Bạn nhìn thấy sự việc và hỏi “Tại sao?”, nhưng tôi mơ tưởng đến sự việc và hỏi “Tại sao không?”.

George Bernard Shaw

 
 
 
 
 
Tác giả: Đoan Nguyệt
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 679
Phí download: 21 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1851 / 31
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 39: Bình Cảnh Cấp Chín
ầu mùa đông tới, khí trời phương bắc lạnh thấu xương, từng đợt gió lạnh rét buồn thổi qua, có thể làm cho con người cảm thấy da mặt sinh đau.
Nhưng mà, dưới khí trời lạnh lẽo này, trong sân luyện công lộ thiên võ đường Đồ thị, vẫn như cũ có một thiếu niên đứng giữa sân không ngừng khắc khổ tu luyện võ công.
Bên cạnh vị thiếu niên này, còn có một vị thiếu niên tuổi tác lớn hơn một chút, cũng không sợ hãi cái lạnh mùa đông, cũng tại gần đó không ngừng luyện tập công pháp Đồ Thị Tinh Ý Quyền.
Hai vị thiếu niên này, chính là Vân Thiên Hà, còn có võ thị Sử Trường Đức của hắn.
Trước đó bởi vì luyện võ quá mức khắc khổ, thân thể và tinh thần không hề có thời gian thả lỏng kết hợp, tiến triển của Vân Thiên Hà trong nước cuối cùng không còn được như trước nữa.
Bất quá, sau khi nghỉ ngơi thả long cơ thể một vài ngày, tinh lực và thể lực của Vân Thiên Hà lại đạt tới trạng thái đỉnh cao, bắt đầu tăng mạnh tiến độ tu luyện, ngược lại làm cho công lực của hắn đề thăng so với trước đây còn muốn nhanh hơn rất nhiều.
Hiện tại công lực của Vân Thiên Hà đã đạt tới cấp tám đỉnh phong, mà hiệu dụng công pháp Dẫn Lưu Tráng Cơ Pháp còn có thể duy trì, cho dù hiện tại đã tiến vào mùa đông giá rét, hồ nước đã đông kết thành một tầng băng mỏng, nhưng tiến độ tu luyện của hắn không hề bởi vì nguyên nhân ngoại cảnh này mà gián đoạn.
Vân Thiên Hà đứng trên mặt hồ đánh một bộ Đồ Thị Tinh Ý Quyền, làm cho toàn thân bắt đầu sinh ra nhiệt lượng, thân thể nóng dần lên, sau đó vận chuyển kinh lực, hét lớn một tiếng, cử quyền mạnh mẽ đánh xuống mặt hồ.
Rắc rắc...
Tầng băng mỏng trên mặt hồ không thể chịu được lực lượng của một quyền này, mặt ngoài bắt đầu sinh ra rất nhiều vết nứt nẻ rồi nát bấy, mà vị trí trung tâm quyền lực Vân Thiên Hà đánh ra, có một lỗ thủng thật to lớn hơn thân người, băng vụn rơi vào bên trong hồ nước, làm cho nước bên trong văng lên tung tóe.
Hoa nước bắn lên xối vào người Vân Thiên Hà, gió lạnh thổi qua, ngay cả hắn không sợ loại giá rét này, thế nhưng vẫn không tránh khỏi rùng mình một cái.
Tòm...
Lúc này, tại lỗ hổng giữa mặt hồ lại một lần nữa có một cột nước bắn lên, mà thân thể Vân Thiên Hà cũng đã biến mất không còn tung tích.
Hồ nước lạnh lẽo tới thấu xương, phảng phất như muốn xâm nhập vào trong mỗi một khớp xương của hắn, Vân Thiên Hà cắn răng chịu đựng loại hàn ý tập kích này, thi triển Quy Tức Thuật, hít một hơi rồi lặn xuống dưới đáy hồ.
