh giờ mỗi ngày để tiến hành tu luyện một ít quyền ý cơ bản nhất trong bộ công pháp này, tương đương với một quá trình quen thuộc nhập môn.
Mà sau khi đột phá cấp độ tiến vào Võ Sĩ cấp chín, hắn mỗi ngày đều tiêu tốn hai canh giờ tiến hành tu luyện quyền ý cơ sở Bạo Cương Đoán Cốt Công, hơi chút tiến hành cường họa, cứ như vậy, cũng coi như tu luyện bồi dưỡng cơ sở kiên cố cho đột phá cảnh giới Võ Sư tiếp theo.
Đến lúc đó, tu luyện bước đầu cảnh giới Võ Sư sẽ tiến triển nhanh hơn.
Đây là do Vân Thiên Hà căn cứ vào hiện trạng thân thể của chính mình tổng kết ra một bộ kế hoạch tu luyện hoàn thiện hữu hiệu, cũng phi thường tiết kiệm thời gian.
Tu luyện Bạo Cương Đoán Cốt Công và tu luyện cơ sở Đồ Thị Tinh Ý Quyền có chỗ khác nhau cực lớn, Vân Thiên Hà đạp bộ pháp, trong lúc quyền đến cước đi, mỗi khi chém ra một quyền, càng ẩn hàm uy thế mạnh mẽ.
Hơn nữa mỗi một lúc đánh quyền, hắn có thể cảm giác được đại bộ phận cốt cách toàn thân đều liên quan với da thịt gân cốt rung động mãnh liệt, loại cảm giác này thực giống như là thanh đao nhỏ đặt trên hòn đá mài, không ngừng ma sát mài giũa.
Mà hòn đá mài kia, chính là cơ bắp Vân Thiên Hà đã tu luyện đến hỏa hậu nhất định, nếu như không đạt được trình độ hỏa hầu nhất định, vậy thì sẽ tạo thành hiện tượng cơ bắp bị thương nghiêm trọng, luyện cốt không phải là chuyện dễ dàng.
Muốn luyện cốt, nhất định phải phối hợp với việc công pháp cơ sở đại thành mới có thể tu luyện, vì vậy Vân Thiên Hà hiện tại vẫn không dám tiếp xúc với một ít phương thức tu luyện cấp độ cao thâm trong Bạo Cương Đoán Cốt Công.
Bất quá tu luyện một thời gian, mặc dù chỉ là một bộ phận cơ sơ nhất trong Bạo Cương Đoán Cốt Công, nhưng hiện tại Vân Thiên Hà đánh ra mỗi một quyền, trong quyền ý đều đã mơ hồ mang theo phong mang sắc nhọn.
Nếu như tại cơ sở phong mang này, đợi khi Vân Thiên Hà tu luyện công pháp Võ Sĩ đại thành, chính thức tu luyện những phương pháp cao thâm nhất trong Bạo Cương Đoán Cốt Công, như vậy loại phong mang này sẽ chuyển thành lực xuyên thấu, đồng thời trong lúc cốt cách rung động ma sát, sản sinh ra kình khí mà chỉ khi đạt tới cảnh giới Võ Sư mới có.
Thời điểm Vân Thiên Hà tu luyện bộ phận cơ sở Bạo Cương Đoán Cốt Công, liền cảm giác được Hắc bá luôn luôn lẳng lặng đứng một bên quan sát.
Hiện tại Hắc bá càng lúc càng thích Vân Thiên Hà rồi, hắn nghĩ không chỉ tích cách của tiểu tử hợp với chính mình, hơn nữa phương diện tu luyện chưa bao giờ phải để hắn đốc thúc, không giống như đệ tử Đồ gia khác, mỗi một ngày đều rong chơi bay nhảy, để hắn không ngừng mắng mỏ quát tháo mới bằng lòng đi ra luyện công.
