However rare true love may be, it is less so than true friendship.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Trả giá vì sống trên đất bố mẹ vợ cho
ôi là con rể mà con rể cũng là con người, vậy mà cảm giác gia đình vợ không nghĩ như vậy. Gia đình vợ sống áp đặt gia trưởng, mỗi khi gặp mẹ vợ là tôi bị khủng bố tinh thần.
Tôi cưới vợ cách đây 22 năm. Cưới xong, vợ chồng ở nhà tập thể do cơ quan tôi hóa giá, cũng làm thủ tục xin đất nhà nước cấp năm 1991 vì tôi làm việc trong biên chế nhà nước. Bố vợ ngăn tôi không cho xin đất vì lý do mất 500 nghìn đồng tiền thủ tục hành chính, ông cho một mảnh đất nhỏ xéo, chia từ mảnh đất ông đang ở của nhà nước cấp cho.
Lúc ấy vợ tôi chưa có công việc, nợ chồng chất, định mở tạp hóa bán hàng cho vợ có việc nên vợ chồng thống nhất bán mảnh đất nhà tập thể, cộng với số tiền tích lũy trước hôn nhân để xây nhà trên mảnh đất bố vợ vừa cho, vì mảnh này ở mặt đường lớn, thuận tiện cho việc buôn bán.
Nhiều người thấy thế bảo tôi dại, như thế cũng mang tiếng ở rể, không thì cũng là ở nhờ trên đất của bố mẹ vợ. Lúc đó đất cho cũng chẳng nhiều người ham vì giá quá bèo, tôi cứ nghĩ đơn giản ở đâu tiện thì sống, quan trọng gì ở rể hay không.
Nhưng bây giờ, sống trên mảnh đất của bố mẹ vợ cho tôi mới thấy vô cùng phức tạp, tủi nhục và đau đớn. Mặc dù để dựng được căn nhà trên mảnh đất đó, tôi đã phải bán mảnh đất và nhà tập thể, lấy tiền tích lũy trước hôn nhân, vậy mà hình như bố mẹ vợ quên mất điều này.
Thi thoảng có chuyện gì tôi là người hứng chịu sự chì chiết, khinh bỉ từ mẹ vợ và những lời bàn tán xì xào từ anh em nhà vợ, vì đây là mảnh đất bố mẹ cô ấy cho. Bố mẹ vợ đi đâu cũng kể cho con rể đất, tôi ốm đau nghỉ việc vào miền Nam sống, bà vào nguyền rủa tôi.
Sau gần 4 năm tôi ở miền Nam về, thấy ông bà chuyển đến nhà tôi ở mà không nói một lời. Tôi về mẹ vợ đuổi ra khỏi nhà, nhà ông bà con trai ông bà ở. Mỗi khi có ai đến chơi, bố mẹ vợ lại kể việc cho chúng tôi đất để xây nhà.
Nghe thế người ta lại trầm trồ, ông bà thương con gái quá, chia cả đất cát cho dựng nhà cửa thì còn gì bằng. Rồi họ nhắc nhở tôi, con rể phải sống sao cho phải với bố mẹ vợ. Không chỉ có vậy, nhà tôi xây lên mang tiếng là hai nhà tách biệt nhưng vẫn trên mảnh đất ấy, chỉ vài ba bước chân là đến nơi, vì thế mặc dù không ở rể nhưng tôi cũng gần như thế, nhà có việc gì tôi phải lăn vào làm.
Vợ chồng động to tiếng một tí đã đến tai ông bà ngoại, họ lại kéo nhau xuống “chấn chỉnh” tôi phải sống như thế này thế kia. Trong khi đâu phải cái gì tôi cũng sai, có khi họ sai nhưng cũng cho là đúng, tốt hết.
Tôi là con rể mà con rể cũng là con người, vậy mà tôi có cảm giác gia đình vợ không nghĩ như vậy. Họ chẳng biết thế nào là đúng, là công bằng, họ bất chấp tất cả, chỉ nghỉ đến cái tôi của họ. Gia đình vợ sống áp đặt gia trưởng phong kiến, mỗi khi gặp mẹ vợ là tôi bị khủng bố tinh thần, mà tôi có làm gì đâu, đụng chuyện gì trong gia đình là bà chửi bới, đập phá và nguyền rủa mọi người.
Tôi cứ nghĩ gia đình mình ăn riêng, ở riêng còn phức tạp như thế, huống hồ là ở rể, ra vào chạm mặt không biết phức tạp đến mức nào. Đàn ông tốt nhất nên tự chủ về mọi thứ, chứ phải nhờ nhà vợ thế nào cũng bị coi thường. Với tôi bây giờ, sai lầm lớn nhất là xây nhà trên đất của bố mẹ vợ cho. Giờ đây, tôi đã phải trả giá cho sự nông nổi của mình.
Tôi cảm thấy rất buồn và chán nản, bỏ thì tiếc mà ở không ở nổi, gặp mặt bà ngoại là bị chì chiết, khinh dễ đủ điều. Tôi viết lên đây nhằm cảnh báo những ai sắp có hoàn cảnh tương tự nên suy xét cho kỹ, kẻo rồi một đời ân hận như tôi. Tiền của mình chắt chiu nhưng chẳng có quyền được sở hữu. Xin được chia sẻ với các bạn.
Huân
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)