Khi tới đáy hồ, nhiệt độ tại đây rõ ràng cao hơn so với mặt nước bên trên rất nhiều, cũng không phải đặc biệt lạnh lẽo, khi Vân Thiên Hà dần dần thích ứng với nhiệt độ này, liền bắt đầu tại đáy tu luyện quyền ý công pháp.
Kỳ thực Vân Thiên Hà rất thích phương pháp tu luyện như thế này, bởi vì thủy áp bên dưới đáy hồ cao hơn bình thường rất nhiều, tương đương với áp lực bên ngoài tăng lên gấp mấy lần.
Cỗ áp lực này, cũng tương đương với trọng lực, nếu đặt ở kiếp trước, khi bọn họ huấn luyện thể thuận, cũng sẽ ở trong một số gian phòng trọng lực, tăng trọng lực lên gấp hai gấp ba lần để rèn luyện, bộ Dẫn Lưu Tráng Cơ Pháp thực tế có hiệu quả tương đương với việc hắn rèn luyện thân thể trong phòng trọng lực.
Bất quá, tu luyện dưới đáy hồ vẫn có chỗ tốt hơn so với phòng trọng lực, đầu tiên là dưới tác dụng của Quy Tức Thuật, công năng của nội tạng trong hoàn cảnh trọng lực này có biên độ đề thăng rất nhỏ nhưng lại có thể cảm nhận rõ ràng, khiến cho thời gian hắn có thể duy trì bên dưới đáy hồ lâu hơn một chút, mà hơn nữa trong hồ nước có rất nhiều dưỡng phân tử, lỗ chân lông toàn thân thể hắn sau khi hấp thu những dưỡng phân tử này, có thể làm cho thể chất được cải thiện dần dần, đây là chỗ tốt mà phòng trọng lực không thể nào so sánh được.
Vì vậy, Vân Thiên Hà thấy loại công pháp này còn có hiệu quả đối với những bộ phận cơ nhục da màng yếu ớt của mình, tự nhiên không thể buông tha phương thức tu luyện một mũi tên bắn hai chim này được.
Ầm...
Dưới đáy hồ nước, mỗi một quyền đánh ra đều rất thong thả, nhưng kình lực tại giờ khắc này phát huy vận dụng rất tinh chuẩn, trong hồ nước bị hắn tạo ra từng dòng chảy mãnh liệt, khi dần dần lao lên trên mặt hồ, sẽ dần dần hình thành một dòng chảy cực lớn, làm cho tầng băng trên mặt hồ đứt gãy, mảnh băng văng tung tóe, từ bên ngoài quan sát, cảnh tượng rất đồ sộ.
Bởi vì Vân Thiên Hà lựa chọn phương pháp tu luyện Dẫn Lưu Tráng Cơ Pháp, chủ yếu là vì muốn rèn luyện những bộ phận mà Đồ Thị Tinh Ý Quyền không có tác dụng rèn luyện tăng mạnh, chỉ có tác dụng kích thích, vì vậy tại những bộ phận cơ da màng có thể đồng thời đề cao, làm cho cơ da màng toàn thân của hắn cũng tùy theo phương pháp rèn luyện này tiếp tục củng cố.
Hắn có thể cảm giác được, ngoại trừ còn những bộ phận yếu nhược cần tăng mạnh ra, kỳ thực những bộ phận khác trên thân thể của hắn đã đạt tới hỏa hậu cấp chín, mà hiện tại hắn muốn làm chính là rèn luyện những bộ phận yếu nhược kia đạt tới cấp chín, tương đương với những bộ phận khác.
Tu luyện mấy lần bên dưới đáy hồ, Vân Thiên Hà đánh một bộ Phá Thiên Tam Tuyệt, cảm giác Quy Tức Thuật đã đến thời điểm cực hạn, giống như đã thành thạo nhiều lần, một chiêu Phá Thiên Thức như đạn pháp phóng lên trên mặt hồ, cũng mạnh mẽ vọt ra khỏi mặt nước, hóa thanh thành một đầu thủy giao long, nhảy ra khỏi mặt hồ, tìm được một điểm có thể chịu đựng được kình lực, mạnh mẽ đánh ra một quyền.