Đoạn thời gian gần đây, Vân Thiên Hà tu luyện trong trình độ Võ Sĩ tiến triển cực nhanh, Hắc bá nhìn hết trong mắt, vui mừng tận đáy lòng, khi gặp hắn lần trước, bởi vì bản thân có được tiên thiên kình lực, mới chỉ là Võ Sĩ cấp sáu, nhưng hôm nay, nửa năm trôi qua, mà tiểu tử này cư nhiên thoáng cái nhảy vọt lên tới Võ Sĩ cấp chín.
Quả nhiên không hổ là kỳ tài luyện võ!
Mà hiện tại Hắc bá thấy Vân Thiên Hà bắt đầu tu luyện bộ phận cơ sở Bạo Cương Đoán Cốt Công, cư nhiên trong thời gian tu luyện quyền ý có thể đánh ra phong mang, thực sự làm cho hắn cảm thấy vô cùng kinh hãi.
Chờ khi Vân Thiên Hà luyện xong một vòng thu công lại, Hắc bá liền bước tới nắm lấy tay hắn nói:
- Đi theo ta!
Vân Thiên Hà cảm giác cánh tay của chính mình bị Hắc bá nắm chắc, xương cốt không còn đau đớn như trước đây nữa, hắn biết đây là kết quả luyện cốt, chỉ là thấy bộ dáng nghiêm trọng của Hắc bá, ngược lại có chút nghi hoặc, hắn rốt cuộc muốn làm gì.
Lần thứ hai đi tới sân tu luyện quen thuộc, Vân Thiên Hà nhìn trên giá đặt một loạt cung các loại, không khỏi bật thốt lên nói:
- Hắc bá, lẽ nào người lại muốn ta kéo cung sao?
- Đó là đương nhiên!
Hắc bá buông hắn ra, chỉ vào một cây tinh cương cung cuối cùng trên giá nói:
- Thử cây cung này xem!
Trong lòng Vân Thiên Hà buồn bực, kỳ thực hắn đã sớm có thể kéo căng tinh cương cung một trăm tám mươi lăm cân cung lực rồi, nhưng thấy nhãn thần nóng rực của Hắc bá, không biết hắn đang có chủ ý gì, vì vậy bước tới, cầm lấy cây tinh cương cung kia, sau khi hét lớn một tiếng, vận chuyển kình lực, tạo thế kéo cung.
Chỉ là kéo được phân nửa, cung còn chưa hoàn toàn căng tròn, thắt lưng Vân Thiên Hà đột nhiên mềm nhũn, sợ dây cùng bị bắn ngược, liền ném cung xuống dưới mặt đất, nhún vai một cái nói:
- Ách...Ngày hôm nay không ăn no...Tạm thời không kéo nổi, ăn xong rồi lại tiếp tục thử đi!
- Thùng cơm!
Hắc bá vừa nghe, sắc mặt liền đen lại, so với đáy nồi còn muốn đen, nghĩ thầm:
- Tiểu tử này nhất định cố ý làm như vậy, rốt cuộc là làm thế nào mới ép được hắn theo ta học Phong Ma Côn Pháp đây?
Nhưng vừa nghĩ tới người khác cầu hắn dạy bộ công phu này, hắn còn không muốn dạy, còn phải nhìn tâm tình, mà tiểu tử này thì ngược lại, chính mình đã nghĩ mọi biện pháp để tiểu tử này học, tiểu tử thối dám không nghe, nhưng tính tình của Hắc bá lại phát tác.
"Ngươi không học lão tử ta nhất định phải nghĩ biện pháp bắt ngươi học, hừ!"
Lúc này, nha đầu Lục Châu mang theo một hộp cơm tới gõ cửa, rồi bước vào trong.
Tâm tình Hắc bá không tốt, thấy một nha hoàn cư nhiên đi vào võ đường, lúc này hét lớn một tiếng nói:
- Là ai cho ngươi tùy tiện vào sân luyện công, hả...
