Hãy tiến lên và cứ phạm sai lầm. Phạm thật nhiều sai lầm. Bởi vì đó là nơi bạn sẽ tìm thấy thành công ở phía sau những sai lầm này.

Thomas J. Watson, Sr.

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Vài ngày nữa em sẽ làm đơn xin ly hôn
m sẽ giải thoát cho cuộc sống không tình yêu, không hạnh phúc, cho anh sống trọn lòng với các em anh. Em không thể làm gì hơn được, níu kéo mà không có tương lai thì để làm gì. Tạm biệt anh, vĩnh biệt gia đình bé nhỏ của em. (Thanh Mai)
From: Thanh Mai
Sent: Tuesday, October 26, 2010 8:56 PM
Chào mục Tâm sự!
Tôi xin mạn phép được gửi lời tâm sự qua mục Tâm sự của báo, vì thế này chồng tôi có đọc thì sẽ hiểu, tôi không thể nói chuyện phải trái với chồng mình. Cả hai chúng tôi ngày càng xa nhau vời vợi, lỗi tại tôi, tôi đã không tìm hiểu mà chấp nhận trao cả đời mình cho anh, sai lầm không sửa chữa được. Anh không biết máy tính nhưng dạo này anh hay mang máy tới chỗ làm để lên mạng, tôi không muốn anh lên mạng ở nhà, anh sẽ vào trang web sex để giải toả, mà thực tế sao anh thô tục thế.
Anh, chồng hiện tại của em và chồng quá khứ của mai này, em không thể nói chuyện được với anh, càng ngày chút tình cảm còn sót lại trong em cũng biến mất. Em thèm được chia sẻ với anh, được yêu thương như những người bình thường, điều đơn giản nhất em không bao giờ có được từ khi lấy anh. Anh đã cho em thấy thế nào là tài sản riêng, chung, tình anh em của anh lớn hơn tình vợ chồng. Anh mộc mạc đến khó tả, anh nhu nhược thế thì sao bảo vệ được vợ con anh. Anh cũng sắp vào hội "người cao tuổi" rồi còn gì nữa. Anh không nghĩ đến vợ thì anh nghĩ đến con, em thèm có một mái nhà của mình dù nó là ổ chuột, anh không làm được.
Em anh nó có vô lễ với em thì anh cũng không dạy được, cả gia đình anh coi thường em, coi thường gia đình em, anh có bao giờ gọi điện thăm hỏi cha mẹ em không? Gần chục năm rồi, con anh về thăm ngoại thì anh gọi chỉ để xem con ra sao mới gọi, gần 10 năm có bao giờ anh chăm sóc em cho đúng nghĩa? Lúc em đau ốm anh thích thì theo ý anh, có bao giờ anh để ý đến cảm giác của em không? Giờ em đi làm về muộn thì anh ghen, ghen cái gì chứ, ở nhà cầm tiền của anh cũng có sung sướng gì, nay em anh nhòm, mai em anh ngó. Chuyện em làm gì anh cũng kể chi tiết cho họ nghe, em thề từ đó không bao giờ tâm sự cho anh nghe nữa, em làm gì, đi đâu, anh cần gì biết, cái anh cần là lo cho lũ nhỏ, lo việc nhà và đáp ứng cho anh.
Em không là cái máy, em cũng cần tình yêu thương. Con em chăm sóc thế anh còn đòi hỏi gì, em cũng không ngờ anh lại đem chuyện gây sự trước mặt bọn trẻ, điều đó sẽ ảnh hưởng tới chúng thế nào anh biết không? Lúc xong việc em chỉ muốn về nhà nhưng thấy mặt anh, em lại dừng bước, em lang thang trong trời mưa gió, chỉ trở về khi bọn nhỏ tan học, thế em thích lắm sao anh? Em thèm có một mái nhà để thích làm gì thì làm mà không có anh, để em mua áo mới hay mặc cái váy mà không bị anh lườm nguýt. Là phụ nữ em cũng thèm được trang điểm, làm đẹp cho bản thân, ra đường em tự tin hơn.
Đã mấy lần anh bảo em ra khỏi nhà, anh nghĩ em có bồ, em cũng không cần thanh minh, anh có bao giờ tin em đâu thế nên mới có chuyện ký giấy khi đăng ký kết hôn chứ. Anh muốn em để con lại còn em ra đi sau gần 10 năm lấy chồng với một con số không tròn trĩnh. Lần cuối cùng để em có một quyết định dứt khoát là khi em về nhà, anh đã mời hẳn hai đứa em của anh sang để bàn chuyện làm sao với em, để thằng em của anh nó gân cổ bảo nhà này không phải của chị. Nó bảo anh "lo mà xử đi không mai này già rồi không làm gì em được, anh còn trẻ sao". Thật đáng tiếc khi vợ chồng nó có chuyện nó còn bảo anh: "Chuyện của nó để nó lo, anh đừng can dự vào", còn anh thì không làm được điều đó.
Nhân đây em cũng nói luôn cho anh biết: Hai vợ chồng nó sẽ từ từ cho anh ra đường để lấy được căn nhà anh đang đứng tên, anh cứ đợi mà xem kịch hay còn ở phía trước. Mà thôi đó là chuyện của anh, chỉ thương hai đứa nhỏ có người cha nhu nhược, sau này đời nó khổ. Còn em ư, em không cần, em còn do dự vì thương con sẽ ở với cha nó, ai dạy nó cho thành người, dĩ nhiên em không bỏ rơi con mà cố gắng có ngày đoàn tụ với con. Em sẽ nuôi một đứa, ở đâu kệ em, làm gì em cũng lo được cho nó. Em còn bàn tay, còn đôi mắt, em lại chịu khó nữa, đừng tưởng rời anh ra là em chết.
Vài ngày nữa em sẽ làm đơn, xin lại tờ ly hôn mà hôm trước anh đưa em đã xé. Em sẽ làm và nộp chúng, giải thoát cho cuộc sống không tình yêu, không hạnh phúc, cho anh sống trọn lòng với các em anh. Em không thể làm gì hơn được, níu kéo mà không có tương lai thì để làm gì. Tạm biệt anh, vĩnh biệt gia đình bé nhỏ của em.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)