Books can be dangerous. The best ones should be labeled "This could change your life."

Helen Exley

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Xin anh hãy cố gắng dù không có em ở bên
nh đấm vào kính xong, em vẫn băng vết thương và cùng anh đi dạo đêm vui vẻ. Anh bực tức chửi bậy xong em vẫn ôm anh lại và chìm vào giấc ngủ lứa đôi. Chỉ có điều, em không thể ở bên anh khi anh không cần em nữa.
Em chẳng biết mình đang ở đâu nữa. Nhưng em nhớ anh da diết, anh của một thời từng yêu em tha thiết. Tình yêu ấy những tưởng sẽ bền lâu và đi cùng năm tháng, em cũng tưởng đã gặp được hạnh phúc của cuộc đời mình, nhưng đời thật không thể nào biết trước được. Mỗi khi nghĩ về anh, em luôn hình dung ra người con trai cao gầy, không vạm vỡ và manly lắm, nhưng đấy là người mà em từng vòng tay ôm thật chặt, cảm nhận rõ hơi thở thân quen và làn môi ấm nóng.
Em nhớ da diết, bất cứ khi nào, bất cứ nơi đâu. Em quả thực đã nói dối anh không ít, nhưng kể từ khi yêu anh, em chưa bao giờ hết yêu, chưa bao giờ muốn rời xa anh, chưa bao giờ muốn mình sẽ mỗi đứa một con đường, dù con đường ấy có trải ngàn hoa hồng đi nữa.
Hôm nay em buồn quá, em biết anh chẳng còn quan tâm, yêu thương, nhung nhớ gì em cả, điều ấy cũng là lỗi tại em. Nếu em khôn khéo và dịu dàng như người ta, hẳn anh sẽ yêu thương chiều chuộng lắm, sẽ hạnh phúc. Em chẳng được ngọt ngào, chẳng được nhẹ nhàng, nên cứ nổi giông gió với anh vậy. Tất cả là lỗi tại em, làm cho anh trở nên nhàm chán và mệt mỏi cũng là lỗi tại em. Để anh nói ra những lời lẽ chia tay cay đắng, sự thật phũ phàng, tất cả là lỗi tại em.
Em thật lòng chẳng trách móc gì anh cả, chỉ thấy buồn quá. Em đã chạy trốn quá nhiều, chạy trốn ngay cả khi anh không hề tìm kiếm. Tất cả nỗi đau đớn và cô đơn chỉ có thể chịu đựng một mình. Cuộc đời như vậy có buồn quá không?
Anh à, nếu anh cũng buồn vì em như vậy, xin hãy quên em đi như một hạt cát, xin hãy tìm thấy người con gái đáng cho anh yêu thương và trân trọng. Em chẳng bao giờ muốn nhìn thấy anh buồn phiền và mệt mỏi mà lại do chính em gây nên. Vì thế, xin hãy quên em đi, anh xứng đáng với một người khác tốt hơn em gấp trăm lần. Còn em chỉ muốn lưu giữ lại những gì tốt đẹp, lưu giữ lại hình ảnh của người con trai từng coi em là tất cả. Em không muốn nhớ và cũng không muốn biết anh của sau này khi đã không còn yêu em nữa. Chỉ thật lòng cầu mong cho anh hạnh phúc, chỉ thế thôi.
Em từng rất lo sợ, liệu có ai chịu đựng được sự nông nổi của anh không, vì con người ai cũng có tự ái và tự trọng, không phải ai cũng có thể rộng lòng đón anh quay về sau những lần nông nổi, và nếu thế, anh sẽ cô đơn và buồn lắm. Em cũng lo sợ với sự thay đổi sáng nắng chiều mưa như anh, liệu có thể làm được điều gì và đi đến cuối mỗi chặng đường hay không, thế thì suốt đời anh sẽ chẳng có gì cả.
Em lo sợ mỗi khi anh nổi cáu và không thể cân bằng được cuộc sống, mà cuộc sống thì quá phức tạp, mình không hài hòa mọi thứ được thì đôi khi chỉ còn biết lao xuống vực mà thôi. Thế thì sẽ có ai đi cùng anh, hiểu được anh và tha thứ tất cả chỉ vì yêu anh không?
Em muốn cùng anh đi đến cuối đời, chỉ vì em biết dù trong hoàn cảnh nào, căng thẳng ra sao, anh cũng luôn có em bên cạnh. Em có thể không ngăn được sự căng thẳng của anh, không ngăn được cơn giận giữ của anh, nhưng sau khi mọi thứ lắng đi, em vẫn sẽ hiền hòa như thế, vẫn đi cùng anh như không có chuyện gì xảy ra, em luôn là như vậy. Chỉ có điều, em không thể ở bên anh khi anh không cần em nữa.
Không có em ở bên, xin anh hãy bình tâm và cố gắng. Giống như anh bảo em thôi đừng nói nữa, đi nấu cơm ăn cho vui vẻ, thì xin anh cũng đừng nghĩ nữa, hãy sống những ngày vui vẻ, mọi thứ đã qua rồi thì có gì để buồn đâu. Anh đấm vào kính xong, em vẫn băng vết thương và cùng anh đi dạo đêm vui vẻ. Anh bực tức chửi bậy xong em vẫn ôm anh lại và chìm vào giấc ngủ lứa đôi. Chỉ tiếc là anh đã không thể làm lại với em như thế, cứ có gì buồn là anh thường buồn rất lâu và bị nỗi buồn đó kéo xuống tận cùng của sự mất mát.
Anh à, sau này có vợ con rồi thì không thể thế được, mình phải biết quên đi những nỗi buồn và sống cùng với niềm vui. Cái gì không đáng nghĩ thì đừng nghĩ cho đau khổ, quan trọng là tình yêu 2 người dành cho nhau, thế mới đáng quý.
Hôm nay em phải uống rất nhiều thuốc, có những loại thuốc chưa từng uống bao giờ. Em thật tâm cầu cho em sẽ bình an vô sự, cầu cho anh sẽ không phải mang tội với một sinh linh. Em sẽ quên cái kết thúc này mà chỉ nhớ về những ngày tươi đẹp. Anh của hiện tại đã không còn là người mà em từng biết nữa rồi. Chúc anh bình an.
Hương
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)