When you look at the sun during your walking meditation, the mindfulness of the body helps you to see that the sun is in you; without the sun there is no life at all and suddenly you get in touch with the sun in a different way.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Xin lỗi vì đã yêu anh nhiều đến thế
hiều khi em như điên dại, muốn lao luôn đến dù chỉ được nhìn thấy anh một lần thôi cho đỡ nhớ, rồi em lại cố kìm lòng, có lẽ như thế sẽ tốt hơn.
Anh à, đến tận giây phút này em biết mình vẫn còn yêu anh nhiều lắm, những điều đau khổ nhất trong tình yêu em phải trải qua không làm bớt yêu anh. Bao đêm trôi qua, nỗi nhớ anh vẫn luôn ngự trị trong em đi qua bao giấc mơ, đẹp có, buồn có, để đến khi giật mình tỉnh giấc em lại khóc.
Ngày bên nhau, chúng ta thật hạnh phúc. Anh nắm tay em đi qua biết bao buồn vui trong cuộc sống, lúc em buồn có anh bên cạnh sẻ chia, săn sóc, em bế tắc anh vạch lối em đi, em lạnh anh ôm em thật chặt, em vui mắt anh khẽ mỉm cười. Em yêu anh vì anh hiền, anh yêu em, vì những lúc anh cười em thấy mình hạnh phúc hay đơn giản là tự nhiên yêu đến thế thôi.
Mình bên nhau dù vấp phải biết bao nhiêu khó khăn, bố mẹ anh ép mình xa nhau chỉ vì em là cô gái đến từ xứ Nghệ xa xôi còn anh ở Hà Nội, anh vẫn mỉm cười, nắm tay em thật chặt. Anh nói dù thế nào đi nữa vẫn luôn bên em, cố gắng thuyết phục bố mẹ vì em là cô gái tốt, hơn hết là cô gái anh yêu. Em đã hạnh phúc biết nhường nào vì luôn cố gắng để là cô gái tốt.
Vì anh, em chăm chỉ làm việc, nỗ lực không ngừng để sau này mình đỡ khổ. Vì anh, em bất chấp mọi khó khăn để có thể hạnh phúc bên anh. Anh cũng thế! Em cứ ngỡ mình đã nắm tay nhau thật chặt, chặt tới nỗi không thể nào xa nhau được nữa. Nhưng mà tất cả không như là mơ, anh buông tay em một cách lạnh lùng. Lúc anh nói nên lời chia xa cũng là lúc tim em nghẹn lại, mình đã bên nhau, hạnh phúc đến thế cơ mà!
Em không hiểu nổi tại sao anh lại dễ dàng đầu hàng số phận đến thế? Sao anh buông tay em? Sao anh đầu hàng dù mình đã hơn 2 năm nỗ lực? Em tin vào mình, tin vào anh, tin vào ngày mai. Quê xa thì người thiệt thòi nhất vẫn là em cơ mà? Nhưng thôi, có lẽ em nên học cách chấp nhận. Vỗ một tay sao kêu? Anh đã buông tay em mất rồi.
Em từng nói hạnh phúc là do mình nắm giữ, phải đấu tranh giành lấy mới vẹn tròn ý nghĩa. Tiếc là anh không vượt qua được vật cản tình yêu. Em đau khổ, cố quên anh nhưng thực sự không thể. Nhiều khi em như điên dại, muốn lao luôn đến dù chỉ được nhìn thấy anh một lần thôi cho đỡ nhớ, rồi em lại cố kìm lòng, có lẽ như thế sẽ tốt hơn. Em nên nhìn thẳng vào sự thật, anh đã rời xa em rồi, không còn là của riêng em nữa.
Em không trách anh, cũng chẳng trách bố mẹ anh, bố mẹ nào chẳng thương con, chỉ thấy thương anh vì yêu em mà vất vả, thiệt thòi nhiều. Cơ hội chăm sóc anh mà em để dành sau khi cưới nhau không còn nữa. Sống tốt anh nhé! Sống cho anh và cho cả em nữa! Em từng nghĩ mình sẽ sinh cho anh những đứa con thông minh, xinh đẹp để cả đời này anh hạnh phúc bên vợ con, không cần nhà cao cửa rộng, xe hơi nhà lầu, chỉ cần mình bên nhau là đủ. Tiếc là em không đủ khả năng để làm được điều đó cho anh.
Em xin lỗi, một lần thôi nói lên điều đó. Xin lỗi vì đã ngang qua đời anh rồi để lại trong anh những ký ức buồn. Xin lỗi vì trót yêu anh, trót để lại trong mắt anh những vệt buồn không đáng có. Xin lỗi vì đã yêu anh nhiều đến thế.
Linh
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)