Books are the compasses and telescopes and sextants and charts which other men have prepared to help us navigate the dangerous seas of human life.

Jesse Lee Bennett

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Xin lỗi vợ, anh muốn sống cuộc đời còn lại với cô ấy
êm Noel, em phát hiện sự có mặt của cô ấy trong cuộc đời anh qua các tin nhắn, em đã gây cho anh một vết thương không bao giờ anh quên được. Em cầm dao và làm anh bị thương, mặc cho máu chảy quá nhiều và khóa cửa không cho anh đi cấp cứu. Em yêu anh như vậy sao? (Thanh)
Từ: Thanh Nguyen
Đã gửi: 06 Tháng Hai 2012 5:44 CH
Người ta nói "cây kim trong bọc lâu ngày cũng tự chui ra", điều gì là sự thật thì có giấu đi chăng nữa, một ngày nào đó cũng sẽ được phơi bày. Chuyện gia đình mình cũng vậy, anh ngoại tình với cô ấy được 6 tháng, và rồi em đã phát hiện, em điên tức lên, nằm khóc câm lặng một mình. Nhưng em ơi, một điều bí mật mà em không hề biết, không phải là chuyện ngoại tình, mà anh không bao giờ ân hận với điều đó, hơn nữa anh sẽ sống cuộc đời còn lại với cô ấy và vì cô ấy.
Anh đến với em, giữa 2 hoàn cảnh hoàn toàn khác nhau, anh chưa bao giờ phân biệt giàu nghèo, hay trình độ, nhưng nghĩ lại khoảng thời gian hơn 3 năm sống với nhau, chúng ta đã có gì, gia đình đã được gì. Anh đi làm, một công việc đòi hỏi áp lực trí óc, anh lo toàn bộ cho gia đình, từ chai nước mắm, cho đến tạo dựng nên những tài sản lớn mà không phải ai cũng có được.
Điều gì anh muốn ở em, một người vợ dịu dàng, tôn trọng anh và hiểu anh? Nhưng em à, có vẻ anh mong muốn xa xỉ quá phải không em, trong khi hàng chục lần em xem nhẹ mái ấm nhỏ của mình, em dọn đồ đi, mặc sức cho anh vừa đi làm vừa đau khổ đi tìm em rồi năn nỉ em về. Em từng nói, em thích thấy bộ mặt thảm thương của anh lúc đó, em tàn nhẫn vậy sao em?
Hàng chục, hàng trăm triệu đồng tài sản anh gây dựng cho em, cho gia đình nhỏ mình, từ chiếc tivi đắt tiền, cho đến cái máy tính anh làm việc, đến cái chén anh cơm, mỗi khi giận nhau, em đập phá không hề thương tiếc. Em ơi, đó cũng là mồ hôi, là chất xám anh hao mòn mà làm việc để có nó em à. Em ví anh như những con vật, em kêu tên anh bằng "mày"; anh gọi em thì chưa từng được một tiếng vâng dạ. Anh quá đau khổ, quá nhục nhã.
Mỗi tuần thứ 7 được nghỉ làm cơ quan, anh đều dành thời gian chở em đi chợ vì anh nghĩ không phải mình làm có tiền là không phụ vợ chuyện bếp núc. Anh cũng nấu cơm, chiên cá, cũng tự làm các món ăn, anh đổi được gì vậy em? Rơi một giọt nước mắm ra nhà, em chửi, làm dơ một chút, em chửi.
Mỗi buổi tối, anh buồn em, có đi uống cafe đến 1 hay 2h sáng về, anh cũng về nhà, cũng chui vào cái giường của vợ chồng mình, mặc em nằm chẳng thèm nhìn anh, chưa bao giờ anh bỏ đi qua đêm một ngày. Anh đi làm, bạn bè cơ quan hỏi anh có vợ chưa, vì một điều đơn giản, anh hay mặc quần áo không được ủi, quần không lên lai, áo đứt nút, và đôi giày bẩn thỉu. Có ai có vợ mà như vậy không em?
Em đòi hỏi quá, em ước ao có được anh, rồi lúc có được lại không biết trân trọng, gia đình hạnh phúc là một quá trình xây dựng và nuôi dưỡng, không phải có được rồi mặc sức phá hoại nó, muốn mình phải có mọi quyền hành ra lệnh trong gia đình và rồi cho rằng nó cũng là của mình, em sai lầm rồi. Anh từng kể em nghe câu chuyện, phật quan âm và con nhện, rút ra bài học cái gì mình đang có là quý giá nhất, để mong muốn em hiểu được mà không phá nát cái gia đình anh cố công gây dựng.
Nhưng không thể thắng được cái "tôi" quá lớn của em, em cho là không có anh em còn hàng trăm người khác có thể làm chồng, em cho rằng em còn trẻ, em quá cao ngạo mà không nhìn lại em đang là ai, kiến thức cư xử như thế nào, gia cảnh ra sao. Anh gặp cô ấy, nhẹ nhàng, sâu lắng, như một viên thuốc chữa lành mọi đau khổ anh chịu đựng từ em.
Mọi mệt mỏi tan biến khi anh được nhìn nụ cười phúc hậu của cô ấy, như mọi khi áo anh đứt nút cố ấy nhẹ nhàng khâu vá cho anh, như mọi điều anh cần, anh tha thiết mà em không ban cho anh được, và anh yêu cô ấy. Đêm Noel, em phát hiện sự có mặt của cô ấy trong cuộc đời anh qua các tin nhắn từ điện thoại anh, em đã gây cho anh một vết thương không bao giờ anh quên được. Em cầm dao và làm anh bị thương, mặc cho máu chảy quá nhiều và khóa cửa không cho anh đi cấp cứu. Em yêu anh như vậy sao?
Chuyện đã qua, nhưng em khóc không được gì cả, em hãy sống tốt với người đàn ông thứ 2 của đời em, trái tim anh bây giờ không còn là của em nữa, anh đã trao trọn cho người chữa lành đau khổ cho anh. Khi còn là người chồng đau khổ hàng ngày phải năn nỉ em, thì em không biết giữ, một căn nhà riêng, một gia đình nhỏ, một bé trai quá kháu khỉnh, một người chồng quỳ lụy em vì gia đình.
Em không biết giữ, em nhẫn tâm phá nát cái mà nhiều người mơ ước, em khao khát cuộc sống tự do, ở nhà thuê, trong khi anh có nhà cho gia đình mình ở. Em tự tay dâng cái em đang có cho người khác, tự tay em phá nát cái hạnh phúc của mình, tự tay em biến anh thành kẻ ngoại tình.
Xin lỗi em, anh không bao giờ ân hận, em đừng khóc nữa, hãy để dành những giọt nước mắt đó khi sống với người đàn ông sau này, khi em yêu thương họ hết mực và họ đối xử với em như em từng đối xử với anh, hãy khóc cho bản thân anh ngày ấy. Chúc em hạnh phúc.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)