Lục Châu nghe được tiếng Hắc bá rống, sợ đến thân thể mềm nhũn, lảo đảo một cái, thiếu chút nữa vứt luôn hộp cơm xuống đất, cũng may Vân Thiên Hà tay mắt lanh lẹ, đỡ được Lục Châu.
Con mắt Lục Châu hồng hồng, rụt rè liếc mắt nhìn Hắc bá, có vẻ có chút sợ hãi, ôm lấy cánh tay Vân Thiên Hà nói:
- Thiếu gia, vừa rồi nô tỳ gọi lớn, nhưng thanh âm bên ngoài quá nhiều, nô tỳ không tìm được Sử Trường Đức đâu, đợi một hồi, sợ cơm nước lạnh rồi, vì vậy tùy tiện tiến vào!
- Uhm, ngươi không cần sợ hãi, thối tính tình của Hắc bá, đối với người nào cũng hung hăng!
Vân Thiên Hà tiếp nhận hộp cơm, trông rất phong phú.
Mùi hương thơm nồng truyền vào mũi, Hắc bá tuy rằng nghiêm mặt, nhưng cũng có chút đói bụng, liền lôi chiếc bàn gỗ bên cạnh tới đây. Trong đoạn thời gian vừa qua, Vân Thiên Hà luyện công ngại mỗi lần đều phải trở về phủ ăn, quá tốn thời gian, vì vậy để Lục Châu tới đưa cơm, sau khi giải thích, Hắc bá mới thấy thoải mái.
Lục Châu để toàn bộ thức ăn trong hộp ra bàn, Vân Thiên Hà dặn Lục Châu ra ngoài gọi Sử Trường Đức tiến vào, chuẩn bị phân chút cơm nước để hai người bọn họ trực tiếp ăn tại nơi này, Lục Châu liền bước đi gọi người.
Hắc bá nhìn cơm nước tương đối phong phú, cầm lấy chiếc đũa rồi lại buông, bỏ chạy đi lấy rượu, Vân Thiên Hà đơm một bát cơm tẻ, rồi gắp thức ăn vào trong bát.
Chỉ là khi chuẩn bị đưa miếng thức ăn vào trong miệng, Vân Thiên Hà đột nhiên theo bản năng cảnh giác, trước đó hắn ngửi thức ăn, mùi vị rất bình thường, thế nhưng màu sắc có chút thâm đen, liền lấy vài món thức ăn tỉ mỉ quan sát, hắn rốt cuộc nhớ tới thành phần bên trong thức ăn, lúc này sắc mặt biến đổi.
Đây là một loại nguyên liệu thức ăn hỗn hợp với nhau sinh ra phản ứng, sẽ làm cho thân thể tê dại không có lực, cốt cách như nhũn ra, không vận nổi kình lực...Kiếp trước nó được gọi là "nhuyễn cốt phấn", nhưng thế giới này không rõ ràng nắm nó được gọi là cái gì, nhưng thành phần bên trong thì rất tương tự.
Vì sao lại có người hạ độc trong thức ăn? Là nhằm vào hắn, hay là nhằm vào toàn bộ Đồ gia?
Lúc này, Hắc bá đã cầm rượu mang tới nơi, mở nút lọ uống một chén, lúc này mới cầm lấy đũa chuẩn bị gắp thức ăn, Vân Thiên Hà lập tức hồi phục lại tinh thần, đứng lên hất đổ bàn thức ăn.
Rầm!
Cơm nước rơi hết xuống đất, trên mặt Hắc bá tràn ngập vẻ không giải thích được, Vân Thiên Hà vẫn rất bình tĩnh nói:
- Hắc bá, trong thức ăn bị người hạ độc!
- Ngươi nói cái gì?
Hắc bá cầm đũa, thất kinh.
Võ Động Thiên Hà Võ Động Thiên Hà - Đoan Nguyệt