Ầm ầm!
Một quyền này đánh mạnh vào một hòn đá lớn trên vách núi, lúc này chỉ thấy ngọn núi kia rung động ầm ầm, mà hòn đá lớn để lại một quyền ấn thật sâu.
Vân Thiên Hà dưới tình huống mượn lực hữu hiệu, cũng đồng thời cộng thêm nguyên nhân tu luyện Dẫn Lưu Tráng Cơ Pháp dưới đáy hồ trọng áp, cơ thịt da màng toàn thân dưới sự tác động cả trong lẫn ngoài cưỡng chế thả lỏng, rung động vô cùng kịch liệt.
Sau khi một cỗ đau đớn chết lặng truyền lên đầu Vân Thiên Hà, Vân Thiên Hà nhất thời cảm giác có một cỗ nhiệt lưu bắt đầu tràn ra đến khắp mọi ngõ ngách trong cơ thể, tại thời khắc lỗ chân lông mở ra lần nữa, mặc dù gió lạnh thấu xương, nhưng hắn lại sảng khoái vô cùng, phảng phất như đang ở trên chín tầng trời.
Hắn biết, công lực của hắn tại giờ khắc này đã đề cao hơn một cấp, đạt tới tầng thứ chín.
Đây là hiệu quả sau một đoạn thời gian thả lỏng, rồi lại tăng thêm cường độ tu luyện, không chỉ bắt được chim ưng, có thể thả lỏng thể xác và tinh thần, hơn nữa tại phương diện tu luyện càng tiến thêm một bước, trong lòng Vân Thiên Hà hiện tại rất hài lòng.
Chỉ là sau khi hài lòng, Vân Thiên Hà lại gặp phải một vấn đề tương đối quan trọng, đó chính là khi đạt tới cấp độ Võ Sĩ cấp chín, điều này đối với một Võ Sĩ mà nói, là một giai đoạn bình cảnh phi thường quan trọng, cũng chính là trạm kiểm soát quan trọng trong quá trình tu luyện cơ da màng kình lực đến đại thành, đột phá trở thành Võ Sư.
Lần này tu luyện Dẫn Lưu Tráng Cơ Pháp đề thăng cấp bậc, làm cho Vân Thiên Hà chú ý tới tiếp tục tu luyện một thức này, đã không còn tác dụng gì quá lớn, trong thời gian ngắn chắc chắn hắn không thể nào có đột phá gì quá lớn, mà kết hợp tu luyện giữa Đồ Thị Tinh Ý Quyền và Ngư Thị Luyện Thể Thuật, muốn đột phá quan khẩu Võ Sư cấp chín, ngoại trừ tu luyện công pháp càng cao thêm hơn ra, cũng chỉ có thể dùng thời gian để bù đắp mà thôi.
Mà vừa vặn đây cũng chính là nhược điểm tồn tại trong hai bộ võ kinh Đồ Thị Võ Kinh và Ngư Huyền Võ Kinh.
Nhưng không thể không nói hai bộ võ kinh này có nhiều chỗ cao minh, các công pháp bình thường khác không thể nào so sánh được, nhất là đối với giai đoạn tu luyện đầu tiên, đề cao cấp độ tương đối nhanh, thực sự giống như hỏa tiễn, nhưng tới quan khẩu đột phá quan trọng, lại có chút vô lực rồi, tất nhiên, nếu không phải tồn tại nhược điểm này thì Đồ Chính Minh và rất nhiều người khác đã không dừng lại tại cảnh giới Tiên Thiên Võ Sư đã hơn mười năm không thể đột phá.
Suy nghĩ một chút, lại xuống đáy hồ tu luyện Dẫn Lưu Tráng Cơ Pháp, rồi lên bờ đi tới trước mặt Sử Trường Đức, dưới sự trợ giúp của Sử Trường Đức, kết hợp tu luyện ba thức Đồ Thị Tinh Ý Quyền làm một, Vân Thiên Hà quả nhiên phát hiện ra tới cấp độ Võ Sĩ bậc chín, hiệu quả của cả hai luyện công pháp đã giảm bớt trên diện rộng.
