No person who can read is ever successful at cleaning out an attic.

Ann Landers

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Trong em đầy ắp kỷ niệm về anh
òn nhớ không anh, cái ngày mưa dữ dội khiến cả Hà Thành ngập chìm trong nước ấy, có người cõng em đi dưới cơn mưa như trút nước, rồi thi nhau chén hết mỗi người bốn quả trứng vịt lộn một cách ngon lành khi dưới chân mình chỉ toàn nước là nước?
From: Kiengcan
Sent: Thursday, February 18, 2010 1:01 PM
Anh, biết anh chỉ coi em như cơn gió, vậy mà em vẫn không sao quên được những kỷ niệm ngọt ngào mà ta đã trao nhau. Làm sao em quên được từng con đường góc phố nơi đã có dấu chân hai ta đi qua. Làm sao em quên được ngày em khóc ướt đẫm vai áo anh là ngày anh nói tiếng yêu em. Làm sao em quên được buổi tối khi anh đưa em dạo quanh Hồ Gươm rồi cả hai chuyện trò đến quên cả không gian và thời gian ngay trên cầu Thê Húc đến nỗi suýt bị dốt luôn ở trong đó, rồi cả hai gượng gạo rủ nhau dạo quanh hồ, nhớ cái cảm giác e thẹn của buổi yêu ban đầu ấy.
Làm sao em quên được cả hai tay trong tay dắt nhau đi bộ từ đường Tôn Đức Thắng ra đến Lăng Bác, rồi đến Hồ Tây, rồi dạo quanh nơi đó không biết bao nhiêu lần cho đến tận khuya. Khi đó cả hai ta bịn rịn đến nỗi không muốn rời xa nhau từng phút giây, còn nhớ không anh? Còn nhớ không anh từng cốc nước chanh cả hai ta cùng uống, còn nhớ không anh cái bánh ngọt cả hai ta cùng ăn, còn nhớ không anh khi người ta nhìn mình với anh mắt ngạc nhiên khi cả hai cùng nhau ăn một bát phở, cùng nhau ăn một đĩa cơm rang?
Còn nhớ không anh cái ngày em tiễn anh lên đường, anh trao em nụ hôn ngọt ngào như chẳng muốn dứt tại quán trà đá trước ánh mắt tròn xoe của bao người trước khi anh lên xe về quê để chuẩn bị đến với đất nước hoa anh đào? Còn nhớ không anh, cái ngày mưa dữ dội khiến cả Hà Thành ngập chìm trong nước ấy, có người cõng em đi dưới cơn mưa như trút nước, rồi thi nhau chén hết mỗi người bốn quả trứng vịt lộn một cách ngon lành khi dưới chân mình chỉ toàn nước là nước?
Anh lẽ nào đã quên cái tối của trước ngày đó sao, anh đã quên có người gạt nước mắt vì anh mà bì bõm lội dưới làn nước lạnh như muốn nhấn chìm em rồi sao? Anh đã quên có người đã dẫn em đi khắp Bảo tàng dân tộc, rồi cùng nhau viết lên cuốn nhật ký hẹn nhau ngày trở về rồi sao? Nhớ không anh ta đã tay trong tay, cùng nhau nhìn ánh nến ấm áp chỉ rành riêng cho hai đứa tại quán cà phê bên hồ ấy? Nhớ không anh đêm Noel ngọt ngào với những món quà bất ngờ cùng tình yêu ta trao nhau bất tận?
Nhớ không anh ngày mùng 2 Tết rét căm có người tình nguyện đi 80 km chỉ để làm em thấy mình là người hạnh phúc nhất trong tình yêu ngọt ngào anh trao? Nhớ những lúc anh gọi yêu em là sếp, là kiếng cận, là bà xã. Nhớ những lúc anh nói "Mít ướt nhớ và thèm cùng em ăn kẹo béo".
Nhớ những dòng tin nhắn yêu thương mà không bao giờ em còn được nhận nữa. Nhớ những nụ hôn cháy bóng, ngọt ngào và êm dịu như bất chấp không gian và thời gian đó. Nhớ hẹn ước về căn nhà màu hồng cùng tiếng cười trẻ thơ mà anh thầm mong đó là một nàng công chúa ấy. Nhớ miếng bánh ngọt ngào nhất khi ta cùng nhau ăn vào cái ngày em đón anh về nước mà giờ không bao giờ anh còn dành riêng cho em những điều đó nữa.
Ôi, sao quay bên nào cũng chạm vào quá khứ hết vậy? Anh, chỉ xin anh dành cho em một điều thôi, đừng bao giờ nói với người con gái ấy những lời như đã dành cho em, đừng bao giờ trao cho người con gái ấy những kỷ niệm như đã trao cho em được không? Hãy dành riêng cho em những quá khứ đó có được không anh?
Anh, cái ngày anh tìm đến em, có biết tim em như muốn vỡ òa trong niềm hạnh phúc hân hoan, em bối rối đến run rẩy, em lặng người trong vòng tay ấm áp anh trao, trái tim em bỗng chốc như muốn dậy sóng sau bao ngày phải câm nín. Em muốn ôm anh thật chặt, em muốn hôn anh thật sâu, em muốn nói với anh thật nhiều về những ngày anh xa em, em nhớ anh và cần anh thế nào. Nhưng hình ảnh người con gái ấy chợt đến, làm em muốn sững người, muốn trốn chạy xa anh, xa thật xa.
Anh, không biết bao lần em tự nhủ với lòng mình rằng tình mình coi như là cơn gió giống như anh đã và đang làm vậy mà sao khó quá, hình như em lại không làm được anh ạ. Giờ đây quanh em là nỗi nhớ anh vô bờ, em thật không biết phải làm thế nào để quên anh đây?
Anh, có bao giờ thật lòng yêu em không anh? Gặp nhau, yêu nhau rồi chỉ để lãng quên sao anh?
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)