Thực sự cần phải dùng thời gian để bù đắp sao?
Chuyện này tuyệt đối không có khả năng!
Vốn Vân Thiên Hà tới thế giới này, thời điểm đặt bước tu luyện đầu tiên đã tương đối chậm, hắn không muốn lãng phí thời gian, nếu như qua thời kỳ tuổi còn trẻ, thời kỳ hoàng kim, thời kỳ đặt cơ sở ngoại công này, như vậy sau này hắn có thể khoái ý tiêu sái nhân sinh, còn có thể đặc sắc sao?
Bỗng nhiên nhớ tới Vô Lượng Tinh Kinh, hiện tại đã sắp tu luyện được nửa năm rồi, nếu như hiện tại dùng tinh khí trong cơ thể lần thứ hai trùng kích mấy huyệt khiếu điểm tinh, như vậy có thể giải quyết dễ dàng bình cảnh Võ Sĩ cấp chín hay không?
Lập tức lắc đầu, chuyện lần trước lãng phí rất nhiều tinh khí mà chỉ trùng kích được chín huyệt khiếu, thắp sáng lên chín khỏa "tinh", làm cho hắn tiếc nuối thời gian dài, bây giờ còn chưa tới thời gian hạn định một năm, nếu như hắn còn tiếp tục tùy tiện làm chuyện này, không cần nghi ngờ chính là đang cực độ lãng phí tài nguyên, Vô Lượng Tinh Kinh làm cho hắn mang tới hiệu dụng phụ trợ cực lớn, làm cho hắn không dám có một chút tâm lý bỏ qua, phải biết rằng mỗi đêm tu tập thu nạp chút tinh khí không phải dễ dàng, hắn không thể lãng phí được.
Vốn lần trước dự định tu luyện chiêu Thương Hồn Chỉ mà vị đạo sư võ đạo kiếp trước của hắn trước khi lâm chung truyền lại, Vân Thiên Hà lợi dụng thời điểm buổi tối đã làm quen với lộ tuyến vận chuyển tinh khí, nhưng hắn không muốn thực sự thí nghiệm việc mất đi tinh khí để kiểm tra uy lực, hắn tin tưởng vào Thương Hồn Chỉ có uy lực không nhỏ, đây tuyệt đối là một đòn sát thủ đối với địch nhân.
Nếu như trừ đi Vô Lượng Tinh Linh, muốn trong thời gian ngăn đột phá quá quan khẩu Võ Sĩ cấp chín, đạt tới cảnh giới Võ Sư, như vậy cũng chỉ có thể tìm một công pháp càng cao thêm hơn để tu luyện mà thôi.
Nhíu mày trầm tư một hồi, quay đầu lại, vừa lúc nhìn thấy Đường Linh Vũ giơ tay ra, trên cánh tay có một đầu chim ưng uy vũ hùng tráng, gần đây rốt cuộc hắn thông qua nỗ lực không ngừng mới thành công thần phục được.
Thấy Đường Linh Vũ đi về phía mình, trong đầu Vân Thiên Hà chợt lóe lên tinh quang, nghĩ tới một việc, khi nhìn về phía Đường Linh Vũ, hai mắt sáng ngời, liền nhanh chóng tiến lên chào đón.
Đường Linh Vũ có dự định đi tìm Vân Thiên Hà, nhưng khi hắn vào võ đường, đột nhiên nhìn thấy hai mắt Vân Thiên Hà đang tỏa sáng nhìn hắn, cũng đang bước về phía hắn, nhãn thần quỷ dị giống như là âm mưu thực hiện được kia, làm cho hắn thình lình giật thót một cái, cái mông vô thức thắt chặt.
Hắn, hắn muốn làm gì...
Võ Động Thiên Hà Võ Động Thiên Hà - Đoan Nguyệt